Nước Mắt Cương Thi

Chương 1

Ngàn năm chờ người 1 chữ tình
Gặp nhau 1 khắc hóa ưu thương
Tương tư hoài tưởng trong giây phút
Nhắm mắt giọt lệ bước qua người
Quá khứ hiện tại 2 thái cực
Là em mà ko có bóng người
Lỡ ko duyên đừng nên ép phận
Đường đời 2 lối đành chia xa

---Nếu có kiếp sau anh còn tìm và yêu em nữa chứ?
Hắn ngồi bật dậy mở to 2 mắt,đôi tay đưa về phía trước như cố ôm lấy 1 ai đó và hô to
--- ko....
Xuất hiện trong mắt hắn chỉ là bóng tối với ánh điện yếu ớt của chiếc chuông điện tử. Đờ đẫn trong giây lát hắn nhìn sang mới 3h sáng. Lắc đầu cố gắng nặn ra 1 nụ cười khổ hắn bước về phòng tắm. Té nước lên mặt với đôi mắt mông lung nhìn zô gương hắn thấy hình 1 người con gái đang nhìn hắn với đôi mắt to tròn tràn đầy yêu thương cùng đôi môi mỉm cười. Hắn tự lẩm bẩm
----Đã 1020 năm rồi Liễu. Em cũng chuẩn bị bước sang tuổi 20. Chỉ còn 1 người cuối cùng cùng ngày sinh tháng đẻ với em! Chờ anh.....
Hắn là Phong Thời Thiên,là 1 cương thi. Trong cuộc chiến giữa 2 gia tộc Hàn Phong,người con gái mà hắn yêu thương nhất đỡ cho hắn lưỡi kiếm đâm lén của kẻ địch mà mất mạng. Trong cơn đau điên cuồng vì mất đi người yêu hắn đã nhờ 3 vị thuật sỹ giỏi nhất cùng thời biến hắn từ người sống thành cương thi. Vì sự chấp nhất và lời hứa trước khi cô ấy nhắm mắt trong tình yêu mà hắn đã thành công. 1 cương thì có ký ức có suy nghĩ với cuộc sống bất lão và cơ thể bất tử ko cảm xúc. Lắc lắc đầu lấy lại tỉnh táo hắn khoác chiếc áo và đi xuống đường. Con đường vắng vẻ chỉ có ánh đèn đường chập chờn lúc có lúc ko với những hạt mưa phun cuối đông. Hắn đã ko còn cảm giác da thịt nên cũng chả bít giờ lạnh là thế nào nữa rồi. Sau rất nhiều năm cố gắng hắn mới đi lại được như người bình thường và khuôn mặt mới miễn cưỡng thể hiện được chút cảm xúc. Bước đi trên con đường dưới mưa với ánh đèn chiếu dài cái bóng của cô đơn đó luôn mồm lẩm bẩm "chờ anh......."

Hơn 8h sáng các con đường trở nên tấp nập người qua lại. Hắn ngồi trong quán cafe vỉa hè nhìn ra ngoài đường với bao cảm xúc. Cuộc sống thay đổi quá nhanh làm hắn vừa mới tỉnh lai sau giắc ngủ dài ngàn năm choáng ngợp. Ring....ring..... bỗng nhiên chiếc điện thoại S8 của hắn vang lên
---Thưa cụ tổ,người cụ tổ tìm đang ở thành phố X,trên đường Xyz cách đây tầm 10km
-----Xác nhận đúng người?
----Vâng!thưa cụ tổ
Hắn tất máy giả tiền và bắt chiếc taxi bên đường đi về con phố đó. Bước đi trên con đường với những hàng quần áo thời thượng hắn chăm chú nhìn từng người từng ngóc ngách chỉ sợ bỏ lỡ điều gì đó. Bỗng hắn nhìn thấy trong ngách nhỏ đứng đó 3 người áo vét đen kính râm dàn hàng ngang đang cố gắng che tầm nhìn người qua đường. Đằng sau họ là 2 áo đen đang che mồm 2 cô gái ép họ lên xe 7 chỗ đỗ cạnh đó. Hắn cũng chả phải lương thiện gì thích xen vào truyện người khác. Đang định đưa ánh mắt tìm tiếp thì trong trong ngực hắn có cảm giác bị thiêu đốt. Tranh thủ lấy ra tờ giấy với những chữ phù triện hướng về những người áo đen đó thì lại phát sáng. Hắn 2 mắt tỏa sáng cất lại mảnh bùa chạy nhanh về ngách nhỏ mà hô to
---Có kẻ bắt cóc
Nghe thấy âm thanh hô to mọi người đều đưa ánh mắt về phái ngách nhỏ. Mấy tên áo đen đang giằng co muốn đưa 2 cô gái lên xe thấy tình hình ko ổn đành bỏ lại 2 người nhanh chóng lên xe đạp ga chạy. Chạy đến nơi đỡ 2 người nhìn kỹ 2 người hắn thất thần. Khi nhìn 2 người,trong tâm trí hắn hiện lên hình bóng người con gái đã khắc sâu vào trong tâm trí mình. Bất tri bất giác hắn nói
---Liễu,là em sao...?
Nhìn thấy khuôn mặt thần thờ với câu nói,2 cô gái che miệng cười
---Xin lỗi! Bọn em ko phải là Liễu. Em tên là Hàn Cát Tường,đây là chị gái sinh đôi của em Hàn Như Ý. Cảm ơn anh đã giúp bọn em thoát bọn khỏi tay bọn bắt cóc. Anh tên gì ạ?