Người Saiyan Tối Cường Trong Dragon Ball

Chương 4: Khởi hành

Ba người bắt đầu khởi hành, đi tới chiếc ô tô để ở phía xa.

"Bắt đầu hành trình kỳ thú nào." Bulma vừa lục tìm trong túi vừa nói.

"Nhưng mà không biết ngọc rồng ở đâu thì tìm thế nào?" Goku đi bên cạnh, tò mò hỏi.

"Ha ha ha! Ta nổi tiếng là thông minh mà." Bulma chống nạnh: "Còn xinh nữa."

Sau đó nàng từ trong túi lấy ra một cái thiết bị hình tròn, trông như đồng hồ: "Đây! Chúng ta dùng cái này!"

"Cái gì thế?" Goku tò mò hỏi.

"Máy định vị ngọc rồng!" Bulma nói: "Đây là phát minh của ta, nó có thể bắt được sóng năng lượng tỏa ra từ ngọc rồng! Nhìn đi, ba viên này là của chúng ta." Bulma show cho Goku cùng GoMinh xem: "Viên tiếp theo ở đây, ừm... về hướng tây 1200km nữa!!"

"Chẳng hiểu!" Goku ngơ ngác nói, còn GoMinh thì chăm chú xem xét radar.

"Thực tối tân." GoMinh lẩm bẩm.

"Ha ha đương nhiên rồi, phát minh của ta mà." Bulma nghe được GoMinh nói, kiêu ngạo chống nạnh.

Ba người tiếp tục đi về phía chiếc ô tô.

"Chiếc ô tô này chỉ có hai chỗ thôi, vậy nên ta sẽ đổi một chiếc khác." Tới gần, Bulma nói, sau đó ấn vào một cái nút ở trên chiếc ô tô, biến nó về viên Hoi poi Capsule. Sau đó nàng từ trong hộp đựng viên con nhộng lại lấy ra một viên khác: "Xem nào, chính là viên này."

Sau đó ấn nút rồi tung ra đất, kêu Goku cùng GoMinh: "Lùi lại đi."

"BOM!" Viên Hoi poi Capsule bay ra ngoài, liền hóa thành một chiếc xe ô tô bốn chỗ, trông rất sang trọng, Bulma nói: "Xong! Đi nào!"

"Ê ê ê!!! T... tiên thuật!! Ngươi chắc chắn là tiên nhân rồi!!" Goku sợ hãi nói.

"Ta không phải tiên" Bulma khẳng định: "Ở thành phố ai mà chả dùng viên Hoi poi do Capsule sản xuất?"

"Lên xe nhanh đi nào" Bulma giục trong khi Goku đang lấy một chiếc gậy chọc vào bánh xe mà GoMinh thì đã leo lên ghế phụ, ngay bên cạnh Bulma.

Sau khi kiểm trắc bằng cây gậy của mình, Goku cũng leo lên chiếc xe, sau đó ba người khởi hành. Bulma phóng xe với tốc độ kinh khủng.

"Nhanh quá, còn hơn cả ta chạy nữa." Ngồi ở ghế dưới, Goku gào lên.

...

Hai mươi phút sau...

Chiếc xe lao qua một cái dốc, phóng lên trời rồi rơi ầm xuống đất.

"Không thể tin được! Ngươi thấy không, chúng ta bay đó!" Goku kêu lên.

"Hơi thót tim đó." Bulma nói, bắt quá nàng lại nghĩ: "Mình không nghĩ lại có chỗ dốc như thế."

Chợt, Bulma cảm thấy cái gì đó thức tỉnh trong người, lập tức ra khỏi xe: "Ta quay lại ngay, đợi một chút nhé?"

"Ê gì gì, ngươi đi đâu?" Goku tò mò hỏi.

"Trời ạ!! Đồ đần!! Con gái mà nói mấy câu đó thì có nghĩa là cô ấy định đi tiểu, nghe chưa? Học GoMinh kia kìa!!" Bulma hét toáng lên, sau đó chạy vội về phía xa xa.

"Ý ngươi là đi đái?" Goku lẩm bẩm: "Hả? Sao đi xa thế, đi ngay ở chỗ này cũng được mà... đúng là kỳ quái."

Tay GoMinh che trán, gõ cái vào trán Goku: "Con gái mà, làm sao đi ngay tại chỗ được."

"Ra thế, con gái là phải đi xa à?" Goku cái hiểu cái không nói.

"Được rồi, lên xe đi, chờ Bulma trở lại." GoMinh vuốt trán nói.

Chờ một lúc, hai người chợt nghe thấy tiếng hét toáng, kêu cứu của Bulma.

"Gì nữa đây? Hay là bị rắn cắn rồi chớ." Goku nhảy xuống xe.

"Đi mau! Bulma gặp nguy hiểm." Sắc mặt GoMinh nghiêm trọng.

Hai người lần theo tiếng kêu cứu của Bulma, chợt thấy một con khủng long miệng nói tiếng người: "Chúng mày là ai? Bạn của nó à?"

"Đúng vậy. Mau mau thả cô ấy ra." GoMinh tiến lên trước nói. Hắn cũng không thể ngờ nghệch như Goku trong nguyên tác chứ.

"Ha ha, nó làm thức ăn cho tao rồi, làm sao thả được chứ. Còn chúng mày nữa, đợi ở đây, tao ăn xong, quay lại liền ăn nốt chúng mày." Khủng long nói.

Vùng núi Paozu có rất nhiều khủng long, hơn nữa còn nói được tiếng người, rất đáng sợ. Bất quá với GoMinh cùng Goku mà nói chỉ là chuyện vặt, bọn hắn vẫn dùng khủng long tới để luyện tập mà.

"Hừ, vậy chỉ có đánh thôi!" Sau đó GoMinh nhảy lên một đấm vào bụng khủng long.

Khủng long trợn lòi mắt, há hốc miệng, sau đó bị đấm bay xa xa, tay không tự chủ được bỏ Bulma ra.

GoMinh đưa tay ôm lấy eo Bulma, đặt nàng dưới đất, sau đó phi thân đuổi theo khủng long.

Một cước giẫm lên bụng khủng long, GoMinh kiêu ngạo nói: "Đầu hàng chưa?"

"Đầu... đầu hàng!!!" Khủng long mếu máo nói.

"Hừ, may mà ngươi là sinh vật có trí tuệ, nếu không ta đã ăn ngươi rồi." GoMinh cười hắc hắc nói.

"Đại gia, tha mạng a, lần sau em không dám thế nữa." Khủng long khóc lóc nói.

"Được rồi, cút mau." GoMinh thả chân, nhảy ra, sau đó xua đuổi.

Khủng long gắng gượng đứng lên, sau đó vỗ cánh đi xa.

GoMinh quay đầu lại, tới bên Bulma nói: "Được rồi, ngươi đi tiểu đi, nhớ không nên đi xa đó."

"A! Làm sao ngươi biết." Bulma đỏ mặt lên, dậm chân nói.

"Ta đoán" GoMinh chột dạ nói, tưởng tượng đến Bulma tiểu ra quần, hình ảnh kia quá đẹp.

"Được rồi, ngươi với Goku mau đi đi." Bulma giục nói.

GoMinh với Goku cùng đi về phía ô tô, đợi một lúc sau, Bulma cũng đuổi theo.

Ba người lên ô tô, lại bắt đầu cuộc hành trình.

Trên đường, Bulma hỏi GoMinh: "Ngươi tại sao không giết con khủng long đó?"

"Nó là sinh vật có trí tuệ, nên ta không giết." GoMinh đương nhiên nói.

"Vậy sao?" Bulma gật gù: "Vậy sao, hóa ra ngươi cũng nhân hậu đó chứ."

"Chẳng qua ta nếu ăn sinh vật có trí tuệ thì sẽ rất buồn nôn. Không ăn được nên không giết mà thôi." GoMinh bĩu môi.

"À, ta nhầm, là cái bụng của ngươi nhân hậu." Bulma cười hắc hắc nói.

GoMinh xanh mặt lên. Xe ô tô phóng đi trong tiếng cười lanh lảnh của Bulma cùng khuôn mặt không hiểu của Goku.

------

Hoàng hôn buông xuống, ánh trời chiều nơi bên ngoài vùng núi Paozu có một vẻ đẹp lạ kỳ.

Ở ghế sau, Goku giơ tay lên nói: "Này! Chúng ta chỉ cần bốn viên nữa thôi đúng không? Dễ quá còn gì!"

"Cậu đó à? Chỉ có cái loại người rừng chưa khai hoang như cậu mới không biết thế giới này rộng lớn thế nào!" Bulma khinh thường nói.

"Tớ đói!" Goku xoa bụng nói.

"Ừ, trời cũng tối rồi, dừng lại đây thôi!" Bulma cười nói.

Ba người xuống xe, Goku nói, rất hưng phấn: "Vậy là đêm nay ngủ ngoài này à?"

"Đời nào chứ! Cậu nghĩ một cô gái đài các như tớ lại ngủ được trên đồng cỏ chắc!" Bulma cười khinh bỉ.

"Thế làm sao bây giờ? Làm gì có nhà quanh đây?" Goku tò mò hỏi.

"Capsule!" Bulma mỉm cười, đương nhiên nói.

"A A!? Ý cậu là cái viên gì gì đó có chứa cả nhà nữa à?!" Goku ngạc nhiên hỏi.

"Là Hoi poi capsule!" Bulma chỉnh lại.

"Nhà sẽ để đằng kia!" Bulma nói: "Được rồi! Tớ ném đây, tránh xa nào!"

"Hây!" Bulma ném ra viên con nhộng, lập tức hóa thành ngôi nhà mái tròn. Bên trên cửa sổ có in chữ Hoi poi Capsule.

"Vào nhà nào!" Bulma nói, tiến về phía cửa, có điều quay đầu lại liền thấy Goku cùng GoMinh vẫn chưa đi theo. Goku thì vẻ mặt ngạc nhiên cùng sợ hải, còn GoMinh thì là vẻ mặt như đang chiêm ngưỡng một kiệt tác.

"Còn làm gì thế? Vào nhà mau!"

"C... Cậu thật sự không phải phù thủy đó chứ?!" Goku giơ gậy chỉ về phía Bulma, rất có tư thế một trận chiến.

"Cậu muốn ngủ ở ngoài hả?" Bulma sẵng giọng nói.

"Đi thôi, Goku, cô ấy không phải phù thủy đâu." GoMinh vỗ vỗ bả vai Goku, cười nói.

Sau đó GoMinh đi vào trước, Goku cầm gậy đề phòng theo sau.

Vừa vào cửa, Goku liền há hốc mồm: "WA AH! Trong này có cả một buổi chiều nè!"

"Cả ánh sáng cậu cũng không biết đó hả? Tớ không nghĩ cậu ngốc tới mức đó đâu..." Bulma khinh bỉ nói.

"Khụ khụ, xin lỗi, mình với Goku trước kia ở cũng không có ánh sáng như thế này." GoMinh cũng phải giả trang một bộ không biết.

"Được rồi, giới thiệu nhé" Bulma cười nói: "Đây gọi là đèn điện, ánh sáng phát ra từ thứ kia gọi là bóng đèn."

"Còn đây là Ti vi" Bulma chỉ vào một cái hình hộp để góc phòng. Đáng chú ý là chiếc ti vi này thuộc về đời cổ, đây là bởi vì nguyên tác được sáng tác vào những năm 1984. Điều này tạo nên một sự lạ lùng trong phong cách ở đây. Tuy rằng có những thứ cực kỳ hiện đại như viên con nhộng, ô tô bay, nhưng lại có những thứ cực kỳ cổ, không theo kịp thời đại như ti vi.

Bulma bật màn hình lên: "Nhìn nè".

Trên màn hình lập tức hiện ra một tiết mục do một nam diễn viên đang diễn tấu guitar.

Goku quơ quơ cái gậy chỉ vào màn hình: "C... có một gã bé xíu trong cái này!! Hắn đang làm gì vậy?!"

Bulma quay sang nhìn, lập tức chú ý thấy vẻ mặt hững hờ của GoMinh.

"Ngươi không ngạc nhiên sao, GoMinh?" Bulma tò mò hỏi.

"A... A có chứ!!" GoMinh lập tức giả ra một bộ tò mò nhìn, nhưng trong lòng thì nhổ nước bọt không thôi.

"Vậy sao?" Bulma nghi ngờ nói, chợt ngửi thấy mùi gì đó: "Ê, hai người bốc mùi quá đó nhé, vào bồn tắm rồi mới ăn tối được."

"Tắm? Nhưng gần đây làm gì có sông?" Goku không giống trong nguyên tác như thế, không biết tắm là cái gì, dù sao GoMinh thường dẫn Goku ra sông tắm.

"Thật là ngốc mà, các ngươi luôn tắm ở sông hả?" Bulma dẫn hai đứa tiến vào phòng tắm: "Ta đoán hai người chắc chưa dùng xà phòng bao giờ hả?"

"Xà phòng? Xà phòng là cái gì?" GoMinh cố nén khó chịu, ngây thơ hỏi.

"Là cái này này" Bulma chỉ vào một hộp xà phòng: "Cái này là dầu gội đầu, cái này là xà phòng. Xà phòng là để thoa vào người rồi sau đó lấy nước rửa đi, như vậy mới sạch được."

"Sao rắc rối vậy?" Goku ngây thơ nói: "Vậy không bằng không dùng."

"Không được, phải dùng, không thúi lắm. Được rồi, lần đầu tiên để tớ tắm cho hai người." Bulma cười nói, dù sao Goku cùng GoMinh hiện tại trông rất nhỏ, chỉ trông như đứa bé 8 tuổi.

Goku chẳng sao cả đồng ý, còn GoMinh thì trong lòng có chút xấu hổ, dù sao hắn coi như là người lớn a, lừa một thiếu nữ như thế thực là. Bất quá mà, sau này chiếm hữu Bulma là được rồi.

Goku cùng GoMinh trút bỏ quần áo, có điều lần này GoMinh cho mình và Goku thêm cái khăn quấn quanh chỗ hiểm.

Sau đó hai đứa bước vào trong bồn tắm, Bulma thoa dầu gội đầu cho hai người, sau đó cũng thoa xà phòng lên.

"Cái gì đây? Trông lạ quá?" Goku cầm bọt xà phòng tò mò hỏi.

"Im đi!! Cậu đang được một cô gái trẻ trung xinh đẹp tắm cho đấy." Bulma không kiên nhẫn nói: "Không có gì tuyệt với hơn đâu."

Có điều khi thoa xà phòng đến phiên cái mông thì GoMinh cười nói: "Đến đây thì để tớ." Sau đó lấy cái đuôi cuốn lấy cái bàn chải, sau đó lấy bàn chải tự cọ rửa cái mông: "Goku tiếp lấy nè." Sau đó lấy cái đuôi đưa bàn chải vào đuôi của Goku.

"OK!" Goku rất tự tin tiếp lấy bàn chải, cọ rửa cái mông mình.

Bulma trợn mắt nhìn hai anh em lấy bàn chải cọ rửa bằng đuôi, trong lòng có sông lớn cuồn cuộn. Mặc dù đã biết từ trước nhưng nàng quả thật là không dám tin vào việc con người lại có cái đuôi.