Chương 62: Cửa hàng
Bên trong cơ thể của Saigou Izayoi và cả Sakamaki Izayoi tồn tại một thứ được gọi là thể hạt ngôi sao. Từ lúc còn là thai nhi, họ đã được thí nghiệm để cấy vào cơ thể.
Có thể nói, thể hạt ngôi sao chính là cội nguồn của sức mạnh vô lý mà họ sở hữu, bản chất của [Chính Thể Bất Minh].
Tai nghe của Saigou Izayoi thật chất là một chiếc máy gia tốc hạt trong máu, có thể khiến thể hạt trong cơ thể cậu gia tốc với chuyển động đều. Sử dụng nó có thể khiến thể hạt vượt qua được giới hạn của thế giới vật chất--- [định nghĩa một giây], đồng thời siêu tốc vận động trong cơ thể.
Mặc dù [Định nghĩa một giây] là một loại lĩnh vực có rất nhiều định nghĩa khác nhau, nhưng trong việc nghiên cứu thể hạt thì chủ yếu dùng để thể hiện tần số 32.768kHz trên mặt thời gian.
Tần số này là con số dao động mà đồng hồ thạch anh dùng để đo 1 giây, cũng là số lần dao động phát sinh trong tình huống đặc biệt khi thạch anh bên trong đồng hồ tiếp thu được sóng điện từ.
[Thể hạt ngôi sao] sẽ phản ứng với [Định nghĩa một giây] mà nhanh chóng thực hiện hoạt động tuần hoàn lên đến 330 nghìn lần trong mạch máu của vật chủ ký sinh với gia tốc không đổi. Tính chất đáng sợ này chính là nguyên nhân mà [Thể hạt ngôi sao] không chịu sự hạn chế của dạng năng lượng thứ nhất và thứ hai, mà trực tiếp lấy nguồn năng lượng dạng thứ ba làm môi giới để thực hiện các chức năng của nó.
Khái niệm thời gian vượt qua cả định luật truyền dẫn của ánh sáng, dưới tác động của [Định nghĩa một giây] mới mà bắt đầu dịch chuyển với vận tốc không đổi. Qua đó cho phép quan sát được các đa nguyên động lượng cần thiết để biểu hiện ra Thể số ảo (Tachyon) và Thể vật lý (Ether) trong thế giới vật chất.
Chính vì vậy mà nó còn được gọi là [Động cơ vĩnh cửu thứ ba].
Vượt qua [Định nghĩa một giây], thể hạt bên trong cơ thể Izayoi bắt đầu quá trình [Mô Phỏng Phát Quang], chuyển từ dạng vật lý thông thường thành dạng tinh tú có thể di chuyển bằng vận tốc vũ trụ cấp sáu có gia tốc ban đầu là gấp 10 lần tốc độ ánh sáng.
Vận tốc mà cậu có thể đạt tới khi tiếp tục gia tốc đến gần cả khái niệm vô hạn.
Nói đơn giản chính là, khi sử dụng máy gia tốc hạt trong máu để tiến vào hình thái tinh tú, Izayoi có thể đạt với thứ tốc độ vươn tới mọi nơi mọi thời điểm trong quãng thời gian gần như bằng không.
Izayoi lấy thể hạt ngôi sao bao trùm lên cơ thể Lily, lớp mô phỏng phát quang hình thành một bức màn ngăn cách giữa cô bé và thế giới bên ngoài tựa như một vòng tay ấm áp dịu dàng ôm ấp lấy cơ thể nhỏ bé mong manh đó. Nhờ vậy mà dù đang di chuyển ở tốc độ sánh ngang với khả năng dịch chuyển tức thời hay cổng ranh giới này, Lily vẫn không phải chịu một chút tổn thương nào cả.
Di chuyển với tốc độ khủng khiếp đó, chỉ trong thời gian cực ngắn, Izayoi đã tới được nam khu.
Bởi vì trạng thái mô phỏng phát quang quá bắt mắt, nên để không gây ra rắc rối không cần thiết, Izayoi hạn chế tần số gia tốc thể hạt trong máu lại.
Ánh sáng trên cơ thể cậu và Lily dập tắt, nhưng thể hạt vẫn đang gia tốc cao hơn bình thường, Izayoi dễ dàng lẻn vào trong thành phố ngầm bên dưới Underwood mà không để ai nhận ra.
Trời đã khuya lắm rồi, hiện tại đã gần nửa đêm, nhưng vì chuẩn bị lễ hội thu hoạch đang tới gần, đường phố vẫn rất nhộn nhịp và náo động.
Trong vòng tay Izayoi, có vẻ cảm thấy dễ chịu vì hơi ấm toả ra từ lồng ngực và cảm giác an toàn do cậu mang tới, Lily yên tâm ngủ thật ngon lành.
Thấy bộ dáng này của Lily, Izayoi không nỡ đánh thức mà bế theo cô bé trên tay, dựa theo trí nhớ của mình để tìm nơi mà cậu muốn tới.
Thoát khỏi đám đông ồn ào và náo nhiệt ở khu chợ đang được xây dựng và chuyển hàng do những người tham gia thiếu kiên nhẫn tới sớm trước cả khi lễ hội bắt đầu, Saigou Izayoi đi tới một vách đá dựng thẳng với vô số rễ cây chằng chịt.
Tại cái nơi lẽ ra phải có một con đường nhỏ dẫn thẳng tới chỗ Coppelia lúc này lại chỉ có rễ cây và đá tảng bịt kín.
Izayoi ôm Lily bằng một tay, tay còn lại gõ nhẹ lên vách đá.
Âm thanh trầm đục phát ra từ đó cho cậu biết, đây không phải ảo giác và cũng chẳng có không gian rỗng nào bên trong.
"Không có đường? Lẽ nào cả Lily cũng không phải người của định mệnh?"
Nhìn xuống cô bé đang cuộn người trong lòng mình, Izayoi hoài nghi.
Nhưng rất nhanh, ý nghĩ này bị cậu bác bỏ.
Nếu không phải cậu, cũng chẳng phải Lily, thì Izayoi thật sự không nghĩ ra ai khác nữa.
"Nếu không có đường thì tự ta sẽ tạo ra nó."
Saigou Izayoi giơ cao nắm tay, dùng lực đấm một phát vào vách đá.
Cùng một tiếng ầm vang, vách đá trước mặt cậu tách làm đôi, hình thành một con hẻm nhỏ.
Mặc dù chấn động và âm thanh có thể nói là đinh tai nhức óc, nhưng không một ai ngoài kia chú ý tới tình huống nơi này. Dường như khu vực này đã được ai đó cố tình bố trí một loại gift khiến người khác vô tình bỏ qua nó.
Tiếng động và rung chuyển làm Lily lờ mờ tỉnh giấc.
"Izayoi đại nhân...?"
Cô bé chớp chớp đôi mắt nhập nhèm của mình rồi khẽ hỏi.
"Làm em giật mình à?"
Izayoi cảm thấy áy náy.
"Không sao cả, nếu chưa muốn dậy thì cứ ngủ tiếp đi."
"Vâng."
Lily có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ, cô bé vừa đáp lại vừa che miệng ngáp rồi vươn vai một cái, cuối cùng lại vùi đầu vào ngực cậu thiếp đi.
Nghĩ nghĩ một lúc, Izayoi lấy ra một cái vòng tay có hoa văn trang trí là một con cáo nhỏ cách điệu, rồi đeo nó lên tay Lily. Đây là một trong những gift phòng hộ mà cậu làm trong lúc ở Will O Wisp ban sáng. Vốn dĩ định trở về No Name mới lấy ra tặng mọi người cùng mấy tờ khế ước liên minh để tạo một niềm vui bất ngờ.
Nhưng bây giờ cứ đưa cho Lily trước vậy, như thế có thể để cô bé yên tâm mà ngủ tiếp.
"Oa a a a a a! Có một đàn trâu điên đang chạy trốn kìa a a a a a a a!!!"
Bất thình lình, không biết ai là người hét lên câu đó, nhưng tiếp theo, một đàn trâu bỏ chạy đang mãnh liệt lao tới chỗ này với tiếng vang thùng thùng thùng thùng thùng thùng bùm cùng bụi bậm cuồn cuộn nổi lên!!!
"Wuaaaaahhhh! Có một đàn ngựa hung hăng đang chạy trốn kìa!!!!!!!!"
"Híiii Híiii~!!!!"
Lại một tiếng hét thất thanh không rõ của ai nữa và một đàn ngựa hung hăng bất ngờ xuất hiện.
Hoà vào đàn trâu, đàn ngựa cũng ùn ùn lao về phía này như một cơn thủy triều.
"Hả..."
Kể cả có là Izayoi thì cũng không thể không cảm thấy bất ngờ trước chuyện này.
Ban đầu, cậu định nhảy lên để tránh đi bầy thú hung hăng, nhưng cậu sực nhớ rằng Lily trong quá khứ đã qua của cậu kể rằng cô bé tìm thấy Coppelia khi bị một con trâu điên đụng trúng. Chính cậu cũng chứng kiến tận mắt cảnh Lily bị một con ngựa hung hăng đụng bay vào con hẻm.
Tuy là thắc mắc tại sao một con trâu và một con ngựa lại biến thành một đàn trâu cùng một đàn ngựa, Izayoi vẫn quyết định để chúng đụng bay mình như Lily đã từng.
Xoay vài vòng giữa không trung, Izayoi vặn người triệt phá quán tính rồi nhẹ nhàng tiếp đất.
Quả nhiên, cậu đã bị hất sâu vào bên trong con hẻm.
Đưa mắt nhìn quanh quất bốn phía, nơi đây đều bị vách đá vây quanh, tia sáng khó có thể chiếu xạ đến mà có vẻ âm u. Nhìn lên trên đầu liền thấy hàng loạt rễ cây rậm rạp như đang khâu hai sườn núi lại với nhau, đây chính là nguyên nhân tại sao nơi này âm u tới vậy.
Tuy vậy, tại nơi sâu trong vách núi, có thể thấy được ánh lửa nhân tạo đang ẩn hiện.
Đường hầm sâu trong khe núi chỉ rộng vừa đủ để một người đàn ông trưởng thành miễn cưỡng đi qua, nhưng ngay trước đường hầm lại có một thứ gì đó giống như ngọn đèn đang lay động.
Sau khi Izayoi đi đến nơi có ánh sáng chiếu rọi, con đường từ khe núi biến thành hẻm nhỏ được cậu mở ra bất ngờ thay đổi thành một con đường lát đá sang trọng, phia cuối nó là một cửa hàng. Quay đầu nhìn lại, nơi này đã cách xa một đoạn so với chỗ ban đầu. Cậu tiếp tục đi tới trước cánh cửa được trang trí xa hoa tráng lệ.
Đây là nơi vào cửa hàng.
Cánh cửa lớn xa hoa treo lấy hai ngọn đèn pha lê dao động qua lại, hoa văn trang trí bằng vàng lá trên nền sơn đen. Phía trên có dán một tờ giấy ghi rằng "Chỉ chấp nhận cho khách hàng đã hoàn thành game mua thương phẩm", mẫu mã đắt tiền cùng với hoa văn lá vàng trên nó đem lại một cảm giác sang trọng.
Izayoi đặt tay lên cánh cửa trong chuyển động thật chậm.
Ánh sáng chói lòa chiếu vào mắt cậu giữa lúc cánh cửa mở ra.
Thứ phát ra ánh sáng chói lòa kia là một lượng lớn đồ trang sức và đồ cổ hết sức sang trọng và quý phái. Nằm trên các tủ trưng bày, được lót bằng nhẫn ruby và vàng, là một tấm thảm óng ánh dường như là một tác phẩm được chế tác với các kỹ thuật thủ công tinh xảo nhất. Nếu muốn tìm món hàng đắt nhất ở đây, khả năng cao sẽ là tấm mạng đang tỏa ánh hào quang như các kim loại quý khác, và nó chắc chắn là sản phẩm của một người thợ thủ công từ vùng đất vô danh nào đó.
Cách đó không xa, phía trước tấm thảm quá đỗi tinh xảo kia, có một món đồ cổ được chế tác cũng tinh xảo không kém với những chi tiết cầu kỳ nhất.
Toàn bộ căn phòng này được tận dụng triệt để để trưng bày các vật phẩm giá trị từ cái giá treo quần áo, đồng hồ dài và các mô hình bánh xe nước thu nhỏ được cung cấp bởi các nguyên lý nổi, con lật đật không ngừng lắc lư cùng với rát nhiều món đồ không biết sử dụng khác. Không gian này rõ ràng rộng hơn rất nhiều so với những gì nó thể hiện ở bên ngoài.
Nơi này thật sự trông giống như một bảo tàng hơn là một cửa hàng.
Izayoi không có bất kỳ hứng thú với vàng bạc châu báu kia mà sải bước về phía trước. Cậu di chuyển thẳng theo lối đi của cửa hàng và sớm tìm ra được chiếc ghế của chủ tiệm cùng một con búp bê nữ mắt xanh.
Ngoài ra, trên tay cô là một cuộn giấy, một geass roll.
Rút cuộn giấy ra khỏi tay búp bê nữ, Izayoi lại nhìn một vòng quanh cửa hàng. Khi xác định rằng "hắn" vẫn chưa xuất hiện, cậu mới bắt đầu đọc nội dung geass roll.
[Ta là người siêng năng nhất thế giới---
Ta đầu tiên là người siêng năng nhất thế giới!
Không cần bất kỳ ai giúp đỡ cũng có thể làm việc, làm việc, liên tục làm việc!
Bởi vì vô cùng cố gắng làm việc không ngừng, người cha đầu tiên cũng vô cùng cao hứng!
Thế nhưng có một ngày, bị phát hiện đó chỉ là lời nói dối.
Ta và người cha đầu tiên, dối trá bị vạch trần mà hỏng mất.
Ta thứ hai là người siêng năng nhất thế giới!
Bởi vì được bạn bè trợ giúp mà có thể làm việc, làm việc, càng không ngừng làm việc!
Bởi vì rất cố gắng làm việc liên tục, người cha thứ hai cũng vô cùng cao hứng!
Tuy nhiên có một ngày, bị phát hiện đó là đồ dỏm.
Song ta và người cha thứ hai, được bạn bè giúp đỡ nên có thể tiếp tục làm việc.
Ta thứ ba là người siêng năng thật sự!
Mặc dù chưa sinh ra, nhưng sẽ vĩnh viễn làm việc không ngừng!
Nhanh chóng sinh ra đi! Nhanh chóng sinh ra đi! Tất cả mọi người không ngừng nói thế!
Nhưng có một ngày, ta bị phát hiện không thể được sinh ra.
Nên người cha thứ ba đã từ bỏ ta thứ ba!
Đó là điều không thể tha thứ! Rất nhiều người cha đang chờ đợi ta!
Tiền tài! Thanh danh! Mộng tưởng loài người! Chỉ cần ta sinh ra thì hết thảy chúng đều sẽ được thực hiện!
Cho nên làm ơn......... Đừng từ bỏ ta.........! Cho dù biết được sự thật đi nữa.........!]
"Yên tâm đi."
Izayoi đặt tấm geass roll qua một bên, ánh mắt Izayoi rơi vào trên người búp bê nữ.
"Tôi tới để hoàn thiện/sinh ra cô đây, Coppelia."