Chương 68: Cảm xúc chưa rõ
Khi mặt trời đã hạ xuống khuất sau những hàng cây cao lớn, ánh chiều tà ráng đỏ dần bao trùm lên bầu trời phía tây, Izayoi giật mình tỉnh lại bởi tác động từ bên ngoài. Một vật thể cùn với lực không hề nhẹ quật thẳng vào đầu cậu trong tiếng xé gió vun vút. Cậu lập tức giơ tay lên ngăn lại, nhưng bởi vì còn hơi mơ màng sau giấc ngủ, Izayoi vẫn bị dư lực hất bay xuống hồ.
Bị tấn công bất ngờ trong lúc ngủ, còn bị rơi xuống nước ước như chuộc lột, đổi lại là bất kỳ người bình thường nào cũng cảm thấy bực tức chứ đừng nói là Izayoi. Ngoi lên khỏi mặt nước, cơn buồn ngủ hoàn toàn bị nước lạnh rửa trôi, cậu âm thầm hạ quyết tâm dù cái thứ vừa tấn công mình có là ai hay là gì thì cũng phải trả đũa gấp mười. Có như vậy mới thoả được cơn tức này.
Chỉ là khi nhìn thấy bóng dáng của kẻ đã tấn công mình trên bờ hồ, Izayoi buộc phải đè nén cảm giác bực tức đang trên bờ vực bùng phát lại thay vì lập tức lao lên cho một đấm vào mồm.
"Ý gì đây Kasukabe?"
Ngẩng đầu nhìn lên cái người cũng đang cúi xuống nhìn mình, Izayoi gầm gừ.
Cậu bắt lấy cổ chân You, dùng lực kéo một phát, khiến cả người cô cũng rơi luôn vào trong hồ.
"Không nói rõ thì cho dù có là đồng đội thì tôi cũng không bỏ qua đâu nhé."
Vừa hỏi, cậu vừa ép thân hình của You vào sát bờ, hai tay bắt lấy cổ tay cô, muốn khống chế chúng. Tuy vậy, You không có vẻ gì là muốn vùng vẫy hay chống cự, cô để mặc cho Izayoi ép sát mình, chỉ ngoảnh mặt đi nơi khác.
"Đồ thất hứa."
Đôi môi cô khẽ hé mở, để ba chữ đó tuôn ra ngoài.
Izayoi hơi sững lại, cơn bực tức cũng trì trệ đôi chút.
Không cần phải là thiên tài để biết cô đang nhắc tới chuyện gì.
"Ừ thì thất hứa là lỗi của tôi. Nhưng nhiêu đó cũng không tới mức để cô đạp tôi xuống hồ chứ hả?"
Cậu thả cổ tay You ra, khoanh tay trước ngực, giọng điệu đã hoà hoãn đôi chút nhưng sự khó chịu vì bị đánh thức theo cách này vẫn còn đó.
You mím môi, khoé mắt khẽ chuyển động lên xuống mấy lần như có điều gì đó không thoả mãn, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì thêm, cũng chẳng thèm quay lại đối mặt với Izayoi.
"Hay là..."
Thấy bộ dạng này của cô, Izayoi chợt nghĩ tới một khả năng.
"Cô đang dỗi vì Asuka có quà tạ lỗi còn mình thì không?"
Vừa nói cậu vừa đưa tay vén phần tóc mái ướt sũng của You qua một bên, khẽ vuốt lên gò má cô.
Thân thể You hơi chút chấn động nhẹ khi nghe những lời này, tuy là cô vẫn không nói gì nhưng động thái này đã cho thấy những gì Izayoi đoán là không sai.
"Trẻ con quá đấy."
Izayoi bỗng nhiên muốn cười, bàn tay bắt đầu dời từ má xuống cổ You, lướt qua xương quai xanh của cô. Do thấm nước, quần áo You bám sát vào người cô, phác hoạ nên cơ thể mảnh khảnh, để lớp da hồng hào mơ hồ hiện ra đằng sau lớp áo trắng mỏng.
Ban đầu, Izayoi chỉ định trêu cô một chút, dần dần cậu nhận ra bộ dạng You lúc này có một sức hấp dẫn khác lạ. Thân hình vẫn đang độ phát triển từ cánh tay đến lồng ngực của cô lộ rõ qua cả lớp vải mong manh. Cơ thể cô vẫn chưa phát triển lắm ở phần xương đòn xuống đến ngực, vòng eo lại mảnh khảnh đúng tiêu chuẩn và mặc dù là loại hình vận động, nước da You vẫn bảo đảm được cảm giác mềm mại nữ tính.
Những giọt nước chảy từ mái tóc ướt đẫm bết vào nhau xuống thân hình mảnh khảnh của You rồi theo dấu xương đòn mà xuống tới tận lồng ngực đã vượt qua cả khái niệm tuyệt vời.
Cơn bực tức trong người chuyển thành một loại cảm xúc khác, lửa nóng bắt đầu cháy lên âm ỉ. Bàn tay Izayoi xuống thấp hơn nữa và tiến vào nơi nhạy cảm hơn trên cơ thể You, hơi chút niết lấy nó rồi lại lần nữa di chuyển lên trên, bắt lấy cằm cô, tay còn lại thì vòng qua eo, kéo cô tới gần mình hơn.
Izayoi khẽ dùng sức để đưa mặt You về đối diện với chính mình, nhấc cằm cô lên trong khi chính mình dần hạ thấp đầu xuống. Nhưng trước khi Izayoi đạt được ý đồ, trước khi môi hai người chạm nhau, You đã vùng ra khỏi cậu.
"Không biết xấu hổ."
Cô dùng đằng đẩy Izayoi ra, bỉu môi bực bội đồng thời ngoảnh mặt đi nơi khác.
"Quên mất là cô vẫn đang dỗi."
Izayoi ha ha cười, nhảy lên khỏi hồ.
"Trở về thôi." Cậu nói, cúi người đưa tay ra trước mặt cô
"A...?"
You vô thức kêu lên một tiếng, cô không nghĩ là Izayoi sẽ bỏ qua một cách dứt khoác như vậy, không giống với ấn tượng về sự thô bạo của cậu trong hai lần mà cô có thể nhớ trước.
Một chút, chỉ là một chút, không hiểu sao You lại cảm chút thấy thất vọng và mất mát trong lòng, cô vươn tay ra nắm lấy bàn tay của Izayoi.
Ngay lập tức, một nụ cười xấu xa hình thành trên gương mặt Izayoi, cậu bất chợt mạnh tay kéo phăng You lên khỏi mặt nước rồi lật người đè cô xuống nền cỏ.
"Cũng một đoạn thời gian rồi phải không... Từ lần trước ấy?"
Izayoi nói rồi hạ thấp đầu xuống tới mức trán hai người chạm vào nhau, ngay cả hơi thở của đối phương cũng có thể cảm thấy.
"Cô thật sự không muốn?"
Lồng ngực You thắt lại khi trống ngực đập thình thịch, nhất thời không biết phải trả lời như thế nào. Cứ mỗi lần nhìn vào ánh mắt bỏng cháy này của cậu, cô lại cảm thấy cơ thể mất hết khả năng chống cự.
"Vậy à..."
Mãi mà không thấy You trả lời, Izayoi nhấc dần cơ thể mình ra khỏi người cô.
"Xin lỗi vì đã hỏi như vậy nhé."
Cảm giác trống rỗng và thất vọng lại xuất hiện trong tâm trí You, lần này mãnh liệt và rõ rệt hơn.
"Lẽ ra tôi nên im lặng mà làm thôi."
Chưa kịp phản ứng trước câu nói này của Izayoi, You đã cảm thấy không gian xung quanh mình biến đổi.
Nó không còn là một bờ hồ với những làn gió mát dịu êm nữa mà đã chuyển thành là một không gian kín với bốn bức tường chứa đồ trang sức và đồ cổ hết sức sang trọng và quý phái với số lượng lớn. Nằm trên các tủ trưng bày, được lót bằng nhẫn ruby và vàng, là một tấm thảm óng ánh dường như là một tác phẩm được chế tác với các kỹ thuật thủ công tinh xảo nhất. Cách đó không xa, phía trước tấm thảm quá đỗi tinh xảo kia, có một món đồ cổ được chế tác cũng tinh xảo không kém với những chi tiết cầu kỳ nhất.
Toàn bộ căn phòng này được tận dụng triệt để để trưng bày các vật phẩm giá trị từ cái giá treo quần áo, đồng hồ dài và các mô hình bánh xe nước thu nhỏ được cung cấp bởi các nguyên lý nổi, con lật đật không ngừng lắc lư cùng với rất nhiều món đồ không biết sử dụng khác.
Trong không gian ngập tràn mùi vị xa hoa đó, You và Izayoi hiện đang ngồi sát vào nhau trên một chiếc giường mà cô đoán nó cũng phải vô cùng đắt giá
Trước khi cô có thể nghĩ về điều đó, môi Izayoi đã đập vào môi cô, vuốt ve và cảm nhận đôi môi mềm mại của cô. Đó là một nụ hôn dịu dàng, đầy yêu thương.
"Mhmm… Iza… Yoi…" You cảm thấy bàn tay của cậu dời tới sau đầu, ngăn cản việc trốn thoát của cô.
You cảm thấy lưỡi cậu lướt qua môi cô, hai lần, ba lần. Trước đây, cô không biết điều này có nghĩa là gì, nhưng bây giờ cô đã biết.
E dè, cô hé môi, như đang cố quyến rũ Izayoi một cách rụt rè. Ngay lập tức, cậu vươn lưỡi vào bên trong khoang miệng nhỏ bé của cô, nếm thử, xâm phạm mọi thứ mà nó có thể chạm vào. Hai chiếc lưỡi bắt đầu quấn lấy, chia sẻ hương vị mà họ có cho nhau.
You thở dốc giữa nụ hôn của họ. Đôi mắt khép hờ của cô hiện lên vẻ đê mê. Izayoi tiến tới sâu hơn, bị hấp dẫn bởi vẻ mặt cam chịu đầy phục tùng của cô. Thỉnh thoảng You lại cố gắng thoát ra một cách yếu ớt, đẩy cậu đi bằng đôi tay bất lực của mình. Nhưng vô ích, một hành động thay vì nói là từ chối, nó trông như mơn trớn và mời gọi nhiều hơn.
Đã nhiều lần, You tự hỏi tại sao mình lại phó mặc bản thân mình cho Izayoi đêm đó. Và thậm chí là ngay cả lúc này, cô cũng không thể thật sự đưa ra hành động chống cự hữu hiệu nào.
Đó có phải là vì sợ hãi?
Hoặc có thể là sốc?
Không.
You đã từng lý luận điều đó với chính mình, nhưng nhanh chóng bác bỏ nó.
Nếu cô thực sự sợ Izayoi, cô sẽ chạy ra khỏi cửa, hoặc thậm chí là phá hủy căn phòng ra thành từng mảnh. Cô không đủ mạnh thể ngăn Izayoi lại, nhưng cô chắc chắn có thể làm điều đó và thu hút sự chú ý của bất kỳ ai ở gần, qua đó buộc cậu dừng lại.
Nhưng thay vì làm vậy, cô đã ngầm thừa nhận và cho phép Izayoi xâm phạm mình, thậm chí là giúp cậu làm điều đó với một cô gái khác.
Bất cứ lý do nào You có thể nghĩ ra đều không thể bào chữa cho sự thật rằng cô thực sự để chuyện đó xảy ra.
Tệ hơn nữa khi đó không phải là bất cứ điều gì đơn giản như cái gọi là 'phải lòng', hay thậm chí là 'tình yêu'.
"Có lẽ... Mình… chỉ thích cảm giác bị chàng trai này thống trị…" Không hơn không kém.
Lúc đầu có thể là vậy, nhưng hiện tại, một thứ cảm xúc khác chẳng biết đã nảy mầm trong You từ lúc nào. Tới nỗi cô thấy thất vọng vì Izayoi đã không đến xem mình thi đấu, ghen tỵ khi Asuka được cậu tặng quà.
Thứ cảm xúc gì vừa mới được sinh ra?
Đôi mắt You từ từ đảo quanh, có điều gì đó trong tâm trí cô đã bị phá vỡ. Không, có lẽ nó đã bị phá vỡ từ đêm hôm đó.
You không biết chắc điều đó có đúng hay không vì cô đã chẳng quan tâm nữa rồi. Bây giờ, trong tâm trí You chỉ còn lại mỗi chàng trai trước mắt
Khi cô gần như không thể thở được nữa, Izayoi mới buông tay. Môi You mở ra, chiếc lưỡi xinh xắn của cô khẽ đưa ra từ bên trong. Một luồng hơi nhỏ phà ra mỗi khi cô thở dốc.Vệt nước bọt mỏng manh như tơ bạc trở thành mối liên kết giữa hai khuôn mặt của họ với nhau.
Izayoi phát ra một tiếng gầm gừ nhẹ khi nhìn xuống cô gái bên dưới. Hiện tại, trông You thật mỏng manh, dễ dàng bị tổn thương và không thể tự vệ.
"Tới bước tiếp theo nào."
Giọng nói cưỡng chế không cho phép từ chối của Izayoi khiến You khẽ giật mình.
Cô cảm thấy bàn tay phải của cậu vuốt ve khuôn ngực vẫn chưa phát triển hoàn toàn của mình. Ngón tay cậu lướt qua, bóp và xoay chúng qua lớp quần áo ướt đẫm nước hồ, khơi lên những tiếng rên rỉ nhỏ.
"Ưm…" You nuốt nước bọt.
Izayoi thì cho cô một nụ cười tinh quái trước khi bắt đầu hành động kế tiếp của mình.