Chương 69: Cảm xúc chưa rõ (2)

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 69: Cảm xúc chưa rõ (2)

Chương 69: Cảm xúc chưa rõ (2)


Tay trái Izayoi nhích dần xuống dưới cơ thể You, tìm thấy điểm đến của nó. Tiếp tục lướt ngang cơ thể căng cứng của cô một theo cách khó mà được là nhẹ nhàng. You có thể cảm thấy hơi ấm từ lòng bàn tay cậu qua lớp quần áo mỏng ướt đẫm bó sát vào người.

Mỗi cú chạm của cậu đều khiến cô cảm thấy một sự tê dại chạy dọc theo sống lưng. Những tiếng thở dốc và rên rỉ của You là thứ âm nhạc kích thích khi truyền vào tai Izayoi. Nó tuyệt vời và hấp dẫn tới nỗi cậu cảm thấy mình có thể lắng nghe mãi mãi mà không thấy chán hay mệt mỏi. Trong khi đó, You càng lúc càng cảm thấy xấu hổ hơn khi cao độ giọng nói của mình ngày càng nâng cao.

Ngón giữa của cậu tìm thấy nơi nhạy cảm của cô, bắt đầu xoa nhẹ, đẩy và vuốt nó. Ngay lập tức, Izayoi nhận được những phản ứng gần như kịch liệt từ cô.

"Nahhh ~ Ưm, không được, không…"

You thở hổn hển, ngẩng mặt lên nhìn Izayoi. Khuôn mặt không thường bộc lộ cảm xúc của cô đã biến dạng thành gợi cảm và say đắm, với đôi mắt ẩm ướt mất đi tiêu cự, chiếc lưỡi nhịn không được vươn ra khỏi khoang miệng và dòng lệ tràn mi.

"Khoan... Chờ đã, nếu anh… không…!"

Nước mắt dần tuôn ra và chảy dài trên má.

"Dừng lại, ư... Ưm~! "

Izayoi cắn nhẹ vào môi You khi cô đạt đến cao trào đỉnh điểm.

Cả người cô rung lên vì cảm giác mãnh liệt chạy khắp cơ thể, nhưng kể cả vậy, Izayoi vẫn không có ý định dừng lại, ngón tay cậu chuyển động với tần suất cao hơn nữa.

Trên đỉnh điểm cực khoái đầu tiên của cô, những khoái cảm chồng chéo hơi quá sức đối với người vẫn chưa hiểu nhiều về phương diện này như You. Mắt You trợn ngược và lưỡi cô vươn ra khỏi miệng hoàn toàn.

"K… k… ô-ng…"

Như một con rối bị cắt dứt bộ dây điều khiển, sau cơn cao trào, You tạm thời mất khả năng di chuyển và ngã phịch xuống ngực Izayoi trong những cơn co giật nhè nhẹ. Cô tuyệt vọng thở hổn hển như chưa từng có trước đó.

"Haaa, haa… Izayoi… Đừng trêu tôi nữa…"

Cô khép mi lại, nước mắt chảy dài trên má.

"Tôi, tôi đã bảo là chờ đã mà… Aaa…"

You lấy mu bàn tay gạt đi nước mắt.

Phải rồi.

Suýt nữa thì quên mất.

Ẩn sau vẻ trưởng thành và ung dung thường thấy của chàng trai tóc vàng này là một mặt nào đó thực sự xấu tính, yêu thích trêu cợt không kém gì Sakamaki Izayoi.

You cảm thấy rùng mình khi biết rằng công việc chuẩn bị đã hoàn tất, Izayoi đã sẵn sàng cho món chính.

Phần đau đớn nhất... Và thú vị nhất trong tất cả chuyện này.

"A... Ư... Bắt đầu sao?" You ngước nhìn Izayoi từ trong ngực cậu.

Cô có thể cảm thấy nhịp tim của cậu cũng đang bắt đầu gia tốc, mà nguyên nhân là chính cô.

"Ừ."

Và như vậy, bắt đầu với câu trả lời gần như là tiếng gầm gừ của Izayoi, You lại cảm thấy cậu như biến thành một người hoàn toàn khác. Dục vọng bùng cháy dữ dội trong mắt cậu, điều mà You vẫn chưa thể hiểu được.

Nhưng cô từ lúc này mình không cần làm gì cả. Điều đó thật đơn giản, nhưng cũng rất mệt mỏi. You chỉ cần nằm đó và chấp nhận mọi thứ từ chàng trai đang chi phối mình.

Tất cả chỉ có vậy.

Không báo trước, Izayoi lật người lại và đè You xuống giường, khiến cô khẽ nhăn mặt.

(...Lại vậy rồi... Thô bạo như một con thú...)

Những suy nghĩ như vậy tràn ngập tâm trí You khi Izayoi nhìn chằm chằm xuống cơ thể cô như một con thú hoang đói khát từ phía trên. Cô có thể cảm nhận được ánh nhìn bỏng rát của cậu đang lướt trên khuôn ngực lộ ra, đôi môi mỏng và đôi chân ẩm ướt của cô.

Cậu đặt tay lên hai bên phía trên đầu You. Ở tư thế này, bởi cơ thể trẻ tuổi quá đỗi mảnh mai của mình, khuôn mặt của cô còn chưa cao đến cổ Izayoi. Cũng vì vậy, You nhớ về một sự thật rằng Saigou Izayoi lớn hơn và trưởng thành hơn cô rất nhiều.

Cô thật nhỏ bé so với cậu.

Izayoi bắt đầu chuyển động, với những tiếng loạt xoạt, quần áo hai người chỉ còn là những mảnh vải ẩm ướt nằm bất động bên chân giường. Ngoại trừ đôi tất cao không thể gây cản trở những động tác sắp tới, cả cơ thể You hoàn toàn lộ ra trong mắt Izayoi. Dù đây không phải là lần đầu cô đối diện cậu trong tình cảnh này, nhưng ánh mắt mãnh liệt như đã thú của Izayoi vẫn khiến cô vô thức lấy tay che chắn cơ thể.

Thú thật, ánh mắt này của cậu khiến cô có chút sợ hãi và cả sự chờ mong. Hai thứ cảm xúc hoà trộn vào nhau biến thành tiếng khốc khấp như mời gọi.

Dã thú tóc vàng không nhịn được nữa, cúi xuống và bắt đầu gặm nhắm con mồi của mình.

***

Cùng lúc đó, trong lãnh địa Will O Wisp, Asuka, Lily và Jin đang tìm kiếm hai thành viên không biết đã biến đi nơi nào của họ.

"Saigou Izayoi thì cũng thôi đi, tại sao cả You cũng mất tích luôn vậy?"

Lấy tay gạt đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, Asuka phàn nàn.

Vì Saigou Izayoi không đến điểm hẹn mặc dù trời đã về chiều nên bọn họ đã quyết định chia nhau ra tìm cậu để lên đường trở về No Name. Dù tìm được hay không thì một tiếng sau cũng phải quay lại nơi này.

Giờ thì hay rồi, chẳng những không tìm được Saigou Izayoi, mà cả You cũng không thấy tăm hơi đâu.

"Có khi nào hai người bọn họ đi riêng với nhau rồi không?"

Ở ngay bên cạnh cô, Jin cũng vừa thở hồng hộc vừa lau mồ hôi.

"Chờ đã Jin!"

Asuka bỗng nhiên kêu lên một tiếng và bắt lấy cổ tay cô bé.

"Gì... Gì vậy ạ?"

Bị gọi tên bất ngờ, Jin giật thót một cái.

"Cái này là gì vậy, chị nhớ hôm qua em đâu có đeo, mới mua à? Tạo hình đẹp phết, chị cũng muốn có một cái."

Asuka nói trong lấy tay còn lại gõ gõ vào chiếc vòng bạc được trang trí bằng họa tiết sương khói trên cổ tay Jin.

"A? Cái này sao?"

Jin lúng túng.

"Anh Izayoi cho em lúc sáng."

"Hả? Quà từ Izayoi à?"

Có chút bất ngờ, Asuka buông cổ tay cô bé ra.

"Nói như vậy... Lily thì sao?"

Cô nhìn sang cô bé tai cáo mặc tạp dề kiểu nhật.

"Ưm! Izayoi đại nhân cũng tặng em một cái."

Gật mạnh đầu, Lily giơ cổ tay mình ra phe phẩy trước mặt hai người.

"Ngoài ra còn có cậu ấy nữa."

Sau đó cô bé bắt lấy hai tay của Coppelia đang ngồi trên đầu mình giơ lên.

"Tôi không phải quà tặng, Nhóc Hồ Ly."

Coppelia lập tức kháng nghị.

"Ừm, Coppechan là bạn mình!"

Nhấc Coppelia xuống khỏi đầu, Lily vừa nói vừa cọ má mình vào cô.

"Ra là vây..."

Asuka thì trầm ngâm lấy tay sờ cằm.

"Bảo sao trông You có vẻ hơi lạ... Chắc là dỗi rồi."

Sau đó giọng cô dần trở nên khó chịu.

"Cái tên này, tặng quà cho tất cả mọi người nhưng trừ cậu ấy ra là sao chứ?"

***

Một bên khác, Izayoi và You vẫn hồn nhiên không biết rằng mình đã trở thành "người mất tích".

Khi hai người chạm vào nhau, cô có thể cảm nhận rõ ràng sức nóng của cậu qua sự kết nối, và từ từ, hơi ấm đó bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể cô. Cậu cẩn thận tiến vào cô, từng li từng tí, từng hơi từng chút một.

"Nnn… Hnnngh…"

You  phát ra tiếng rên rỉ gợi cảm như thể đang dụ dỗ Izayoi tiếp tục.

Trong lúc đó, Izayoi kiềm hãm không để bản thân vượt qua giới hạn quá nhanh khi mà việc ở trong cô giống như bị mắc kẹt giữa thiên đường và địa ngục.

You hít một hơi thật dài. Chuyện đã tiến tới mức này, cô  biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Izayoi đột ngột kéo dài khoảng cách, rồi thúc mạnh vào hông cô.

…Ngay cả khi biết chính xác những gì cậu sẽ làm, You vẫn không thể ngăn bản thân mình hét lên.

"Ư... Waaa!!!"

Lưỡi cô thọc dài xuống miệng, trong khi nước mắt cô tuôn ra vì cảm giác quá tải cảm chạy khắp cơ thể.

Cậu bắt đầu chuyển động như một con thú dữ hung hãn. Động tác của Izayoi đã không còn sự dịu dàng mà nó từng có trước khi tiến vào trong You. Lúc này đây, Izayoi thô bạo như muốn nuốt chửng cô.

"Nnaa! Yaaa! A! A ~! Haa ~!"

Trong tiếng rên vừa liên tục cũng vừa ngắt quãng, nước bọt You chảy khỏi miệng cô cũng nhiều như nước mắt của chính cô. Đồng tử trong đôi mắt cô đã biến thành những dấu tim nhỏ, cơ thể You đắm chìm trong những cảm giác không rõ đang khuấy động bên trong mình.

"Cô tuyệt vời hơn lần trước đấy." Izayoi cười cợt trong khi vẫn duy trì những động tác dữ dội và thô bạo của mình.

"Chờ đã! Izayoi! Thế này quá...!"

You đang dần mất đi ý thức. Cơ thể của cô chỉ không thể nhận thêm quá nhiều kích thích như thế này

"Làm ơn đi! A... A! Chậm lại một chút! A!"

Cô biết Izayoi sẽ không để ý đến sự van xin của mình.

Cô biết cậu thực sự sẽ làm gì để đáp lại nó.

Lực đẩy mạnh của cậu bắt đầu nhanh hơn. Chiếc giường kêu to một cách nguy hiểm, như thể nó sẽ vỡ vụn bất cứ lúc nào. Những cú đâm nhanh, ngắn và tàn bạo đã phá nát cơ thể của You, khoái cảm và đau đớn đồng thời chảy khắp từng mạch máu trong cơ thể cô vì tất cả những gì cô đang phải chịu đựng.

"A! A! A ~! A ~! Aaa ~!"

Môi You bất giác nhếch lên thành một nụ cười chứa đầy dục vọng.

"Chậm lại! Một chút~ a! A~!"

Người thanh niên đang áp đảo cô sẽ chỉ làm ngược lại tất cả những gì cô nói.

You biết rõ điều đó, nhưng cô không thể ngăn những tiếng rên thoát ra khỏi miệng mình.

"Izayoi! Nhẹ lại! Tôi sẽ hỏng mất! Không!"

Cô lắc đầu, từ chối tiếp tục, mặc dù khuôn mặt của cô lại để lộ một cảm xúc trái ngược hoàn toàn.

Lực đẩy của Izayoi trở nên mờ ảo. Mặc dù tiếng cọt kẹt của chiếc giường bắt đầu trầm trọng hơn, nhưng mọi âm thanh trong không gian khoá kín này đều đã bị át đi bởi tiếng rên rỉ của You.

"Không, Izayoi!" Cô khóa chặt chân mình vào lưng Izayoi khi cảm thấy động tác của cậu dồn dập hơn.

Bị xâm phạm vượt quá giới hạn chịu đựng tự nhiên của mình, You chỉ có thể ngây người ngẩng mặt nhìn lên phía trên, đôi mắt cô trợn ngược khi cảm thấy một dòng nước ấm tràn vào cơ thể. Đó là cao trào mãnh liệt nhất mà cô từng cảm thấy, cảm xúc cô sẽ không bao giờ quên. Nó khiến tâm trí You quay cuồng khi bản thân mình cũng đã tới giới hạn, ngón chân của cô duỗi thẳng hết mức có thể.

"Aaaa~…"

You hạnh phúc thở dài.

Cô có thể cảm nhận được hơi ấm của Izayoi bên trong rõ ràng hơn bao giờ hết.

Đôi mắt You từ từ đảo trở về. Cô mệt mỏi, cả về tinh thần lẫn thể chất. Trong tâm trí rối bời, cô vẫn có thể cảm nhận được sự căng cứng bên trong cơ thể mình.

(Không thể... tiếp tục được nữa, Izayoi...)

Điều cuối cùng mà You cảm thấy được là Izayoi đã lật người cô lại, tiếp tục chuỗi động tác thô bạo của mình, cho đến khi ý thức của cô chìm vào bóng tối.

Chương mới hơn