Chương 58: Thư mời

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 58: Thư mời

Chương 58: Thư mời

Saigou Izayoi không vội tới đại sảnh ngay theo lời Lily mà vẫn ở lại phòng một lúc nữa cho tâm trí bình ổn trở lại.

Vừa nãy không phải ác mộng...

Nó là chuyện đã từng xảy ra.

Cũng là thất bại lớn nhất của anh hùng Sakamaki Izayoi.

"Mình sẽ không để chuyện đó lặp lại...  Nhất định! Dù có phải đoạ lạc làm ma vương đi chăng nữa."

Cậu hạ quyết tâm.

"Lần này sẽ không ai bị liên lụy nữa. Tự tay mình sẽ giải quyết tất cả, chỉ là trước đó..."

Saigou Izayoi đứng phắt dậy.

"Cứ tận hưởng quãng thời gian bình yên này thêm chút nữa đã. Chỉ một chút nữa..."

Cậu lầm bầm tự nhủ.

Khi cảm xúc đã trở lại bình thường, Saigou Izayoi mới tập trung ra đại sảnh. Jin, Kuro Usagi, Asuka, You, Sakamaki Izayoi, Leticia và cả Lily, những người khác đều đã có mặt, tất cả đều đang chờ cậu.

"Trễ quá đấy, thanh niên trai tráng kiểu gì mà để cho một đám thiếu nữ phải đợi vậy?"

Vừa thấy mặt Saigou Izayoi, Sakamaki Izayoi đã lên giọng phàn nàn.

Dường như cô vẫn cảm thấy khó chịu vì chuyện hôm qua.

Không chỉ Sakamaki Izayoi, mà cả Kuro Usagi và Asuka cũng khá là câu nệ khi ánh mắt của cậu quét qua họ. Thậm chí là cả You cũng cố tình tránh không nhìn vào mắt cậu.

Chỉ có thái độ của Leticia và Jin, Lily là coi như bình thường. Người trước là bị nhìn quen rồi, hai người sau là do không hiểu gì cả.

Thấy họ như vậy, Saigou Izayoi không khỏi nhớ lại chuyện ngày hôm qua.

Ngay khi gặp cả đám trong trang phục super maid, Sakamaki Izayoi không nói không rằng lập tức nhảy tới cho Saigou Izayoi một cú đấm móc vào vai hàm.

Hiển nhiên, với trình độ của cô bây giờ thì việc đánh trúng cậu chỉ là ảo tưởng xa vời, dễ dàng bị tránh mất. Nhưng điều đó không đủ để ngăn Sakamaki Izayoi thôi việc tấn công Saigou Izayoi lại.

"Anh không thấy gì hết! Không thấy gì hết!"

Vừa nói cô vừa tung đấm liên tục, cú nào cú nấy đều nhắm vào chỗ hiểm trên đầu, từ quai hàm, sóng mũi tới thái dương, giống như không đánh cho cậu bất tỉnh là không được.

"Sakamaki, dù cô có nói như thế... Nhưng mà..."

Saigou Izayoi cảm thấy bất đắc dĩ.

"Không cần phải xấu hổ, dễ thương lắm."

Vừa tránh cậu vừa dựng ngón tay cái lên với mấy cô gái.

Thật tình thì việc thấy bản thân khác mặc đồ hầu gái là một trải nghiệm khó nói nên lời. Nhưng bằng cách nào đó, cậu không thể phủ nhận là họ thật sự dễ thương và ưa nhìn.

"Anh!!!"

Chẳng qua là câu nói của cậu không những không hề khiến Sakamaki Izayoi dịu đi, trái lại nó còn như châm dầu vào ngọn lửa đang cháy. Mặt cô thoáng qua một vệt đỏ, không rõ là vì tức giận hay xấu hổ nữa, mà cũng có thể là cả hai.

Những cú đấm của cô trở nên dồn dập và dữ dội hơn, thẳng cho tới khi Leticia và Kuro Usagi nhảy bổ ra, một  người ôm thân, một người giữ chân, động tác của cô mới chậm lại.

"Leticia, Kuro Usagi, buông ra nhanh! Tôi phải đánh bay ký ức trong vòng vài phút trở lại đây của tên này! Hai người còn không buông thì tôi đánh luôn cả hai đấy!"

Kéo lê hai người họ trên đất, Sakamaki Izayoi gầm gừ

"Thôi thôi, Izayoi, đủ rồi."

"Chủ nhân à, ngài mà còn làm thế tiếp thì chỗ này nát vụn hết, chúng ta không có tiền đền bù thiệt hại đâu."

Kuro Usagi nói như sắp khóc, còn Leticia thì ái ngại nhìn về phía sau, nơi You và Asuka đang cố sức giữ cho mớ thương phẩm của Will O Wisp không bị rơi vỡ.

Tới lúc này, Sakamaki Izayoi mới hậm hực dừng lại, quay trở vào trong.

Tức giận, cũng có thể là xấu hổ váng đầu làm suy nghĩ của cô hơi trì trệ một chút.

Suy cho cùng việc họ làm cũng là để kiếm một phần tích trữ nhằm phục hồi cộng đồng, nếu hỏng chuyện thì chẳng những không có được gì mà còn mắc thêm nợ. Mất mặt thì cũng mất mặt rồi, mắc thêm nợ nữa thì không còn gì để nói.

Người ta gọi trường hợp này là mất cả chì lẫn chài.

Thấy cô cuối cùng cũng dừng lại, Kuro Usagi, Leticia, You và Asuka mới thở dài một hơi nhẹ nhõm. Nhưng họ sực nhớ ra một vấn đề khác.

"Anh còn ở đây làm gì? Nhìn chưa đã à?"

Với gương mặt đỏ rực như quả cà chua chín nục, Asuka chạy tới đẩy Saigou Izayoi ra ngoài và kéo cửa lại.

"Làm sao đây? Còn tham gia mini game nữa không?"

Cô quay lại nói với những người khác bên trong cửa hàng.

Nói thật là bị Saigou Izayoi nhìn hết từ đầu tới chân trong bộ dạng này ngượng ngùng hơn cô tưởng, giờ đã chẳng còn quyết tâm đâu mà thi với chả thố.

"Nhưng nếu chúng ta không thi, bị xem là thua cuộc thì phải mặc thế này để chào hàng cả ngày đấy..."

Kuro Usagi lo lắng gục mặt xuống.

"Phải làm sao đây..."

Cuối cùng mọi chuyện kết thúc bằng việc Saigou Izayoi phải chi ra một số tiền để mua thương phẩm mà nhóm con gái No Name chịu trách nhiệm. Bọn họ gọi đó là phí tổn cho việc bị cậu nhìn bộ dạng super maid của mình.

Mục tiêu là phục hồi khu phế tích, Saigou Izayoi cho rằng mua một lượng gift thắp sáng, giữ ấm và nấu nướng cũng không tệ nên rất sảng khoái mà xì tiền ra.

May mắn làm sao, con số đó vừa đủ để họ thắng mini game của Will O Wisp. Cả bọn sau đó thu dọn trở về No Name, riêng Sakamaki Izayoi mang mớ geass roll mới có được tiếp tục đi tham gia những mini game khác để giải toả tâm trạng.

Hồi tưởng kết thúc.

"Sáng sớm có chuyện gì mà lại tập hợp mọi người vậy, cô chủ nhỏ?"

Gượng gạo ho khan một tiếng, Saigou lên tiếng mở đầu cuộc họp.

"Thousand Eyes vừa cho người gửi đến cộng đồng chúng ta bức thư này."

Jin gật đầu rồi lấy từ trong ống tay áo choàng rộng thùng thình ra một thứ, đẩy ra trước mặt mọi người.

A?

Kuro Usagi dựng thẳng đôi tai thỏ của mình lên, ngơ ngác kêu một tiếng.

Trên mặt bàn là một lá thư được niêm phong bằng sáp in hình đại thụ.

"Vốn dĩ... Vốn dĩ lá thư này nên được gửi từ hôm qua, ngay sau khi gift game kết thúc..."

Jin nói tới đây thì dừng, có hơi do dự không biết nên tiếp tục hay không.

"Sao vậy cô chủ nhỏ? Có gì khó nói à? Không sao đâu, cứ nói đi."

Thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của Jin, Sakamaki Izayoi khoác tay ra hiệu cô bé nói tiếp.

"Nữ nhân viên Thousand Eyes bảo rằng có ai đấy chọc điên Shiroyasha đại nhân, nên tận vừa nãy, thứ này mới tới được tay chúng ta."

"A?"

Mọi người nghe xong đều đồng loạt nhìn qua Sakamaki Izayoi. Nếu nói ai có khả năng chọc tức Shiroyasha nhất thì cô xứng với vị trí hiềm nghi hàng đầu.

Đáng nghi hơn là hôm qua cô cũng là người cuối cùng trở lại cộng đồng.

"Nhìn tôi làm gì?"

Đột nhiên trở thành mục tiêu chú ý của mọi người, Sakamaki Izayoi tỏ vẻ không vui.

"Lần này không liên quan tới tôi nhé. Cơ mà biết gì không?"

Lấy một miếng bánh mà Lily làm cho vào miệng, cô mỉm cười xấu xa trong khi nhìn Saigou Izayoi.

"Hôm qua ấy, khi mà tôi báo danh No Name ra, gần như không có cộng đồng nào cho phép tôi tham gia mini game của họ cả. Mọi người biết sao không?"

Nghe cô nói, Jin, Lily và Kuro Usagi cúi mặt xuống, họ cho rằng danh tiếng của No Name khiến Sakamaki Izayoi không thể tham gia mini game.

"Đừng hiểu lầm, vấn đề không nằm ở No Name."

Sakamaki Izayoi bật cười trấn an ba người.

"Mà là do có thằng điên tóc vàng nào đấy thuộc No Name đi càn quét khắp nơi, tới nỗi người ta không dám cho bất cứ ai của No Name tham gia mini game nữa vì sợ."

"Gì?"

Lần này thì mọi ánh bắt đều dồn hết vào Saigou Izayoi.

"Bảo sao hôm qua trả tiền không chớp mắt."

Kuro Usagi ôm ngực chảy mồ hôi đầm đìa nhìn cậu.

"Thì ra là kiếm được một vố lớn."

"Không hổ là chủ nhân."

You và Leticia gượng gạo tiếp lời.

"Izayoi có khác, bọn tôi chần chừ cả buổi còn chẳng bằng anh dạo một vòng."

Asuka cam chịu thất bại.

"Này? Hình như các người đặt sự chú ý sai chỗ rồi đi?"

Sakamaki Izayoi phàn nàn trong khi Lily và Jin ha ha cười khổ.

Mỗi người có một phản ứng khác nhau nhưng không một ai nhắc tới số tiền còn lại mà Izayoi kiếm được ở đâu.

Họ không có lý do để làm vậy. Về mặt này tất cả đều cho rằng Saigou Izayoi đáng để tin tưởng.

"Hơi xa rồi đấy mọi người. Vào chuyện chính đi cô chủ nhỏ."

Cảm thấy không khí bắt đầu trở nên vi diệu và nếu như mình không nói gì đó thì cuộc họp sẽ không bao giờ đi tới được nội dung chính cả, Saigou Izayoi lên tiếng nhắc nhở.

"À ừ,..."

Sự chú ý trở lại lá thư đặt trên bàn.

Trên đó viết [Gửi cho Jin Russel đại nhân của cộng đồng No Name].

"Đây là lễ hội của nước và đại thụ ở nam khu! Thư mời của Underwood!? Sao, sao lại có thư mời quý trọng như thế!?"

"Hình như là do liên minh [Draco Greif Alliance] gửi tới, mong rằng chúng ta có thể tới tham gia bằng thân phận khách quý."

Khách quý --- không phải là những người tham gia bình thường, mà là nhận thư mời với tư cách khách quý.

Đây đãi ngộ mà những người thuộc cộng đồng bị miệt xưng là "Vô danh" không thể tưởng tượng được.

Izayoi, Asuka, You, Leticia, còn có Kuro Usagi đồng thời cảm thấy vui vẻ truyền thư mời qua tay nhau.

"Vậy mà nhận được thư mời dành cho khách quý luôn! Có khi nào danh tiếng đánh bại ma vương của mọi người đã vang tới tận nam khu rồi không?"

Nha~ sau Kuro Usagi, Asuka, You và Leticia cũng lần lượt mỉm cười.

"Thay vì nói là danh tiếng đánh bại ma vương, tôi nghĩ là tai tiếng của hôm qua thì có."

Tuy nói như vậy, Sakamaki Izayoi cũng nhịn không được mà bậc cười.

"Cũng phải. Có lẽ đúng đấy, nhưng mà nhờ vậy mà tiếng tăm của chúng ta vang xa hơn rồi. Cũng không tính là chuyện xấu chứ."

"...Nam khu có nhiều huyễn thú và thức ăn ngon chứ."

"Tất nhiên, trong thư đã đề là Lễ Hội Thu Hoạch thì chắc chắn phải có nhiều đặc sản lắm. Đồng thời một lễ hội lớn như vậy sẽ không thiếu những cộng đồng huyễn thú tham gia đâu."

Ngay trước mọi người đang tươi cười vui sướng, Sakamaki Izayoi đập thư mời lên bàn tuyên bố.

Sân khấu lần sau của No Name sẽ là nam khu của nước và đại thụ. Vực dậy tinh thần đi!"

"Hình như từ đây tới Lễ Hội Thu Hoạch còn tới tận vài tuần nữa mà, hưng phấn như vậy là hơi sớm rồi đấy."

Saigou Izayoi là người cuối cùng đụng tới lá thư, cậu nhắc nhở mọi người một tiếng về vấn đề thời gian.

"Ha..."

Chỉ là không ai thèm để ý tới cậu.

Bị lơ đẹp, Saigou Izayoi thả lá thư về lại mặt bàn, ánh mắt trở nên sâu xa.

"Lễ Hội Thu Hoạch ở nam khu à..."

Đó là nơi bọn họ tìm thấy game nghịch lý của động cơ vĩnh cửu và búp bê nhảy múa Coppelia.

Cũng là lần đầu tiên "Sakamaki Izayoi" giáp mặt với ma vương vô hình không tướng mạo, Hoang Phế Chi Phong.