Chương 19: Khu Mộc Huệ.

Minh!

Chương 19: Khu Mộc Huệ.

ĐÙNG...

Một tiếng nổ lớn (hai do hai cái cùng lúc) vang lên, phát tán như tiếng bom nổ khắp trời, mặt đất khẽ rung chuyển cũng là lúc mẹ con Ngọc Diệp rời đi mà không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra.

"Phụt"

Minh phun ra một máu nhỏ do Phong thuật chèn ép lên cơ thể, hắn hơi sửa sang lại một chút liền cấp tốc tiến vào trong nhà.

Vừa vào bên trong, đập vào mắt hắn là thân ảnh đang đứng trên cuộn da thú mà chuẩn bị khởi động truyền tống trận rời đi.

- Hãy cẩn thận.

Đó là câu duy nhất mà thân ảnh đó để lại cho Minh rồi biến mất.

Minh không nói gì, hắn cuộn tấm da thú lại mang theo bên người, sau đó leo lên phòng thay gấp một bộ quần tây áo sơ my, lại lục tung căn phòng, tìm một số thứ bỏ vào ba lô vác theo, hắn đeo trên vai thanh kiếm rời đi.

Căn nhà này tạm để qua một bên, hắn phải tránh "giông" trước, khi khác lại quay về.

Hai phút sau trận chiến, một phút sau lúc Minh rời đi, người xung quanh, ma pháp cảnh cũng như một số lực lượng pháp sư khác tiến đến vòng quanh hiện trường, nơi mà có hai cái hố rộng chừng 2m, sâu chừng 1m đang chứa lấy hai cơ thể trung niên gần như trần chuồng lại có khói đen bốc lên bên trên thân thể.
Một cuộc điều tra được tiến hành.

…..

Gần đó, cách khoảng 10 căn nhà, Minh vội mở ba lô mà lấy ra cái laptop nhỏ gọn (hình dạng như một chiếc đũa) của bản thân, nhấn vào núp nguồn nằm giữa laptop, màn hình và bàn phím hiện ra.

Đợi thêm khoảng hai, ba giây, đôi tay Minh như một cái máy, hắn liên tục nhấp nháy lên bàn phím một cách như "điên loạn". Mọi thông tin về chủ nhân hay những người ở của căn biệt thự nhanh chóng bị thay đổi.

Hơn một phút sau, hắn một tay cầm kiếm, một tay vác ba lô rời đi, tiến về khu Mộc Huệ.



Thành phố Phi Vũ được chia ra làm mười chín khu lớn nhỏ, tiêu biểu tám khu là nơi ở của ma pháp sư bao gồm: Hòa An (có Đào gia, trường Ma pháp Trương Dương), Thư Kha (có Phiêu gia), Hậu Thế (có Lang gia), Lạc Hư (có Ngô gia, trường Ma pháp Diễm Kì), Vĩnh Địa (có Tiêu gia), Hào Linh (có Lăng gia, trường Ma pháp Nguyệt Nữ, trường này chỉ dành riêng cho nữ pháp sư), Pháp Ngự (có Long gia). Còn lại 11 khu là nơi rất vắng bóng ma pháp sư, người bình thường lại sống đông đúc ở khu này.

Khu Mộc Huệ là một trong 11 khu dành cho người thường, nó nằm giữa khu Hòa An và khu Mê Lan.

6 giờ 34 phút sáng ngày 26 tháng 8,

Minh hiện đang đứng trước một dãy nhà trọ khá sơ sài, có phần nghèo nàn (giống như khu "Phú Mỹ Hưng" đi) do khu người thường không thể giàu bằng khu ma pháp sư, trước hết hắn cần nhà để ở tạm rồi mọi chuyện lại tính sau.

Nhìn lên cái bảng "Còn phòng trống", hắn gõ cửa chủ nhà.

"Cộc cộc"

Chốc lát, cửa phòng mở ra, một tiểu nữ khả ái với đôi mắt to tròn khoảng chừng 12 tuổi ló đầu ra nhìn hắn, nàng ta không hề nói một lời.

- Ta muốn thuê phòng trọ.

Hắn đành mở miệng nói trước.

- Huynh đợi một chút.

Nàng ta nhẹ cười, sau đó quay người đi vào nhà kêu lên

- Ba ba, có người tới ở trọ.

Vài giây sau, một nam tử khoảng chừng gần 40 tuổi hơi có chút râu đi ra.

- Tiểu tử, ngươi là người muốn thuê phòng trọ.

Nam tử hỏi

- Phải, vậy để thuê được phòng ta cần điều kiện gì?

Minh vào thẳng vấn đề, hắn không còn thời gian để lòng vòng.

- Trước hết ngươi cho ta xem giấy chứng minh thư.

Minh vội tìm trong ba lô một cái thẻ có hình cá nhân của hắn, tất nhiên nó không phải thể thật, nó chỉ là một cái thẻ được hắn làm giả với thân phận người bình thường, nếu hắn để lộ thân phận ma pháp sư liền bị đuổi.

- Ừm…

Nam tử lật qua lật lại cái thẻ, lúc gần lúc xa mà nhìn, gần phút sau

- Được rồi, đây là hợp đồng thuê phòng, ngươi xem đi, nếu được liền ký vào.
Trả lại chứng minh thư, nam tử vội lấy từ sau lưng một tờ hợp đồng thuê phòng đã chuẩn bị sẵn đưa cho Minh, giấy chứng minh của hắn không có vấn đề.

Đọc nhanh qua một lượt các điều khoản, Minh cũng cảm thấy nhẹ lòng, may là chỗ này không quá mắc, nếu không hắn đành ngủ ở công viên.

Mục đích hắn mướn nhà tại nơi này cũng chỉ vì hắn hết tiền, phải chi hắn còn kha khá tiền liền cũng mướn ở khu Hòa An cho tiện việc sinh hoạt, đi lại cũng như việc học, rồi chờ khoảng vài ngày, đợi căn biệt thự của hắn yên ổn, hắn liền chui xuống chơi game kiếm tiền sống.

"Roẹt rọet"

Cầm bút kí vào tờ hợp đồng, Minh moi ra trong túi 2000 đồng tiền mặt để đặt cọc hai tháng nhà ở trọ như trong hợp đồng, bây giờ trong túi hắn chỉ còn lại duy nhất 503 đồng, hắn gần như trắng tay.

Với 2000 đồng này nếu chi ở khu Hòa An, hắn chỉ đủ ngủ một đêm duy nhất tại phòng trọ ở khu Hòa An mà thôi.

- Phòng của ngươi là phòng 304 trên tầng 3 kia, có gì thắc mắc cứ liên lạc với ta.

Giao cho Minh chìa khóa phòng, dặn dò đôi câu, nam tử đóng cửa lại biến mất hút bên trong.

Không đợi thang máy (khu dành người thường nên thiết bị cũng không tiên tiến bằng khu ma pháp), Minh vội chạy bộ cầu thang leo lên phòng 304 cho nhanh, hắn còn cần phải chuẩn bị để làm nhiệm vụ.

"Bịch Bịch…"

Lầu một, lầu hai…lầu ba…

Bước chân hắn dần chậm lại, hắn đã lên đến lầu ba nên không cần nhanh, chính yếu là tìm đến phòng của bản thân.

Sau cầu thang là một cua nghẹo, hắn rẽ qua…

Đập vào mặt hắn là một gương mặt xinh đẹp đầy vẻ gấp gáp cùng với mái tóc đen huyền đang tung bay

"Va chạm"

Cả hai người ngã xuống…

Đêm đen ngay lập tức bao trùm lấy Minh, hắn đã bất tỉnh?

"Tối quá, không phải lúc đang trời sáng?"

Hắn vẫn có thể cảm nhận cơ thể hiện thực, hắn vẫn chưa có bất tỉnh, có lẽ hắn chỉ là bị vật gì đó che tầm mắt.

"Hử, hình như có mùi thơm như hoa, lại còn có một chút mùi…"

Hít thở bình thường, Minh chợt phát hiện hương thơm lạ khiến hắn lại hít kĩ hơ, hơi thở hắn cứ như thế phì phò nơi đó.

- Á á aaaa…

Một tiếng la hoảng pha thêm sự ngượng ngùng, xấu hổ đột ngột vang lên, tiếp sau đó

- Biến…biến thái

Trước mắt hắn dần lấy lại được ánh sáng, một màu xanh trắng hình tam giác đang từ trạng thái phóng to dần thu nhỏ lại.

Một gương mặt xinh đẹp diễm lệ đang đỏ bừng quay lại nhìn hắn

- Chết đi tên biến thái, đồ biến thái.

Hắn thấy một cái cặp của học sinh từ trên trời giáng xuống mặt hắn khiến hắn không kịp suy nghĩ mà chỉ có thể đưa hai tay ra đỡ.

"Bộp bộp bộp"

Liên tục là ba tiếng kêu va chạm vang lên, sau đó không còn nữa.

- Hức hức…

Hắn nghe thấy tiếng chạy gấp nơi cầu thang, hắn nghe thấy tiếng khóc nhỏ dần đi xa bên dưới.

Minh ngơ ngác ngồi dậy, chuyện vừa rồi phải nói là hắn chưa kịp làm ra cái gì liền bị đánh sấp mặt, giờ nghĩ lại, hắn có thể tưởng tượng ra được vài cái tràng cảnh "tai nạn".

"Là mùi khai nhẹ"

Đứng dậy, phủi phủi quần áo, Minh nhặt lại những thứ bị đánh rơi rồi bước từng bước tìm phòng.

301, 302, 303, 304

Mở khóa phòng, không xem xét bên trong một chút gì, Minh vội lấy ra một chiếc mặt nạ kì lạ bên trong ba lô cất trong ngực rồi quảng luôn cái ba lô thẳng vào, khóa cửa lại, Minh gấp gáp chạy xuống lại cầu thang rời khỏi khu nhà thuê này.

Hắn đã đến lúc nên thi hành nhiệm vụ, điều cần thiết bây giờ là hắn cần tìm đến nơi đông người trước vì cái bọn buôn bán này đa số đều giao dịch trong chỗ "nơi nguy hiểm cũng là nơi an toàn nhất", sau đó đợi thông tin địa điểm chính xác gửi đến, hắn liền hành động.

Tất nhiên, nhiệm vụ nói là ngày 26 tháng 8 nghĩ là hắn có thể phải chờ cho đến đêm cũng không chừng.

….

9h12 phút ngày 26 tháng 8,

Vừa ăn một ổ bánh mỳ vừa ngắm dòng người nơi đây, Minh hiện đang tại một cái trung tâm mua sắm ở khu Mộc Huệ, đây cũng là nơi trung tâm của khu, nếu có chỉ thị đến, từ nơi này hắn sẽ dễ dàng lùng theo các hướng ở thời gian nhanh nhất có thể.

Dòng người qua lại đông đúc, thời gian cũng nhanh chóng trôi qua.

11 giờ, 12 giờ

Hắn mua chút thức ăn bỏ bụng.

3 giờ chiều, 5 giờ, 7 giờ tối

"Bíp bíp…"

Một tiếng kêu vang lên, mu bàn tay phải hắn đột ngột hiện lên một cái bản đồ nhỏ với hai cái dấu chấm bên trong, một cái là màu xanh biểu hiện chỗ hắn đứng, một cái là màu đỏ đang di chuyển, nối giữa hai dấu chấm là một nét kẻ với một con số biểu hiện khoảng cách đang ngày càng giảm dần.

Đây là đồng minh đã bật tín hiệu để người chấp hành nhiệm vụ biết.

A.D quân đội chắc chắn là luôn có những gián điệp nằm vùng, dấu đỏ là một trong số những người đó.

"Hướng Đông – Nam, khoảng cách 3423m và đang giảm dần"

Xác định xong, mang theo thanh kiếm, Minh di chuyển với tốc độ cực nhanh rời đi nơi trung tâm, đến một góc khuất nào đó, không có camera hoạt động, Minh lấy từ trong ngực ra một chiếc mặt nạ với hoa văn chỉ toàn cổ ngữ mà đeo lên.

- Gia tốc.

Pháp lực gia cường, vận tốc tăng lên, Minh chỉ như một bóng đen vượt qua những con đường với ánh đèn le lói…