Chương 23: Nhiệm vụ thất bại.

Minh!

Chương 23: Nhiệm vụ thất bại.

- Ha ha ha

- Ta xem ngươi đỡ thế nào với chiêu này.

Đang duy trì lơ lửng trên không trung, Minh nghe đến một giọng cười gằn đầy tàn độc truyền đến, nhìn xuống dưới một góc 65 độ, hắn phát hiện vị Pháp Linh kia đang tu ma lực mạnh mẽ trong cơ thể, pháp thức đã khởi động gần như xong, chỉ kém một giây là hoàn thành.

Vị Pháp Linh này đã nhân cơ hội hắn tránh Hỏa Viêm Bạo mà khởi động pháp thức của một loại thuật mạnh nhất mà hắn có thể thi triển, vị Pháp Linh muốn ra một đòn quyết định, Minh dù chỉ là một pháp sư cao cấp nhưng lại quá nguy hiểm, hắn không thể kéo dài thêm.

Hai nhiệm vụ, vị Pháp Linh đã thất bại nhiệm vụ mời phục kẻ đeo mặt nạ này.

- Ngươi không cảm thấy ngây thơ sao?

Minh đứng trên đó, pháp thức đang khởi động cực nhanh, hắn mỉa mai mà nói ra một câu.

- Đến đây đi.

Hắn rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, đôi mắt lạnh nhạt nhìn vị Pháp Linh cười gằng đầy dữ tợn.

- Chết đi.

- Hỏa Lang Cuồng Kích.

Hét lên một tiếng, hai tay vị Pháp Linh đẩy mạnh hết sức lên trên không trung.
Gràooo

Rống lên âm thanh dữ tợn đầy sắc bén, một con chói sói to lớn với chiều cao lên đến 3m toàn thân chỉ là lửa đỏ đậm đặc xuất hiện. Nó không chừng chờ gì mà lao thẳng về phía Minh không xa trên kia.

- Ha ha ha, đây là một thuật cấp 2 thuộc loại B, với ma lực một Pháp sư cao cấp như ngươi thì làm sao mà cản? Chết đi tên chó.

Vị Pháp Linh nhìn Hỏa Lang đang giận dữ mà lao đến tên chó chết đeo mặt nạ, hắn cười, cười rất tàn bạo. Hắn chính là người thắng sau cùng, nhiệm vụ thứ hai rốt cuộc cũng hoàn thành.

Trên kia, Minh không bất thiết nhìn con "chó lửa điên" lao đến, hắn lúc này rất tập trung vào thanh kiếm. Bế ngoài thì hắn rất siêu nhân nếu như là đánh thường, còn đối với thuật được thi triển do một tên Pháp Linh có pháp lực mạnh hơn hắn thì hắn chịu thua, thanh kiếm lúc này là máu chốt cho chiến thắng của hắn.

Thời gian từ con Hỏa Lang đến có hắn có lẽ khoảng hơn 2 giây một chút (hắn dự đoán), hắn vẫn còn kịp thời gian.

- Khởi động.

Nói lên một câu, các ký tự cổ trên thanh kiếm đột ngột sáng lên một cách kì lạ, tiếp đến là gió, không khí đang nhanh chóng bị thanh kiếm hấp thu.

- Dung hợp.

Pháp thức hoàn thành, nhưng lần này hắn không tự thân thi triển ra thuật, hắn cần đến thanh kiếm để thi triển ra thuật này.

Hắn còn chưa đến 1 giây.

Cơ thể hắn cùng thanh kiếm đều sáng lên một màu óng ánh như ánh trăng.

- Phong Nguyệt Trảm.

Hét to trong lòng, hắn từ vị trí lơ lửng mà đạp nhẹ một cái lên không khí để bay lên trên cao thêm một đoạn, kéo dài thêm chít xíu khoảng cách với Hỏa Lang. Hắn giơ kiếm lên cao quá đầu sau đó lập tức trảm mạnh từ trên xuống dưới một cách mạnh mẽ.

Một ánh sáng bạc hình lưỡi liềm (mặt trăng khuyết) với chiều dài của độ cong chỉ là 1,3m xuất hiện rồi xông thẳng về phía Hỏa Lang, đường nó đi qua, không khí cũng như gió đều bị nó nuốt chửng nhằm tăng thêm uy lực cho nó.

Cuối cùng, Hỏa Lang và Nguyệt Trảm gặp nhau.

"Vụt"

Một ánh sáng bạc lóe lên, Phong Nguyệt Trảm xuyên qua Hỏa Lang tiếp tục lao xuống dưới, nơi vị Pháp Linh kia đang đứng người ngơ ngác mà nhìn sự việc xảy ra. Hắn không thể tin vào mắt bản thân.

Hỏa Lang vẫn tiếp tục lao đến người Minh thêm 0,2 giây rồi bất giác tan biến vào khoảng không, nó như chưa từng tồn tại. Khoảng cách đã rất gần như thế, Minh có thể cảm nhận thấy sức nóng khủng khiếp do nó tỏa ra, nếu dính đòn này, hắn chắc chắn trăm phần trăm là trở về với cát bụi.

- Không thể nào, thanh kiếm đó là một ma pháp cụ, nó không phải là vũ khí bình thường?

Vị Pháp Linh chỉ kịp nói ra câu ngơ ngẩn đó

"Xoẹt"

Một ánh sáng bạc hình lưỡi liềm nhanh chóng xuyên qua người hắn, lún sâu vào trong đất mà bịt tăm, không còn thấy bóng dáng, có lẽ nó đã tan biến.

"Bịch"

Thân ảnh vị Pháp Linh ngã xuống đất, sự nguyên vẹn cơ thể bị chia cắt bởi một đường máu dọc thân từ trên xuống dưới, máu đang dần chảy ra lan tràn khắp sân gạch đầy sự úa màu đất đá.

Cuộc chiến kết thúc, Minh là người thắng mặc dù đối phương có số lượng đông và có đến hai vị Pháp Linh thống lĩnh.

Hắn thắng, đơn giản là vì những ma pháp sư kia chỉ là những tên cùi bắp. Sự nhạy bén, kiến thức, việc khởi động pháp thức, sự cô đặc ma lực của họ đều kém hơn hắn, thua là điều tất nhiên. Đó là còn chưa nói đến, đây là Minh đang trong trạng thái phòng thủ, hắn không phải người chủ động tấn công, nếu là một nhiệm vụ tìm diệt nào đó, cái kinh khủng của hắn mới hiện hữu thật sự.

Trận chiến này khá là nhẹ nhàng và nhiệm vụ hắn được giao hoàn toàn thất bại vì ma pháp cụ trái phép không thể thu hồi, người thì cũng không thể bắt sống được tên nào (thật ra thì hắn cố ý giết, đó là lý do hắn được xếp hạng 7).

"Cạch"

Thu hồi thanh kiếm đưa vào vỏ, hắn đi xuống khám xét người của vị Pháp Linh.
Sau vài chục giây, hắn rời đi khi không phát hiện được điều gì. Nơi này lại yên tĩnh chốc lát trước khi Ma pháp cảnh cử lực lượng đến.

Nếu nói quân đội là một tổ chức hành động trong bí mật để tìm diệt, giải phóng, cứu người, phòng chống,…thì Ma pháp cảnh chính là một tổ chức hoạt động công khai chuyên giữ gìn an ninh trật tự hay là phòng chống khủng bố, bảo đảm an toàn cho người dân sống bình thường.

…..

Tại một nơi nào đó mà không ai biết, hai thân ảnh chỉ toàn màu đen đang theo dõi trên một cái màn hình với nhiều khung ảnh do các camera khác nhau đem lại thể hiện trận chiến của Minh và hai mươi hai tên Pháp sư.

- Tên này rất được, thật tiết khi hai tên phế vật đó không thể mang hắn về đây.

Một thân ảnh mỉm cười, mọi năng lực mà Minh thể hiện hắn đều đã thưởng thức, đối với hắn, Minh là một con tướng giỏi cần được thu về để phục vụ cho kế hoạc hùng bá của bọn hắn.

- Thưa ngài, đây là thông tin của kẻ đeo mặt nạ này.

Một thân ảnh khác thi lễ với hắn rồi đưa cho hắn một cái tệp giấy chứa thông tin gì đó.

Lấy tệp giấy rồi vội mở ra xem xét bên trong, thân ảnh kia chốc lát liền kinh ngạc, tiếp đó là hắn lại cười lớn một phát.

- Dương Sở Minh, năm nay chỉ 15 tuổi, 15 tuổi nhưng lại là Pháp sư cao cấp, thật khó tin. Tốt, rất tốt.

Cầm lấy trang thông tin cá nhân có một tấm ảnh 4x6 của thiếu niên nào đó, thân ảnh không thể giấu được niềm vui mừng.

- A.D quân đội, không ngờ các ngươi lại giữ lấy một thiên tài làm của riêng a, ta có chút ganh tỵ.

Cười gằn một tiếng, hắn ra lệnh cho thân ảnh còn lại nơi đây

- Liên hệ với tiểu Hồng cho ta, ta có nhiệm vụ giao cho nó.

- Vâng.

Một âm mưu gì đó đang được thực hiện.
…..

Thu hồi mặt nạ bỏ vào ngực, Minh bây giờ đang dạo bước trên một con đường vắng người với những ánh đèn soi sáng hai bên.

Đập bàn tay phải lên bàn tay trái, một bảng thông tin hiện ra, hắn nhanh chóng nhấn một phím gì đó, cuộc gọi đang được thực hiện.

Chốc lát, trên màn hình hắn hiện ra một thân ảnh trung niên có cơ bắp đầy lực lưỡng đang mặc trên mình một bộ quân phục, phía sau trung niên là một nữ tử trẻ đẹp có đeo kính và cũng mặc quân phục, nàng ta là phụ tá của người trung niên.

- Trung Uý, có việc gì sao? Nhiệm vụ đã hoàn thành?

Trung niên nghiêm chỉnh hỏi

- Báo cáo nhiệm vụ thất bại.

Lời Minh vừa ra, hai người bên trong đều lộ vẻ giật mình, kẻ trước mặt họ lại thất bại trong nhiệm vụ? thật khó tin.

- Trung Uý, đã có chuyện xảy ra ngoài muốn?

- Đại Tá, chuyện cũng không có mấy, chỉ là tên đồng minh đột ngột phản bội mà gia nhập và tổ chức trái phép kia, sau đó lại bất ngờ trở thành Pháp Linh mà phối hợp với một tên Pháp Linh khác cùng 20 tên ma pháp sư khác tấn công ta mà thôi. Thành thật ta còn không biết cái vụ giao dịch kia ở chỗ nào, thất bại là phải.

Minh bình thản trả lời, bên trong chứa đầy hàm ý tức giận, nếu không phải hắn cao tay thì hôm nay đã à ngày giỗ của hắn.

Trung niên kinh ngạc, chuyện quái gì đây.

- Trung Uý, ngươi hãy báo cáo rõ ràng sự tình?

- Ừm, chuyện là thế này…

Cố nén lại tâm tình, Minh tự thuật lại khá đầy đủ từ đầu tới đuôi câu chuyện, tất nhiên việc hắn giết chết hết cũng kể ra.

Nghe hết câu chuyện, Đại Tá với vẻ mặt nghiêm trọng mà ngồi suy tư chốc lát, hai người hầu như cũng chẳng kinh ngạc gì với kết quả Minh gây ra, có lẽ họ đã quen.

Minh vẫn bước từng bước trên con đường nhỏ vắng người.

- Được rồi Trung Uý, thông tin hôm nay ngươi đưa lại khiến ta nhức đầu rồi đây, nhiệm vụ lần này xem như là bỏ đi, ngươi còn điều gì muốn nó không?

- Ta muốn xin phép nghỉ dài hạn.

Minh bình tĩnh nói ra khiến hai thân ảnh bên kia đơ người, hạng 7 muốn xin nghỉ, vì sao a.