Chương 21: Kiếm Qủy Phong Tàn.

Minh!

Chương 21: Kiếm Qủy Phong Tàn.

***Tác: Hai bữa nay bị bệnh do dầm mưa nên chương lấp lửng, mn thông cảm, dự 30/4, 1/5 sẽ bù ngày 2 chương.
.......

Minh không nói gì, chốc lát hắn lại nói với bộ dạng nghiêm trọng hẳn lên

- Mặt nạ cổ ngữ, bản thân lại là Pháp sư cao cấp sở hữu Phong thuộc tính, thi hành nhiệm vụ đa số là luôn mang theo bên mình một thanh kiếm bình thường, nơi đi qua chỉ toàn thây người không nguyên vẹn, nơi đi qua không một tổ chức mờ ám nào còn có thể trốn. Sợ hãi, hoang mang, ca tụng, vinh danh…

- …Kiếm Qủy Phong Tàn chính là biệt hiệu dành cho ngươi mà người đời đồn thổi, trong giới từ Pháp Tông trở xuống, không ai là không biết ngươi. (đơn nhiên không nói đến bọn yếu kém trong này).

Vị Pháp Linh nói đến đây thì cơ thể cũng đã căng cứng ma lực, sẵn sàng cho việc giao chiến, đối với một người có nhiều "tai tiếng" như kẻ trước mặt, hắn không thể không cẩn trọng dù bản thân là một Pháp Linh hơn hẳn Pháp sư cao cấp.

Hai mươi mốt vị Pháp sư cao cấp trở xuống nghe "thống lĩnh" nói, sắc mặt cũng trở nên hoang man, sợ hãi, Pháp Linh còn nói như thế thì kẻ trước mặt này, phải cực kì cẩn trọng với hắn, lời đồn thổi của kẻ yếu thì không tin, nhưng của kẻ mạnh thì phải tin dù là bản thân cảm thấy quá hư cấu.

Minh không nói gì, hắn vẫn luôn giữ một bộ dạng bình đạm phòng thủ, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào khi có điểm bất thường, nhưng mà hắn có thực là chỉ làm có thế?

- Thông tin của ngươi vẫn chưa đủ, hắn còn nguy hiểm hơn cả dạng đó.

Bỗng chốc, một giọng nói khàn khàn vang lên, nam tử đang bị bịt mặt và được trói ngồi trên chiếc ghế kia chợt cử động, điều đầu tiên là hắn gỡ bỏ cái khăn che mặt xuống làm lộ ra cái gương mặt nam tử gần 30 tuổi khá điển trai (tuổi thật của hắn có thể già hơn, trẻ là vì ma lực tăng cường), không hiểu đôi tay hắn từ lúc nào lại đã thoát khỏi trói buộc.

Cả hai phe cùng nhìn về nam tử, với Minh, hắn cũng đã đoán được chút ít gì về cái việc đồng mình lại bật tiếng nói nghiêm trọng về hắn.

Gỡ bỏ trói chân, cầm chìa khóa nhỏ chứa trong túi quần mà mở các thiết bị phong ấn bỏ qua một bên, hắn đứng dậy vươn người vài cái, hắn lại nói

- Những thứ bí mật hay cao cấp hơn thì ta không biết, nhưng tin tức về mấy thành viên Pháp sư cao cấp trở xuống của A.D quân đội, ta cũng mò ra một hai.

Hắn nhìn vào Minh với ánh mắt sắc bén như muốn nhìn xuyên qua cái mặt nạ, tra rõ góc diện gương mặt.

- Không nói vòng vo về bên dưới, ở A.D quân đội có tổng cộng gần 300 Pháp sư cao cấp hoạt động trên mọi mặt trận, trong đó, để tôn vinh cũng như xác định sức mạnh từng người mà phân vào các nhiệm vụ phù hợp, thứ hạng là điều cần thiết.

- Kẻ trước mặt này chính là người xếp hạng thứ 7 trong gần 300 ma pháp sư cao cấp kia, đó là lý do vì sao ta và ngươi, hai Pháp Linh lại phải ở đây để trấn áp hắn.

Ma lực dồi dào khởi động chạy quanh từng vòng trong cơ thể, nam tử vốn là "đồng minh" của Minh nay lại chuẩn bị đối phó hắn khi hắn không đáp ứng điều kiện.

- Pháp Linh? Ngươi không phải chỉ là một Pháp sư trung cấp?

Minh lộ sự nghi hoặc hỏi, trong báo cáo có nói người phối hợp với hắn chỉ là một trên Pháp sư trung cấp, thế quái nào lại ra một tên Pháp Linh.

Thật ra thì hắn hoàn toàn hiểu, hắn hỏi cũng chỉ vì cho có lệ hoặc cũng có lẽ là vì nguyên nhân khác.

- Ha hả, bất ngờ lắm sao, nói ra thì ngay cả chính bản thân của ta cũng bất ngờ không kém, không ngờ sức mạnh của một Pháp Linh lại mạnh mẽ như vậy.

Nam tử "đòng minh" hơi cười, cảm ứng ma lực mạnh mẽ trong cơ thể, hắn cảm thấy mỹ mãn.

Mười ngày trước, hắn chỉ là một Pháp sư trung cấp nhỏ bé bị bại lộ thân phận, cứ tưởng rằng bản thân sẽ bị giết chết hay tra tấn mãnh liệt, hắn tiếc nuối tháng ngày cuộc sống, thế nhưng, thay vào đó, hắn lại được mời gọi, hắn được ban sức mạnh mà biết bao nhiêu ma pháp sư hằng mơ ước, trở thành Pháp Linh.

Hai ngày trước, qua một loạt các bài kiểm tra gian khổ, hắn chính thức nhậm vị Pháp Linh (đây cũng là lý do vì sao ma lực đạt cấp độ Pháp Linh lại không phải là chức vị Pháp Linh).

- Thật đúng đắng khi ta từ bỏ cái quân đội chó chết đó, nếu ta còn ở lại thì không biết đến bao giờ mới đạt được sức mạnh như thế này.

Hắn tham gia A.D quân đội từ thời còn là một thanh niên vừa tốt nghiệp trường Đại ma pháp (tựa trường Đại học) với kĩ năng chiến đấu kinh người, đến nay đã gần 30 năm, hắn vẫn chỉ là một Pháp sư trung câp như ngày đầu tốt nghiệp, Ma dược, Ma thạch, hắn chỉ có thể ao ước.

Thế nhưng, khi hắn gia nhập tổ chức mờ ám này, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, hắn sẽ có thể đạt được những thứ bản thân hằng mơ ước.

- Đó là lý do ngươi phản bội quân đội?

Minh vẫn đứng đó, đằng sau chiếc mặt nạ, hắn không biết có biểu cảm gì mà hỏi.

- Đúng. Một ma pháp sư mà không có sức mạnh ma lực mãnh mẽ thì làm được gì.

Nam tử thẳng thắng thừa nhận, hắn lại nói.

- Tạm không nói về ta nữa, bây giờ là đến lúc ngươi nên ra quyết định.

Gạt chuyện bản thân chọn lựa qua một bên, hắn nhìn vị Pháp Linh kia để cho hắn nói những điều tổ chức giao, Pháp Linh là có hao người, nhưng kẻ dẫn đội lại không phải hắn.

Hắn tiến vào trạng thái phòng hờ Minh ra tay.

Minh vẫn im lặng, việc bọn này tính làm, hắn cũng tự đoán được một hai. Kết quả hôm nay đối với hắn, có lẽ lại là một hồi gió tanh, mưa máu.

- Kiếm Qủy Phong Tàn, tại lúc ngươi có hai lựa chọn.

Vị Pháp Linh nhìn hắn với bộ mặt nghiêm túc cự kì, đâu đó vẫn còn lộ vẻ đề phòng với Minh.

- Một chính là quy thuận bọn ta, với tài năng của ngươi cũng như việc các cấp trên đã ưu ái trước mà phân phó muốn bọn ta thuyết phục ngươi về, ngươi nếu gia nhập tổ chức liền sẽ có rất nhiều điều tốt đẹp chờ đợi, tựa như trở thành Pháp Linh như ta và "đồng minh" của ngươi.

- Hai, ngươi không gia nhập và kết quả thì ngươi nên rõ hơn ai khác, ngươi phải hiểu rằng cơ hội chỉ đến một lần. Suy nghĩ kĩ đi.

Lời nói của hắn vừa dứt, tất cả ma pháp sư đều từ cảnh giác hành động chuyển sang chuẩn bị hành động bất cứ lúc nào.

- Thế hóa ra các ngươi giàn cảnh dụ ta đến đây chỉ để muốn mời ta từ bỏ quân đội qua tổ chức của các ngươi?

Minh hỏi, nếu nơi này không có Pháp Linh, hắn không quá mức thiết câu giờ, đồ diệt là xong, ngay lúc này hắn vẫn còn đang chuẩn bị, chỉ chờ thêm chút thời gian nữa liền xong. Để giết một Pháp Linh, hắn cần thêm khó khăn.

- Không sai, ngươi là một ma pháp sư mạnh mẽ cả về kĩ thuật chiến đấu lẫn ma lực, giết ngươi là điều tổ chứ không muốn, tin ta đi, nếu ngươi gia nhập tổ chức, ngươi chắc chắn sẽ như cục vàng bé nhỏ được cấp trên nâng niu. Lúc đó, gia tài, quyền lực, mỹ nhân, ngươi chỉ cần muốn là có.

Vị Pháp linh ra sức dụ dỗ, nếu hắn thật dụ được Minh vào tổ chức, phần thưởng của hắn là không nhỏ.

Minh chỉ cần gia nhập, hắn sẽ không thể thoát ra được.

- Thế, các ngươi không sợ rằng ta chỉ là một lão già tu luyện gần 100 năm miệt mài mới được thực lực như hôm nay, đem ta về bồi dưỡng liền không sợ hoang phí?

- Điều đó không thể, giọng nói của ngươi có phần trẻ tuổi, tay chân rắn chắn khá non, nếu ta không đoán lầm, tuổi ngươi chỉ chưa đến 25 tuổi.

Vị Pháp Linh hơi cười, ánh mắt hắn vẫn còn rất tốt.

Nghe đến việc kẻ trước mặt chưa đến 25 tuổi lại có thực lực Pháp sư cao cấp, mọi người khác trừ hai Pháp Linh đều biến sắc mặc cảm bản thân, độ thích ứng với pháp khí của tên này cao hơn họ rất nhiều.

Đang chờ Minh phản ứng tiếp theo, vị Pháp linh chợt có chút nhíu mày vì nhận được truyền âm

- Cẩn thận, tên nguy hiểm này có lẽ là đang câu giờ nhằm chờ cứu viện đến.

Nhận được truyền âm từ "đồng minh" của Minh, hắn không quay đầu nhưng lại có điều suy nghĩ, quả thật nếu xét đến giọng điệu của kẻ trước mặt này khi nói thì rõ là đang câu giờ, kẻ này vốn đã có quyết định từ trước.

- Mau đưa ra quyết định, ngươi chỉ còn 10 giây suy nghĩ.

Hắn lập tức kêu lên.

Minh đôi mắt không nhìn hai vị Pháp Linh trước mặt, hắn hướng mắt xuống dưới mặt đất lộ vẻ như suy tư cực độ.

- 10, 9,8…

- 7, 6, 5, 4…

Ma lực dâng tràn, pháp thức của hơn 20 ma pháp sư chuẩn bị khởi động, chỉ cần đợi đến số 0 mà Minh vẫn chưa trả lời xác đáng, lập tức dùng thuật tiêu diệt.

- 3…

Đúng lúc này, Minh ngước mặt lên nhìn hai vị Pháp Linh với ánh mắt lãnh đạm, hắn lạnh nhạt nói.

- Không cần đếm nữa, ta đã có quyết định.

Một cơn gió bất giác thoang thoảng ùa đến nơi đây khiến mọi người cảm thấy thư thái hẳn lên, thế nhưng hai vị pháp Linh lại phút chốc biến sắc mà quát to lên trong vẻ đầy hoảng hốt cùng tức giận.

- Chó chết!

- Tất cả nhanh chóng lui ra khỏi phạm vi 100m, nhanh lên!