Chương 12: Truyền Đạt Thông Tin
Vương Nam thầm đoán bọn chúng có lẽ đang tụ tập lại chỗ có nhiều con mồi, mà quanh đây khu vực thích hợp nhất chắc chắn chỉ có mình trường đại học Công Nghiệp thôi.
Trên thực tế, Vương Nam đoán không sai chút nào, trường đại học Công Nghiệp đang bị bao vây bởi số lượng thây ma khổng lồ, người bên trong tuyệt đối không thể thoát ra ngoài, mà người bên ngoài cũng không có ai đủ can đảm tiến vào trong.
Tính toán thời gian một phen, Vương Nam thấy tốc độ hiện tại khá chậm cho nên dứt khoát một mặt vừa chạy một mặt vào không gian cường hóa kiểm kê chiến lợi phẩm, với giác quan mẫn cảm của mình, Vương Nam tự tin có thể phản ứng kịp nếu gặp thây ma cản đường.
Hơn nữa, tuy nói là vào không gian cường hóa, nhưng thông qua ý niệm thì hắn không cần phải vào khu vực trắng xóa một mảnh kia, mà những khung chat trong suốt lần lượt hiện lên ngay trước mặt, mọi thông tin hắn cần đều có đủ cả.
Đập vào mắt Vương Nam đầu tiên là thanh kinh nghiệm đã đầy một phần ba 345/1000.
Lấy khả năng dọn dẹp quái của mình hiện tại, Vương Nam xem chừng sáng mai là có thể tăng một cấp.
Khẽ gật đầu hài lòng, Vương Nam bỏ qua bảng thông tin cá nhân vì nó cũng không có gì thay đổi cả, hắn trực tiếp đến với không gian cất chứa kiểm tra vật phẩm luôn.
+ 'Bánh bao hồi máu' x 10
+ 'Nước tăng lực' x 26
+ 'Cốt thây ma cấp 1' x 32
+ 'Cốt thây ma Alpha cấp 1'
+ 'Thương Ma Pháp' x 2
+ 'Áo Mỏng' x 3
+ 'Nón Chống Nhiệt'
Trừ bỏ mấy món trang bị mới và vật phẩm cũ ra, chỉ có 'Cốt thây ma Alpha cấp 1' là hơi xa lạ, lần này Vương Nam không lo sợ sẽ gặp yêu cầu khốn nạn khi chế tạo trang bị như trước, hắn bình tĩnh nhấn vào quan sát.
'Cốt thây ma Alpha cấp 1' hóa ra là vật liệu dùng để chế tạo nón giáp cấp 1, đương nhiên nón giáp này hoàn toàn khác với cái 'Nón Chống Nhiệt' củ chuối ở trên, bởi vì cần vật liệu chế tạo đều là trang bị chức nghiệp ở cấp 20, còn ba cái đồ tùy ý có thể nhặt, tùy ý có thể vứt kia thì chỉ là đồ dùng cấp thấp trước khi chân chính bắt đầu con đường cường giả.
Điểm này dù là một tay gà mờ như Vương Nam cũng dễ dàng đoán ra được.
Nhấp quan sát lần hai, mặc dù Vương Nam đã chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.
* Chiến Quỷ - Tỏa Kim Khôi - Trang bị cực hiếm - Trang bị Trắng.
* Chế tạo:
+ 'Cốt thây ma Alpha cấp 10' x 10
+ 'Cốt Địa Ngục Khuyển Alpha cấp 10'
+ 'Da Lợn Chúa cấp 2' x 10 (tỉ lệ rớt 20%)
+ 'Nanh Rắn Nước Alpha cấp 5' x 2 (tỉ lệ rớt 100%)
* Ghép:
+ 'Cốt thây ma Alpha cấp 1' x 1000 = 'Cốt thây ma Alpha cấp 10'
Khóe miệng Vương Nam co giật liên tục, bước chân cũng xém chút trượt ngã.
Đầu óc hắn quay cuồng, cái Thần Kim Giáp trước đây đã là điều kiện nghiệt ngã lắm rồi, vậy mà bây giờ cái Tỏa Kim Khôi này còn đáng sợ hơn gấp nhiều lần. Đây rõ ràng là chơi khăm Vương Nam hắn.
Tuy nhiên, khi nhớ đến cách ghép đồ mà mình nhọc công tìm tòi thì Vương Nam cũng dần bình tĩnh lại, nếu cách đó vẫn dùng được thì khó khăn sẽ giảm xuống rõ rệt.
Để chắc ăn, Vương Nam vào hệ thống Ghép kiểm tra lại lần nữa.
Sau một hồi mày mò, Vương Nam rốt cục đã có thể yên tâm thở phào nhẹ nhõm, công thức ghép quả nhiên vẫn áp dụng được, thậm chí số liệu cũng chả khác nhau bao nhiêu.
Đáng lý Vương Nam sẽ không thất thố quá mức như vậy, bởi vì có lần đầu làm kinh nghiệm rồi nên dù có quá đáng thì hắn cũng không tỏ ra mất bình tĩnh đến nông nổi này. Mấu chốt nằm ở cách chế tạo trang bị chức nghiệp khác, lần trước khi xem Thần Kim Giáp Vương Nam đã vô ý bỏ qua, còn lần này hắn tò mò nhấn xem thì bỗng phát hiện, toàn bộ trang bị thuộc chức nghiệp khác Chiến Quỷ đều có số liệu ghép thấp hơn hẳn, nếu muốn so sánh cụ thể thì phải dùng ngọn núi cao chọc trời và mặt đất bên dưới may ra mới hợp lý.
Lấy cụ thể đơn giản, trang bị chức nghiệp Triệu Hồi Sư - Công Yêu Khôi - Trang bị Trắng, cách chế tạo chỉ cần 'Cốt thây ma Alpha cấp 3' x 2, và một vài vật liệu khác.
Một cái cấp 10 một cái cấp 3, hơn kém bao nhiêu chỉ cần nhìn sơ là hiểu.
Vương Nam không biết trang bị mình xịn tới mức nào, nhưng một khi không cao hơn của chức nghiệp khác thì hắn liền có thể khẳng định rằng, không chỉ vũ khí BUG của hắn tăng cấp được mà toàn bộ trang bị Chiến Quỷ đều có khả năng đó. Hoặc nói cách khác, chính bản thân hắn và chức nghiệp Chiến Quỷ mới là BUG chứ không riêng gì Thiên Kích.
"Nghĩ nhiều vô ích, đến lúc chế tạo thành công một món thì sẽ có đáp án ngay thôi"
Vương Nam lắc đầu, ý niệm xoay chuyển, mấy khung hiển thị thông tin trước mặt đồng loạt biến mất như chưa từng xuất hiện.
Hàn Thanh Tú ở bên cạnh thấy biểu tình Vương Nam trở về như cũ mới dám mở miệng hỏi han, nãy giờ cậu vẫn luôn chú ý tới biến hóa trên mặt hắn.
- Anh không sao chứ?
Vương Nam đưa mắt nhìn Hàn Thanh Tú vài giây rồi gật đầu đáp.
- Vừa rồi có chút vấn đề, chúng ta vào căn nhà kia nói chuyện một lát.
- Vâng!
Ba người rẽ vào quán ăn bên kia đường, Vương Nam cảm thấy Hàn Thanh Tú làm người cũng không tồi cho nên quyết định cho cậu biết chút thông tin về thế giới mới.
Quán ăn Cung Đình, trước khi thế giới biến đổi thì đây là một quán ăn có tiếng ở Hà Minh, giá cả không hề rẻ nhưng lúc nào cũng đông khách. Đáng tiếc một quán ăn hái tiền như vậy lại biến thành căn nhà hoang không hơn không kém, nhìn khắp nơi đâu đâu cũng có vết máu và dấu tích ẩu đả.
- Xem ra quán ăn bị tấn công bởi không ít thây ma, haiz...
Hàn Thanh Tú là dân bản địa cho nên không xa lạ gì với Cung Đình, cậu còn thường hay ăn ở đây cùng ba mẹ, nhưng hiện tại ba mẹ cậu lại không có ở Hà Minh mà đang trên chuyến bay về quê nhà. Vì lý do này mà Hàn Thanh Tú không quá lo lắng cho an nguy của hai người, có điều nếu để cậu biết chuyện những phương tiện đi lại như máy bay không thể hoạt động thì sẽ có cảm tưởng như thế nào...
Nghe nhận xét của Hàn Thanh Tú, hai người Vương Nam, Phạm Thu Nhiên trầm mặc không nói gì. Sau khi kiểm tra vài vòng, Vương Nam khẳng định không còn ai ở đây, hắn xuống bếp lấy lên một đống thức ăn rồi tìm chỗ sạch sẽ chất chồng lên.
- Đến đây ăn chút gì đi, ăn xong tôi nói cho hai người biết một chuyện.
Trông thấy một bàn đầy thức ăn, Hàn Thanh Tú và Phạm Thu Nhiên thi nhau nuốt nước bọt ừng ực, liên tục chạy trốn từ sáng, hai người đã sớm đói bụng đến chết, bất quá thây ma còn đó cho nên không người nào dám đi kiếm đồ ăn.
Hàn Thanh Tú không muốn khách sáo nữa, một tay kéo Phạm Thu Nhiên chạy như bay đến ngồi cạnh Vương Nam bắt đầu công cuộc lấp đầy bụng.
Thấy hai người ăn như hổ đói lâu ngày, Vương Nam chỉ cười khẽ rồi cầm miếng bánh đưa lên miệng, chậm rãi nhai nuốt.
Bất ngờ thay, Vương Nam cảm nhận được sức lực vốn chưa đầy đủ chợt tăng lên một chút, hắn vội vàng mở thông tin cá nhân lên xem Sức Bền.
"362/400"
Tiếp tục ăn thêm miếng nữa thì trị số quả thật nhảy lên 364/400.
- Đây là.
Vương Nam mừng như điên, vậy là Sức Bền có thể hồi phục thông ăn uống, hay nói hoa mỹ hơn là nạp năng lượng. Tuy không đáng kể nhưng là vẫn có, đây là chuyện cực kỳ đáng mừng.
"Chả trách mình lại nhanh đói bụng như vậy, thì ra là do tiêu hao năng lượng."
Bây giờ hắn đã biết tầm quan trọng của thức ăn rồi, vì vậy càng nhanh chóng học được cách chế biến càng tốt.
"Sau khi tìm xong vật liệu Thuốc Quấn thì cũng nên chế một bộ dụng cụ sinh hoạt cá nhân."
Thầm quyết định trong lòng, Vương Nam tạm thời bỏ qua suy nghĩ, tập trung vào việc ăn uống.
Chờ sau khi mọi người đã no bụng thì hắn mới nhìn thẳng vào mắt Hàn Thanh Tú chậm rãi nói từng chữ một.
- Điều tôi sắp nói liên quan đến sự phát triển trong tương lai của loài người, cậu không tin cũng phải tin, bởi vì tôi sẽ chỉ cậu cách chứng thực điều đó, còn việc cậu muốn cho người nào khác biết hay không thì tùy cậu, tôi không quan tâm. Bất quá tôi phải nhắc nhở cậu rằng, tốt nhất chỉ nên cho người thực sự có thể tin tưởng được biết, bằng không hậu quả sẽ rất khó lường.
Tiếp theo sau, Vương Nam cẩn thận truyền đạt mớ thông tin phức tạp mà mình nắm giữ cho Hàn Thanh Tú, đương nhiên Phạm Thu Nhiên ở bên cạnh cũng được nghe rồi.
Vấn đề Vương Nam nói thực sự quá kinh khủng, vẻ mặt hai người Hàn Thanh Tú càng nghe về sau càng trở nên trắng bệch. Bọn họ đúng là không muốn tin như lời Vương Nam đã nói từ trước, thế nhưng đến khi hắn chỉ hai người cách xem khung hiển thị thông tin thì không tin không được.
- Thế giới bây giờ chính là một nửa thực tế ảo, một nửa đời sống bình thường, vì vậy đừng nghĩ rằng sẽ giống như trò chơi mà thả lỏng bản thân. Chết là hết.
Nhìn biểu hiện của hai người, Vương Nam không biết họ có nghe được lời nhắc của mình hay không, hắn đã làm xong việc cần làm rồi.