Chương 34: Kết thù (2).

Linh Thần

Chương 34: Kết thù (2).

- Tiêu này là ta nhìn trúng, buông nó ra.

Giọng nói này khiến cho Mặc Duy Phong cảm thấy bực bội, mà Tang Thanh khi nghe xong thì khoé miệng nhếch lên một độ cong rất nhỏ, sau đó biến mất, tựa như là ảo giác vậy, đồng thời hắn cùng Ám Vũ trò chuyện:

"Phong Nhược Lan này vậy mà vẫn không biết điều, thích tranh giành đồ vật của người khác."

"Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời."

Ám Vũ nói, nó không phải là kẻ trọng nam khinh nữ, nhưng nữ nhân khiến cho nó thưởng thức, từ trước đến nay chỉ có ba người. Thứ nhất, chính là Lăng Khinh Tuyết qua quá khứ của Tang Thanh, thứ hai, hiển nhiên là Lâm Duệ, mà thứ ba là công chúa long tộc, cũng là người sáng lập Thí Thiên Các - Hạ Thần Hi. Về những nữ nhân giống như Phong Nhược Lan hiện tại, nó còn chẳng thèm bố thí cho một cái ánh mắt ghét bỏ, đừng nói đến lên tiếng trả lời. Về phần hắn thì trong mắt chỉ có thân nhân và địch nhân, mà đã ở vế thứ hai thì dù là già hay trẻ, nam hay nữ, xấu hay đẹp cũng đều bị hắn xử đẹp. Nhưng mà hắn hiện tại chú ý đến cũng không phải Phong Nhược Lan, mà là thiếu nữ đi sau lưng nàng ta.

Thiếu nữ này so với Phong Nhược Lan thì khuyết thiếu vài phần nhu nhược, lại nhiều hơn mấy phần thành thục yêu mị, tựa như hồ ly tinh vậy. Đáng nói hơn là mắt phượng màu hồng đào cùng mùi hương đầy mê hoặc kia, chỉ cần thất thần liền rơi vào lưới của nàng. Tuy nhiên, Tang Thanh ánh mắt chỉ lướt qua nàng rồi dời đi, một bộ dáng không hề bị ảnh hưởng gì, bởi vì hắn biết phải như thế nào mới có thể né tránh được mị thuật.

Đúng vậy, là mị thuật. Thiếu nữ đi cùng với Phong Nhược Lan tu luyện mị thuật huyễn công, hơn nữa Tang Thanh còn nhận ra được thân phận của nàng là từ nơi nào đến, tu luyện là thiên công pháp nào, thể chất là loại nào.

Nội môn đệ tử của Thiên Mị Các, tu luyện Huyễn Linh Công, một loại độc môn công pháp của mị thuật, xếp hạng thứ ba trên thiên giai công pháp bảng. Mà thể chất của nàng, chính là tiên thiên mị thể, tu luyện mị thuật chân chính là làm chơi ăn thật, lại thêm được danh sư dạy dỗ, thế nên đa phần đồng giai linh sư, căn bản là không chống lại được mị thuật của nàng, mà một số linh sư khác cho dù mạnh hơn, cũng phải cẩn thận đề phòng nàng, bởi vì sơ sẩy một chút liền rơi vào bẫy. Tuy nhiên, số đó không bao gồm Tang Thanh, Ám Vũ và Mặc Duy Phong.

Ám Vũ là Thánh Dạ phượng hoàng, niết bàn trải qua vô số lần, linh hồn so với bất kỳ chủng tộc nào trừ huyễn thú tộc đều cường đại hơn, mà Mặc Duy Phong trải qua sự đời so với nàng còn già hơn, tinh thần lực là Tụ Linh sơ giai, thế nên mị thuật không ảnh hưởng đến y. Về phần Tang Thanh, tâm cảnh trải qua đằng đẵng thời gian rèn luyện, linh hồn của hắn cho dù là huyễn thú cũng cam bái hạ phong, lại thêm Dẫn Linh sơ giai tinh thần lực, thế thì cho dù nàng là Tiên Linh cảnh tu vi, cũng đừng nghĩ mê hoặc được hắn.

Lúc này, Phong Nhược Lan nhìn thấy Mặc Duy Phong cầm thanh tiêu kia, thế là nàng ta liền nhanh chóng gào lên, sau đó thì dùng linh kỹ công kích y. Chẳng qua rằng, y nhanh chóng né được, sau đó thì dùng hoả cầu ném vào mặt nàng ta và nói:

- Chanh chua đanh đá, y như mụ điên.

- Ngươi nói ai là mụ điên?

Phong Nhược Lan nhanh tay dùng băng thuẫn đỡ, âm trầm nói, lúc này Tang Thanh chậm rãi bước ra và vỗ lên vai Mặc Duy Phong, để y lui lại sau lưng, đồng thời lên tiếng:

- Dường như giáo huấn lần trước ta dành cho ngươi chưa đủ?

- Là ngươi...

Phong Nhược Lan khi nhìn thấy Tang Thanh xuất hiện thì lập tức lui lại, đôi mắt nhìn chằm chằm như sợ hắn ra tay đột ngột vậy. Tuy nhiên, hắn vẫn bình thản quay sang nói với Mặc Duy Phong:

- Con thử dùng nó đi.

- Dạ, sư phụ.

Mặc Duy Phong nói rồi liền thử thổi một khúc, tiếng tiêu chậm rãi vang vọng khắp không gian, êm dịu lại hàm ẩn sức mạnh tinh thần ở bên trong, đem người khác rơi vào trong khúc tiêu này, kể cả Thiên Mị Các thiếu nữ kia cũng thất thần một lúc. Về phần Tang Thanh, hắn chậm rãi thưởng thức xong thì nhẹ nhàng vỗ vai y để y dừng lại, đồng thời truyền âm:

"Lên lầu hai thanh toán đi, bảo rằng là ta mua, còn bên dưới đây cứ để ta giải quyết."

"Đã rõ, sư phụ."

Nói rồi thì Mặc Duy Phong nhanh chóng đi lên lầu hai, còn ở bên dưới đây thì Tang Thanh trực tiếp dùng tinh thần lực đánh ngất Phong Nhược Lan, đồng thời quay sang nói với thiếu nữ kia:

- Thiên Mị Các nội môn đệ tử, đúng chứ?

- Ngươi là ai?

Thiếu nữ mắt phượng nhìn chăm chăm vào Tang Thanh, bởi vì nàng không nghĩ rằng lại có người tại tiểu thành này biết đến Thiên Mị Các danh xưng, hơn nữa dù nàng hiện tại cùng tu luyện giả bình thường giống không sai một ly, nhưng hắn vẫn nhìn ra được thân phận của nàng. Lúc này, hắn trả lời, bên trong tràn đầy ý cười:

- Thiên Mị Các nội môn đệ tử, đôi mắt như ẩn như hiện hình bóng của hoa đào, hơn nữa tu luyện Huyễn Linh Công đến trung giai mới có thể khống chế mị hương đến từ tiên thiên mị cốt, ta nói đúng chứ?

- Ngươi... Tại sao ngươi biết!?

Thiếu nữ kinh ngạc nói, bởi vì biết Thiên Mị Các không nói, nhưng đến tiên thiên mị cốt phải tu luyện Huyễn Linh Công tới giai đoạn nào mới có thể khống chế mị hương, lại còn đặc điểm đôi mắt có hoa đào ấn ký khi mắt nàng còn chưa có được... Nếu không phải là người trong các hay là lão nhân đạo hạnh cao thâm thì làm sao có thể nhận biết? Lúc này, Tang Thanh lại nói một câu, mà câu nói này triệt để đem thiếu nữ sốc đến hoá đá:

- Cửu Dạ Huyền Cầm, Cửu Dạ Thiên Âm, còn hay không còn?