Chương 40: Gặp mặt.
Sau khi hắc tạp được nhận thêm tiền của buổi đấu giá, Tang Thanh và Mặc Duy Phong liền thong thả rời đi, mà không biết là vô tình hay cố ý mà khi đi ra, hai người họ lại gặp tứ đại gia tộc, thế nên hắn liền chậm rãi lên tiếng, giọng nói so với bình thường nhiều hơn mấy phần trầm thấp cùng thân thiết:
- A Thanh.
- Tiếu, lâu rồi không gặp.
Phân thân nhìn thấy chân thân cũng bắt đầu diễn kịch, một màn kịch mà bất kỳ ai nhìn vào cũng không thể tin được đây vốn là cùng một người. Lúc này, Tang Hào ngạc nhiên nhìn hắn, sau đó thì quay sang nhìn "Tang Thanh" và nhận được một cái gật đầu, thế là lão liền ôm quyền và nói:
- Xin chào tiên sinh.
- Xin chào.
Tang Thanh đơn giản nói, nhưng Tang Hào nào dám thất lễ, bởi vì hắn hiện tại khoác lên mình danh hiệu luyện dược sư, hơn nữa lại thần bí như vậy, ai dám đắc tội? Lúc này, nhìn thấy lão cung kính như vậy, ba vị gia chủ kia ngạc nhiên, nhưng bọn họ không biết chuyện gì đang xảy ra, nên chỉ có thể ở một bên xem kịch.
- Tiếu, ngươi đem đấu giá hôm nay là Băng Tâm đan cùng Dưỡng Hồn đan?
- Chỉ A Thanh đoán được.
Tang Thanh khẽ cười, giọng nói bên trong đầy sự thân thiết, khiến cho Tang Hào âm thầm toát mồ hôi mà cảm thấy may mắn vì lão còn chưa có làm khó dễ gì hắn trừ việc cắt bớt một nửa tài nguyên tu luyện vốn có của hắn, bởi vì tu vi hiện tại của hắn trong gia tộc chỉ mới là Tụ Linh thất tinh, so với người khác đều chậm hơn rất nhiều. Lúc này, "Tang Thanh" mới quay sang giới thiệu về lão, coi như cho hai bên nhận thức đầu tiên:
- Tiếu, đây là gia chủ Tang gia, cũng là thúc thúc của ta, Tang Hào. Gia chủ, đây là bằng hữu của ta, lục phẩm luyện dược sư Tiếu.
- Là trưởng bối của A Thanh thì ngài cứ gọi ta là Tiếu là được.
- Nếu thế thì ta không khách khí, Tiếu tiểu hữu.
Tang Thanh nhẹ nhàng nói, còn Tang Hào thì chậm rãi, trong lòng mừng thầm vì lần này có thể kết giao với hắn. Về phần ba vị gia chủ kia thì ngạc nhiên, bởi vì bây giờ họ mới rõ ràng hắc bào nhân này là ai. Vân Thiên tốt xấu gì vẻ mặt còn ổn, nhưng Phong Hàn Thiên cùng Vũ Văn Hạo bởi vì lời nói lúc trước mà hắn nói liền cảm thấy không ổn, thế nên cả hai đều vắt não ra mà suy nghĩ cách xin lỗi.
Sau khi cùng Tang Hào đàm đạo một hồi, lấy được sự tin tưởng từ lão rồi thì Tang Thanh liền quay sang Vũ Văn Hạo cùng Phong Hàn Thiên, nhàn nhạt nói:
- Vũ Văn gia chủ cùng Phong gia chủ, bởi vì chuyện lúc trước do hai vị tiểu bối làm, không liên quan đến hai vị, thế nên ta cũng thu hồi lời nói lúc trước. Nhưng mong rằng chuyện này sẽ không xảy ra lần nữa, vì không phải ai cũng dễ tính như ta.
- Cảm ơn tiên sinh rộng lượng bỏ qua.
Khi nghe đến đây thì hai người nhanh chóng cung kính ôm quyền và nói, đồng thời trong lòng liền có quyết định về hình phạt khác cho Vũ Văn Thiên cùng Phong Nhược Lan, bởi vì như lời Tang Thanh nói, không phải luyện dược sư nào cũng dễ tính như hắn, cộng thêm với tính tình của cả hai người họ thì rất có khả năng sẽ lại gây sự với người khác. Lần này là luyện dược sư, lần sau là luyện khí sư, hay thiết kế sư, thậm chí là có thể kéo đến độc sư đi? Nghĩ đến đây thì cả hai liền rùng mình, âm thầm cảm thấy may mắn vì đắc tội Tang Thanh cũng không phải bản thân, hơn nữa hắn dễ tính, hoàn toàn cho qua chuyện này. Dù vậy, trong lòng Vũ Văn Hạo chính thức bỏ qua, nhưng Phong Hàn Thiên lại bắt đầu tính kế hắn, mà một hồi tính kế này dù hắn đoán ra, nhưng vì thực lực không đủ mà phải bỏ chạy, khiến cho kết cục của Phong gia so với Tang gia không khác là bao. Tuy nhiên, đây đều là nói sau.
Sau khi cùng tam đại gia chủ nói chuyện, Tang Thanh quay sang Vân gia và lại lần nữa bắt gặp Vân Khinh Tuyết, nhưng hắn vẫn bình tĩnh như thường, không còn bị đả động bởi khuôn mặt của nàng mà nói chuyện với Vân Thiên, đồng thời đưa cho ông một bình ngọc:
- Vân gia chủ một đời hào kiệt, chém giết vô số huyết ma, khiến cho ta ngưỡng mộ. Ta hi vọng rằng, có thể cùng ngài kết giao.
- Tiếu tiên sinh khách khí.
Vân Thiên làm sao mà nghe không ra được ý tứ của Tang Thanh, nhưng dù sao thì ông vẫn chưa tìm hiểu được hắn có ý gì, nhưng lễ đã đưa thì phải nhận, nên ông liền thu vào trong không gian giới chỉ. Lúc này, hắn nhìn sang Tang Hào và nói:
- Tang thúc, ta hi vọng có thể để đệ tử của ta ở lại Tang gia một thời gian, bởi vì sắp tới ta phải đi đến nơi khác thu thập dược liệu.
- Tiểu hữu yên tâm, ta sẽ để đệ tử tiểu hữu cùng Tang Thanh ở một chỗ.
Tang Hào không hổ là cáo già, nhanh như vậy đã biết được ý tứ của Tang Thanh, thế nên hắn liền nói ra. Lúc này, hắn khẽ cười, sau đó thì nói:
- Được lời này của Tang thúc là đủ. A Thanh, có gì cần thiết cứ liên lạc với ta, ta sẽ giúp ngươi.
- Cảm ơn ngươi.
Phân thân cười tươi, lúc này Tang Thanh cũng đưa cho Tang Hào một bình ngọc khác, sau đó thì tiêu sái rời đi, mà Mặc Duy Phong cũng chính thức gia nhập Tang gia đoàn người, cùng phân thân quay về Tang phủ.
Thiên Thanh viện.
Sau khi trở về viện, phân thân liền biến mất, còn bản tôn thì nhàn nhã tu luyện như bình thường, về phần Mặc Duy Phong hiện tại thì đã danh chính ngôn thuận mà xuất hiện ở trong Tang phủ, không cần lo sợ bất kỳ ai phát hiện điều gì bất thường nữa.
Diễn kịch hoàn thành, cũng là thời điểm mà mọi thứ chậm rãi biến đổi.../.