Chương 44: Tinh Vực Thánh Giả.

Linh Thần

Chương 44: Tinh Vực Thánh Giả.

- Hoàn thành khảo nghiệm, mở ra phong ấn.

Âm thanh già nua này hấp dẫn sự chú ý của Tang Thanh, thế nên hắn liền im lặng ở một bên, thong thả tiếp thu những gì sắp xuất hiện và lúc này, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.

Ở trước mặt Tang Thanh, dần dần xuất hiện những hàng văn tự màu vàng, hơn nữa lại sáng rực rỡ, soi sáng cho không gian này. Theo từng hàng chữ xuất hiện, âm thanh già nua kia cũng lên tiếng, bắt đầu kể lại một câu chuyện xưa:

- Lão phu tên thật là Tần Phong, năm mười tuổi trắc thí linh căn, biết được bản thân là thiên linh căn hoả hệ sau, liền hào hứng đi trắc nghiệm tinh thần lực, sau đó rõ ràng bản thân tinh thần lực là Tụ Linh sơ giai, thế nên đã quyết định đi theo con đường luyện dược sư.

- Trên con đường này, không có danh sư chỉ dẫn, không có đầy đủ tài nguyên, so với người khác lại càng khó khăn, nhưng ta vẫn không bỏ cuộc, tự tìm sách đọc, hơn nữa trải qua thất bại thật nhiều, cuối cùng cũng luyện thành đan dược. Cho dù chỉ là nhất phẩm, nhưng nó cũng chứng minh rằng ta có thể luyện đan, hơn nữa nếu cố gắng, lại có thể gia tăng cấp bậc.

- Cứ như vậy, ta một bên tu luyện, một bên lại tiếp tục nghiên cứu luyện đan, tinh thần lực cũng chậm rãi gia tăng, thẳng cho đến khi gặp bình cảnh từ linh giai cửu phẩm tấn thăng lên địa giai, ta mới biết được chính mình thiếu, là một quyển công pháp tu luyện tinh thần lực.

- Ta tìm tòi không ra, thế nên liền tự mình cảm ngộ, trải qua một vạn năm bế quan, liền sáng tạo ra Tinh Vực Quyết, bất quá lúc đó vẫn còn chưa hoàn thiện, thế nên vừa sửa chữa vừa nâng cao, ngốn hết ba ngàn năm thời gian của ta, dù vậy, công pháp cũng đã hoàn thành.

- Tu luyện Tinh Vực Quyết, ta rất nhanh liền trở thành địa dược sư, tinh thần lực so với dĩ vãng tăng nhanh, hơn nữa lại không có phù phiếm. Khi đạt đến đỉnh phong, liền tựa như nắm giữ cả phiến thiên địa trong tay, quân lâm thiên hạ.

- Chẳng qua rằng, ta tu vi sau khi gian nan thăng cấp, trở thành Thánh Linh cảnh thì đã không còn tiến triển gì nữa, dậm chân tại chỗ như vậy mãi. Dù vậy, ta vẫn có danh xưng của bản thân - Tinh Vực Thánh Giả, hơn nữa ta cũng không phải là một kẻ hữu danh vô thực, thế nên mọi người từ không phục liền trở nên tôn kính ta, cho dù là ở phương diện nào đi nữa.

- Tu vi không có tiến triển, nghĩa là đời này ta cũng không thể trở thành thần, nhưng ta không có tiếc nuối điều đó, mà bản thân ta cũng không sợ chết. Bất quá, cả một đời ta lại không có bất kỳ đệ tử nào, không có ai phát huy được y bát của ta, nên đến lúc quy thiên, trong lòng ta vẫn còn tiếc nuối vì điều này. Dù vậy, Thánh Linh cảnh có đầy đủ khả năng để lại truyền thừa, nên ta liền để lại Tinh Vực Quyết, hi vọng gặp được người hữu duyên, đem chúng lần nữa xuất hiện dưới ánh mặt trời.

Câu chuyện về Tinh Vực Thánh Giả tới đây là kết thúc, nhưng Tang Thanh biết, giải thích còn chưa có kết thúc. Lúc này, từng hàng kim văn vẫn còn hiện lên, thẳng cho đến khi chúng nó đều dừng lại thì giọng nói đó lại vang lên, đem toàn bộ đều nói ra:

- Tinh Vực Quyết, vô giai công pháp, chuyên môn tu luyện tinh thần lực, đăng phong tạo cực về sau tựa như quân lâm thiên hạ, so với thiên lý nhãn hoàn toàn không kém. Hơn nữa, tu luyện công pháp này, có được Tinh Vực Thủ Hộ, miễn dịch với hết thảy tinh thần chiêu thức của đối phương.

- Tinh Vực Thủ Hộ? Thú vị.

Tang Thanh nghe xong thì mỉm cười, nhưng mà hắn vẫn chờ đợi, thẳng cho đến khi toàn bộ kim sắc văn tự biến mất thì hắn mới rời đi khỏi hắc ám không gian, quay về với thế giới thật. Cũng là lúc này, đạo âm thanh đó lại vang lên, cho hắn biết thông tin cuối cùng:

- Tinh Vực Quyết chia làm hai quyển thượng và hạ, quyển thượng nằm ở Thôn Nguyệt sa mạc, quyển hạ nằm ở Tử Vong đại sâm lâm.

- Xem ra sau khi đến Hoá Linh cảnh, phải ghé qua Tử Vong đại sâm lâm một chuyến.

Tang Thanh sau khi rời khỏi hắc ám không gian thì nhìn lại quyển trục và thấy bên trên nhiều hơn những hàng văn tự mà hắn đã thấy, đồng thời ở bên cái tên Tinh Vực Quyết còn đề thêm hai từ "quyển thượng", thế nên hắn liền biết chính mình phải đến nơi nào. Dù sao thì hắn ghé qua Tử Vong đại sâm lâm không chỉ có một lần, lần thu thập Đoạn Hồn Hoa kia cũng đã là lần thứ mười, thế nên hắn biết phải như thế nào mới đảm bảo an toàn cho chính mình.

Lúc này, đóng quyển trục lại, Tang Thanh quan sát xung quanh, sau đó nhìn thấy Mặc Duy Phong chuẩn bị tiến nhập tu luyện một chút, xua đuổi mệt mỏi thì hắn lên tiếng hỏi:

- Phong, thời gian đã trôi qua bao lâu rồi?

- Sư phụ, đã hai tuần trôi qua kể từ ngày ngài bế quan.

Mặc Duy Phong vừa nghe âm thanh của Tang Thanh thì giật mình, nhưng rất nhanh liền trả lời, giọng nói không thiếu sự vui vẻ. Về phần hắn thì cũng không ngạc nhiên mấy, dù sao thì lấy tốc độ phá huyễn cảnh đó của hắn, còn tưởng là chỉ mới một tuần thôi đấy. Lúc này, hắn nhẹ cười và nói:

- Đi tu luyện đi, ta cũng xong rồi.

- Dạ.

Nói rồi thì Mặc Duy Phong liền đi, mà Tang Thanh thì thu hồi quyển trục lại, chậm rãi tìm hiểu Tinh Vực Quyết, sau đó thì mới thông báo cho Kiều Ngọc Linh tới nhận. Lần tìm hiểu này, ngốn hết hai tuần nữa của hắn./.