Chương 54: Lần đầu tiến hoá.

Linh Thần

Chương 54: Lần đầu tiến hoá.

Tang Thanh tu luyện Ảnh Chuyển lên sơ thành, mất trọn vẹn hai tháng, dù vậy điều này là phi thường xứng đáng, bởi vì hắn so với người khác lại nhiều thêm một con bài chưa lật. Phải biết, cái thế giới người ăn thịt người này mà không có lấy một con át chủ bài, hay là để lộ ra hết là cực kỳ không khôn ngoan một chút nào, vì đối thủ nếu có, đại biểu thực lực của hắn cũng không phải là nằm ở mặt ngoài đơn giản như vậy. Lấy ví dụ như Tang Phúc, mặt ngoài linh kỹ có Phong Quyển, Phong Bộ, nhưng bên trong lại thêm một bộ Liệt Phong Đao, cùng với một thanh lục phẩm phàm khí!

Sau khi tu luyện Ảnh Chuyển đến sơ giai thành công, tốc độ tiếp cận trung giai của Tang Thanh liền như hoả tiễn và còn hơn thế nữa. Hắn còn chưa có quên, bốn tháng nữa là đến lúc môn phái chiêu sinh, mà tu vi hiện tại của hắn chỉ mới là Ngưng Linh ngũ tinh, so với người khác liền thấp hơn rất nhiều. Dù vậy, hắn cam đoan rằng chính mình muốn vào môn phái nào đó là chuyện nhỏ, nhưng còn Mặc Duy Phong thì sao? Nếu như bây giờ tấn cấp lên Tụ Linh cảnh, hoạ may ra còn có cơ hội để trong bốn tháng này, thăng lên Tụ Linh bát tinh, vượt qua tiêu chuẩn ngũ tinh của môn phái, nhưng nếu không tới, vậy thì rất khó.

Đang trong lúc suy tư, Tang Thanh cảm nhận được động tĩnh thăng cấp của Mặc Duy Phong, thế là hắn liền nhanh chóng chạy vào bên trong. Vừa mới mở cửa bước vào, hắn liền cảm nhận được sóng nhiệt mãnh liệt đánh úp đến. Nếu không phải hắn có Thánh Dạ Thần Hoả hộ thân, chỉ e là đã bị nóng bỏng nhiệt độ làm rát hết cả mặt. Tuy nhiên, dấu hiệu này làm hắn vui mừng, bởi vì nó chứng tỏ là linh căn của y tiến hoá!

Tu luyện Tiên Thần Quyết, tiến hoá linh căn lần đầu là ở Tụ Linh cảnh, kế đó là Dẫn Linh cảnh, Tiên Linh cảnh và cuối cùng là Hoá Linh cảnh. Mà lần đầu tiên tiến hoá là quan trọng nhất, bởi vì nếu thành công thực lực liền đại tăng, mà thất bại... Phải tiềm tu mấy tháng thậm chí là cả năm, sau đó mới có thể trùng kích, mà quãng thời gian đó tu vi lại không tinh tiến thêm được một chút nào. Đây cũng là lý do mà Tang Thanh vội vàng đến nơi, bởi vì hắn muốn cam đoan rằng đệ tử hắn lần đầu tiến hoá phải thành công, nếu không sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến thực lực của y.

Khi nhìn thấy Mặc Duy Phong đang xếp bằng ngồi ở giữa phòng, thần sắc tràn đầy khó chịu, hơn nữa mồ hôi từng giọt xuất hiện rồi nhanh chóng bay hơi bởi vì sức nóng kinh người, thế là Tang Thanh liền nhanh chóng tạo một kết giới để tránh sóng nhiệt lan tràn quá nhiều, tạo thành hư hại, mà như vậy thì sẽ bại lộ nhiều thứ với Tang gia.

- Dẫn linh lực đi toàn thân, bắt đầu cường hoá kinh mạch từ thủ thái âm phế kinh đến túc quyết âm can kinh như lúc trước đả thông, sau đến nhâm đốc nhị mạch.

Tang Thanh chậm rãi nói, chỉ dẫn lộ tuyến cho Mặc Duy Phong. Thủ thái âm phế kinh đến túc quyết âm can kinh, là mười hai mạch chính, tả hữu đối xứng, chia ra làm thủ túc tam âm kinh và thủ túc tam dương kinh, mỗi bên sáu đường, kết nối theo thứ tự nhất định, sau đó đến nhâm đốc nhị mạch, trước là âm kinh chi hải chưởng quản âm kinh toàn thân, sau là dương kinh chi hải chưởng quản dương kinh toàn thân.

Linh sư nơi đây tu luyện, nam theo đốc mạch, nữ theo nhâm mạch là chính, rất ít người đả thông toàn bộ để tu luyện như Tang Thanh, mà đây cũng là lý do mà hắn dù là Vô Tướng linh căn, nhưng tu luyện lại không hề chậm như Vô Tướng Thánh Giả năm xưa, cũng như thân thể nhờ đả thông toàn bộ mười bốn đạo kinh mạch chính nên so với thân thể của linh sư thông thường liền mạnh hơn không chỉ một chút. Mà hiện tại, bởi vì tiến hoá linh căn nên Mặc Duy Phong kinh mạch có chút chịu không nổi, thế nên hắn liền hướng dẫn cho y vận chuyển linh lực đi theo thứ tự để làm giảm bớt cuồng bạo, đồng thời cường hoá kinh mạch.

Mặc Duy Phong vốn đang như trong lò lửa, vô cùng sốt ruột và đau đớn, nhưng khi nghe Tang Thanh hướng dẫn thì liền đi theo lộ tuyến định ra, chậm rãi dẫn linh lực vào và cường hoá chúng lên.

Hiện tại trong người Mặc Duy Phong là một mảnh hoả hải, đem hắn huyết dịch cùng nội tạng thiêu đến muốn thành tro tàn, nhưng đó là do linh lực tán loạn, cũng do tiến hoá linh căn hiển lộ sóng nhiệt mà thành. Lúc này, y chật vật khống chế linh lực, sau đó dẫn dắt nó đi đến đạo kinh mạch đầu tiên và chậm rãi đem nó cường hoá lên. Quá trình này rất đau đớn, so với tẩy gân phạt tuỷ cũng không thua gì mấy, nhưng Tang Thanh biết khi tiến hoá linh căn, cũng là lúc tẩy gân phạt tuỷ xuất hiện, nên thay vì đợi nó đến, chính mình liền khiến cho nó xuất hiện.

Đạo kinh mạch thứ nhất sau khi được cường hoá lên thì Mặc Duy Phong liền dẫn đến đạo thứ hai, cứ như vậy mà đi tiếp, cho dù cực kỳ đau đớn, nhưng ý thức vẫn thanh minh mà khống chế, vì y biết chỉ có trải qua sinh tử, đã đổ qua máu và mồ hôi, mới có thể cường đại.

Ở bên trong là đang cường hoá kinh mạch, đồng thời bài trừ tạp chất ra thì ở bên ngoài, từng đợt chất rắn màu đen mang mùi hôi thối theo lỗ chân lông thoát ra, chứng tỏ rằng tẩy gân phạt tuỷ cũng đã đến. Nhìn thấy điều này, Tang Thanh liền nhẹ nhõm thở một hơi, sau đó thì ngồi xuống trông chừng.

Mặc Duy Phong không biết bên ngoài trôi qua bao lâu, mà y cũng không quan tâm đến điều này, bởi vì y đang cố gắng duy trì khống chế linh lực, cường hoá đốc mạch, cũng là đạo kinh mạch cuối cùng và không uổng công chịu đau đớn, việc cường hoá cuối cùng cũng hoàn thành. Cũng là lúc này, linh căn của y chậm rãi biến chuyển, hoả nguyên tố không còn tán loạn mà tập trung lại một chỗ, màu sắc so với lúc trước thì sáng hơn, chứng tỏ rằng linh căn đã tiến hoá thành công lên địa cấp.

Hoàn thành xong tiến hoá linh căn, Mặc Duy Phong lại phải duy trì tỉnh táo, bởi vì tiến hoá xong là đến lúc thăng cấp, nhưng lần này làm cho người ta tuyệt đối kinh hãi, bởi vì cho dù y đã áp súc hết mức, nhưng tu vi vẫn tăng thẳng lên Tụ Linh ngũ tinh, linh lực tinh khiết vô cùng, hơn nữa vì trải qua áp súc, thế nên cực kỳ vững chắc, không hề có tình trạng phù phiếm. Lại nói, tinh thần lực trải qua lần này, trực tiếp đột phá Ngưng Linh sơ giai, song hỷ lâm môn.

Tu vi thăng cấp hoàn thành, Mặc Duy Phong liền cảm nhận thân thể của y và cực kỳ vui mừng, bởi vì so với lúc trước mạnh hơn không ít. Lúc này, y mở mắt ra và nhìn thấy Tang Thanh đang nhìn y, trên tay còn một lọ dược tề màu lam thì liền lên tiếng:

- Sư phụ, đồ nhi may mắn không làm nhục mệnh.

- Ta biết con làm được mà. Bây giờ thì đi tắm đi, đồng thời đem lọ dược tề này hoà vào trong nước ấm, sau đó ngâm mình trong hai canh giờ.

Tang Thanh mỉm cười đưa cho Mặc Duy Phong dược tề, sau đó thì y liền chạy trối chết vào phòng tắm, hiển nhiên là vì bị mùi hôi trên người làm khó chịu. Lúc này, hắn mở cửa sổ ra, sau đó thì một cái phong quyển tiễn toàn bộ mùi hôi cùng cái nóng ra, cũng như chấm dứt hai ngày thức trắng của hắn, bắt đầu khoảng thời gian mới./.