Chương 50: Ngăn cản.
Lúc này, phóng ra tinh thần lực, Tang Thanh dò xét phạm vi lớn nhất có thể, mà Ám Vũ cũng thân thủ đi thăm dò, đảm bảo rằng trước khi lão đến, bọn họ có thể rời đi ngay lập tức.
"Nghĩa phụ, một phần ba đoạn đường."
Ám Vũ theo dõi lão ta, đồng thời đưa cho Tang Thanh đáp án, thế là hắn liền vận dụng Ảnh Bộ, ngay lập tức chạy trốn. Đừng có đùa, hắn đối phó với Tiên Linh cảnh còn có điểm chật vật, mà Nguyên Linh cảnh thì chỉ có thể chạy, nếu đánh thì chỉ có cấm kỵ linh thuật mới giúp được hắn, nhưng hắn không tưởng dùng đến nó. Dù sao thì cấm kỵ linh thuật tiêu hao chính là mạng sống cùng tuổi thọ, không phải như đại huyết chiến hay thật sự nguy hiểm đến tính mạng thì hắn khẳng định sẽ không dùng.
Theo như Ám Vũ báo lại, gã trưởng lão kia đang chạy về hướng đông bắc này, thế nên Tang Thanh liền chạy sang tây bắc, trực tiếp đem tên kia thành lộ si. Hơn nữa, bởi vì lúc nãy đánh dấu lạc ấn, hắn đã dùng Già Thiên Ngũ Thức huỷ diệt nó, thế nên muốn theo đuôi hắn, không có cửa!
Vận dụng Ảnh Bộ lên cực hạn, Tang Thanh tốc độ hiện tại cùng Nguyên Linh cảnh là ngang tay, nhưng hắn không có một chút khinh thường, bởi vì hắn hiện tại chỉ là Ngưng Linh cảnh, nên nếu nghĩ không ra biện pháp thì ngày hôm nay kết quả chỉ có một. Nghĩ đến đây thì khuôn mặt hắn tối sầm lại, quỹ tích di chuyển cũng rất nhanh thay đổi, càng ngày càng đoản, nhưng lại cực nhanh gia tăng tốc độ.
- Tiểu tử thúi này chạy đi đâu rồi, lạc ấn cũng không có động tĩnh.
Phong Lam, tam trưởng lão Phong gia, hiện tại đang đuổi theo Tang Thanh, trong lòng âm thầm buồn bực một trận. Lão không thể nào ngờ rằng khi đến nơi thì hắn đã mất tích, hơn nữa lạc ấn lúc trước đánh lên lại biến mất, khiến cho lão phải lòng vòng trong đây đi tìm, nhưng tìm mãi vẫn chưa ra, thế nên lão liền tức giận mà sử dụng Địa Chấn, dù sao thì gia chủ mệnh lệnh là bắt sống, chứ không bảo lông tóc vô thương, thế nên đem hắn còn một hơi thở trở về vẫn tính.
"Nghĩa phụ, lão thất phu kia định sử dụng Địa Chấn."
- Con mẹ nó, lão không sợ đánh thức nó thì nó cho lên đường à!
Tang Thanh nhịn không được chửi tục, Nguyên Linh cảnh phạm vi linh kỹ khá lớn, đem nó đánh thức là chuyện nhỏ như con thỏ, mà một khi nó đã thức dậy thì Bách Vũ sâm lâm sinh vật sống, một con cũng đừng hòng thoát! Còn may là hắn cùng lão cách nhau khá gần, hơn nữa đường này đi thẳng tiếp sẽ gặp Minh Quyết, thế nên hắn quyết định, liều! Vận dụng Ảnh Bộ đến cực hạn, lại phụ gia thêm Tật Phong Biến, hắn liền rất nhanh đến nơi, mà Ám Vũ lúc này cũng phun ra một đại hoả cầu, hướng thẳng đến Phong Lam, khiến cho lão phải nhanh chóng né tránh trước khi trúng đòn.
Phong Lam né kịp, nhưng mà đại hoả cầu khi đập xuống đất, liền thiêu rụi toàn bộ khu vực đó, khiến cho lão mí mắt co giật, nhưng khi nhìn lên trên lại không thấy gì. Thánh Dạ phượng hoàng thiên phú Ẩn Nặc, tuyệt đối không phải là một cái Nguyên Linh cảnh có thể bắt gặp được. Lúc này, Tang Thanh cũng tới nơi, tán ô cũng được cầm ra, đồng thời hắn lạnh lẽo nói, so với bình thường còn nhiều hơn mấy phần hàn băng:
- Lam trưởng lão đúng thật là có gan, không sợ bắt ta về không được, nhưng lại phải chôn thây ở nơi này sao?
- Có thể bắt được ngươi, vậy thì đã sao?
Phong Lam hừ lạnh, sau đó thì một chưởng liền xuất hiện trước mặt Tang Thanh, nhưng hắn Thiên Ảnh thân pháp, há là dễ như vậy đối phó? Lúc này, vận dụng Ảnh Bộ, hắn ngay lập tức thay đổi quỹ tích và chạy về địa phương Minh Quyết đang đứng, nhanh đến mức lão không kịp thay đổi phương hướng, nhưng sau đó lão lại tiếp tục ra đòn, mà hắn thì chật vật né tránh. Dù sao thì phạm vi rộng linh kỹ khá là khó né, hắn chỉ bị thương linh tinh chứ chưa mất sức chiến đấu đã là vạn hạnh.
- Trơn như cá trạch, nhưng lần này thì đừng hòng thoát! Phá Sơn Chưởng!
Phong Lam một chưởng này cường đại và nhanh chóng, khiến cho Tang Thanh coi như là né được, đồng thời trả đòn lại, nhưng cũng là trọng thương, thiếu chút nữa là đi đời nhà ma. Lúc này, mắt hắn lập loè tia sáng, rất nhanh sau đó, tinh thần công kích liền xuất hiện!
Tinh thần công kích, dưới tình huống đối thủ không chút đề phòng, hơn nữa tinh thần lực cách tới hai đại cảnh giới, tuyệt đối là một đại sát chiêu. Trúng chiêu này xong, Phong Lam đầu óc choáng váng hết một phần chung, mà Tang Thanh cũng rất nhanh liền đào thoát.
Sau khi hồi hồn xong, Phong Lam ánh mắt loé lên sát khí, coi như là giết chết Tang Thanh, lão cũng chẳng e ngại gì nữa rồi. Một lần nữa đuổi kịp Tang Thanh, lão lại xuất ra một cái Phá Sơn Chưởng:
- Tiểu tử, chết cho lão phu!
Tang Thanh nhìn thấy chưởng gần đến chính mình, ánh mắt lăng lệ hẳn đi, huyết dịch trong người cũng sôi sục, cùng năm đó sử dụng cấm kỵ linh thuật tình trạng tương tự, mà Ám Vũ đang bay tới cảm nhận được, nhưng nó cũng vô pháp ngăn cản, thế nên nó liền cấp tốc bay đến, nhanh chóng ra tay cản lão lại. Bất quá, ngay lúc đó một hôi sắc thân ảnh xuất hiện, đem chưởng chặn lại, giải nguy cho hắn./.