Chương 41: Ngọc Linh đến chơi.

Linh Thần

Chương 41: Ngọc Linh đến chơi.

Sau buổi đấu giá hôm đó, Tang Thanh cùng Mặc Duy Phong xem như là tự do đi lại, đi ra khỏi cửa cũng thoáng hơn, thế nên cả hai không cần phải trèo tường nữa. Về phần Minh Quyết thì hắn đã lặng lẽ đưa cho ông một lọ Thăng Linh đan linh giai cùng Dưỡng Hồn đan để ông sử dụng, thay cho lời cảm ơn vì bảo hộ hắn.

Đưa cho Minh Quyết đan dược rồi, Tang Thanh liền quay về viện tử, sau đó thì dự định tu luyện, nhưng hắn chợt nhớ ra chuyện lúc trước nên đã lấy thuỷ tinh cầu lúc trước trao đổi với Kiều Ngọc Linh, sau đó thì truyền linh lực vào. Đợi một lúc sau, khi nhìn thấy khuôn mặt của nàng thì hắn nói:

- Ngọc Linh, lâu rồi không gặp.

- Tang Thanh, ngươi khoẻ không?

Kiều Ngọc Linh ở bên kia cảm nhận được dao động từ thuỷ tinh cầu nên đã truyền linh lực của nàng vào và sau đó liền thấy khuôn mặt của Tang Thanh, thế là nàng liền lên tiếng hỏi. Lúc này, hắn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó thì nói:

- Tu luyện có tiến triển gì không?

- Có một vài chỗ không hiểu.

Kiều Ngọc Linh thẳng thắn nói, lúc này Tang Thanh hơi suy tư, sau đó thì nói:

- Nói qua đây không an toàn. Ngày mai ngươi qua chỗ ta đi.

- Được. Nhưng làm sao để qua?

Kiều Ngọc Linh thắc mắc, sau đó thì Tang Thanh thong thả dặn dò nàng. Một lúc sau thì cả hai đều ngắt liên lạc, đồng thời quay về trạng thái tu luyện thường ngày. Về phần Mặc Duy Phong thì hiện tại vẫn còn đang minh tưởng, thế nên cả viện tử lại tiếp tục chìm trong im lặng.

Ngày hôm sau.

Theo đúng như lời dặn, Kiều Ngọc Linh đi đến Tang phủ và nói là đến gặp Mặc Duy Phong, đồng thời đưa ra ngọc bội của Tiếu, thế là nàng liền nhẹ nhàng đi vào mà không gặp bất kỳ sự cản trở nào. Cũng phải thôi, bởi vì hiện tại trên dưới Tang phủ ai cũng biết y là đệ tử của Tiếu, đồng dạng là vì ngọc bội của hắn không làm giả được, đó là do tinh thần ấn ký, chỉ cần để y nhìn qua liền biết. Đây cũng là lý do mà nàng rất nhanh liền được cho phép đi vào, nếu đổi lại là đến gặp Tang Thanh, e rằng sẽ lập tức bị đuổi về, hơn nữa lại còn gây phiền phức cho cả hai.

Sau khi người dẫn đường đưa Kiều Ngọc Linh đến nơi rời đi, nàng liền nhìn viện tử một chút, sau đó nhẹ nhàng xoa dịu đôi mắt bị chói đến muốn mù rồi mới bước vào trong, theo phép lịch sự mà gõ cửa và nói:

- Tang Thanh, là ta đây.

- Vào đi.

Tang Thanh tinh thần lực bao phủ cả Thiên Thanh viện, thế nên làm sao mà không biết Kiều Ngọc Linh đến chứ? Lúc này, cánh cửa mở ra, nàng cũng nhanh chóng đi vào và đóng cửa lại, sau đó thì nhìn xung quanh và nói:

- So với những nam tử đồng lứa mà ta biết thì ngươi sạch sẽ hơn hẳn.

- Theo như cách nói của mọi người thì ta bị khiết phích nhẹ.

Tang Thanh nhún vai nói, trừ khi ở bên cạnh người thân, còn không thì bất kỳ chỗ nào hắn ở lại đều phải sạch sẽ, cho dù quét rồi hắn cũng sẽ dọn lại lần nữa, cũng như không dùng chung đồ với người khác. Lúc này, Kiều Ngọc Linh khe khẽ cười, sau đó thì nói:

- Nơi này đủ an toàn?

- Đủ. Có lời gì cứ nói.

Tang Thanh gật đầu, lúc này Kiều Ngọc Linh liền ngồi xuống, đồng thời từ trong không gian giới chỉ lấy ra một quyển trục rồi đưa cho hắn, sau đó thì nói:

- Đây là một quyển công pháp tu luyện tinh thần lực, bất quá do thời gian nên bị hỏng.

- Ngươi muốn tìm hiểu nó?

Tang Thanh cầm lấy quyển trục và mở ra, chỉ thấy bên trên đề ba từ "Tinh Vực Quyết", còn lại không có bất kỳ thông tin gì cả. Lúc này, Kiều Ngọc Linh gật đầu, sau đó nói tiếp:

- Sư phụ ta bảo rằng quyển trục này nếu có người có thể giải, chỉ có thể là Bất Tử Thánh Giả cùng Tiếu Diện Thánh Giả.

- Thời gian ngắn nhất.

Tang Thanh nói rồi thu quyển trục vào không gian, hắn không nói là sẽ tận lực, hay là không làm được, mà chỉ có bốn từ "thời gian ngắn nhất", ý nghĩa hắn làm được, nhưng không phải bây giờ, bởi vì hắn biết Kiều Ngọc Linh còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi, đặc biệt là về Cửu Dạ Thiên Âm cùng Huyễn Linh Công. Lúc này, cả hai bắt đầu trao đổi, mà Mặc Duy Phong cũng tham gia vào, hỏi luôn những điều mà y không rõ.

- Tang Thanh, Cửu Dạ Thiên Âm "Cố Bản Bồi Nguyên" làm sao để phát huy?

- Cố Bản Bồi Nguyên là khúc dùng để phục hồi, thế nên...

Tang Thanh nhất nhất trả lời từng vấn đề của Kiều Ngọc Linh, mà ở một bên Mặc Duy Phong cũng lắng nghe, bởi vì Thất Nguyệt Thiên Giai mà hắn sắp dạy cho y, chiêu số giống nhau, chẳng qua rằng khác tính chất một âm một dương, thay đổi một số thứ khác thôi.

Kiều Ngọc Linh nghe Tang Thanh giảng giải, những điều trước đây bế tắc đều rất nhanh biến mất, hơn nữa trong lòng lại nảy lên sự kính nể. Tinh tuý cốt lõi của từng loại đều được hắn nắm trong tay, hơn nữa giảng giải lại rất dễ hiểu, chỉ cần là những điều có thể khiến nàng thắc mắc, hắn đều chỉ ra tường tận. Hơn nữa, hắn còn tặng cho nàng một bộ đồng thuật, phối hợp cùng Huyễn Linh Công thì trừ phi là thuộc hàng biến thái như hắn, còn không thì cho dù là chênh lệch một cái đại cảnh giới, nàng vẫn có thể mê hoặc được rồi chạy thoát.

Chìm đắm bên trong tri thức, thời gian trôi qua rất nhanh, đến mức mà khi nghe giảng xong, Kiều Ngọc Linh còn tưởng mới có một chung, nhưng kỳ thật đã sáu canh giờ trôi qua, thế là nàng liền luyến tiếc mà đi về, đồng thời nói với Tang Thanh trong nửa năm nữa nàng vẫn ở đây, để cho hắn dễ dàng sắp cái cuộc hẹn.

- Ngọc Linh, qua một tháng nữa ta lại gọi ngươi.

- Được. Thật mong chờ đến lúc đó.

Kiều Ngọc Linh nói rồi ra về, Mặc Duy Phong cũng đi theo tiễn nàng ra cửa, lại dặn lần sau đến báo trước để y đi ra đón, thế là nhận được một cái ôm của mỹ nhân, khiến cho ai cũng hâm mộ.

Sau khi Kiều Ngọc Linh đã về, Mặc Duy Phong liền trở về viện tử, sau đó cùng Tang Thanh hỏi:

- Sư phụ, ngài có gì cần giúp sao?

- Ta định bế quan một tháng tìm hiểu Tinh Vực Quyết, phiền con hộ pháp.

Tang Thanh cười cười, hắn không nhờ Ám Vũ là bởi vì nó có công việc quan trọng hơn cần làm, hơn nữa cũng không có mặt ở đây, thế nên hắn liền trực tiếp uỷ thác cho Mặc Duy Phong. Lúc này, y liền gật đầu và cam đoan:

- Sư phụ yên tâm, đảm bảo sẽ không có ai vào được nơi đây.

- Ta tin tưởng con.

Tang Thanh nói rồi thì một lần nữa mở quyển trục ra, đồng thời dùng tinh thần lực tiến vào bên trong, bắt đầu giải mã Tinh Vực Quyết./.

P/s: tác giả hiện tại ôn thi nên nợ chương, sau khi thi xong lập tức bù lại. Cảm ơn mọi người thông cảm.