Chương 38: Khuyết thiếu niên hạn.
Nguyệt Loan lời vừa dứt liền thu hút một đám đông chú ý, bởi vì Ngũ Nguyệt Quả tác dụng tuy không kinh thiên, nhưng nếu phối với các loại dược thảo có số khác, liền trở thành Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan! Chẳng qua rằng vốn dĩ nó phải xuất hiện ở Thiên Không đấu giá hội thì lại xuất hiện ở đây, khiến cho Tang Thanh cảm thấy bất thường. Chẳng qua rằng, khi hắn nhìn thấy nó thì đã hiểu tại sao:
- Lại là khuyết thiếu niên hạn.
- Khuyết thiếu niên hạn?
Mặc Duy Phong nghe bốn từ này thì có cảm giác xa lạ, lúc này Tang Thanh nhẹ gật đầu, sau đó hướng về phía Ngũ Nguyệt Quả và nói:
- Ngũ Nguyệt Quả thân là địa giai dược liệu, thế nên dược lực hùng hậu, hơn nữa quả cũng không nhỏ như vậy, hoa văn mặt trăng tuyệt nhiên cũng không mờ nhạt như linh giai dược liệu, thế nên chỉ có một lời giải thích, chính là nó còn non, chưa thành thục. Mà loại quả non này, đối với luyện dược không có bất kỳ tác dụng nào, hơn nữa có thể làm hỏng cả một mẻ đan dược đang luyện tốt.
Khuyết thiếu niên hạn, đối với bất kỳ luyện dược sư nào thì đó luôn là điều nguy hiểm, bởi vì dược liệu niên hạn không đủ sẽ ảnh hưởng cực lớn, giống như dược lực không đủ, hay là còn non một loại tác dụng, mà thành thục rồi thì lại là một loại tác dụng khác. Đây cũng chính là lý do mà dược liệu quý hiếm đặt trước mắt, nhưng dính líu đến bốn từ kia thì chỉ có những luyện dược sư có tri thức bao la cùng khả năng "lấy khí dưỡng dược" mới dám mua về thôi, nếu không thì hết thảy đều uổng công.
- Khuyết thiếu niên hạn như vậy cũng đem bán?
Mặc Duy Phong nhíu nhíu mi, tỏ vẻ không đồng ý với hành động này của Thí Thiên Các. Tuy nhiên, Tang Thanh lại rất điềm tĩnh mà quan sát, bởi vì hắn biết Nguyệt Loan sẽ đưa ra lời giải thích cho việc này, nếu không thì đó là tham lợi nhỏ bỏ lợi to, tuyệt đối là hành vi ngu xuẩn, đem danh dự Thí Thiên Các quét rác. Mà quả như hắn sở đoán, lúc này nàng đã lên tiếng giải thích:
- Chắc tất cả mọi người đều thắc mắc là tại sao Ngũ Nguyệt Quả lại xuất hiện ở Đại Địa đấu giá hội mà không phải là Thiên Không, vì vậy Nguyệt Loan xin phép giải thích. Bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, thế nên trước khi tới niên hạn thì Ngũ Nguyệt Quả này bất ngờ rụng xuống, để không thì quá uổng phí, nhưng đem lên Thiên Không đấu giá hội thì lại không ổn, thế nên nó mới xuất hiện ở đây.
- Thì ra là khuyết thiếu niên hạn, thảo nào lại xuất hiện ở đây...
Mọi người bàn tán xôn xao, độ hứng thú đối với Ngũ Nguyệt Quả lập tức giảm đi phân nửa, mà Nguyệt Loan cũng nhìn ra được điều này nên đã nói, trong lòng không có hi vọng là nó sẽ được người ta mua:
- Ngũ Nguyệt Quả, giá khởi điểm là mười vạn kim tệ.
- Mười vạn kim tệ.
Tang Thanh thừa biết rằng khi nghe đến bốn từ "khuyết thiếu niên hạn" thì cho dù là ai đi nữa cũng sẽ giảm đi vài phần hứng thú, hơn nữa lấy khí dưỡng dược hiện tại đã thất truyền, trừ Dược Cốc ra thì hắn cam đoan rằng không còn ai biết làm sao để thực hiện nữa, thế nên hắn mới can đảm báo giá, bởi vì hắn rõ ràng rằng Ngũ Nguyệt Quả sẽ về tay hắn.
Ở bên trên đài cao, Nguyệt Loan nghe thấy âm thanh của Tang Thanh báo giá thì ngạc nhiên, nhưng rất nhanh nàng liền trấn định và nói:
- Mười vạn kim tệ lần thứ nhất, mười vạn kim tệ lần thứ hai, mười vạn kim tệ lần thứ ba. Ngũ Nguyệt Quả này được bán cho khách quý ở phòng chữ "Thiên" thứ nhất.
Nói rồi thì một nữ hầu liền đi lên đài và đem vật phẩm sang chỗ Tang Thanh. Bởi vì khách quý yêu cầu bảo mật, thế nên bọn họ đưa hàng đều tránh ánh mắt của mọi người, đảm bảo an toàn cho họ.
Lúc này, sau khi nhận Ngũ Nguyệt Quả và thanh toán xong, Tang Thanh liền tiếp tục nhàn nhã mà chờ đợi Thất Sắc Tiên Đằng, đồng thời suy nghĩ về Thiên Vẫn Thạch. Nếu như dược liệu có nan đề là khuyết thiếu niên hạn, vậy thì vật liệu lại có một cái vấn đề nan giải khác, chính là bổn nguyên năng lượng tổn hại.
Khác với dược liệu được tính bằng niên hạn, vật liệu lại được nhận xét theo bổn nguyên năng lượng, như Lam Thần Thiết là nhu hoà, nhưng hùng hậu hàn băng năng lượng, còn Tinh Vẫn Thiết lại là mạnh mẽ tràn đầy quang minh năng lượng. Mà loại đồ vật như bổn nguyên năng lượng, sinh ra đã ở định mức nhất định, tăng thêm để tiến hoá thì rất hiếm, hơn nữa cũng chưa có phương pháp thực hiện, nhưng giảm đi thì sẽ có một vài trường hợp.
Trường hợp thứ nhất, chính là vật liệu bị đặt ở một môi trường tương khắc với nó trong thời gian dài, như đem Lam Thần Thiết đặt ở hoả diệm sơn, cho dù không bị nung chảy nhưng về lâu dài, bổn nguyên năng lượng vì chống chọi nhiệt khí sẽ tiêu hao từ từ, thẳng đến khi không chống đỡ được nữa sẽ biến thành sắt rỉ, rất nhanh liền bị hoà tan. Mà trường hợp thứ hai, chính là có người cường ngạnh hấp thu toàn bộ bổn nguyên năng lượng để gia tăng thực lực, như Phong Nhược Lan lần trước nhìn trúng Lam Thần đoạn kiếm. Ở trường hợp này thì Lam Thần Thiết cũng sẽ biến thành sắt rỉ vô dụng, vô pháp sử dụng.
Tổn hại bổn nguyên năng lượng, nếu muốn bổ sung cũng có cách, tương tự như lấy khí dưỡng dược, nhưng cách này linh sư thông thường làm không được, bởi vì nó còn phụ thuộc vào nguyên tố mà họ sở hữu. Ví dụ như Lam Thần Thiết thì cần hàn băng năng lượng, thế nên chỉ có thể tìm băng linh sư giải quyết, còn về phần khi nào mới đủ, thì chỉ khi không thể truyền thêm linh lực vào mới hoàn tất. Nếu là đổi sang linh sư khác, đặc biệt là linh sư hoả hệ thì Lam Thần Thiết không những không thể bổ sung thêm năng lượng, lại còn bị tổn hại thêm mấy phần.
Tang Thanh kiếp trước là Thiên Không linh căn, có phong lôi song hệ, cộng thêm Ám Vũ thì có thể miễn cưỡng tính là ngũ hệ, nên đối với một số vật liệu thuộc năm hệ trên hắn vẫn có thể thực hiện lấy khí uẩn vật, mà hiện tại có Vô Tướng linh căn, nên nếu nói trên đời này không có vật liệu nào hắn không lấy khí uẩn vật được, vậy thì chỉ có thể là thứ trong truyền thuyết - Thiên Nguyên Thạch. Chẳng qua rằng, truyền thuyết còn chưa được chứng thực, hơn nữa hắn phiêu bạt lâu như vậy còn chưa tìm thấy, vậy thì e rằng chỉ có vận khí nghịch thiên, mới tìm thấy được nó mà thôi.
- Nếu Thiên Vẫn Thạch lần này đúng là bị tổn hại bổn nguyên năng lượng, vậy thì mọi chuyện lại càng dễ nói.
Tổn hại bổn nguyên năng lượng tuy có thể bù vào trong lúc rèn nếu như không biết lấy khí uẩn vật, nhưng nó đòi hỏi đại lượng linh lực, hơn nữa không thể tạm thời nghỉ ngơi, thế nên phẩm chất vật liệu càng cao, vậy thì yêu cầu linh lực càng nhiều, thế nên biện pháp này trừ phi là vạn bất đắc dĩ, không thì cũng chẳng ai nguyện ý làm. Nếu không bù thì nhẹ là linh khí sụt giảm phẩm cấp, nặng thì hỏng luôn, thế nên đối với bổn nguyên tổn hại vật liệu, luyện khí sư rất ít khi quan tâm, tựa như luyện dược sư với dược liệu khuyết thiếu niên hạn vậy. Hơn nữa, tại Tiêu Hà thành này, luyện dược sư cùng luyện khí sư ít đến thảm thương, đừng có nói đến cao giai, có được ngũ phẩm phàm giai đã là vạn hạnh.
Lúc này, Nguyệt Loan ở bên dưới đang nói về Thất Sắc Tiên Đằng, cũng là một trong chín chủ dược luyện chế Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan và đồng dạng, nó cũng khuyết thiếu niên hạn. Nhưng khác với Ngũ Nguyệt Quả, Thất Sắc Tiên Đằng còn non có một loại tác dụng, chính là có đầy đủ dược lực để người khác tấn cấp, thế nên so với Ngũ Nguyệt Quả thì nó lại khó lấy hơn rất nhiều.
Nhìn dây leo bảy màu toả ra linh khí, lại nhìn sang những nơi khác đang hào hứng báo giá, Tang Thanh im lặng không tham gia, bởi vì hắn biết thời điểm này chỉ mới có mấy tên tép riu đấu giá, mấy đại thế gia kia còn chưa có lên tiếng đâu, thế nên đây còn chưa phải là cái giá cuối cùng.
Ở một bên Mặc Duy Phong nhìn thấy Tang Thanh không nói một lời nào thì cũng chỉ quan sát, nhưng được một lúc thì nhàm chán. Dù sao thì chuyên môn của y là luyện khí, nên đối với dược liệu thì biết sơ qua là được.
- Ba trăm vạn kim tệ.
Ở bên kia, Phong Hàn Thiên nhìn thấy Thất Sắc Tiên Đằng liền quyết định mua, mà ba trăm vạn kim tệ vẫn chưa vượt qua định mức, nên lão còn chịu được. Tuy nhiên, Tang Hào cùng Vũ Văn Hạo có để cho lão yên hay không là chuyện khác, bởi vì cả hai đều báo giá, lại chỉ chênh lệch nhau một phần trăm chung:
- Ba trăm năm mươi vạn kim tệ.
- Bốn trăm vạn kim tệ.
Nghe được Vũ Văn Hạo báo giá, Tang Hào đôi mắt âm trầm nhìn sang, nhưng y cũng không phát tác với tên kia, bởi vì lúc này "Tang Thanh" đã lên tiếng:
- Gia chủ, ngài không cần phải báo giá, bởi vì ngài mua không nổi.
- Tang Thanh, Thất Sắc Tiên Đằng này rất trọng yếu.
Tang Hào lên tiếng, giọng nói so với bình thường thì bớt đi mấy phần nguy hiểm, bởi vì sau lưng Tang Thanh có lục phẩm luyện dược sư. Lúc này, "Tang Thanh" lại hỏi, giọng nói vẫn đầy ý cười như trước:
- Là Thất Sắc Tiên Đằng trọng yếu, hay quan hệ cùng với luyện dược sư trọng yếu?
- Ý ngươi là sao?
Tang Hào nghe đến đây thì nghi hoặc, bởi vì y không hiểu "Tang Thanh" đang nói cái gì, nhưng hắn cũng chỉ đơn giản chỉ về phía phòng chữ "Thiên" số một và nói:
- Vị khách quý trong phòng chữ "Thiên" số một đó đã mua Ngũ Nguyệt Quả dù Nguyệt Loan cô nương đã giải thích rằng nó khuyết thiếu niên hạn, hơn nữa Ngũ Nguyệt Quả còn non không có bất kỳ tác dụng gì cả.
- Bên trong phòng là luyện dược sư?
Tang Hào nghe đến đây thì hít một ngụm lãnh khí, mà "Tang Thanh" thì chỉ mỉm cười đầy ẩn ý. Khi nhìn thấy nụ cười này, y liền quyết đoán từ bỏ, hơn nữa quyết định phải cùng người này giao hảo. Chẳng qua, "Tang Thanh" lại nói thêm một câu, để cho bọn họ im lặng:
- Tiếu ngày hôm nay cũng tham gia, hơn nữa vật phẩm áp trục hôm nay là đan dược.
- Chẳng lẽ...
Nhìn thấy "Tang Thanh" cười như vậy, Tang Hào liền quyết định từ bỏ Thất Sắc Tiên Đằng, còn về phần mấy món còn lại thì y sẽ suy xét xem Tiếu có tham gia hay không, bởi vì luyện dược sư lục phẩm, ở đây không có cho dù là một người, thế nên nếu có cơ hội, liền phải bắt lấy nó, bởi vì để lỡ chưa chắc có lần sau.
Lúc này là cuộc đua của Vũ Văn Hạo cùng Phong Hàn Thiên, số tiền đã lên đến tám trăm vạn, nhưng không ai từ bỏ. Cũng là ngay bây giờ, Tang Thanh nhàn nhạt lên tiếng, chấm dứt cuộc đua:
- Một ngàn năm trăm vạn kim tệ.
- Một ngàn năm trăm vạn kim tệ!?
Cho dù Thất Sắc Tiên Đằng một ngàn năm trăm vạn kim tệ vẫn chưa tính là quá mức, nhưng đây là dây leo còn non, cái giá này không đáng, nên mọi người đều nhìn về chỗ Tang Thanh với ánh mắt kinh dị, nhưng bọn họ không biết ở bên trong là ai, bởi vì phòng khách quý đều là bên trong nhìn ra ngoài được, nghe bên ngoài được nhưng bên ngoài thì không. Về phần Phong Hàn Thiên cùng Vũ Văn Hạo thì ngạc nhiên, bởi vì cái giá này vượt quá mức họ mong muốn, hơn nữa vì Hoả Thiên Châu, bọn họ còn phải giữ lại tiền để tiếp tục tham gia đấu giá, mà Nguyệt Loan ở bên dưới thì hưng phấn nói:
- Một ngàn năm trăm vạn lần một, một ngàn năm trăm vạn lần hai, một ngàn năm trăm vạn kim tệ lần ba. Thành giao!
Nói rồi thì nữ hầu đồng dạng đi đưa Thất Sắc Tiên Đằng cho Tang Thanh như lúc nãy, còn Nguyệt Loan thì chuyển sang đấu giá Thiên Vẫn Thạch. Mà quả như hắn sở liệu, Thiên Vẫn Thạch chính là bị...
- Thiên Vẫn Thạch sở dĩ xuất hiện ở đây, là bởi vì tổn hại bổn nguyên năng lượng, nhưng nếu tìm được thổ hệ cùng kim hệ song linh sư, vậy thì vấn đề này sẽ được giải quyết. Mười vạn kim tệ, bắt đầu đấu giá!