Chương 33: Kết thù (1).

Linh Thần

Chương 33: Kết thù (1).

Ngày hôm nay, bởi vì hoàn thành tấn giai Tụ Linh cửu tinh, hơn nữa Ảnh Bộ sơ thành, đồng thời Mặc Duy Phong tu luyện nhanh chóng trở thành Sơ Linh lục tinh, thế nên hắn liền dạy cho y luyện chế tam phẩm luyện khí sư.

Hiển nhiên rằng, hiện tại trong giới chỉ Tang Thanh chỉ có lục phẩm vật liệu cùng với Lam Thần Thiết, thế nên hắn liền dẫn Mặc Duy Phong đi đến Thiên Binh Các để mua đồ, sẵn tiện thanh lý luôn một đống lục phẩm phàm khí đã chất chồng chất đống ở bên trong giới chỉ.

Như thường lệ, Tang Thanh vẫn là ngân diện hắc bào Tiếu tiên sinh, nhưng ngày hôm nay lại có thêm Mặc Duy Phong đi theo, thế nên đó lại là một tràng diện khác.

- Lát nữa đi ra ngoài cứ gọi ta sư phụ, chỉ khi ta thể hiện chân diện mới không được gọi.

- Đã rõ.

Mặc Duy Phong nhìn thấy bộ dáng này của Tang Thanh, cùng với lời dặn dò thì đã hiểu rõ, thế nên y chỉ việc chấp hành mà thôi. Lúc này, hai người họ liền sử dụng Ẩn Nặc thuật, xong rồi vượt tường đi ra, thẳng tiến đến giao dịch lộ.

Bởi vì thay đổi vẻ ngoài cùng với tâm tình, thế nên Mặc Duy Phong hiện tại so với lúc trước khác biệt hoàn toàn, vốn là dáng vẻ hèn mọn khuất nhục, nay liền thoán thai hoán cốt, uy phong mạnh mẽ. Chẳng sợ bây giờ vẫn là Sơ Linh lục tinh, nhưng y có niềm tin chính mình sẽ biến cường, cũng giống như Tang Thanh đã từng nói qua với y:

- Trên đời này không có phế vật bẩm sinh, chỉ có những kẻ không có ý chí tiến thủ mới chân chính là phế vật.

Mặc Duy Phong y vốn dĩ có ý chí tiến thủ, nhưng hiềm nỗi thiên phú quá tệ, nên chỉ có thể ẩn nhẫn chứ không làm gì khác được, nhưng bây giờ thì khác. Có danh sư chỉ dẫn, có tuyệt thế công pháp, hơn nữa nỗ lực mười phần, nếu như y còn không thể trở thành cường giả thì xác thực là nên mổ bụng tự sát là vừa. Nghĩ đến đây, tâm tình vốn tĩnh xuất hiện một chút biến hoá, mà biến hoá này đã giúp cho y một việc quan trọng về sau, chẳng qua là hiện tại y còn chưa thấy mà thôi.

Ở một bên Tang Thanh, cảm thụ được Mặc Duy Phong tâm tình biến hoá, hắn khẽ cười, nhưng rất nhanh liền biến mất, tựa như nụ cười đó chưa bao giờ xuất hiện vậy. Hắn biết, y trải qua ngày hôm nay, tâm tình sẽ không còn như vậy thắt chặt cùng phong bế, mà sẽ từ từ mở ra, sau này đối với cảm ngộ pháp tắc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

"Để lên Tụ Linh cảnh rồi xem thử Duy Phong thuộc loại nào để hướng dẫn thân pháp."

Ba tuần sống chung, Tang Thanh cảm nhận được tâm tình của Mặc Duy Phong chậm rãi chuyển biến, hơn nữa thái độ chân thành của y để hắn từ từ thay đổi tâm tình, chưa tới mức thân thuộc như Ám Vũ, nhưng cũng đã có năm phần.

"Nếu ta sau này không trở thành cường giả, vậy thì đi ra ngoài không cần gọi sư phụ một tiếng, miễn cho ngài mất mặt."

Mặc Duy Phong biết, y cả đời này bởi vì thiên phú yếu kém, hơn nữa lại thân cô thế cô, vô pháp cùng với thế gia đệ tử so sánh, nguyên bản ý chí tiến thủ cũng muốn bị mai một đi, biến thành một cái chân chính phế vật, cho đến khi y gặp Tang Thanh. Bởi vì gặp hắn, cho nên cuộc sống của y mới có chuyển biến, từ từ thay đổi, trở nên tốt hơn lúc trước, thực lực cũng có tiến triển, hơn nữa ngay cả tri thức luyện khí cũng lấy ra dạy cho y, lại là đầy đủ không giấu đi cái gì. Tuy nhiên, cái làm y chân chính khâm phục, chính là độ tuổi của hắn.

Tang Thanh hiện tại mười một tuổi, tu vi chỉ là Tụ Linh cảnh, so với mấy thiên tài khác thì chỉ là bình thường, nhưng so phương diện tâm tình, yêu nghiệt so với hắn bất quá là miễn cưỡng ngang tài ngang sức, mà luận về tri thức, Mặc Duy Phong cam đoan rằng cho dù là yêu nghiệt, cũng không bằng hắn. Hắn tri thức bác đại tinh thâm, đông tây kim cổ thiên văn địa lý cái gì cũng rõ, hơn nữa lại không phải là biết da lông bên ngoài mà là nắm giữ được tinh tuý cốt lõi! Một kẻ có thiên phú, có tri thức, lại có đạo tâm kiên định, không sớm thì muộn, cũng sẽ trở thành cường giả.

Mặc Duy Phong nghĩ đến đây, trong lòng tâm tính lại dần chuyển biến. Tang Thanh nhìn ở phương diện nào đi nữa, cũng là một đạo sư hợp cách, một tu luyện giả với tiềm năng vô hạn. Ánh mắt y chợt bùng cháy lên một ngọn lửa, trong lòng cũng xuất hiện một mục tiêu, đó chính là trở thành cường giả, đuổi kịp bước chân của hắn!

Một lần nữa cảm nhận được Mặc Duy Phong tâm tình chuyển biến, Tang Thanh cũng chỉ cười mà không nói thêm, bởi vì hiện tại không cần thiết phải nói thêm gì nữa.

Khi đi đến Thiên Binh Các và bước vào trong rồi, Mặc Duy Phong thoáng qua chút sững sờ, sau đó thì khôi phục lại bình thường mà đi theo Tang Thanh lên lầu hai, sau đó thì yên tĩnh ở một bên quan sát.

- Tiếu tiên sinh hôm nay lại đến.

Lạc chưởng quầy hớn hở nói, lộ ra thái độ cung kính ít khi thấy được. Mà cũng phải thôi, một luyện khí sư tài năng như vậy, hơn nữa vũ khí luyện ra đều là tinh phẩm, số lượng lại nhiều, tính cách lại không kiêu căng ngạo mạn, không cung kính với hắn thì phải cung kính với ai? Lúc này, Tang Thanh lên tiếng, giọng nói ẩn ẩn ý cười:

- Lạc chưởng quầy, hôm nay ta đến là để mua vật liệu cho đệ tử của ta.

- Thì ra vị này là đồ đệ của ngài. Xin hỏi ngài cần vật liệu cấp mấy?

Lạc chưởng quầy nhìn sang Mặc Duy Phong, trong lòng âm thầm nghi hoặc, bởi vì lão nhìn không thấu tu vi của y, nhưng ngoài mặt vẫn bình thường mà hỏi Tang Thanh, sau đó nhận được câu trả lời:

- Cứ chiếu theo danh sách này mua, mỗi loại trăm phần.

- Tổng cộng của ngài là năm trăm vạn kim tệ.

Lạc chưởng quầy lấy vật liệu ra, Tang Thanh cũng lấy năm trăm tờ ngân phiếu ra, sau đó thu vật liệu vào rồi đi xuống lầu một, Mặc Duy Phong đồng dạng đi theo, nhưng trong lòng đang suy nghĩ là tại sao lại phải xuống lầu một và khi xuống đến nơi, y mới hiểu tại sao...

- Phong, con lựa binh khí đi.

Tang Thanh cười nói, lúc này Mặc Duy Phong liền gật đầu, sau đó thì thong thả lựa chọn binh khí, nhưng y chỉ đơn giản cầm lên rồi thử qua, sau đó lại đặt xuống, thẳng cho đến khi nhìn thấy một thanh tiêu thì có ý định cầm lên dùng thử, nhưng khi y cầm đến nó thì lại có một giọng nói vang lên, làm cho y có cảm giác bực bội:

- Tiêu này là ta nhìn trúng, buông nó ra.