Chương 35: Kết thù (3).
Một câu nói của Tang Thanh, chân chính khiến cho thiếu nữ sửng sốt đến hoá đá, bởi vì đây là thứ mà chỉ có thiếu các chủ cùng các chủ mới được phép biết đến và học tập, các đệ tử khác chỉ nghe được tên, mà người ngoài thì căn bản không biết hai thứ này, thế nên nàng liền lên tiếng, phượng mâu nheo lại đầy uy hiếp:
- Tại sao ngươi biết hai món này?
- Không chỉ là nó, ta còn biết Thất Nguyệt Huyền Tiêu, Thất Nguyệt Thiên Giai cùng với chúng là tuyệt phối, thiên sinh một đôi. Mà ngươi lần này, là tìm kiếm người như vậy, đem hắn trở thành phu quân tương lai của ngươi.
Tang Thanh lời này vừa kết, trực tiếp đem thiếu nữ đóng băng, bởi vì nàng không nghĩ rằng, trên đời này trừ sư phụ nàng cùng chính nàng ra, lại có người hiểu rõ họ như vậy. Nhưng sửng sốt qua đi, rất nhanh nàng liền quan sát xung quanh xem có ai nghe được không, đổi lại là một câu trả lời:
- Ta đã giăng kết giới cách âm, cứ việc nói thoải mái, không ai nghe lén được đâu.
- Tại sao ngươi biết tất cả những điều này? Ngươi là ai?
Thiếu nữ nhìn Tang Thanh với ánh mắt đầy nghi hoặc, hơn nữa lại còn có xu hướng muốn giết hắn, nhưng hắn khẽ cười, sau đó thì nói:
- Thiên Mị Thánh Nữ cùng Lăng Tiêu Thánh Giả học được hai thiên linh kỹ này, cũng như có được thần khí, là nhờ Tiếu Diện Thánh Giả. Mà ta là người nhận được truyền thừa của sư phụ, trở thành đệ tử quan môn.
Tang Thanh ở câu cuối cùng là chém gió, bởi vì hắn chính là Tiếu Diện Thánh Giả, nhưng điều này tạm thời không thể tiết lộ, nếu không chờ đợi hắn là tai hoạ ngập đầu. Hơn nữa, Thánh Linh cảnh có truyền thừa là chuyện bình thường, vả lại truyền thừa của hắn là được nhiều người tìm nhất, bởi vì bọn họ tìm kiếm hắn tri thức. Tuy nhiên, hắn truyền thừa không lưu ở nơi nào khác, mà chính là ở chỗ của ba vị chiến hữu, chia làm ba phần, mà mỗi một phần, liên quan đến ba phương diện tu luyện - luyện dược - luyện khí, thế nên cho dù có bắt được cũng vô dụng, mà từ trong tay hai vị Thánh Giả một vị Bán Thần bắt ra, là một kiện sự tình bất khả thi, thế nên hắn mới có thể tự tin nói ra như vậy. Về phần thiếu nữ thì nàng đã triệt để tin tưởng hắn, bởi vì chuyện của Tiếu Diện Thánh Giả giúp đỡ Thiên Mị Thánh Nữ cùng Lăng Tiêu Thánh Giả, cũng chính là bí mật của Thiên Mị Các, tựa như những gì mà hắn đã nói về linh kỹ cùng thần khí vậy, thế nên nàng liền nói:
- Ta là Kiều Ngọc Linh, còn ngươi?
- Tang Thanh.
Tang Thanh mỉm cười nói, lúc này Kiều Ngọc Linh ngạc nhiên một thoáng, sau đó thì nói:
- Tên ngươi cùng Tiếu Diện đại nhân giống y hệt.
- Có lẽ.
Tang Thanh nhàn nhạt nói, hắn cũng không ngờ rằng tam thế, hắn có cùng một cái tên, nhưng mỗi một thế trải qua đều khác nhau vô cùng, mà hiện tại cũng là như vậy. Tuy nhiên, hắn thuỷ chung chỉ có một cái ý niệm, chính là trở nên cường đại, bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể cho hắn tự do, giúp hắn thủ hộ thân nhân.
Lúc này, Kiều Ngọc Linh nhìn Tang Thanh, sau đó thì nói, giọng nói cũng không có vẻ mị hoặc như trước, mà trở nên thanh thuần hơn rất nhiều, đồng thời một tá câu hỏi cũng xuất hiện, làm hắn ngạc nhiên vì hình tượng nàng có chút... sai khác:
- Tang Thanh, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi? Tu vi bao nhiêu? Tên hồi nãy đi cùng ngươi là ai vậy?...
- Ta năm nay mười một, tu vi Tụ Linh cảnh, hồi nãy là Mặc Duy Phong, đệ tử của ta,...
Tang Thanh thong thả trả lời từng câu hỏi của Kiều Ngọc Linh, trong lòng lại có ý định làm mối cho Mặc Duy Phong cùng nàng, bởi vì thông qua tiếng tiêu, hắn biết y nhất định học được Thất Nguyệt Thiên Giai, về phần Thất Nguyệt Huyền Tiêu thì để cho nàng mang đến đi.
Sau khi nghe xong toàn bộ đáp án, Kiều Ngọc Linh há hốc mồm mà nhìn Tang Thanh, sau đó thì nói:
- Ngươi có đệ tử rồi? Lại là ở tuổi này?
- Có gì ngạc nhiên?
Tang Thanh đối với độ tuổi trở thành sư phụ thì không có đặc biệt để ý, nhưng Kiều Ngọc Linh thì có, bởi vì nàng không nghĩ rằng ở tuổi này, bọn họ sẽ có đủ tri thức để thu nhận đệ tử đâu, nhưng suy nghĩ này của nàng trực tiếp bác bỏ, bởi vì nàng nhớ đến việc hắn là đệ tử quan môn của Tiếu Diện Thánh Giả, thế nên nàng liền trả lời:
- Không có gì. Nghĩ lại ngươi là đệ tử của Tiếu Diện Thánh Giả nên không còn ngạc nhiên nữa.
- Ra vậy. Mà hiện tại cũng hơi trễ, nàng ta cũng sắp tỉnh, cho nên chúng ta rời đi trước, sau này gặp lại.
Tang Thanh lên tiếng, mà Kiều Ngọc Linh cũng thấy điều đó nên gật đầu rồi đưa hắn một cái thuỷ tinh cầu và nói:
- Chúng ta trao đổi đi.
- Được.
Tang Thanh đưa một quả cầu y hệt như vậy, sau đó thì Kiều Ngọc Linh liền rời đi, mà hắn cũng cất nó vào giới chỉ và giải trừ kết giới, sau đó thì đi lên lầu hai. Về phần tiểu nhị cùng Phong Nhược Lan thì chưa tỉnh lại, nên họ không biết chuyện gì đã xảy ra ở bên trong kết giới.
Đi lên lầu hai, Tang Thanh nhìn thấy Mặc Duy Phong đang ngồi chờ tới lượt thì ngồi xuống và cùng y trò chuyện:
- Mặt mày ủ dột thế?
- Con lo sư phụ gặp bất trắc...
Mặc Duy Phong nói là sự thật, y lo rằng Phong Nhược Lan cùng Kiều Ngọc Linh sẽ gây bất lợi cho Tang Thanh, cho dù đã nhận được đảm bảo nhưng vẫn lo lắng. Lúc này, hắn vỗ vai y và nói, bên trong tràn đầy ý cười:
- Kiều Ngọc Linh là người quen, còn người đoạt tiêu của con là kẻ thù của ta.
- Sư phụ không sao là được rồi.
Mặc Duy Phong nghe đến đây thì nhẹ thở ra một hơi, lúc này Tang Thanh mỉm cười, sau đó thì nói:
- Yên tâm, nàng ta còn chưa đáng để sư phụ bị thương. Bây giờ thì thanh toán thôi.
- Dạ, sư phụ.
Nói rồi thì hai người họ mua cây tiêu với giá một ngàn kim tệ, đồng thời Tang Thanh cũng đem một đống lục phẩm phàm khí ra cho Lạc chưởng quầy, thu về một mớ tiền rồi mới rời đi.
Quay lại với Phong Nhược Lan, khi nàng ta hồi tỉnh thì đã không thấy Tang Thanh cùng Kiều Ngọc Linh đâu, hơn nữa bởi vì thù hận lúc trước hắn ra tay phá huỷ mặt nàng ta, thế nên nàng ta quay về gia tộc, trong lòng thề rằng nhất định phải đem hắn bằm thây vạn đoạn. Tuy nhiên, nàng ta lại không biết rằng Phong Hàn Thiên cũng đã làm, hơn nữa chính cử động của lão đã đẩy tất cả mọi người ở Phong gia, cùng với nàng ta vào chỗ chết.../.