Chương 2: Nhiệm Vụ Đường

Kiếm Minh

Chương 2: Nhiệm Vụ Đường

Thoáng một cái ba ngày trôi qua, hôm nay Hoàng Minh cùng Diệp Trần tiến về Nhiệm Vụ Đường. Trên đường đi huyên náo những tiếng nói chuyện của đám hài tử.
- Ngươi định chọn nhiệm vụ gì, Diệp Trần đi kế bên hắn, thoáng nghe mấy tiếng từ xung quanh, cũng nhịn không được tò mò.
trong Nhiệm Vụ Đường có đủ các nhiệm vụ lớn nhỏ có mức phần thưởng khác nhau.
Hoàng Minh đáp:
- Đến lúc đó rồi tính.
Phía trước hắn có một cô bé da trắng như tuyết, dáng người nhỏ bé, mặt mày sáng sủa, nhìn qua có tư chất tương lai là một tiểu mỹ nhân.
Diệp Trần ghé tai hắn nói, đó là Huyên Huyên, nghe nói là cháu của một vị trưởng lão nội môn Vân Lưu Tông, Hoàng Minh nhìn qua cũng không quan.
Đứng dưới Nhiệm Vụ Đường, chúng nhìn lên những tấm bảng màu trắng, xanh tím và vàng.
Tương ứng với nhiệm vụ cấp một đến cấp bốn, độ khó khác nhau, phần thưởng cũng tương ứng với nhiệm vụ, Hoàng Minh thử nhìn lướt qua một nhiệm vụ màu xanh, thu thập móng vuốt của Hỏa Hầu Yêu, độ khó nhiệm vụ cấp 2, phù hợp với đệ tử Luyện Khí Kỳ tầng năm. Hắn nhìn qua bảng nhiệm vụ màu trắng có ghi.
Trồng linh cốc ở Linh Cốc Điện, diện tích hai mẫu, điểm cống hiến 5 điểm, cùng với một phần mười số linh cốc.
Chân chạy việc cho Luyện Đan Thất, từ sáng đến chiều tối, thời gian 1 ngày, điểm cống hiến 5 điểm.
Chạy việc cho luyện khí thất, thời gian 1 ngày, điểm cống hiến 5 điểm,
......
Thoáng lướt qua bảng nhiệm vụ, sau đó Hoàng Minh tiến về vị chấp sự mập mạp, sau đó hành lễ.
Vị chấp sự kia mỉm cười với hắn nói, ngươi muốn chọn nhiệm vụ gì.
- Đệ tử chọn nhiệm vụ trồng linh cốc.
- Được, đây là bản đồ đến Linh Cốc Điện, ngươi qua bên đó gặp Tôn trưởng lão tiếp nhận nhiệm vụ.
Đường đi đến Linh Cốc Điện ngoằn nghèo, đi khoảng một canh giờ thì hắn cũng tới, nhìn qua bãi đất bằng có những thửa ruộng khô cằn.
Bỗng từ trên đám mây, một điểm sáng bay xuống, đó là một lão đầu bạc, lưng còng đang phi hành tới chỗ hắn.
Hoàng Minh cung kính hành lễ với lão già.
- Đệ tử bái kiến trưởng lão.
- Lão già nhìn qua, gật đầu rồi lấy trong nhẫn trữ vật ra một cái cuốc chim, ném cho hắn rồi chỉ về một khoảng đất trống nói, làm thật kỹ cho ta, nếu lão phu thấy chỗ nào chưa cuốc, thì đừng nói là linh cốc, lần sau cũng đừng hòng tới đây nhận nhiệm vụ nữa.
Đứng trong khoảng đất trống, hắn giơ cuốc lên như một người nông dân, lưng đội nắng, chân đạp đất dùng sức bổ xuống một phát:
Bang..
Một tiếng vang lên, kế bên thửa ruộng, có một thiếu niên miệng nở nụ cười thật khoái chí:
- Này, ngươi là đệ tử mới nhập môn à.
- Hoàng Minh nhìn qua nam tử, gật gật đầu:
- Tại hạ là người mới, xin sư huynh chỉ dạy cho.
- Không có chi, ngươi phải dùng linh khí dung nhập vào, mới cuốc được, nói xong nam tử lại loay hoay cuốc đất.
Hoàng Minh nghe vậy cũng kinh ngạc không thôi, hắn thoáng nhập linh khí vào cuốc rồi dáng một kích thật mạnh xuống đất, lưỡi cuốc sáng lên rồi cắm thật sâu xuống đất.

Từ sáng tới tận chiều tối hắn mới làm xong thửa ruộng mình được giao, vị trưởng lão trên từng mây, từ trong nhẫn trữ vật móc ra một nắm hạt, giải xuống những thửa ruộng kia, sau đó vận dụng công pháp, những giọt mưa linh khí rơi xuống.
Đám hạt nảy mầm thành những cây xanh mướt, sau đó nở hoa, rồi kết thành những hạt nhỏ như hạt gạo.
- Các ngươi tiến lên chọn mười cây.
Hoàng Minh làm theo, tiến lên chọn những cây xanh tốt, nhổ ra rồi lui lại.
Những linh cốc này cũng không phải là gạo bình thường nha, khi ăn vào cũng giống như linh khí vậy, dung nhập vào cơ thể rồi hấp thu khiến cho việc tu luyện của hắn được tiến triển nhanh hơn.
Được rồi, sáng mai quay lại, bây giờ tiến lên trả lại dụng cụ rồi quay về.
Vác mười cây linh cốc với tấm thân mỏi mệt trên lưng, hắn quay về khu mình ở.
- Đầu năm nay kiếm ăn thật khổ cực nha, mệt chết ta rồi.
Khi về đến phòng, Hoàng Minh nhìn qua đám linh cốc, hắn lấy cái nồi, nổi lửa nấu cơm, nửa canh giờ sau, mùi thơm tràn ngập căn phòng, nhìn vào trong nồi, những hạt cơm trắng tinh, hắn thoáng nuốt nước miếng cái ực rồi nhanh chóng ăn lấy ăn để.
Lê cái bụng no về giường, hắn ngồi khoanh chân rồi vận dụng pháp môn Vấn Thiên Công, linh khí trong người được hấp thu gia nhập vào những kinh mạch, như những đứa trẻ bị bỏ đói lâu ngày, điên cuồng hấp thu linh khí vào những kinh mạch khô cằn kia. Cơn mỏi mệt thoáng một cái biến mất, thay vào đó là những cơn khoan khoái dễ chịu.
Đã tọa đến nửa đêm, rồi một bóng hình ai đó nằm lăn quay ra giường chìm vào giấc mộng đẹp.