Chương 10: Thí luyện bắt đầu.

Kiếm Minh

Chương 10: Thí luyện bắt đầu.

Ngô Minh thân là ngoại môn đệ nhất đệ tử, tu luyện công pháp ít nhất cũng là hạ cấp trung phẩm, còn Hoàng Minh chỉ là vấn thiên công hạ cấp hạ phẩm cơ bản nhất trong tông, nói cách khác số lượng nội khí của Ngô Minh cao hơn rất nhiều so với hắn.
Ba ba ba ba!
Một thiếu niên hơi có vẽ non nớt đi tới.
- Quá đặc sắc a, không hổ là ngoại môn đệ nhất đệ tử, ngươi xứng đáng làm đối thủ của ta.
Ngô Minh quay đầu nhìn lại.
- Tống Lam thân hình và tướng mạo vẫn còn non nớt, khí chất thì tương đối già dặn, hắn cười nhạt nói.
- Ngươi tu luyện là hạ phẩm cao giai công pháp Bồi Nguyên Công, không biết tu luyện đến tầng nào rồi?
- Không cao, vừa mới bước vào tầng thứ tư đỉnh phong.
Hoàng Minh nghe mà giật mình, chẳng trách một chưởng bình thường của Ngô Minh có thể đánh ngất đệ tử mặt vuông, thì ra hắn tu luyện Bồi Nguyên Công, với tư cách công pháp hạ cấp cao giai, Bồi Nguyên Công ở những phương diện khác không phải quá xuất sắc,nhưng có một điểm đặc biệt là nội khí luyện ra thâm hậu dị thường, so với công pháp cùng bậc cấp cao hơn một bậc, ngoài ra, Bồi Nguyên Công phân thành năm tầng, có thể đạt đến tầng thứ tư đỉnh phong đã là tương đối xuất sắc.
Ai ngờ Tống Lam chỉ cười tự ngạo.
- Đối với người thường mà nói, ngươi đúng là thiên tài, nhưng ngày này giờ này, ngươi đã không còn là đối thủ của ta.
Ngô Minh cười lạnh nói.
- Những kẻ kiêu ngạo chưa bao giờ có kết cục tốt đẹp.
- Vậy sao? Nói ra thì sợ đả kích ngươi, ta tu luyện là công pháp hạ cấp cao giai Lăng Vân Công, nhưng đã đạt đến cảnh giới cao nhất tầng thứ năm, đây chính là sự khác biệt giữa chúng ta.
Lời vừa nói ra, cả quảng trường nhao nhao nghị luận.
- Quá huênh hoang, công pháp là cảnh giới nâng tầng cao nhất, tống lam mới có Lăng Vân Công chưa được bốn tháng, vậy mà đã đạt đến tầng thứ năm, điều này sao có thể!
- Không sai, công pháp hạ cấp cao giai thường là phân thành năm tầng, người thường muốn đạt đến tầng thứ nhất, chí ít phải cần ba bốn ngày, tầng thứ hai cần mười ngày, tầng thứ ba cần một tháng, tầng thứ tư cần bốn tháng, tầng thứ năm cần một năm trở lên, ta nhớ trước đây có đệ tử nội môn chuyển tu công hạ nhân cấp đỉnh giai, công pháp hạ cấp cao giai trước kia vẫn chưa viên mãn mà trực tiếp từ bỏ.
- xem ra trên phương diện thiên phú, Tống Lam hơn Ngô Minh một bậc.
Mỗi người có một phản ứng kinh ngạc khác nhau, Hoàng Minh cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài bởi vì không thể dùng lý thuyết bình thường để phán đoán họ, nếu không đâu được gọi là thiên tài. Ngô Minh cũng không tệ, hắn chỉ còn cách tầng thứ năm của Bồi Nguyên Công một bước nữa, hoặc là thêm nửa năm nữa, hắn sẽ đột phá đến tầng thứ năm.
hít một hơi thật sâu, Ngô Minh nói:
- Nhiều lời vô ích, thực lực không phải là điều duy nhất sao.
Tống Lam cười nhếch miệng:
- Không sai, cho nên trận đấu Thí luyện Mộc Nhân lần này, ta sẽ giành ngôi vị thứ nhất.
Nói xong, hắn quay người bỏ đi, để lại cho mọi người một bóng hình.
.....
trên bờ tường cao ở quảng trường ngoại môn, ở đây có dán một tờ giấy trắng.
nhìn kĩ, trên tờ giấy trắng ngoài một số hạng mục đáng lưu ý, còn viết rõ phần thưởng thí luyện Mộc Nhân thành công, là một bình Tăng Khí Đan, có thể tiết kiệm một tháng khổ công,, nếu như vừa đúng lúc đột phá, tỷ suất thành công sẽ gia tăng không ít. Đương nhiên, tiền đề là đột phá Luyện Khí Cảnh chứ không phải từ Luyện Khí Cảnh đột phá đến Ngưng Chân Cảnh.
- Trước mắt, thứ mình cần nhất chính là thời gian, tăng khí đan này có thể tiết kiệm một tháng khổ công, rất có tác dụng với mình.
Hoàng Minh mỉm cười, tiếp tục nhìn xuống.
Thập cường thí luyện, có thể tự do lựa một bộ võ kĩ hạ cấp cao giai, lục cường được thưởng ba miếng Thanh Thần Đan, tam cường có thể tự do lựa chọn một công pháp bộ hạ cấp cao giai, người đứng đầu đặc biệt được thưởng một viên Tăng Nguyên Đan.

Hoàng Minh nheo mắt, võ kĩ hạ phẩm cao giai sao, hắn cũng không mặn mà với võ kĩ hạ phẩm cao giai lắm, cái hắn để ý là Thanh Thần Đan, có người đã từng miêu tả, dùng Thanh Thần Đan trong vòng mười ngày, võ giả sẽ cảm thấy tinh thần sảng khoái, tạp niệm không còn, tốc độ tu luyện một ngày một ngàn dặm, lĩnh ngộ võ kĩ cũng dễ hơn nhiều, rất nhiều đệ tử nội môn đều khát khao giành được nó, vì giá trị vượt quá năm vạn lạng bạc trắng nên chỉ mơ chứ không dám cầu, nhược điểm duy nhất là không thể thường xuyên sử dụng, nó hiệu quả lần sau kém hơn lần trước, đến cuối cùng hầu như không còn hiệu quả.
Về phần công pháp hạ phẩm cao giai, có nó,Hoàng Minh có thể dự cảm được tốc độ tu luyện của mình gia tăng với biên độ rộng, tổng lượng nội khí và chất lượng nội khí cũng chạm đến cao độ mới, nói cách khác, chỉ cần có một bộ công pháp hạ phẩm cao giai, thực lực tổng hợp của Hoàng Minh muốn tăng gấp đôi cũng không thành vấn đề.
Còn về Tăng Nguyên Đan, Hoàng Minh nhìn qua Diệp Trần, cũng thấy hắn đang cười khổ.

Không nghi ngờ gì, Tăng Nguyên Đan giá trị lớn nhất, có thể khiến võ giả Luyện Khí Cảnh trực tiếp nâng lên một tầng thứ, dùng để đột phá lên Ngưng Chân Cảnh cũng có hiệu quả nhất định, nhưng dựa vào thực lực hai người bọn hắn không có một tia chắc chắn,
phải biết Lê Trương mặc dù cũng là võ giả Luyện Khí Cảnh tầng thứ mười, nhưng luận thiên phú không bằng Ngô Minh và Tống Lâm, hai người này là thiên chi kiêu tử, tu luyện công pháp và võ kĩ vượt xa người khác, năng lực lĩnh ngộ cũng là số một, muốn giành vị trí số một trước mặt họ là quá khó, trừ phi bọn chúng không màng phần thưởng mà đánh nhau chết sống, thì Hoàng Minh và Diệp Trần mới có cơ hội a.
Hai người cùng cười khổ một lúc sau đó quyết định, không cần vị trí tam cường, nhưng nhất định phải giành vị trí lục cường, nếu như để lỡ cơ hội này, ngay cả bọn hắn cũng không thể tha thứ cho mình.
.....
Đêm tối tan hết, luồng ánh sáng đầu tiên của bình minh từ phía Đông phóng đến.
Trong sân, Diệp Trần vừa tiến qua phòng Hoàng Minh chờ đợi.
- Lần này xong Mộc Nhân thí luyện, có thể nổi tiếng hay không phải xem thành tích ngày hôm nay của bọn hắn.
Thí luyện Mộc Nhân nằm phía sau quảng trường, thường ngày luôn ở trong trạng thái đóng kín, từ bên ngoài nhìn vào không thấy bất cứ dấu vết gì.thật ra đó là một bí cảnh tông môn tạo ra, có đủ loại nguy hiểm, trong thí luyện mộc nhân, cũng giống như một cái mê cung không ngừng chuyển động, ngươi muốn vượt qua đi đến đầu bên kia bí cảnh, ngoài việc tìm kiếm đường đi còn phải đối phó với những tên người gỗ xông ra cản đường, tuy là nguy hiểm nhưng tính từ lúc tông môn khai tông lập phái đến nay cũng không có đệ tử mất mạng trong bí cảnh, trường hợp nặng nhất là nằm liệt giường năm sáu tháng, năm sáu tháng này, cũng để ngươi hoang phí thời gian, nằm trên giường nhìn bốn bức tường trắng trong phòng, những người xui xẻo gặp tai nạn cũng thật đáng thương a.
Bọn hắn tiến về trước bí cảnh thí luyện, nơi này đã có một biển người, năm ngàn đệ tử ngoại môn đến hơn một nửa, đều đứng trên quảng trường, đệ tử nội môn và trưởng lão ngoại môn cũng có không ít, từ cao đến thấp, ngồi trên cao quan sát bí cảnh.
Mộc Nhân bí Cảnh đã đến giờ mở cửa.
Rắc rắc rắc!
Dưới những ánh mắt nóng rực, cửa bí cảnh mở ra, để lộ một con hẻm sâu hút, không biết thông đến đâu.
Đúng lúc này, Lâm trưởng lão đứng dậy, cao giọng nói với biển người bên dưới:
- Các vị, hôm này là trận đấu Thí luyện Mộc Nhân bí cảnh, tổ chức nữa năm một lần, tất cả đệ tử ngoại môn đều có tư cách tham gia, về phần phần thưởng nhận được có lẽ các ngươi cũng đã nhìn thấy trên bảng công cáo, ở đây ta không nói nhiều nữa, bây giờ tiến vào bí cảnh, dùng năng lực của mình đánh bại mộc nhân thủ vệ tiến về cổng ra của bí cảnh.
Giọng nói của Lâm trưởng lão không lớn, nhưng có chân khí quán chú, truyền khắp mấy dặm vuông, ai cũng đều nghe rõ.
- Mẹ, lần trước suýt chút nữa vượt qua bí cảnh đáng tiếc là hết thời gian, lần này nhất định làm được.
- Ta cũng vậy, nhưng nghe nói trong Mộc Nhân bí cảnh trừ mộc nhân thủ vệ ra, còn phải tìm đường rất khó khăn a.
Mặc kệ mọi người nghĩ thế nào, trận đấu Thí luyện Mộc Nhân đã chính thức bắt đầu.
một hàng hai mươi người tiến vào bí cảnh, ai nấy nét mặt hăng hái, xung phong tiến vào bí cảnh.