Chương 16: Tôi luyện thực chiến

Kiếm Minh

Chương 16: Tôi luyện thực chiến

Trong núi không ngày tháng, nửa tháng nữa lại trôi qua.
Trong đêm tối, Hoàng Minh nuốt viên Thanh Tâm Đan cuối cùng, dự định chính thức trùng kích Thái Cực Công Pháp đệ ngũ chuyển, hợp nhất tinh khí thần, thủ nhãn thân lại làm một.
Về phần thoa Thanh Tâm Đan, trong lúc hợp nhất tinh khí thần có trợ giúp rất lớn, nên hắn nén đau xót mà dùng viên cuối cùng này.
Thái Cực Công Pháp nội lực thôi động đến cực hạn, Hoàng Minh lưỡi chống lên môi, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhanh chóng tiến nhập vào trạng thái nghĩ mà không nghĩ.
Rầm rầm, bên ngoài vô thanh vô tức, nhưng bên trong cơ thể Hoàng Minh thì gió nổi mây phun, âm thanh nội khí lưu chuyển chẳng khác gì một con sông nhỏ, liên miên bất tận.
Đối với võ giả mà nói, trong lục hợp tam hợp gần như đã hợp làm một, ví dụ tinh và khí, võ giả tu luyện bước đầu tiên là luyện tinh hóa khí, tinh và khí vốn đã không phân biệt, lúc nào cũng có thể chuyển hóa, còn tinh và thần ở cùng nhau là tinh thần, chỉ cần tập trung cao độ, hai bên có thể hợp làm một, khó là khó ở chỗ làm thế nào hợp khí và thần với nhau, và cũng chính là cái gọi là khí thần hợp.
Trải qua nhiều ngày tham ngộ, Hoàng Minh đã có chút manh mối.
Tâm khẽ động, nội khí thuận theo kinh mạch lưu chuyển đến mi tâm, ở đó nhân thể linh hồn cư ngụ, mà linh hồn chính là thần.
Sau khi đi hết ba mươi sáu vòng, nhiễm thêm linh hồn chi lực, nội khí lui trở lại đan điền, Hoàng Minh biết mình đã thành công, thành công hợp nhất tinh khí thần.
Tiếp theo là ngoại tam hợp.
Ngoại tam hợp nhìn thì rất đơn giản, ví dụ muốn mắt đến tay đến, thân thể phối hợp, kì thực kiểu này hơi thô, người thường thông qua huấn luyện gian khổ đều có thể làm được, còn ngoại tam hợp mà Thái Cực Công nói là thu tứ chi, mắt và hai loại thần thức cùng nội nguyên khó trong trung tâm, ba loại nguyên khí này với ba thứ kể trên gắn bó chặt chẽ, cảm ứng lẫn nhau, đó mới là ngoại tam hợp chân chính.
Đầu tiên rút nguyên khí ẩn tàng trong trung tâm, Hoàng Minh không dám chậm trễ, cẩn thận nhẹ nhàng, phải biết trung tâm là bộ vị quan trọng nhất của cơ thể, chỉ cần có chút sai lầm, con người sẽ trở nên tê liệt, rất khó cứu chữa, cho nên không thể qua loa.
Nội khí từ từ thẩm thấu vào trung tâm, lôi ra một tia nguyên khí mờ mịt, từ từ dung hợp cùng nội khí.
Đợi cả hai triệt để hợp nhất, Hoàng Minh lại bỏ tia dung hợp nội khí nguyên khí quay lại trong trung tâm.
Làm như thế, đợi Hoàng Minh đem ngoại tam hợp và nội tam hợp dung hợp làm một, trên trán lấm tấm từng giọt mồ hôi lớn, toàn thân hoàn toàn ướt đẫm.Nhưng tất cả đều đáng giá, bây giờ trong nội khí đã ẩn chứa tứ chi, mắt và nguyên khí trong trung tâm, lại bao hàm tinh thần, tốc độ phản ứng, tốc độ ý thức, tốc độ xuất thủ, độ nhạy bén của mắt đều có chất biến hóa.
Ngoài ra, Thái Cực Công Pháp sau khi tiến nhập đệ ngũ chuyển, tốc độ phun nuốt nguyên khí luyện hóa đạt đến tình trạng phi thường, một ngày khổ tu trên cơ bản bằng ba bốn ngày trước kia.
.....
Bên ngoài Vân Lưu Sơn Mạch vô biên vô hạn, là hoàn cảnh hết sức phức tạp, có rừng rậm, có đầm lầy, có hoang sơn dã lĩnh, lại có tầng tầng lớp lớp yêu thú.
Mấy hôm nay, thường xuyên có thể nhìn thấy một thân ảnh đi qua đi lại, kích sát hết con yêu thú này đến con yêu thú khác.
Một đường tôi luyện thực chiến Hoàng Minh đi sâu vào Vân Lưu Sơn Mạch, trên vai xách một bọc da chứa đầy nội đan yêu thú, Nội đan yêu thú là tinh hoa ngưng kết từ nguyên khí thiên địa mà yêu thú hấp thu, trên lý thuyết, một miếng nội đan cấp một có thể giảm một tháng võ giả khổ công, nội đan cấp hai có thể giảm năm tháng khổ công,nhưng đó cũng chỉ là lý thuyết mà thôi, nội đan không phải chỉ có nguyên khí tinh hoa, nhiều hơn là yêu khí, võ giả bình thường nhiễm một chút yêu khí là phát cuồng nguy hiểm, nhiễm nhiều chỉ muốn tự nổ mà chết.
Đương nhiên không có ai điên đến nỗi trực tiếp hấp thu nội đan, nội đan cấp một, cấp hai có thể luyện thành Tăng khí Đan, nội đan cấp ba cấp bốn có thể luyện thành Tăng Nguyên Đan...
Mùi huyết tanh mãnh liệt hấp dẫn không ít yêu thú đến xem xét, Hoàng Minh nhắm hai mắt, vận dụng thần thức cường đại cảm nhận trong vòng ba mươi mét có một luồng yêu khí tương đối mạnh, hẳn là một con yêu thú cấp hai đỉnh phong.
Vèo!
Thân thể nhẹ lướt, Hoàng Minh bay người lên cao, như một con chim lớn, lướt đi hơn hai mươi mét, hung mãnh lao xuống phía sau một cây đại thụ. Thủ thế chém ra một kiếm.
Phốc phốc!
Cây đại thụ bị chém hai đoạn, hiện ra một con yêu thú như lang như hổ.
Yêu thú cấp hai đỉnh phong, yêu thú hổ lang!
Hoàng Minh vung cổ tay, hắc kiếm hóa thành kiếm phong nhanh như chớp đâm ra, kinh diễm vô cùng, chính là kích mạnh nhất Liệt Phong Kiếm Thức.
Yêu thú hổ lang đâu ngờ Hoàng Minh ra tay nhanh như vậy, vừa mới di động thân thể, ngực đã bị đâm trúng, con thú bị thương hung hãn dị thường, một trảo chụp vào cánh tay Hoàng Minh.
- Muốn Chết,Thái Cực Kiếm Pháp.
Hoàng Minh vung kiếm đón đỡ, nội khí nhập vào hắc kiếm, nhảy ngược về phía sau, làm vỡ lồng ngực con yêu thú hổ lang, đồng thời thuận thế chém đứt móng vuốt đang vươn ra của đối phương.
Con yêu thú cấp hai đỉnh phong cường hãn dưới hai chiêu liên tiếp của Hoàng Minh, thân thể mềm nhũn, vô lực nằm co quắp trên mặt đất, rõ ràng không thể sống được.
Ngó vào vết thương của yêu thú hổ lang, Hoàng Minh mắt sáng cuồng hỉ nói:
- Hắc hắc, nội đan cấp hai đến tay.
Một kiếm bổ phanh thi thể yêu thú hổ lang, Hoàng Minh giơ tay tìm, lấy ra một miếng nội đan lớn bằng quả trứng màu vàng sữa, thỉnh thoảng còn ánh lên màu hồng phấn.
Theo như tài liệu ghi chép về yêu thú, nội đan yêu thú sản sinh một tia hồng phấn, là dấu hiệu chúng sắp đột phá tiến giai,nếu như màu sắc nội đan có chút chuyển biến, chứng minh thời điểm tiến giai không còn xa nữa. Miếng nội đan này vàng nhũ lại hơi có ánh hồng, chứng tỏ là dấu hiệu sắp tiến giai, so với nội đan cấp hai bình thường mạnh hơn không ít, hơn nữa nhìn kích thước lớn hơn nội đan cấp hai bình thường một ít.
Ngoài ra, nguyên liệu trên người yêu thú cấp hai đỉnh phong chắc cũng phải bán được một hai ngàn lạng bạc, không được lãng phí, dù sao mình vẫn phải gom tiền mua Tăng Khí Đan, cái đó những hai ngàn lạng một bình.
Hoàng Minh vừa lẩm bẩm, vừa ngồi xổm xuống, thu thập nguyên liệu trên xác yêu thú, không để sót một chút nào.
Đợi nguyên liệu thu thập xong, Hoàng Minh nhíu mày, cái túi da lớn mang theo gần như đã đầy, giá như có một cái Linh Giới Trữ Vật thì tốt.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là nghĩ, chỉ có Đệ tử nội môn Vân Lưu Tông mới có Linh Giới Trữ Vật, ở đâu đến phiên hắn, nhưng từ phương diện này có thể nhìn ra sự cường đại của Vân Lưu Tông.
Ngay cả đệ tử hạch tâm đã có một chiếc Linh Giới Trữ Vật, phải biết trong gia tộc hắn, chỉ có vị trí gia chủ và một số ít người nắm giữ chức vụ quan trọng mới có Linh Giới Trữ Vật.
- Haizzz, đại tông môn đúng là đại tông môn, tài đại khí thô, bảo bối gì cũng có, Hoàng gia ta được liệt vào một trong bát đại gia tộc, tài lực hùng hậu cũng chỉ có phụ thân và một số trưởng lão gia tộc là có Linh Giới Trữ Vật,
Những tán tu không môn không phái muốn có một chiếc Linh Giới Trữ Vật trên cơ bản chỉ là vọng tưởng.
Lắc lắc đầu, Hoàng Minh đóng kín túi da, chuẩn bị quay về.
Graooo!
Đột nhiên lúc này một tiếng rống khủng khiếp xông thẳng lên trời, nghe như chỉ cách đó khoảng hơn trăm mét.
Khu rừng nổi một trận gió lớn, cát bay đá chạy, những cây cỏ mềm bị bật cả gốc, nương theo cuồng phong bay lên giữa không trung.
Không hay rồi, là yêu thú cấp ba, chỉ có yêu thú cấp ba mới có thể phóng thích được yêu khí, điều khiển khí lưu hình thành yêu phong, mê hoặc tầm nhìn và cảm giác của con người.
Lúc này phía xa có một cô gái, chạy về hướng Hoàng minh, thân đạp bộ pháp linh hoạt như chim én, tựa hồ muốn tránh khỏi tập kích của con yêu thú cấp ba.
Rắc, rắc...
Tiếng cành cây gãy vang lên, chỉ vài hơi thở, một con yêu lang lớn như con trâu mộng xuất hiện ở nơi nàng vừa đứng, toàn thân đen xì, răng nanh vươn ra nhọn hoắc, đó là một con Kiếm Xí Hổ.
Hoàng Minh quay đầu, lập tức ra sức thôi động nội khí như thấy quỷ, Thân pháp phát huy đến cực hạn, nhanh như điện chớp, chạy ra xa xa nhìn trận chiến một người một yêu bên kia.