Chương 10: Tấm chiếu mới!

Khởi Nguyên Thiên Đế

Chương 10: Tấm chiếu mới!

Chương 10: Tấm chiếu mới!

Lập Địa Thành Phật tức là ngay tại cảnh đó mà giác ngộ chứ không phải cảnh khác, ngay tại giây phút đó mà giác ngộ chứ không phải giây phút khác, ngay tại sát na tâm đó mà giác ngộ chứ không phải sát na tâm khác.

Ý nghĩa của Phật mà Khởi Nguyên nói cho Thiền sư Vạn Phúc không còn có ý nghĩa như những gì bọn hắn thường hay tu hành trong kinh sách rằng: "Tất cả những gì được hiểu biết bởi thế gian, thì ta cũng có khả năng hiểu biết; tất cả những gì được nhìn thấy bởi thế gian, thì ta cũng nhìn thấy; tất cả những gì cần được diệt tận, thì ta cũng đã diệt tận, ta còn đầy đủ tất cả trí, đầy đủ tất cả sự liễu tri. Ta từ vô lượng kiếp đã trải qua bao nhiêu kiếp tu tập để xa lìa các ô nhiễm, ngày nay đã thành tựu Vô thượng bồ đề, vì thế mà được mệnh danh là Phật".

Hoặc ý nghĩa Phật được giải thích như là Tự giác, giác tha và giác hạnh viên mãn, tất cả những giải thích ý nghĩa Phật như vậy đều mang ý nghĩa kinh viện, sách vở, học hỏi và khái niệm.

" Lòng lặng mà hiểu đó chính là chân Phật"

Hóa ra Phật còn chính là như vậy!

Đó không thông qua sách vở hay chữ nghĩa vô tri, chính nó đã thông qua thực nghiệm và chứng ngộ của tiền bối!

Thì ra Phật Tổ nói "Tiên Sơn chi đỉnh, khả ngộ chân pháp" không phải là Phật đang ở Tiên Sơn, mà là nói chân pháp đang ở Tiên Sơn hay chính là tiền bối đang ở Tiên Sơn.

Kính trọng từ tận đáy lòng, Thiền sư Vạn Phúc khom mình thật sâu:

- Đa tạ tiền bối chỉ điểm, vãn bổi trọn đời không quên!

Khởi Nguyên thấy vậy mỉm cười, vị đại sư này thật dễ nói chuyện:

- Không có gì, ngươi có thể ngộ chính là phúc duyên và ngộ tính của ngươi! Cùng ta không có liên quan!

Thiền sư Vạn Phúc muốn nói gì lại thôi. Nếu tiền bối muốn điệu thấp, chi bằng đừng phá hư tâm trạng của tiền bối!

Ùng ục!

Tiếng réo bụng vang lên làm Lục Nhất Phàm đỏ mặt:

- Thật xin lỗi tiền bối, ta….

Khởi Nguyên khoát tay:

- Không vấn đề, tiện trong nhà có chút đồ ăn, mời mọi người vào trong!



Ba người bước vào căn nhà của Khởi Nguyên.

Hiển nhiên bọn họ vẫn là không giấu được sự kinh động khi gặp được Hư Không Thần Long.

Thật bất khả tư nghị! Cảm giác dường như tiến vào cấm địa của các đại lão vậy!

- Hửm, Lân Thiên??

Tông Lâm nhìn thấy Lân Thiên lập tức có một chút ngoài ý muốn. Hắn không xa lạ gì thanh niên này, thánh tử Kỳ Lân thánh địa, thanh danh cực lớn.

- Ngươi là… Tông Lâm?

Quỳ ở dưới dất, Lân Thiên ngẩng đầu lên kinh ngạc:

Làm thế nào tên này tới được đây. Chẳng lẽ bọn chúng cũng trở thành quân cờ cho công tử?

- Ngươi đột phá rồi???

Tông Lâm kinh ngạc thốt lên, một tháng trước kẻ này mới kim đan cảnh giới, bằng cách nào hiện tại linh hải rồi?

Quả nhiên người với người thật quá bất công!

Lân Thiên dương dương tự đắc:

- Haha, bổn thánh tử anh tuấn tiêu sái ngọc thụ lâm phong, người gặp người mê, ngộ tính ngút trời…

Tông Lâm:

- Há, vậy tại sao ngươi phải quỳ dưới đây?

Lân Thiên:

- Đó chẳng qua là….

Khởi Nguyên:

- Chẳng qua là im miệng. Quỳ đó hối lỗi cho ta! Các vị mời ngồi, để ta đi chuẩn bị đồ ăn!!!

Thiền sư Vạn Phúc nhanh miệng nói:

- Tiền bối, để ta giúp ngài một tay!

Khởi Nguyên nghe vậy gật đầu. Vị đại sư đúng là hiểu chuyện. Nghĩ vậy hắn lại lườm sang Lân Thiên một cái, chẳng bù cho tên đầu gỗ này. Ngộ tính đúng thật kém, haizzz!

Ôi, kinh nghiệm của ta!!!

- Cũng được, vậy ngươi đi chẻ củi đi!

Nhẹ đáp một tiếng, hắn đi vào trong nhà bếp!

Trong phòng chẻ củi lúc này, Thiền sư Vạn Phúc cả người run rẩy không thôi!

Trước mặt hắn là từng bó Tiên Thiên Linh Mộc xếp trồng hết lên nhau!

Tiên Thiên Linh Mộc, đúng như cái tên. Nó đản sinh ra cùng trời đất. Thời thượng cổ Tiên Thiên Linh Mộc chính là cây cột chống đỡ giữa trời và đất. Tương truyền, chỉ cần một mẩu Tiên Thiên Linh Mộc cũng có thể khiến tu tiên giả tu thành Mộc Linh Thánh Thể.

Mộc Linh Thánh Thể, sinh cơ tựa như linh mộc. Đại thành còn có thể chứng đạo bất hủ, cơ thể tự thành thế giới, nhục thân bất diệt.

Không những thế Mộc Linh Thánh Thể còn là thể chất vô cùng đặc biệt, nó có thể khắc chế được cả yêu tộc và linh thú. Yêu tộc không nói, linh thú chính là sinh linh đản sinh ra dựa vào năng lượng tự nhiên của trời đất, đồng thọ với thiên địa, vĩnh hằng bất diệt!

Nghe nói cả thế gian chỉ có duy nhất 9 con linh thú:

- Nhất Vĩ Bạo Hồ: Bản thể là chồn, cơ thể cao tới trăm trượng. Điều khiển phong cùng sa chi lực.

- Nhị Vĩ Ác Miêu: Bản thể là mèo, 2 đuôi được bao quanh bởi ngọn lửa màu xanh, tai to và nhọn, răng có hình răng cưa. Là Âm Phủ Minh Vương, điều khiển linh hồn cùng tử vong.

- Tam Vĩ Huyền Quy: Bản thể là rùa, đầu mọc một sừng, cực kỳ huyết sát và tàn bạo. Điều khiển Thủy chi lực.

- Tứ Vĩ Linh Hầu: Bản thể là khỉ đột, cơ thể được bao quanh bởi bộ lông đỏ rực. Điều khiển nham chi lực!

- Ngũ Vĩ Bạch Mã: Thân ngựa, đầu cá heo, đầu mọc hai sừng dài cùng hai sừng ngắn. Có thể cùng lúc điều khiển phong – lôi – thủy- hỏa- thổ chi lực.

- Lục Vĩ Độc Sên: Bản thể là ốc sên, đi bằng hai chân. Cơ thể được bao phủ bởi lớp dịch cực độc. Điều khiển sấm sét và độc tố có thể tan chảy mọi thứ.

- Thất Vĩ Kim Trùng: Bản thể là bọ hung, kích thước nhỏ nhất trong các linh thú, có thể hóa thân thành mọi dạng sinh linh khi có đất sét. Điều khiển thổ chi lực.

- Bát Vĩ Long Ngưu: Thân Bò, đuôi rồng, đầu mọc bốn sừng. Là linh thú to nhất trong các linh thú. Có thể vô hạn tái sinh. Mỗi chiếc đuôi của bát vĩ long ngưu lại ẩn chứa một loại đặc thù năng lực: Linh hồn, ma, quỷ, địa ngục, chết chóc, ác niệm, dị linh, và hủy diệt.

- Cửu Vĩ Thiên Hồ: Bản thể là hồ ly 9 đuôi, là linh thú mạnh nhất trong tất cả và điều khiển hỏa chi lực.

Truyền thuyết thời thượng cổ, Nhân Tộc bị chia cắt bởi ngũ đại cường quốc: Phong Quốc, Hỏa Quốc, Thổ Quốc, Lôi Quốc, và Thủy Quốc. Bấy giờ ngũ đại cường quốc chiến tranh liên miên, dân chúng lầm than. Linh Thú liên tục được đưa vào trận chiến như một vũ khí. Lúc đó một thiếu niên sở hữu Mộc Linh Thánh Thể, trấn áp quần hùng, thống nhất nhân tộc,đi lên con đường bá chủ.

Về sau thiếu niên đó thành tựu Đại Đế, được tôn làm Địa Hoàng Thần Nông.

Trông thấy sư tôn mình không ngừng run rẩy, Tông Lâm hiếu kỳ tiến đến hỏi thăm. Lập tức hắn cũng hô hấp đình trệ, quá kinh động trước hình ảnh trước mắt mình.

Củi? Tiền bối người nói sư tôn ta đi trẻ củi là cái này?

Ông trời ạ! Tiên Thiên Linh Mộc đi làm củi đốt!

Bây giờ Tông Lâm mới nhận ra lí do tại sao sư tôn mình kinh động như vậy.

Có thể không kinh động sao?

Không nói đến giá trị của nó! Người nói sư tôn ta thật sự có thể trẻ nổi chỗ " Củi" này sao?

Thiền sư Vạn Phúc nhẹ nhàng mở miệng:

- Vừa nãy là ta bất kính với tiền bối. Có lẽ đây chính là hình phạt của tiền bối đi!

Tông Lâm nghi hoặc:

- Sư tôn, ta thấy tiền bối không hề tức giận!

Thiền sư Vạn Phúc gõ đầu Tông Lâm, hắn lẩm bẩm:

- Ngươi tuổi trẻ, vẫn chỉ là tấm chiếu mới thôi. Phải trải nhiều hơn mới tăng lên ngộ tính của mình được hiểu chưa? Hơn nữa, đại năng bực này như tiền bối nếu để ngươi nhìn ra hỉ nộ, vậy còn là đại năng sao? Phải chú ý từng cử chỉ, lời nói của tiền bối để nhìn ra ẩn ý! Không làm được vậy ngươi chính là thua thiệt! Thôi nếu tiền bối đã cho ta hình phạt như vậy, ta phải cố gắng thực hiện bằng được, không để tiền bối phật lòng!

Tông Lâm thận trọng gật đầu:

- Vâng sư tôn!