Chương 14: Phá hủy Tử Kim Thạch cánh cửa! Lục Nhượng phát hiện!

Khởi Nguyên Thiên Đế

Chương 14: Phá hủy Tử Kim Thạch cánh cửa! Lục Nhượng phát hiện!

Chương 14: Phá hủy Tử Kim Thạch cánh cửa! Lục Nhượng phát hiện!

Koong! Koong! Koong!

Buổi trưa hôm sau,ba tiếng chuông báo hiệu giờ thay ca vang lên, lập tức Doãn Chí Bình biến mất. Trong lao ngục lúc này tất cả mọi người cùng đồng loạt cọ thanh sắt của mình xuống dưới nền nhà.

Keng! Keng! Keng! Keng!

Âm thanh va chạm của kim loại với đất đá tạo nên vô cùng khó chịu.

Lập tức một tên lính canh đi qua, hắn quát:

- Mấy tên khốn nạn các ngươi cứ mỗi buổi trưa lại làm cái trò như thế làm cái gì? Không cảm thấy đau đầu sao?

Quang Trung Hoàng Đế từ trong vọng ra:

- Quản giáo, ngươi xem ta bị giam đã 3000 năm rồi, rất là chán! Hay là ngươi vào đây nhảy múa cho ta xem đi, ta sẽ bảo bọn họ dừng lại!

Tên lính canh cười lạnh:

- Hừ! Thế gian luôn cho rằng Quang Trung Hoàng Đế oai phong lẫm liệt! Nào ngờ đó chỉ là giả tạo, thực chất Quang Trung là cái tên bệnh hoạn!

Quang Trung Hoàng Đế cười lớn:

- Ha ha ha ha, quản giáo nói rất đúng! Vậy nói tóm lại ngươi có vào đây nhảy múa không?

Lính canh một bộ mặt chán ghét:

- Quên đi, lão tử mới không làm cái trò nam không ra nam nữ không ra nữ đó!

Quang Trung Hoàng Đế:

- Vậy thì cung tiễn quản giáo!

Tên lính canh rời khỏi về sau, Vân Nhi mới thở phào nhẹ nhõm. Từ nãy giờ nàng thở cũng không dám thở lấy một lần.

Vân Nhi:

- Tiền bối, người dù sao cũng là một Hoàng Đế …

Không để Vân Nhi nói hết câu, Quang Trung Hoàng Đế ngắt lời, nói:

- Tiểu cô nương ngươi còn trẻ, cần phải biết thể diện chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi! Hiện tại trong tình trạng khó khăn, chỉ cần không hổ thẹn với lương tâm thì hy sinh một chút mặt mũi nào có xá chi!

Vân Nhi:

- Là tiểu nữ vô tri!
….

Ở nơi giáp ranh giữa lao ngục và khu vực tử hình, một người thanh niên bất ngờ hiện ra. Đương nhiên hắn chính là Doãn Chí Bình.

Doãn Chí Bình trước đây là chân truyền đệ tử của Toàn Chân Giáo – một thánh địa Huyền Môn bên Đại Hạ. Chưa đầy trăm năm, Doãn Chí Bình thành công bước vào Hợp Thể cảnh giới, trở thành niềm kiêu ngạo của toàn bộ Toàn Chân Giáo. Tiếc thay hơn một vạn năm trước, do bị tâm ma quấy nhiễu, lòng sinh tạp niệm, hắn đã giở trò đồi bại với Tiểu Long Nữ và sau này bị chính tay cô giết. Nhưng kỳ lạ ở chỗ,chân linh hắn bất diệt khiến hắn không đi được vào luân hồi.

Chân Linh chính là bản chất của linh hồn. Từ chân linh mới diễn hóa ra ba hồn bảy vía, cũng từ chân linh mới ngưng tụ thành thần hồn.

Luyện Hồn Hóa Thần về sau, linh hồn về cơ bản đã không còn là linh hồn thông thường, mà phải gọi là Thần Hồn.

Để thành công tiến vào Kim Đan cảnh giới tu tiên giả phải khiến cho Thần Hồn tương dung với nhục thân. Nói cách khác, sau Kim Đan tu tiên giả có thể tùy ý xuất khiếu thần hồn một cách tự do để chiến đấu mà không cần dùng đến bản thể. Chỉ cần thọ mệnh chưa đến,chân linh bất diệt, tu tiên giả chính xác là bất diệt.

Doãn Chí Bình sở dĩ có thể vượt mặt những quản giáo của Thủy Lam ngục để tiến vào giải cứu Quang Trung Hoàng Đế bởi vì hắn vốn dĩ chính là linh hồn. Hắn muốn cho ai nhìn thấy, người đó liền nhìn thấy, hắn không muốn cho ai nhìn thấy, người đó chắc chắn không nhìn thấy. Trừ phi đối phương là phi thăng cảnh.

Phi thăng cảnh cảm ngộ hoàn toàn 3000 đạo liền sinh ra âm dương chi nhãn. Âm dương chi nhãn có thể nhìn thấu âm dương, cơ bản không có bí mật nào thoát khỏi ánh mắt đó.

Tất nhiên phi thăng cảnh tu sĩ đa phần là các lão tổ, bọn hắn có thể bế quan hàng mấy vạn năm để cảm ngộ thiên địa đại đạo. Hơi đâu mà quan tâm đám hậu bối tranh đấu.

" Haizzz! Cánh cửa này đúng thật là khó phá mà!"

Cảm thán một câu, dưới tay Doãn Chí Bình chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một thanh kiếm. Lóe sáng lên một khắc, Doãn Chí Bình huy động lực lượng vào cánh tay, hắn điên cuồng chém vào cánh cửa Tử Kim Thạch giờ đây đã nát như tương.

Không thể không nói chướng nhãn pháp của Toàn Chân Giáo quả nhiên cường đại, cho dù mỗi ngày đều có người đi ra vào khu vực này nhưng lại không hề phát hiện được cánh cửa có mảy may khác lạ.

Rắc! Rắc! Rắc!

Chỉ khoảng một chén trà thời gian, cánh cửa Tử Kim Thạch vết nứt không ngừng lan rộng. Bỗng:

Đoàng!

Một tiếng nổ vang lên kinh động cả tòa nhà!

Thầm hô không xong, Doãn Chí Bình dùng toàn bộ sức bình sinh chạy về phía lao ngục. Đây là cơ hội duy nhất để có thể trốn thoát!

….

Long Cung

Địa có tứ quý: Tùng, Cúc, Trúc, Mai.

Thiên có tứ linh: Long, Lân, Quy, Phụng.

Tứ linh ở đây là chỉ tứ đại thần thú trong thiên địa. Ngoại trừ cửu đại linh thú, thì tứ đại thần thú cũng là một trong những nhân vật cường đại nhất thế giới.

Thiên địa sơ khai, Tam Phủ thế giới lúc đó vẫn chỉ là một mảnh đại địa khô cằn. Tam Thánh Mẫu dùng vô thượng thần lực hóa ra bốn loại lực lương đại diện cho Thủy, Phong, Thổ, Hỏa ban cho đại địa, cùng nhau kiến tạo thế giới,

Thủy chi bản nguyên hóa thành Long Tộc Chi Tổ. Chưởng quản việc ban mưa trong thiên địa. Từ đó đại dương hình thành!

Phong chi bản nguyên hóa thành Kỳ Lân Chi Tổ. Chưởng quản việc tạo gió trong thiên địa, từ đó bão tố hình thành!

Thổ chi bản nguyên hóa thành Quy Chi Tổ. Chưởng quản việc kiến tạo, phân tách đại địa, từ đó núi, đồi hình thành!

Hỏa chi bản nguyên hóa thành Phượng Hoàng Chi Tổ. Chưởng quản việc tạo lửa trong đất trời. Từ đó núi lửa, dung nham, và hỏa diễm hình thành!

Tam Phủ thế giới sơ bộ hình thành, bấy giờ Long Tộc chiếm cứ đại dương, Phượng Tộc chiếm cứ bầu trời, Kỳ Lân tộc chiếm cứ đại địa hình thành nên tam đại bá chủ của đất trời thời thượng cổ.

Bị đuổi khỏi địa bàn, ỉ vào khả năng thủy chiến và phòng ngự vượt trội, Quy tộc gây chiến với Long Tộc muốn giành lấy đại dương. Không ngờ bị Long Tộc chi tổ đánh bại và thu phục. Nơi xưa kia trôn xác biết bao Quy tộc nhân được Long Tộc đặt tên thành Long Cung như một sự kiêu ngạo.

Về sau Nhân Tộc phất lên, tam đại bá chủ thiên địa trước kia lui về hậu trường. Hải tộc là hậu duệ của Long Tộc làm chủ hải vực, Long Cung từ đó cũng thuộc riêng về tay của Hải Tộc.

Lục Nhượng ngồi chễm chệ trên Quy Tọa, ánh mắt hắn nhìn về phía xa xăm.

Lúc này, phía sau hắn một thiếu niên chắp tay khẽ nói:

- Đại ca, ngươi nói tam đệ sẽ thực sự không sao chứ?

Hắn chính là nhị hoàng tử của hải tộc Lục Thiếu Hoàng.

Lục Nhượng không quay lại, hắn chỉ nhàn nhạt đáp:

- Nhị đệ, bản tính thiện lương của tam đệ không phải ngươi không biết. Nếu không ép hắn vào tình huống khắc nghiệt nhất, tiềm năng của hắn sẽ không bao giờ khai thác ra được.

Người thiếu niên kia tiếp tục hỏi:

- Vâng! Vậy đại ca huynh nói, liệu tên kia có phát hiện ra kế hoạch của chúng ta không?

Lục Nhượng đáp:

- Hẳn là sẽ không đi! Tên kia còn đang bận tâm châm ngòi chiến tranh ở Đại Lê, hắn sẽ không rảnh để ý chúng ta!

Nói rồi, Lục Nhượng khẽ nhắp mắt lại, hắn thở dài:

- Tam đệ! Hy vọng ngươi sẽ minh bạch nỗi khổ tâm của ca!

Bất quá, đúng lúc này một tiếng nổ vang lên khiến cả hai bọn hắn giật mình!

Lục Nhượng hốt hoảng:

- Không xong! Cánh cửa nằm giữa lao ngục và khu tử hình bị phá hủy! Có kẻ đột nhập Thủy Lam ngục!

Lập tức hắn thét vang:

- Có kẻ đột nhập Thủy Lam ngục! Lập tức giới nghiêm toàn bộ hải tộc, quân đội chia ra bốn phía đông tây nam bắc hải vực, một con ruồi cũng không được bỏ sót!