Chương 8: Fisra cuồng ngạo và Đại Xích Hỏa Lang

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 8: Fisra cuồng ngạo và Đại Xích Hỏa Lang

Chương 8: Fisra cuồng ngạo và Đại Xích Hỏa Lang

Fisra không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau của Đại Xích Hỏa Lang, cậu đang nhàn nhã ngồi vắt chân lên lưng nó như ngồi trên một con thú cưng. Sắc mặt của Fisra vẫn trưng ra thần thái ngạo mạn không thay đổi, ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường nhìn xuống như nhìn một quân tốt thí.

"Graoooo!"

Đại Xích Hỏa Lang tức điên lên vì bị vỗ đầu, đối phương đây là chạm đến giới hạn trong lòng tự tôn của nó. Móng vuốt ở tứ chi đâm xuyên qua mặt đất khi sự phẫn nộ đạt tới cực hạn, nó đã không còn đủ bình tĩnh để nhận thức được sự cách biệt giữa thực lực của hai bên.

Nắm bắt thời cơ đối phương còn đang chủ quan, lần này nó cố tình giảm lực sát thương của bộ hàm đi khá nhiều, đổi lại là tăng mạnh tốc độ phản xạ để khóa chặt con mồi. Xong mới tính đến chuyện tra tấn kẻ này đến chết, lúc đó nó có bao nhiêu giận dữ thì đem trút hết lên người Fisra là được rồi. Đại Xích Hỏa Lang bất ngờ trở mình cắn thật nhanh về phía sau.

Nhưng khái niệm dù sao vẫn chỉ là khái nhiệm.

Bản thân Fisra rất dễ dàng đoán được trong bụng của nó đang nghĩ gì, ngay khi phát giác ra động tĩnh, cậu chẳng có vẻ gì là giật mình hay thậm chí là để tâm đến điều này. Đối với người khác, nó chính là một con dã thú hung tợn và đáng sợ, nhưng ở trước mắt của Fisra, nó lại giống như một con chó Husky trông nhà, khi nhìn thấy người lạ thì sủa gâu gâu mà thôi.

Trong nháy mắt đã xuất hiện một cái miệng máu lởm chởm những cái răng sắc bén, ngạt mùi tanh tưởi của xác chết bốc ra, nó dần phóng đại trong tầm mắt của cậu như muốn nuốt chửng cả người con mồi.

Fisra nhẹ giọng khinh bạc: "Tạp chủng hôi thối!"

Không biết bàn tay của cậu đã siết lại thành nắm đấm từ bao giờ, bất ngờ giáng mạnh một đòn vào đầu của Đại Xích Hỏa Lang. Lực đạo lớn đến nỗi khiến cho đầu của nó đau đến tê dại, mang theo cả thân thể bị dư lực giật bắn về phía trước, nó lao thẳng một mạch vào thân cây.

"Rầm…" Cả người của Đại Xích Hỏa Lang va đập vào một thân cây khá lớn rồi trượt xuống nằm im bất động, để lại vết cháy xém nho nhỏ trên thân cây. Mặc dù hơi rung lắc một hồi nhưng không vì chịu trùng kích mà đổ gãy, nó chỉ làm rơi rụng vài tán lá trên tấm thân đang run rẩy kia.

Thấy Đại Xích Hỏa Lang đã không còn sức lực để mà đứng lên, Fisra mang biểu tình lãnh đạm chậm rãi đi đến. Quần áo mà cậu đang mặc cũng chịu không ít thương tổn ở phần vải, hai ống chân quần bị thiêu rụi đến tận đầu gối mới dừng lại, để lộ đôi bắp chân rắn rỏi của Fisra, phần eo của chiếc áo bị cháy xém và hở ra cơ bụng săn chắc.

Ngọn lửa trên thân của Xích Hỏa Lang đối với cơ thể hiện tại của Fisra không có lực sát thương, nó giống như vài cục than củi được nung nóng lên để sưởi ấm da thịt trong ngày giá rét. Đúng thật như vậy, lửa của nó như làm ấm cơ thể cậu trong ngày mùa đông lạnh lẽo, khác cái là lúc này mặt trời nắng gay gắt như mùa hè.

Nhìn trên mặt Đại Xích Hỏa Lang mang đậm vẻ đau đớn khó tả, từng giọt máu tươi từ trong miệng không ngừng chảy ra và hình thành một vũng máu nhỏ. Trong lòng Fisra được một trận thoải mái, cảm giác trả thù thành công sảng khoái như không thể hình dung, cậu cười khẩy và nói:

"Cảm giác như thế nào khi bị chính con mồi mà mày để mắt đến giết chết? Phẫn nộ và hối hận chứ? Nếu có thì kiếp sau nhớ đi làm một người tốt nhé…" Dứt lời, cậu đang định chấm dứt mạng sống của Đại Xích Hỏa Lang, thì bất chợt sau gáy cảm nhận được có hơi nóng ấm phả vào. Lập tức ánh mắt của Fisra lóe qua một tia tàn nhẫn, khóe môi cười lạnh thành tiếng.

"Hừ…"

Fisra theo bản năng xoay người, tay trái rất nhanh nhấc lên, thoắt cái đã chụp về hướng đối diện.

Cổ của con chó sói đỏ nằm gọn ngay trong lòng bàn tay Fisra, cố gắng giãy giụa một hồi nhưng không làm cách nào để thoát ra được. Nó lộ ra vẻ thất thần, ánh mắt sợ hãi không dám nhìn thẳng vào mắt của Fisra, nó không hiểu tại sao đối phương lại có phản xạ nhanh đến thế.

Nó biết mình không thể chiến thắng được con người trước mắt nếu đánh trực diện, nên nó đã lợi dụng khoảng thời gian mà Fisra đả thương con đầu đàn kia để ẩn nấp.

Muốn tìm một cơ hội tốt để lao ra tấn công cậu. Vào cái lúc mà Fisra buông lỏng cảnh giác, con Xích Hỏa Lang này mới dám liều mình vào thời điểm bất ngờ lao vọt ra cắn trộm. Nhưng thật xui cho nó khi nghĩ mình sẽ thành công, mạng sống của nó đang nằm trong tay của con người trước mắt.

"Mày đã có rất nhiều thời gian để chạy, nhưng lại không làm thế… vì nó?" Fisra nhẹ giọng nói, đánh giá qua con thú hoang mà cậu đang nhấc trên tay, xong lại nhìn về phía Đại Xích Hỏa Lang nằm trên mặt đất.

Đa phần là do bản tính lương thiện của cậu còn lưu lại trong tâm trí, dù cho nhân cách cuồng ngạo không ngừng thúc giục cậu bóp chết Xích Hỏa Lang trong tay. Fisra vẫn rất khó để tự quyết đoán trong việc giết chóc.

Tự dưng trong lòng cậu có một chút lòng trắc ẩn đối với hành động đáng quý này của Xích Hỏa Lang. Fisra có chút do dự khi đặt ra việc chấm dứt mạng sống của nó.

Chẳng phải mình đã suýt chết vì chúng? Nếu như mình không kịp nhận ra và chậm chạp hơn một bước thì có lẽ người phải chết là mình…

Nhưng nghĩ đến việc bản thân mình bị bọn chúng truy sát cho thừa sống thiếu chết, tự dưng trong đầu cậu xuất hiện một đạo lý mà bên trong tiểu thuyết thường hay đề cập đến.

Kẻ mạnh thì được sống, người có lòng yếu mềm chắc chắc là phải chết. Huống gì… chúng chỉ là con súc vật bình thường mà thôi!

Sắc mặt Fisra dần dần lạnh như băng, lòng trắc ẩn kia không biết từ khi nào đã biến mất. Fisra quyết định được lựa chọn của mình, đôi mắt cậu hơi trầm xuống, cánh tay dùng một lực thật mạnh khiến cho nắm tay siết chặt lại, vẻ mặt của Xích Hỏa Lang co quắp trong đau đớn. Tiếng xương giòn tan phát ra. Xích Hỏa Lang lập tức bị cậu bóp gãy cổ, đầu vẹo chín mươi độ sang bên phải, nó chết không kịp ngáp.

"Gruuuuu…" Đại Xích Hỏa Lang tận mắt nhìn thấy đồng loại bị chính tay kẻ thù bóp chết, nó phẫn nộ tru lên một tiếng, vết thương trên đầu đã chảy xuống vài dòng máu tươi, lọt qua đôi mắt và nhuộm đỏ cả đồng tử. Nó kìm nén cơn đau từ đầu truyền đến, dùng một phần sức lực bình sinh còn sót lại bật dậy, hướng đến đầu của Fisra mà cắn xuống.

Ánh nhìn của Fisra lộ rõ vẻ khinh thường, đưa mắt nhìn thoáng qua Đại Xích Hỏa Lang đã vọt đến trước mặt, chưa kịp làm ra phản ứng để tránh thoát, trong đầu cậu bỗng dưng hiện lên ba chữ.

 Liệp ảnh đao!

 Suy nghĩ vừa dứt, một hiện tượng kỳ lạ xuất hiện trên mặt đất, tại vị trí mà Fisra đang đứng, cái bóng của cậu đang không ngừng vặn vẹo thành nhiều hình thù quái dị, như muốn thoát ra khỏi mặt đất.

Đại Xích Hỏa Lang còn kém nửa mét nữa là ngoạm đứt đầu của Fisra, nhưng nó đã chậm mất một nhịp. Bốn thanh lưỡi kiếm màu đen dài như cái roi bất ngờ xuất hiện, chúng trồi lên từ trong cái bóng của Fisra, với một tốc độ nhanh hơn tia chớp giật chém qua thân của Đại Xích Hỏa Lang.

Bốn lưỡi kiếm sắc bén cắt xuyên qua xương cốt của nó như tia laze cắt qua một miếng đậu phụ vậy. Xích Hỏa Lang vô tình đứng khựng lại giữa không trung, chỉ kém nửa giây thời gian thôi là nó có thể cắn đứt cổ kẻ này rồi. Nhưng chưa kịp hiểu ra được chuyện gì thì ý thức của nó đã bị tối sầm lại.

Vài tia máu bắn lên không trung, thân thể của nó bị đứt thành bốn khúc rơi xuống mặt đất, trên thân không ngừng phun máu, nhuộm đỏ cả mặt đất như một ly rượu vang bị tràn ra ngoài.

Trong rừng rơi vào một mảnh tĩnh lặng, chỉ nghe được tiếng gió hiu quạnh thổi qua các tán lá trên cành, làn gió nhẹ khiến cho chúng bị lay động và phát ra tiếng kêu xào xạc, mùi máu tanh nồng đang bốc lên được cuốn đi theo tám hướng.

Dáng người cao thẳng không thể bị lay chuyển, cùng với khí chất ngạo mạn trong chiến thắng của một cuộc đấu sinh tử. Ánh mắt bình tĩnh của Fisra như nhìn xuống một con sâu bọ chẳng may bị dẫm chết, cậu trầm giọng nói với vẻ xem thường:

"Tạp chủng vẫn chỉ là tạp chủng… chỉ có vậy thôi mà cũng chịu không nổi một chiêu."

Mọi chuyện diễn ra chỉ trong tích tắc, da thịt trên người cậu không có nổi một vết xước, trái lại còn lành lặn như chưa từng xảy ra chuyện gì. Fisra rời đi ánh mắt khỏi bốn miếng sa-lát sống, hít một hơi thật sâu vào trong lồng ngực.

Cậu cảm nhận được mùi vị của máu tươi tanh tưởi đang chui qua khí quản của mình, như đang ngửi một cỗ hương thơm từ nước hoa. Không hiểu sao nó có chút quen thuộc và hấp dẫn đối với cậu như vậy, quen thuộc như đã từng kinh lịch qua vô vàn khoảnh khắc, còn hấp dẫn như là một thú vui kích thích tinh thần của người khác phải trải nghiệm.

Không ngờ chiêu thức liệp ảnh đao lại có sức sát thương mạnh và nhanh đến vậy… trong nháy mắt đã giết chết con sói này! Fisra âm thầm đánh giá.

Ban đầu cậu không nắm chắc việc có thể kích hoạt được ma pháp bằng ngôn ngữ trong suy nghĩ. Nhưng do Đại Xích Hỏa Lang vùng dậy và tấn công cậu quá bất ngờ, khiến cho Fisra không kịp tránh thoát.

Nên suy nghĩ đó bất giác hiện rõ mồn một ở trong đầu và cậu đã đọc tên nó lên qua nhận thức. May mắn thay nó đã linh ứng và cứu cậu thoát khỏi cái chết lần này. Nếu xui xẻo mà không điều động được ma pháp vào thời khắc đó, thì cậu chắc chắn là sẽ chết.

Fisra định xoay người rời đi, nhưng một màn hình đã đột ngột chắn ngang tầm mắt của cậu. Nhìn màn hình giả lập nhỏ có màu xanh trước mặt, Fisra đã biết đây là màn hình dành cho nhiệm vụ, cậu bình tĩnh đọc thoáng qua trong đầu.

Trên màn hình nhiệm vụ:

-Chúc mừng ngài đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, tự tay giết chết ba con Xích Hỏa Lang.

-Nhận được phần thưởng Hỏa phượng chủng, phần thưởng đã gửi vào kho đồ trong hệ thống, mời ngài kiểm tra lại!

 Fisra đọc xong liền ấn vào nút tiếp tục trên màn hình, nhiệm vụ hệ thống biến mất. Vừa tắt chưa được bao lâu, cậu đang định ấn vào kho đồ thì bất chợt lại có thêm một màn hình khác hiện lên trước mặt.

Fisra có chút cảm thấy khó chịu trong người, cứ mỗi khi đi mà đột ngột đập vào mặt cái này thì rất bực mình đâu, cậu nhíu mày nhìn lại, lần này cũng là màu xanh tượng trưng cho nhiệm vụ của hệ thống, nhưng nội dung lại nhiều hơn đợt lần trước.

Trên màn hình nhiệm vụ:

-Ngài nhận được danh hiệu Sát Lang Nhân, nhiệm vụ ẩn dành cho Sát Lang Nhân:

+Tiêu diệt một nghìn con yêu thú lang tộc cấp Nô lệ: (0/1000)

+Hoàn thành nhiệm vụ ẩn, nhận được nội tại dành cho Sát Lang Nhân: Tăng (50%) tỉ lệ công kích khi gặp lang tộc