Chương 14.5: Gặp mặt công tước Athens (Mở đầu)

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 14.5: Gặp mặt công tước Athens (Mở đầu)

Chương 14.5: Gặp mặt công tước Athens (Mở đầu)

Đây là… biệt thự? Fisra ngơ ngác nhìn ngôi nhà phía đối diện. Vừa nãy cậu mải ngắm nhìn hai bên hàng cây và chìm đắm trong suy nghĩ nên thành ra quên mất nó, lúc này đi đến gần mới bị thu hút trước sự to lớn và đẹp đẽ của ngôi nhà.

Đứng quan sát từ bên ngoài, có thể thấy ngôi nhà được xây dựng theo phong cách biệt thự châu Âu vào những năm đầu thế kỉ mười tám và mười chín. Bề mặt tường biệt thự có nhiều ngấn gạch lồi ra đan xen và phủ lên một lớp sơn màu vàng kim nhìn rất đẹp mắt, các kẽ hở giữa gạch thì được che bởi lớp sơn màu trắng sữa để dấu đi khuyết điểm. Toàn bộ mái của biệt thự có màu nâu đậm và xếp bằng gạch ngói, chỉ khác ở chỗ phần giữa có mái vòm còn hai bên cạnh trái phải là hình bát ô tô lật ngược.

Ngoài mặt tường tổng cộng có ba mươi hai ô cửa kính, hai gian bên có mười lăm ô nhỏ hình vuông và phân đều cho ba tầng với số lượng là năm ô. Tầng hai và ba ở gian giữa có xây ban công, mỗi ban có một một ô cửa khá lớn hình chữ nhật nằm ngang. Căn phòng ở hai tầng trên ban công kia chắc hẳn dùng để tiếp khách và bàn chuyện chính trị.

Càng lạ mắt hơn khi trước mỗi khung cửa biệt thự và các căn nhà nhỏ nằm thành hàng ở hai bên đều được treo rất nhiều chiếc hộp phát ra ánh sáng màu trắng. Nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy chúng khá giống lồng đèn được khảm nạm một viên đá phong thủy, kích thước của chúng to bằng năm nắm tay của người trưởng thành trông chẳng khác nào cái bóng đèn led. Điểm này tạo sự nổi bật làm nên nét hoàn mỹ cho ngôi biệt thự nói riêng và nơi đây nói chung, tuy mang kiểu dáng cổ điển nhưng không thiếu phần sang trọng, cũng chẳng màu mè hay lòe loẹt mà chỉ có sự hài hòa được thể hiện ra bên ngoài.

Trước ngôi biệt thự to lớn được đặt một đài phun nước, đường kính của bể hơn mười mét. Chính giữa đài là bức tượng mang hình dáng của một người phụ nữ đứng trên tảng đá, nàng chỉ che trên người một chiếc khăn nhỏ quấn quanh, hai tay nâng chiếc bình được khảm một viên đá có hình dạng ngọc trai màu xanh lam sáng bóng. Trong miệng bình không ngừng phun ra nước làm ngập đầy cả bồn chứa, điều kỳ là không một giọt nước nào tràn ra ngoài mà chỉ dừng ở sát bên mép.

Quan sát xong, Fisra ngứa mồm nên nhịn không được khen một câu: "Nơi đây thật tuyệt!"

Đã quen với bộ dạng kinh ngạc của thiếu niên mỗi khi được cậu đưa ra đánh giá, Mira nở một nụ cười trên môi và chậm rãi quay đầu hỏi: "Tuyệt thật chứ?"

"Thật sự…"

Fisra định trả lời thì ánh mắt vô tình nhìn thẳng vào gương mặt của Mira. Suy nghĩ ngay lập tức bất động trước nụ cười đẹp như hoa của cô gái, nó đã không còn tư duy được nữa. Vì đối diện chủ nhân là một nét đẹp nhẹ nhàng nhưng đủ để lấn đi khung cảnh nở rộ của cả vườn hoa tuyệt sắc đến nỗi khiến nó phải đứng hình. Dường như nó muốn in sâu hình ảnh này trong tâm trí của Fisra khi chưa được cậu cho phép.

"…Rất đẹp."

"…" Nụ cười của Mira biến mất ngay khi nghe được hai chữ cuối và nhìn thấy biểu cảm của cậu, cô chỉ im lặng rồi quay đầu đi tiếp.

Đậu phộng! Không ổn rồi… chuyến này xem như công cốc. Điều này làm cho Fisra hoàn toàn thất vọng, cậu chỉ vô tình khen đối phương hai chữ "rất đẹp" và cuối cùng nhận lại được cái kết như thế này. Đó cũng không phải câu trả lời của Fisra định nói mà đúng ra nên là hai chữ "rất tuyệt" nha. Nhưng lời nói một khi đã phun khỏi mồm là không thể nuốt lại được.

Bây giờ làm cho đối phương ngứa mắt rồi còn đâu?

Đắng lòng cho một cậu trai tân khi lần đầu tiên được khen gái…

Về phần Mira. Lúc này, chỉ thấy toàn bộ khuôn mặt của cô nàng đỏ ửng đến tận vành tai, đôi môi mọng nước thỉnh thoảng mím lại như không nói lên lời. Biểu cảm mất bình tĩnh được thể hiện rõ hơn nữa qua đôi bàn tay nhỏ của Mira đang liên tục xoa vào với nhau.

Cậu ta vừa khen mình ư? Không thể nào đâu… nhưng nếu là thật thì… ngại chết đi được! Và… đúng vậy, tất cả là lỗi của Fisra mới khiến cho cô trở thành bộ dạng như thế này, nhưng cậu ngược lại chẳng biết gì mà không ngừng tự ăn năn hối cải về lời nói vừa rồi của bản thân. Bầu không khí diễn ra có chút khó xử giữa hai người, họ chỉ im lặng và bước về phía ngôi biệt thự.

Vì đi đằng sau nên Fisra cứ nghĩ đối phương vẫn còn giận chuyện vừa nãy. Cảm thấy sự căng thẳng của bầu không khí, cậu liền mạnh dạn tìm một lý do nào đó rồi tỏ ra bình tĩnh nói: "Ư hèm… mấy cái cục đá được đặt trong chiếc lồng kia là gì vậy nhỉ?"

Mira giật nảy mình, cô lập tức đánh bay hết mọi suy nghĩ linh tinh ở trong đầu và nhanh chóng giải thích: "Đó là viên đá ánh sáng, nó còn được gọi với cái tên là quang thạch. Trong sách có nói nó được phát hiện vào khoảng hơn một nghìn năm về trước, người đặt tên cho nó là người thuộc lục địa Thương Sinh. À… còn nữa, dù sao đây cũng chỉ là hạ cấp quang thạch mà thôi, tuy có năng lượng tự động tỏa ra nhưng rất yếu, chính vì thế mà người dân nơi đây thường dùng để làm ánh sáng vào buổi tối."

"Ừ, ra là vậy… phìu." Fisra nhẹ thở phào một hơi khi thấy cô nàng chịu đáp lời, cứ nghĩ đến đối phương không thèm để ý đến bản thân nữa làm cậu phải lo sốt vó đâu?

Mira tiếp tục nói: "Không chỉ có vậy, công dụng quang thạch từ trung cấp trở lên có thể dùng trong việc tăng lên cảnh giới ma pháp của pháp sư, còn cả bảo khí nữa. Nhưng pháp sư bắt buộc phải sở hữu hệ ma pháp quang minh thì mới có tác dụng, đồng thời võ sư cũng phải có bảo khí được khảm quang thạch, còn không thì chỉ để ngắm."

"Còn đa dạng những loại đá khác nữa như là hỏa thạch, chỉ dành cho người sở hữu ma pháp hệ hỏa. Thủy thạch, dành cho người sở hữu hệ thủy. Còn thổ thạch dành cho người sở hữu hệ thổ. Nên pháp sư cứ tương ứng theo hệ sở hữu mà lấy viên đá phù hợp để tu luyện, còn có băng thạch, lôi thạch, kim thạch, thanh thạch, phong thạch nữa. Hầu hết những cái tên tôi vừa kể được gọi chung là nguyên tố thạch, còn có nhiều loại nữa nhưng kể hết sợ cậu không nhớ nổi đâu…"

"À không! cô cứ nói tiếp đi, tôi nhớ được hết ấy mà." Fisra vội vàng nói, những thông tin thiết yếu như vậy làm sao cậu có thể bỏ qua. Hệ thống ư? Tuy nó giải thích cũng dễ hiểu nhưng không bằng nghe một người sống nói nha.

"Nếu vậy thì… mà khoan. Tình trạng của cậu có ổn không vậy?" Mira chớp mắt vài cái rồi hỏi.

Bị hỏi một câu như vậy làm cho Fisra có chút sững sờ. Bản thân đinh ninh được vài giây thì chợt nhớ ra chuyện gì, cậu không chần chừ đưa hai tay lên xoa thái dương rồi bày ra dáng vẻ mệt mỏi và nói: "Ừm… do đầu tôi vẫn hơi đau nên trí nhớ không còn được rõ ràng như trước… ngoài tên của mình thì tôi chẳng nhớ được điều gì khác cả." Suýt nữa Fisra đã quên mất điều này. Nếu để người khác biết được cậu là người từ thế giới khác chuyển sinh sang thì thật khó giải quyết, cậu sợ lúc đấy bản thân sẽ bị đưa đi làm chuột bạch mất.

Thấy sắc mặt mệt mỏi của Fisra, Mira liền tin không một chút nghi ngờ, cô còn quan tâm đến gần sát bên cạnh cậu. Trước ánh mắt ngơ ngác như chú nai con của thiếu niên, Mira nâng lên bàn tay trắng mịn đẹp như thiên sứ, cô nhẹ nhàng sờ lên trán cậu hết chỗ này đến chỗ khác. Tức khắc Fisra bị hành động này của thiếu nữ làm cho đầu óc choáng váng, trông chẳng khác gì cử chỉ quan tâm của người con gái có tình cảm với một thằng con trai vậy.

"Để tôi kiểm tra lại vết thương của cậu." Mira ân cần nói, cô lo lắng vì nghĩ cậu vẫn còn vết thương nhỏ nào đó trên đầu mà trước đó những người hầu của mình đã chữa thương nhưng lại bỏ sót.

"À thì cô biết đấy… đâu chỉ có vết thương ngoài da là nghiêm trọng, biết đâu tôi bị thương ở trong đầu thì làm sao? Nên không có vết thương nào đâu..."

Đừng sờ đầu tôi nữa nào, mà… cứ tiếp tục như vậy cũng không sao. Hai vành tai của Fisra đỏ hồng, cậu nhìn về phía khác để cố tránh đi ánh mắt của thiếu nữ.

Cảm thấy tình trạng Fisra không tệ lắm, Mira mới bỏ tay khỏi trán của cậu rồi nói: "Ừ vết thương ngoài da không có, trước đó tôi đã cho cậu uống thuốc phục hồi cấp thấp và đáng lẽ ra sẽ không có nội thương trong não. Nhưng cậu lại bị mất trí nhớ ư… lạ thật."

"Ừm khục khục… vậy sao, nhưng kỳ lạ thay cứ đến lúc tôi muốn nhớ tới quá khứ là đầu óc đau như bị kim đâm vậy. Còn ký ức thì rất mơ hồ, nó chạy thoáng qua rất nhanh khiến tôi không tài nào nhớ được..." Fisra nhíu mày kho khan vài cái, với bộ dạng hiện tại thì rất khó để người khác nghĩ cậu đang diễn kịch.

"Thế cậu còn muốn biết thêm điều gì nữa không?" Mira thắc mắc.

"Có chứ, vì ký ức đã mất nên có rất nhiều điều mà tôi muốn biết thêm về nơi đây, nên phiền cô giúp tôi nhé." Fisra nhìn thẳng vào mắt Mira rồi nói.

"Ừ, vậy chúng ta vừa đi vừa nói chuyện luôn, chắc bố mẹ tôi đang ngồi đợi chúng ta đấy. Mà mẹ tôi chắc có thể lấy lại được ký ức, để tôi nhờ bà chữa cho cậu đi."

"Vậy thì tốt biết mấy, cảm ơn cô nhé."

Nói xong, hai người bước thẳng một mạch về hướng cửa chính của ngôi biệt thự, họ vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ nhìn chẳng khác nào một cặp tình nhân. Câu chuyện của hai người cũng không phải là bí mật gì, vấn đề mà cô gái kia nói đều muốn truyền đạt nhiều thông tin nhất có thể cho chàng trai.

Fisra không khó khăn lắm khi nạp vào não một ít thông tin từ Mira. Nào là đá nguyên tố, lục địa và giá trị của pháp thạch. Hầu như những vấn đề về ma pháp sư và võ khí sư thì cậu đã biết nên không đi hỏi. Còn về lục địa, pháp thạch hay đá nguyên tố gì đó cậu cũng nhớ được không ít các chi tiết quan trọng từ lời kể của cô nàng. Cuộc trao đổi này chỉ tốn vài phút đồng hồ theo như Fisra tính nên rất nhanh đã kết thúc

Cả hai cùng nhau đi lên bậc thang hình vòng cung dẫn thẳng tới cửa chính của ngôi biệt thự. Đứng trước cửa ra vào là mười cô gái khá xinh đẹp mặc đồ hầu nữ, vẻ bề ngoài của họ trông hơi lạ mắt. Năm người có tai thú trên đầu, ba người kia thì có đôi tai vừa nhọn vừa dài, hai cô gái còn lại là người bình thường.

Thú nhân tộc và tiên tộc? Fisra suy đoán thân phận của tám cô hầu nữ, còn hai cô gái cuối cùng thì không cần đoán cũng biết đó là con người.

Thấy Fisra và Mira cùng nhau bước đến, mười hầu nữ dứt khoát tách sang hai bên và cung kính cúi đầu, một cô gái có tai mèo nhẹ giọng nói: "Thưa tiểu thư, công tước Athens và phu nhân đang đợi cô trong phòng ăn."

Mira mỉm cười và nói bằng một chất giọng ôn nhu dễ nghe: "Tôi hiểu rồi, mọi người cũng nên thay phiên nhau dùng bữa rồi nghỉ ngơi đi."

"Cảm ơn tiểu thư." Mười cô hầu nữ đồng thanh đáp.

Nhìn thấy biểu hiện của thiếu nữ được bộc lộ qua cách cư xử, Fisra âm thầm tán thưởng cô nàng hơn một trăm lần cũng không hết. Cậu khá có ấn tượng với Mira, vừa xinh đẹp, hòa ái và dịu dàng dễ gần. Không vẻ kiêu ngạo hay ỷ thế mà coi thường người khác, giống như cái cách mà cô đã nói chuyện với các hầu nữ. Tuy Fisra chỉ mới quan sát và đưa ra kết luận như vậy, nhưng cậu tự biết bản thân chưa đủ hoàn hảo và không có tư cách để đánh giá nhân phẩm của người khác qua một cái nhìn lần đầu.

Sau khi bước qua cửa chính, Fisra lại được một phen kinh ngạc đối với diện tích bên trong ngôi biệt thự, xong mới đến phần choáng ngợp bởi những món đồ nội thất trông cực kì nổi trội và đắt tiền. Nhìn tổng quát tầng một sẽ thấy nơi đây chẳng khác mấy nếu đem đi so sánh với một gia đình hoàng gia đứng đầu về độ giàu có bậc nhất nước Anh. Không nói đến các vật dụng mà mọi gia đình thường dùng, mà chỉ nhắc tới vài món như bộ bàn ghế salon bằng nhung được dát viền kim cương và đính đá ở xung quanh, cái bàn to đùng kia đơn giản cũng được rèn từ kim cương mà ra. Trên bàn có một bộ ấm chén không phải bằng kim cương thì là gì kia? Đến cả lọ hoa bên cạnh còn phủ đầy trang sức chứ nói gì tới hai chiếc đồng hồ treo trên tường.

À không… có mỗi chiếc đồng hồ và bình hoa to tướng được đặt gần thành cầu thang kia là bình thường. Chúng không quá đặc biệt hay lóa mắt như những món đồ khác, kì lạ hơn khi chúng có màu xanh lam và liên tục lấp lánh như thạch nhũ chất lượng cao vậy, trông cũng khá nổi bật. Nhưng lại không quý bằng kim cương...

Fisra hơi thắc mắc về chất liệu của chúng nên mới thuận miệng hỏi Mira một câu: "Chiếc đồng hồ kia được làm từ chất liệu gì vậy, Mira?"

Cô nàng nghe vậy chỉ hiển nhiên nói: "À, nó được rèn ra từ một trăm viên thượng phẩm pháp thạch. Cả lọ hoa kia cũng vậy và một vài thứ khác nữa..."

Thiếu niên liền giật mình nhìn lại Mira sau khi nghe xong.

"Pháp thạch còn có thể được dùng vào việc này nữa ư?" Trong lòng Fisra có chút khó tin, hồi nãy Mira không có nhắc đến vấn đề này nên cậu không biết.

"Đúng vậy, vì chúng có tác dụng khá lớn và tuổi thọ cao nên rất tiện làm ra các vật dụng trong nhà."

Fisra tiếp tục hỏi: "Tất cả mọi người nơi đây đều giống như vậy sao?"

"Ừ, nhưng người dân chỉ sử dụng được hạ phẩm pháp thạch mà thôi. Còn các quý tộc trong vương thành có cuộc sống khá giả và nhiều nhu cầu hơn, vì thế mà họ thường sử dụng đẳng cấp pháp thạch từ hạ cấp trở lên để rèn vật dụng."

Nghe đến đây Fisra liền im lặng.

Trước đấy cậu có nghe Mira giải thích khái quát qua một lượt về giá trị của pháp thạch, giống như vấn đề mà hệ thống đã tiết lộ cho cậu vào buổi chiều. Nó được dùng thay cho tiền tệ ở thế giới này. Không ngoài ý muốn khi nơi đây cũng có mỏ vàng, bạc và kim cương. Nhưng điều không tưởng là giá trị của chúng quá thấp nếu đem đi so sánh với pháp thạch.

Quả thật như vậy, một trăm cân vàng rất khó để đổi một viên hạ phẩm pháp thạch, mười cân kim cương mới miễn cưỡng mua lại một viên hạ phẩm pháp thạch. Đúng! Là miễn cưỡng mua được một viên pháp thạch ghẻ mà thôi. Vì sao gọi hạ phẩm pháp thạch lại ghẻ? Thứ nhất, giá trị của một trăm viên hạ phẩm pháp thạch bằng một viên trung phẩm. Thứ hai, mười viên trung phẩm bằng một viên thượng phẩm. Mà mười viên đá hạ phẩm pháp thạch mới mua được một ổ bánh mỳ nóng, như vậy... giá trị của một trăm cân kim cương chỉ bằng một cái bánh thôi nha. Đủ hiểu giá trị của nó thấp đến mức độ nào, còn không bằng cả rác thải.