Chương 22: Lý giải về Hỏa Thể

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 22: Lý giải về Hỏa Thể

Chương 22: Lý giải về Hỏa Thể

"Nếu đã không muốn đánh ta, vậy con có muốn đi đánh người không?" Câu nói này làm cho hai mắt của Fisra sáng lên, nét mặt cậu lập tức phấn chấn như tìm được thú vui tiêu khiển vậy. Không suy nghĩ nhiều, Fisra nhanh nhảu nói: "Có thầy! Hiện tại học trò đang rất sung sức, muốn được giã vào mặt kẻ khác bằng chính nắm đấm của mình lắm rồi!!!"

Nhìn vẻ mặt phấn khích và sự nghênh ngang trong giọng nói, cùng với khả năng vận dụng ma pháp lên cơ thể mà cậu vừa thể hiện. Shirva đã chắc chắn trạng thái của Fisra hiện tại chính là Hoả Thể, thuộc một nhánh trong Nguyên Tố Thần Thể. Chỉ là ông muốn kiểm chứng khả năng của Fisra để xem cậu đi xa được đến đâu. Nên ông mới đưa ra lời đề nghị buồn cười như vậy.

Trái ngược với vẻ hưng phấn của Fisra, đôi lông mày đẹp như hoạ của Mira cau lại. Cảm thấy câu vừa rồi của thầy có chút không đúng. Cô không đồng tình, nhẹ nhàng nói: "Thầy à... đi đánh người đâu phải là chuyện tốt lành gì đâu ạ. Huống gì trường hợp của em ấy cũng không bình thường cho lắm... sợ rằng sẽ gây ra hậu quả chết người đấy ạ."

Fisra nghe vậy thì sững sờ, ánh mắt bất mãn nhìn chăm chăm Mira như muốn tát vào mặt cô vài cái vì cái tội lo chuyện bao đồng. Nhưng khi thấy đôi mắt động lòng người của cô nhìn lại, cậu lập tức quay mặt đi chỗ khác, trong lòng thầm mắng: bà mẹ! Con gái xinh đẹp đúng là một lũ phiền phức!!!

Shirva trầm ngâm một lúc, đột nhiên chuẩn bị thay đổi ý định: "Đánh người không ổn lắm thì phải..."

"Ơ thầy! Đừng..." Fisra vội vội vàng vàng định chặn lời của đối phương, sợ ông sẽ đổi ý.

"Thôi thì... con hãy đánh một trận qua lại với Mira đi vậy." Shirva bình thản nói, nhưng bốn chữ "một trận qua lại" lại được ông nhấn mạnh rõ ràng hơn bao giờ hết.

Cả hai người cùng ngạc nhiên nhìn về phía người đàn ông. Họ đều không ngờ thầy sẽ đưa ra ý kiến như thế này.

Hửm!??? Fisra nghi ngờ đưa ánh mắt nhìn về phía Mira, soi xét cô từ đầu đến chân bằng vẻ xem thường. Nhận thấy ánh mắt khinh thường của cậu, Mira cảm thấy không thích chút nào. Cô không ngờ người trong định mệnh lại nhìn mình với ánh mắt gây tổn thương lòng tự trọng như vậy, trong lòng bất giác có chút thất lạc. Nhưng Mira đã quên mất một điều rằng: Fisra hiện tại khác hoàn toàn với Fisra lần đầu mà cô gặp mặt.

Lúc này, Fisra nào có quan tâm đến suy nghĩ của cô. Cậu chỉ thẳng tay Mira, nhíu mày hỏi lại: "Thầy muốn con đánh với một đứa con gái chân yếu tay mềm sao?"

Shirva nghe vậy thì chỉ cười trừ rồi lắc đầu. Ông cố ý không đáp lại lời của cậu rồi nhìn về phía cô học trò nhỏ và nói: "Mira, con hãy cho thằng bé chưa trải sự đời này mở mang tầm mắt đi. Nhẹ tay một chút cũng không có việc gì, dù sao thằng bé vẫn chỉ là tân binh mà thôi."

Mira hơi chần chừ một lát, rồi mới cung kính đáp: "Vâng."

Fisra dù đang bị cảm xúc chi phối toàn bộ lý trí, nhưng sự nhạy bén và IQ của cậu lại không giảm đi chút nào. Sau khi nghe được lời nói tràn đầy niềm tin của thầy dành cho Mira. Fisra liền thu lại ánh mắt khinh thường của mình, không dám có lời lẽ xúc phạm đối với Mira. Vì cậu biết, Mira tuyệt đối có thực lực thì mới được thầy xem trọng như vậy, nếu không thì đã chẳng thế. Mà một khi chấp nhận đánh với cô ta, có khả năng cậu sẽ bị gặm hành ít nhất trong vài chục phút đồng hồ hoặc hơn.

Fisra biết bản thân có thể từ chối trận đấu này vì cậu chưa có kinh nghiệm gì về ma pháp hay võ thuật. Đó là cách duy nhất để tránh ăn hành. Nhưng hiện tại cậu lại không muốn làm như vậy. Lý do thứ nhất, lý trí của cậu bị chìm trong cảm xúc si mê và ham muốn được đánh ra toàn bộ thứ sức mạnh nóng bỏng đang điên cuồng dâng trào trong cơ thể. Lý do thứ hai, để làm quen thứ sức mạnh mà mình nắm giữ, Fisra sẽ dùng nó để trao đổi thêm với Mira về kỹ năng cũng như kiểm tra thực lực hiện tại của bản thân. Cái lợi của củ hành lần này là mang tính nguy hiểm rất thấp, vì cậu biết đối phương sẽ không ra tay quá mạnh để rồi gây thương tích cho mình. Quyết định như vậy, Fisra dùng ánh mắt nghênh chiến, hất cằm nhìn về phía Mira như buông lời thách thức.

Hơ! Mira chớp chớp đôi mắt đầy vẻ vô tội nhìn lại, bắt gặp ánh mắt thách thức của Fisra. Cô chỉ cau mày và phồng lên một bên má để đáp trả. Không tiếp tục quan tâm đến cái nhìn khiêu khích của cậu. Lo lắng trong trận thử sức sẽ ảnh hưởng đến khuôn viên và những người hầu trong nhà, vì thế mà cô nói với thầy là đưa cả hai người đến nơi khác để đọ sức. Từ đầu Shirva đã có ý định này nên cũng đồng ý. Sau đó Mira phân phó cho mười mấy người hầu, để họ lo phần dọn dẹp bãi chiến trường ở khuôn viên, xong cô mới an tâm đi đến vị trí của thầy và Fisra đang đứng đợi.

"Cả hai cùng nắm tay ta."

Fisra và Mira đều im lặng làm theo, mỗi người cầm lấy một bàn tay của Shirva. Lúc này, một luồng năng lượng màu xanh lam thạch nhũ đột ngột hiện ra, liên kết lại với nhau thành một cái lồng hình bầu dục và bao bọc xung quanh hai người. Trông giống như một cái vòng bảo hộ vậy, không nói cũng biết người tạo ra chúng không ai khác chính là Shirva. Mira đối với chuyện này đã quá quen thuộc nên không ngạc nhiên gì nhiều, chỉ mỗi Fisra là trầm trồ ở trong lòng không thôi.

Trong lúc cậu còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra tiếp theo thì Shirva khẽ nắm chặt tay của hai người. Chỉ thấy ông bình thản bước ra một bước chân về phía trước. Đột nhiên, khung cảnh trước mắt Fisra bỗng dưng bị thay đổi, cùng với đó là cảm giác lâng lâng trong người như đứng ở thang máy. Không gian bên ngoài giống như bị bóp méo một dạng, hay nói đúng hơn, nó không khác gì khi Fisra ngắm cảnh ngoài trời trên chiếc tàu hoả đang chạy với tốc độ cao vậy.

"Đến nơi rồi." Chưa đến vài giây, Shirva tự nhiên nói rồi thả ra bàn tay của hai người. Vòng bảo hộ màu xanh cũng theo đó mà biến mất.

Xung quanh ba người hiện tại là một mảnh thảo nguyên vô cùng rộng lớn, ném ánh mắt ra đằng xa là có thể thấy cả một vùng đồng bằng mọc lên những rặng cây xanh tươi đang lắc lư trước gió. Lúc này Fisra mới nhận ra nơi đây đã không còn là khuôn viên của nhà Mira nữa, cậu hỏi với vẻ mặt kinh ngạc: "C-Chúng ta... đang ở đâu đây?"

"Ngoại thành của Vương quốc Lianner, gần với Rừng Sói mà chúng tôi tìm được cậu." Mira giải thích, ánh mắt xa xăm nhìn về phía khu rừng cách đó khá xa.

"Là cái nơi chết tiệt đó?!" Fisra cau mày tỏ ra khó chịu. Trong đầu tự nhiên ào về những ký ức không tốt của ngày hôm đó, nhớ lại bản thân bị lũ sói rượt chạy trối chết khiến cậu ấm ức và cay đắng không thôi. Sự kinh ngạc đối với khả năng di chuyển tức thời của Shirva vô tình bị cậu cho quên mất vì điều này.

"Phải, là nó. Em thuộc trong số những người may mắn lắm mới sống sót được ở nơi đó đấy, biết không?... ây." Mira gật đầu, thấy vẻ mặt bực bội của Fisra làm cô cũng hơi sợ.

"Thôi tán dóc đi, mau chóng so tài cho ta xem nào." Shirva lười biếng ngồi phịch xuống gốc cây nhỏ gần đấy, hai bàn tay đan vào nhau rồi lót gáy giống như chuẩn bị xem trò vui một dạng.

Cả hai nghe vậy liền nhanh chóng tìm vị trí đối nhau để đứng. Khi đã vào vị trí, Fisra thắc mắc: "Không có luật gì sao?"

"Ừm? Luật? Mira không được sử dụng Bảo Khí Bản Mệnh, còn trò thì thoải mái đi." Shirva nói với vẻ tùy ý.

"Vâng." Mira nghe vậy cũng không để ý nhiều. Cô đi đến gốc cây nhỏ mà Shirva đang ngồi, đưa tay lên bẻ một cành cây dài nửa mét rồi trở về vị trí cũ.

"Học trò sẽ sử dụng thứ này." Chĩa thẳng cành cây về hướng Fisra và nói, trên gương mặt Mira xuất hiện một nụ cười tràn đầy sự tự tin.

Nhìn thấy đối phương cầm cái que gãy chỉ mình, trong lòng Fisra khó nén được sự tức giận. Tuy vậy nhưng cậu cũng không thể hiện ra ngoài quá nhiều, chỉ là trên nét mặt không giấu được vẻ nóng nảy mà thôi. Fisra nói với giọng cáu kỉnh: "Chị nghĩ thứ què quặt đó có thể hạ được tôi hay sao?"

"Không thử thì làm sao biết chứ?" Mira ôn nhu nói, đôi mắt lóng lánh cẩn thận đánh giá biểu cảm của Fisra.

Siết chặt lại hai tay thành nắm đấm, cậu nhìn Mira với ánh mắt chán ghét. Cảm thấy thái độ của cô lúc này đang có ý xem thường mình nên mới cầm cành cây để giao thủ. Shirva thấy vậy chỉ bật cười rồi nói: "Mira sử dụng nó là có lý do hết đấy, con cũng nên sử dụng hết khả năng mà bản thân có đi. Hiện tại bắt đầu!" Ông cũng biết ý nghĩ trong lòng của Fisra lúc này, bởi vì sự tức giận đã hiện hết trên mặt cậu rồi còn đâu.

Vừa dứt lời, Fisra liền ra tay đầu tiên. Cả người cậu bắn về phía Mira đang trong khoảng cách mười mét. Vận chuyển toàn bộ pháp lực chạy trong cơ thể, một cảm giác nóng bức từ ngực chạy lên cánh tay phải của cậu. Khi còn cách đối phương ba mét thì Fisra đã tung ra nắm đấm. Trên nắm đấm lúc này còn có một ngọn lửa màu đỏ cam quấn quanh, nó cháy lên rừng rực như một ngọn đuốc cùng với tiếng kêu tí tách phát ra. Nhiệt độ bao quanh Fisra cũng vì nó mà tăng lên không ít.

"Hỏa Ma Pháp: Liệt Viêm Quyền!" Fisra tung thẳng nắm đấm lửa về hướng Mira. Vì không muốn làm tổn thương đối phương nên cậu đã thay đổi trọng tâm đòn đánh vào chính cây gậy mà cô đang cầm trên tay.

Bản thân cậu tưởng chừng như đạt được mục đích trong đòn đánh lần này, nhưng... "Vút" Một tiếng kêu xé gió vang lên. Nắm đấm của Fisra đột nhiên bị thứ gì đó đánh văng ra bên trái, ngọn lửa màu cam cũng bị dập tắt hoàn toàn. Cái quỷ gì?! Fisra sững sờ trong giây lát, cảm nhận được sự đau nhói trên mu bàn tay phải, cậu nhìn lại Mira. Chỉ thấy cô lúc này đã đứng ở vị trí cách cậu khoảng hai mét, trên gương mặt xinh đẹp chỉ treo một nụ cười nhàn nhạt giống như thiên thần. Đặc biệt là cành cây mà cô đang cầm trên tay, phần đỉnh của nó có một vết cháy xém bốc lên từng sợi khói mỏi manh, trông giống như vừa bị đánh vào lò lửa vậy. Nếu không để ý kỹ chắc thì sẽ không thể phát hiện ra điểm này.

Cô ta đứng đó từ khi nào vậy? Chẳng phải trước đó vẫn còn đứng trước mặt mình không đến một mét sao?!!! Fisra giật mình, ánh mắt run rẩy nhìn chằm chằm thiếu nữ như không dám tin. Nhưng nghĩ đến thầy cũng có bản lĩnh này và lợi hại hơn thì cậu liền thu lại sự ngạc nhiên.

"Chiêu đó là gì vậy?" Fisra cẩn thận dò hỏi.

Mira nghe thế thì ngơ ngẩn vài giây, sau đó mới hiểu vấn đề mà cậu đang nhắc đến là gì, cô lắc đầu rồi nói: "Đó không phải là chiêu thức, chỉ cần sử dụng Pháp Lực Gia Thân là có thể làm được." Xong nhớ đến điều gì, cô mới lập tức hỏi: "Mà... chiêu thức em vừa sử dụng, nó đâu phải ma pháp đâu đúng không?"

"Ý chị là sao?" Fisra cảm thấy khó hiểu.

Mira thấy vậy cũng không nóng vội muốn đánh trả, chỉ nhẹ nhàng hạ xuống cành cây rồi giải thích cặn kẽ: "Khi Ma Pháp Sư triển khai một chiêu thức của hệ ma pháp thì dưới chân họ sẽ xuất hiện một vòng tròn có hoa văn đặc trưng của hệ ma pháp đó. Những người khác cũng có thể căn cứ vào các hoa văn đó để đoán được cảnh giới và cấp bậc ma pháp của người đó. Nó được gọi là Pháp Văn." Đến câu cuối cô mới tỏ ra khó hiểu: "Nhưng kỳ lạ là em lại không có, tại sao nhỉ?..."

"Còn thế nữa?!" Fisra gãi đầu với vẻ cọc cằn. Đối với vấn đề này cậu không có một chút kiến thức nào cả nên mới không biết, vì thế mà Fisra mới cảm thấy khó chịu.

"Là do trò vẫn chưa hoàn thiện chiêu thức ma pháp của riêng mình, nên mới không xuất hiện Pháp Văn khi thi triển chiêu thức đấy thôi." Tiếng nói của Shirva từ xa vọng lại, cuộc đối thoại của Mira và Fisra có vẻ như không giấu được qua thính giác của ông. Từ lúc hai người giao thủ lần đầu lẫn dừng lại để nói chuyện, Shirva đều tập trung tinh thần để theo dõi từ đầu đến cuối. Sau cùng ông mới phát hiện ra điều đặc biệt của Fisra trong trạng thái Hỏa Thể.

Chiêu thức ma pháp của Ma Pháp Sư được tạo nên qua ba giai đoạn: giai đoạn thứ nhất, đưa pháp lực vào tinh hệ ma pháp để chuyển hóa thành nguồn năng lượng riêng của hệ đó. Giai đoạn thứ hai, đưa nguồn năng lượng riêng đó ra khỏi Không Gian Tinh Thần, tức là ra khỏi cơ thể. Giai đoạn thứ ba, nhào nặn nguồn năng lượng đó thành chiêu thức của riêng mình và thi triển ra mà thôi. Trường hợp hoàn toàn khác so với Fisra, vấn đề trọng tâm ở đây chính là viên Hỏa Ngọc nằm trong ngực của cậu đã tạo nên sự khác biệt đó.

Theo như Shirva quan sát từ khi ở khuôn viên cho đến khi tới đây, cuối cùng ông đã có lời giải đáp cho trạng thái này của cậu. Kể từ lúc Fisra vừa vận chuyển pháp lực vào Hỏa Tinh Hệ thì viên Hỏa Ngọc nằm trong ngực cậu cũng phát sinh biến hóa theo, sau đó nó hóa thành năng lượng lửa truyền đi khắp bộ phận trên cơ thể cậu. Điều kỳ lạ là nguồn năng lượng nóng bỏng này không làm tổn thương đến nội tạng trong cơ thể Fisra, nó giống như một bộ phận trong người cậu vậy. Những nơi nó đi qua như gan, xương, thận, mật, tế bào, gân, mao mạch và tế bào trong máu. Trừ vị trí tim của cậu ra là nó không đả động gì đến, còn lại là nó đều cho năng lượng lửa tràn vào để dung hợp làm một với những bộ phận kia, giống như những bộ phận đó đã thích ứng với nguồn năng lượng nóng bỏng này vậy. Sau khi thành công dung hợp năng lượng với bộ phận cơ thể, nó tiếp tục leo lên vị trí xương hộp sọ của Fisra để tiếp tục công cuộc của mình. Kết quả đã quá rõ ràng, Fisra thành công đạt được bước đầu tiên của Nguyên Tố Thần Thể là từ đó, cũng sinh ra tính cách có phần nóng nảy và hiếu chiến như cậu hiện tại.

Vì cậu có sự khác biệt rất lớn so với toàn bộ Ma Pháp Sư khác nên cách thi triển ma pháp đương nhiên là không giống. Lúc này Shirva liền đi tìm cách xử lý cho vấn đề đó, Fisra là học trò mà ông ưng ý nhất từ trước đến nay nên không thể bỏ mặc cậu được. Nhắc đến cậu cũng không thể không nhắc đến Mira, chỉ là trước đó ông vẫn chưa thu cô bé này làm học trò chính thức như Fisra mà thôi, nhưng đã có thể xem như là một nửa học trò. Nghĩ đến đây, Shirva liền thở dài một hơi, giọng nói có hơi khàn khàn vang lên từ dây thanh quản:

"Fisra, hãy thử cảm nhận nguồn năng lượng của lửa tồn tại ở mỗi bộ phận bên trong cơ thể con. Sau đó thì điều khiển nó truyền đi khắp cơ thể theo ý muốn của mình là được."