Chương 19: Nguyên Tố Thần Thể

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 19: Nguyên Tố Thần Thể

Chương 19: Nguyên Tố Thần Thể

Thời gian Fisra hôn mê đã qua mười lăm giờ, Mira và cha mẹ cô có hơi lo lắng, nhưng vì Shirva tự cho là bệnh không nghiêm trọng lắm nên mọi người mới an tâm tập trung vào công việc của mình. Có mấy lần Mira đều tự trông nom Fisra, như việc đảm bảo dinh dưỡng trong lúc cậu hôn mê. Vào buổi chiều, Mira kết thúc một buổi chăm sóc cho Fisra. Cô có chút thất vọng khi thấy cậu vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, bèn sai một hầu nữ đứng trực trong phòng để trông chừng trong lúc Fisra hôn mê, còn cô do có việc cần làm nên đã trở về căn phòng của mình.

Sau khi bước vào phòng, Mira xếp gọn đôi guốc của mình trên giá gỗ. Cô bước từng bước đến chiếc bàn phấn trang điểm, trên đó có treo một cái gương hình bầu dục, ở cạnh gương có những họa tiết khá đẹp được vẽ xung quanh. Chỉ thấy Mira kéo ra chiếc ghế rồi chậm rãi ngồi xuống, trên gương mặt xinh đẹp vô tình lộ rõ vài nét mệt mỏi. Đôi mắt to đẹp của cô đang theo dõi bản thân mình ở trong gương, mãi một lúc sau thấy những họa tiết trên cạnh gương kia phát sáng, Mira cố nặn ra nụ cười rồi mới nói: "Gương Truyền Tin, khởi động."

Vừa dứt lời, trên mặt gương bị nhòa đi như mặt nước gợn sóng. Vài giây sau, mặt gương biến hóa ra hình ảnh của một cô gái có mái tóc ngắn đến gáy màu hồng, gương mặt nhìn vô cùng xinh đẹp, trông không kém cạnh gì nếu đem đi so sánh với Mira về nhan sắc. Cô nàng này vừa nhìn thấy Mira thì vui vẻ lên tiếng: "Mira! tớ đợi cậu lâu lắm rồi đấy!"

"Xin lỗi Hana, chiều nay tớ bận một chút, nên đến giờ này mới rảnh ấy." Mira áy náy nói, nét mặt cô càng lộ rõ vẻ ôn nhu khi nhìn thấy thiếu nữ này.

"Mồ, cậu lại trông cái tên Hoàng Tử Ngủ Trong Rừng kia của cậu có đúng không? Hàiii… không ngờ cậu lại để tớ đợi chỉ vì cậu ta đấy…" Hana khoanh tay trước ngực và tỏ ra hờn dỗi, không thể không nói thân hình của cô cũng thuộc vào hàng "siêu phẩm". Do mặt kính không chiếu đến được thân dưới của cô nên chỉ có thể nhìn thấy mỗi phần trên tính từ eo lên. Qua hình ảnh trên mặt kính, Hana mặc trên mình chiếc váy hai dây màu hồng ôm người, thân trên cố tình để lộ ra hai bên vai trắng muốt không tì vết. Rất tiếc là chiếc váy không mỏng lắm nên không thể nhìn thấy được cảnh vật ở bên trong. Hạ ánh mắt xuống một chút là có thể thấy hai quả "vú sữa" khá bự vô tình bị khoe ra, nếu để ý kỹ sẽ thấy rõ mỗi "trái" nhú lên một cái nhũ hoa, trông cực kỳ gợi cảm.

"Hơ hơ… thật ra thì cậu ta bị hôn mê sau khi được thầy tớ thức tỉnh ấy. Với lại thầy ấy cũng nhận cậu ta làm học trò chính thức, thế nên tớ cũng không thể nào mà bỏ mặc cậu ta được." Mira cười gượng một tiếng.

Hana nghe thế thì lắc đầu, nói với vẻ không tin: "Cậu đừng lấy lý do đấy để nói với tớ." Dừng vài giây, cô mới làm ra bộ mặt tinh nghịch nói: "Nói thật đi, có phải là Mira của tôi đã phải lòng chàng trai định mệnh trong lời tiên đoán mà cậu đã từng kể cho mình trước đây hay không?"

Mira tự dưng đỏ mặt, vội vàng tránh đi ánh mắt nghịch ngợm của Hana, một lát sau mới ngượng ngùng gật đầu nhè nhẹ.

"Ôi là trời, một tiểu thư có vẻ bề ngoài quý phái khiến bao nam sinh phải thầm thương trộm nhớ… nay lại bị xiêu lòng trước một người con trai lạ mặt. Ai… có chút không thuyết phục ở đâu nhỉ?" Nhìn thấy biểu cảm xấu hổ của Mira, Hana bất đắc dĩ tự vỗ trán mình một cái. Cô không ngờ bạn mình lại là một kẻ si tình đến vậy, đã thế còn tiếp xúc quá gần gũi với một người con trai lạ mặt còn chưa quen bao lâu.

Tuy cả hai là bạn thân từ hồi nhỏ, nhưng cho đến bây giờ Hana vẫn có vài điểm không thể lý giải được cô bạn của mình. Cùng có dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần khiến cho mọi thiên tài phải thi nhau theo đuổi, càng cùng có xuất thân trong gia tộc quyền quý làm cho ai ai cũng phải lấy lòng. Nhưng Hana lại chẳng tìm thấy được điểm nào giống nhau ở trong tính cách của mình với Mira. Bản thân cô tự nhận có vài điểm kiêu căng khi đứng trước đám đông, nhưng đó là vỏ bọc để che đi sự tinh ranh và nghịch ngợm của cô để đám thiên tài kia không dám đến gần. Hana luôn ưa thích làm điều này vì cô rất ghét cái điệu bộ phách lối của chúng, lấy chính cách làm đó để đáp trả lại là điều mà cô luôn thích làm.

Trong ánh mắt đánh giá của Hana về bạn của mình, cô thấy Mira vẫn luôn tốt bụng như vậy. Chỉ là… đối với những tên phách lối kia, Mira luôn dùng bộ mặt tươi cười để đáp lại chúng, nhưng lại giữ một khoảng cách quen biết dừng ở mức xã giao trong quan hệ, mà không đến độ thân thiết như cái cách mà cô đã chăm sóc cho thiếu niên lạ mặt ấy.

Lúc này, Hana bày ra vẻ nghiêm túc hỏi: "Nói gì thì nói, cậu tin cái thằng đấy là người định mệnh trong cuộc đời của cậu sao?"

Mira lại đỏ mặt, nhẹ gật đầu.

"Àiii… làm sao mà cậu biết hắn là người như thế nào chứ? Lỡ là một tên vớ vẩn hay xấu xa thì phải làm sao?" Hana lại một trận bất đắc dĩ mà thở dài, trong lời nói đã có một chút vẻ chán ghét dành cho Fisra.

Mira nghe vậy cũng không trách móc, cô biết tính tình của bạn mình phải chanh chua như vậy mới hợp theo lẽ thường, cũng biết là Hana lo lắng cho cô nên mới nói như thế. Mira tỏ ra ôn nhu nói: "Thật ra thì tớ thấy cậu ấy cũng điềm đạm, dễ thương và…"

"Và gì?" Hana nhíu mày hỏi, cô không ngờ Mira lại si mê cái tên kia đến mức này, trong lòng thầm than: ngoài kia không thiếu các thiên tài tài giỏi và đẹp trai thì không đi thích, lại thích một tên nhặt được ở trong rừng về, chán!

"Có thiên phú rất mạnh nữa." Nghe được Mira nói ra câu này, Hana có hơi giật mình, cô mới nghi ngờ hỏi lại: "Là thiên phú như thế nào?"

Mira chần chừ suy nghĩ, một lát sau mới nói: "Không gian tinh thần lớn hơn một cái cấp nhỏ khi vừa thức tỉnh, cộng thêm khả năng tương thích với thượng phẩm pháp lực."

Hana nghe xong thì nháy mắt liên tục, sau đó mới thốt lên: "Không thể nào! Hai thiên phú cùng một lần thức tỉnh… song thiên phú! Cậu chắc chắn chứ?"

"Tớ thề là mình không nói sai, thầy tớ và cha đã kể lại như vậy. Họ cũng có ý định đưa cậu ấy đến học viện Hoàng Gia để nhập học." Mira nói.

"Thế thì hay, nhị hoàng tử cũng đang học tại học viện Hoàng Gia, nếu để cho hai tên gặp nhau thì chẳng phải sẽ có chuyện vui để xem hay sao?" Hana thích thú nói, trông cô rất có vẻ chờ mong được chứng kiến cái cảnh Fisra và cái tên nhị hoàng tử kia đánh nhau một trận. Vì người trong vương quốc không ai là không biết nhị hoàng tử có tình ý với con gái của vị Tướng quân đứng đầu Vương quốc.

"Không có chuyện đó xảy ra đâu, dù sao thì hắn cũng sẽ không động được vào cậu ấy. Vả lại, hắn và tớ không có quan hệ gì với nhau cả, cậu đừng hiểu lầm. Còn có cha tớ đứng ở phía sau đây." Mira nói với vẻ quả quyết, cô cũng không sợ nếu đối phương biết được chính mình đem lòng thương người khác.

Hana nghe thế thì nghi hoặc, một lát sau mới hiểu, chán nản nói: "Phải nha… cha cậu nhận hắn làm con nuôi nên nhị hoàng tử cũng sẽ không đi tìm phiền phức vào thân đâu." Lúc này, cô mới vội vàng nói: "Ah! Mẹ gọi tớ có việc, hẹn cậu tối nay nói chuyện tiếp nhé."

Mira mỉm cười, đáp lại một tiếng: "Ừ, hẹn gặp lại cậu sau." Nói xong, hình ảnh của Hana lập tức bị nhòa đi rồi biến mất. Mặt gương lúc này chỉ phản chiếu lại gương mặt xinh đẹp của Mira, cô chăm chú nhìn bản thân mình trong gương, một lúc sau mới đứng dậy để chuẩn bị đi tắm. "Tiểu thư!" Đột nhiên nghe thấy tiếng gọi vội vàng của một cô gái, Mira hơi giật mình, ngay lập tức mở cửa chạy ra ngoài. Cô nhận ra giọng nói của người này, không ai khác chính là hầu nữ đang đứng canh trong phòng ngủ của Fisra. Do phòng Mira được đặt rất gần phòng Fisra, chỉ cách nhau đúng mười mét, nên rất nhanh cô đã chạy kịp sang phòng cậu.

oOo

Tại thời điểm này, Fisra đang tựa vào thành giường và liên tục thở dốc, cùng với giọng nói trấn an của một cô hầu nữ tai mèo ở bên cạnh, lúc này mới khiến cậu bình tĩnh được một chút. "Cạch" cùng lúc đó, tiếng mở cửa truyền đến.

"Có chuyện gì vậy? Lili!" Một giọng nói vội vàng vang lên trước khi cánh cửa được mở ra hoàn toàn, Mira từ bên ngoài chạy vào, trên mặt cô vẫn chưa hết sự lo lắng.

Hầu nữ tên Lili vội vàng nói: "Thiếu gia đã tỉnh lại rồi ạ!"

Thiếu gia? Fisra hơi nghi hoặc nhìn về phía hai người. Lúc này, cậu mới nhớ ra bản thân đã được nhà Athens nhận làm con nuôi. Cũng nhớ lại quá trình mà cậu thức tỉnh hệ ma pháp và bị cơn đau hành hạ đến mức ngất đi lúc nào không hay. Quả thực lúc đấy Fisra chỉ muốn chết ngay để được giải thoát khỏi cơn đau đó cho xong.

Mira gật đầu nhìn Lili, rồi đi đến bên cạnh Fisra, ân cần hỏi: "Cậu có ổn không?"

Fisra thấy sắc mặt của đối phương lộ ra vẻ quan tâm như vậy cũng lấy làm lạ. Vì cả hai chưa quen nhau được bao lâu mà đã thân thiết đến mức này, làm cậu có chút không quen. Fisra lắc đầu, nói: "Tôi không sao." Đột nhiên nhớ đến chuyện gì, cậu hấp tấp hỏi: "Tôi thức tỉnh hệ ma pháp thành công hay chưa?"

Sắc mặt Mira lúc này liền cứng lại, không nói một câu nào. Fisra thấy thế thì có chút bất an ở trong lòng. Một lúc sau, Mira mới thở dài rồi nói: "Tình trạng của cậu có hơi đặc biệt, nên phải cần thầy kiểm chứng thì mới rõ được. Nên..."

Fisra nghe được câu trả lời thì nhíu mày, nghiêng đầu sang một bên để tránh đi ánh mắt của Mira, cậu nói bằng một chất giọng không giận cũng chẳng vui: "Phải đi gặp thầy Shirva thì mới biết được đúng không?"

Mira gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Nơi này là?..." Lúc này cậu mới để ý đến bản thân vừa nằm trên chiếc giường màu trắng khá lớn, cùng với căn phòng rộng rãi và sang trọng nhưng lại có chút lạ lẫm. Mira mỉm cười rồi giải thích: "Nơi này từ đây về sau sẽ là nhà của cậu, cứ thoải mái và tự nhiên như người trong gia đình nhé."

Fisra nghe vậy thì có chút xấu hổ, nói: "Làm phiền đến người nhà của cô..." dừng một lúc như đang suy nghĩ đến điều gì, xong mới tiếp tục nói: "Làm phiền đến người nhà của chị rồi."

Mira hơi sững sờ, vài giây sau cô mới hiểu dụng ý trong cách xưng hô của Fisra, liền lấy tay che miệng mà cười. Mira không ngờ cậu sẽ tự nhận bản thân có vai vế thấp hơn cô, dù cả hai vẫn chưa biết được tuổi chính xác của nhau. Có thể thấy Mira bị Fisra gây ấn tượng lần thứ hai là ở đây. Hầu nữ Lili đứng ở bên cạnh chớp mắt liên hồi, Mira hỏi cô: "Cha mẹ ta đâu?"

"Bà chủ chiều nay vừa có việc quan trọng phải đi đến Dược Công Hội, còn ông chủ thì được Hoàng đế triệu kiến rồi ạ. Trước khi hai người rời đi, có nói sẽ về rất muộn." Lili nói.

Mira nghe thế cũng hiểu được hai người họ có việc quan trọng quấn thân, nên cũng không nói gì. Chỉ là cô muốn báo cho cha mẹ mình biết chuyện Fisra đã tỉnh lại mà thôi. Nếu cha mẹ cô không có ở đây thì còn có thầy nữa, Mira ân cần với vẻ thật tâm hỏi: "Cậu... vậy em có muốn nghỉ ngơi thêm tí nữa không? Nếu không thì chúng ta đi gặp thầy để nói chuyện."

Fisra nói là bản thân không mệt và muốn đi gặp thầy Shirva để chứng thực tình trạng của cậu hiện giờ. Ngay sau đó, Mira và Fisra cùng nhau đi gặp Shirva.

Vừa bước ra khỏi ngôi biệt thự, Fisra chăm chú nhìn từ đằng xa, thấy dưới gốc cây cách đó một trăm mét có bóng dáng của một người đàn ông đang nằm. Vừa thấy gã, cả hai nhanh chóng cùng nhau tiến đến.

oOo

"Hửm?" Cảm nhận được cái gì, Shirva chậm rãi mở ra đôi mắt trắng đục rồi nhìn về phía trước. Ngay khi tầm mắt rơi vào người thiếu niên tuấn tú kia, đôi mắt ông chợt có chuyển biến rất lớn. Từ vẻ ảm đạm, phai mờ dần trở nên có thần thái và sáng suốt.

"N-Nguyên Tố Thần Thể! Bước thứ nhất... không ngờ là thành công rồi!!!" Giọng nói khàn khàn vang lên, kèm theo sự sảng khoái vô cùng ở trong đó.