Chương 20: Biến đổi!

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 20: Biến đổi!

Chương 20: Biến đổi!

Fisra cùng Mira vội vàng chạy về hướng gốc cây mà Shirva đang ngồi, còn một khoảng cách hơn năm mươi mét là họ có thể đến được chỗ của ông. Theo ánh mắt của hai người nhìn lại, chỉ thấy Shirva chậm rãi đứng dậy rồi bước ra một bước chân về phía trước, thật bất ngờ khi cả người ông tức khắc biến mất ở trong không khí, chỉ để lại một làn gió nhẹ thoang thoảng tại vị trí này. Fisra thấy thế thì giật mình: một người sống sờ sờ làm sao có thể thoắt một cái đã vô hình được? Quá con mẹ nó hoang đường!!! cậu tuyệt đối không tin vào mắt mình khi chứng kiến cái cảnh vừa rồi. Kinh ngạc quay đầu nhìn lại Mira, cậu hỏi bằng một vẻ nghi hoặc: "Chuyện gì vừa xảy ra vậy, chị Mira? Sao thầy lại biết mất rồi."

Thật ngạc nhiên là Mira không có thái độ giống với Fisra như vừa rồi, chỉ thấy cô mỉm cười nhìn phía trước, đang định nói thì bị một giọng khàn khàn chen ngang: "Con có thấy mệt trong người hay cảm thấy cái gì đó là lạ không, Fisra?" Không biết từ đâu xuất hiện hai bàn tay già thô to nắm nhẹ vai của Fisra. Cảm giác được hai vai có thứ gì đó nằng nặng cùng với giọng nói có chút quen thuộc kia, lúc này cậu mới làm ra vẻ mặt khó hiểu rồi quay đầu lại, đã nhìn thấy Shirva đứng trước mặt cậu từ bao giờ không hay.

Đột nhiên, Fisra cảm giác được có một nguồn năng lượng vô cùng to lớn thâm nhập vào trong người mình. Cậu đang định thắc mắc với Shirva thì thấy vẻ mặt của ông lộ rõ sự vui sướng, giấu không nổi sự kích động và nói: "Hỏa Tinh Hệ đã thành hình! Hỏa Ngọc cũng giữ lại được trong cơ thể! Thật sự thành công rồi!!! Thật không ngờ, con chính là người mà ta đang tìm kiếm bấy lâu nay…"

"Nào, nói cho ta biết con có cảm thấy khó chịu ở trong người hay không?" Vẻ mặt phấn khởi và thái độ quan tâm của Shirva lúc này khiến cho Fisra tỉnh táo lại hơn chút, nhanh chóng quên đi cái cảnh không chân thực như vừa rồi, cậu mới nghi ngờ hỏi: "Dạ không, nhưng thành công ngài vừa nói… có liên quan đến hệ ma pháp mà học trò muốn thức tỉnh hay không?"

"Không phải là muốn… mà con đã thực tỉnh được rồi, thậm chí còn ngoài ý muốn đạt được Thiên Phú Thể Chất." Shirva xúc động nói. Vì sợ Fisra vẫn còn biến chứng, nên Shirva liên tục mò mẫm xung quanh người cậu một vòng để đảm bảo không có chuyện gì phát sinh, điều này làm cho Fisra và Mira không khỏi thấy lạ. Nhất là Mira, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy thầy của mình lộ ra vẻ ân cần và tỉ mỉ đối với một học trò còn chưa quen bao lâu. Trước đây cô chưa từng được thầy quan tâm như vậy bao giờ, nên trong lòng không hiểu sao cảm thấy hơi buồn, nhưng có vài phần là sự đa nghi ở câu cuối cùng mà thầy vừa nói: Thiên Phú Thể Chất là thế nào?

Về phần Fisra, khi biết bản thân đã thức tỉnh ma pháp hệ hỏa thành công, còn ngoài ý muốn được tặng kèm theo Thiên Phú Thể Chất gì gì đó, cậu khá hài lòng với kết quả này. Dù chưa từng nghe qua trong lần thức tỉnh này sẽ xuất hiện thất bại, nhưng trước đó Fisra vẫn có lo lắng. Chắc hẳn Shirva và Gawer không nhắc gì đến vấn đề này trước đó là do không muốn làm lung lay tinh thần của cậu.

"Con chỉ biết đến Thiên Phú Ma Pháp, thế còn Thiên Phú Thể Chất là gì thế thầy?" Mira nói ra sự nghi hoặc ở trong lòng, đúng lúc này Fisra cũng có cùng một câu hỏi giống như cô.

Shirva nghe được câu hỏi của Mira, chậm rãi bỏ hai tay khỏi vai Fisra và giải thích: "Trên đời không chỉ có mỗi Ma Pháp Sư là may mắn có được thiên phú về ma pháp đâu, Võ Khí Sư cũng có riêng cho nó thiên phú về thể chất. Chỉ là… Thiên Phú Thể Chất còn khó tìm hơn cả Thiên Phú Ma Pháp, vì lý do Thiên Phú Thể Chất chỉ có thể được thừa kế lại qua huyết mạch, hoặc có thể là trường hợp đặc thù thì may ra, vậy nên Võ Khí Sư của nhân loại có rất ít người sở hữu Thiên Phú Thể Chất. Còn Thiên Phú Ma Pháp thì hoàn toàn được thừa kế bẩm sinh, nên Ma Pháp Sư đa số sở hữu thiên phú nhiều hơn."

"Vậy Fisra là trường hợp đặc thù hay sao ạ?" Mira hỏi.

Shirva từ tốn gật đầu, nói: "Đúng, thằng bé là trường hợp có một không hai từ trước tới nay. May mắn là không thất bại, nếu không…" Nghe thế, Mira lộ ra vẻ khẩn trương hỏi: "Nếu không thì làm sao ạ?"

"Bị liệt toàn thân, cơ thể của thằng bé lúc đó sẽ không hoạt động nữa, sẽ chỉ còn lại ý thức ở trong cơ thể đến hết tuổi đời còn lại mà thôi… ài. May mắn là ông trời không phụ sự mong mỏi của ta, nếu không thật hết cách." Nói đến đây, Shirva xoay người bước đi về hướng khác, tránh chạm vào ánh mắt của Fisra rồi nói với giọng tự trách: "Ài… ta làm thầy như vậy quả thực là không đáng, nếu con muốn trách móc gì thì cứ nói ra cũng được, ta sẽ nhận hết mọi lỗi lầm đó."

Sau khi nghe câu trả lời thì cả hai cùng nhau giật mình, duy nhất chỉ có Fisra là co giật ở da mặt vài cái. thật không ngờ Shirva lại đem cậu làm chuột bạch để đi thí nghiệm cái gọi là Thiên Phú Thể Chất. Mà theo như lời gã nói, nếu thức tỉnh Thiên Phú Thể Chất thất bại thì chẳng phải cậu sẽ sống một cuộc đời thực vậy hay sao? Nhớ lại những lời quang minh lỗi lạc mà gã đã nói trước khi nhận cậu làm học trò, Fisra có chút không rét mà run rẩy cả người, hảo cảm của cậu đối với Shirva đã giảm đi một nửa từ lúc nào không hay. Bầu không khí giữa ba người lúc này có chút bí bách, Shirva im lặng không nói một lời nào, còn Mira thì để ý đến thái độ Fisra. Thấy cậu cau mày, cô có hơi lo lắng sẽ xảy ra chuyện xung đột giữa hai người.

Nhưng lúc này, một hành động của Fisra đã khiến cho Mira vô cùng kinh ngạc, chỉ thấy cậu bước đến trước mặt Shirva và cúi đầu, bình tĩnh nói: "Cảm ơn thầy đã giúp học trò, cho nên người đừng tự trách bản thân mình làm gì. Với lại… học trò biết người có khúc mắc ở trong lòng nên mới làm như vậy, không quan tâm đến sống chết của học trò cũng chẳng sao. Chẳng phải… chúng ta đã thành công rồi hay sao?"

Nghe được rõ mồn một từng câu nói của Fisra, Shirva liền sững sờ trong giây lát. Ông cứ nghĩ mình sẽ phải chịu những lời trách móc và mắng chửi của Fisra, nên đã chuẩn bị tinh thần từ trước đó. Nhưng chuyện ngoài ý muốn cứ thế nối tiếp nhau, cả Shirva và Mira đều không ngờ cậu sẽ nói ra những lời như vậy. Bầu không khí bí bách chỉ trong chốc lát đã được hòa hoãn không ít.

Giờ phút này, ánh mắt Shirva khẽ chuyển đến trên người Fisra, một võ sư có cảnh giới cao như ông không khó để nhìn thấu cơ thể của cậu. Nhưng lúc này ông mới biết, bản thân chả thể nào nhìn thấu được tâm tư trong suy nghĩ của một thằng nhóc, hay cậu đơn thuần chỉ là một đứa trẻ bao dung mà có thể bỏ qua lỗi lầm của người khác, để hướng đến tầm quan trọng cao hơn. Shirva không thể nào hiểu được trong đầu Fisra đang có suy nghĩ gì.

Nhưng đối với Fisra mà nói, chuyện này dường như chẳng có gì đáng kể. Dù sao thì Fisra cũng thức tỉnh Thiên Phú Thể Chất thành công mà không gặp thất bại là tốt lắm rồi, chỉ trách nó quá đau đớn đến nỗi khiến cậu ngất đi thôi. Chưa kể đến gã còn làm không công cho cậu, cho nên Fisra có vài chỗ cảm kích đối với Shirva khá nhiều. Châm ngôn sống của cậu khá đơn giản: nếu người ta đã có công giúp mình mà mình lại đi oán trách họ, không được một lời cảm ơn, thì khác nào một con cầm thú.

Lúc này, Fisra nói ra suy nghĩ trong lòng đang chất chứa: "Thầy à, có thể dạy con cách sử dụng ma pháp được chưa ạ?" Nhắc đến ma pháp là Fisra không kìm nén được nhiệt huyết sôi trào ở trong máu, bản thân cậu hiện tại chỉ muốn hét lên mấy từ như "Hơi Thở Của Lửa: Hỏa Độn, Hỏa Cầu Thuật!".

Nghe được câu nói của Fisra, cả hai thầy trò kia cùng kinh ngạc nhìn nhau một cái. Mira trong lòng buông xuống lo lắng, cô nghe được trong giọng nói của Fisra không có một điểm tức giận về cách làm của thầy. Không những thế, cậu còn dễ dàng bỏ qua chuyện đó… trông thật nam tính! Mira âm thầm cảm thán, không hiểu sao cô lại càng mê Fisra hơn sau khi chứng kiến cách xử lý của cậu.

Chính cách làm của Fisra đã giải quyết mâu thuẫn lần này, tuy không phải chuyện gì quá to tát nhưng đủ để lưu lại một cái ấn tượng tốt cho Shirva và Mira về sau. Ngay sau đó, Fisra cứ nằng nặc muốn xem ma pháp có hình dáng như thế nào, nên ông thầy không còn cách nào khác đành phải biểu diễn qua cho cậu nhìn một lần, còn Mira thì đứng ở một bên để quan sát. Chỉ thấy Shirva chìa ra một ngón trỏ bên tay phải, trên mu bàn tay của ông bỗng nhiên hiện lên một dấu ấn màu vàng hình đầu rồng. Ở phía trên ngón trỏ lập tức ngưng tụ ra một quả cầu nhỏ như trái bóng, bao quanh nó là ngọn lửa màu vàng kim cháy lên như một mặt trời mini vậy. Quả cầu lửa phát ra sức nóng vô cùng lớn khiến cho Fisra phải tránh xa đến ba mét mới cảm thấy da mặt được dễ chịu.

"Đây là một chiêu thức của Hỏa Ma Pháp, có tên… Hỏa Cầu." Nhìn thấy biểu cảm hâm mộ của Fisra, Shirva có chút buồn cười, nói.

Nghe xong, Fisra nhịn không được muốn thử ngưng tụ ra một quả cầu lửa giống như vậy, cậu vung tay phải ra trước mặt, trong đầu liên tưởng đến hình dáng của Hỏa Cầu rồi nhỏ giọng nói: "Hỏa Ma Pháp: Hỏa Cầu."

Cả Mira và Shirva lúc này đều yên lặng đứng nhìn.

Không thấy bàn tay mình có phản ứng gì, cậu lại cắn răng, liên tưởng đến hình thái của Hỏa Cầu càng rõ hơn, rồi nói: "Hỏa Ma Pháp: Hỏa Cầu." Nhưng chờ đợi cậu lại chẳng có gì cả. Thấy lần thứ hai không được, Fisra có hơi nghi ngờ suy nghĩ lại xem bản thân vừa thiếu những công đoạn nào.

"Hình như thầy chưa dạy em ấy cách sử dụng pháp lực để đi điều động tinh hệ ma pháp trong không gian tinh thần thì phải?" Mira chớp đôi mắt nhỏ nhìn về phía Fisra, nói.

Shirva hiện tại mới nhớ đến vấn đề này, sở dĩ ông không nhắc Fisra là do ông đang mải suy nghĩ về Thiên Phú Thể Chất mà cậu đạt được có phải là Nguyên Tố Thần Thể hay không. Shirva bước ra một bước, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Fisra. Ông sử dụng đôi mắt của mình để nhìn thấu qua cơ thể cậu, chỉ thấy giữa xương ngực Fisra có một viên ngọc màu cam nằm ở trong đó. Nếu Fisra có thể nhìn thấy xuyên qua ngực mình thì sẽ nhận ra viên ngọc này, vì nó chính là thứ mà cậu đã nuốt vào tại thời điểm tối hôm qua. Kỳ lạ là viên ngọc không còn phát ra ánh sáng như lúc đó, chính Shirva cũng nhận thấy điều này.

"Fisra, con biết cách để đưa linh thức đi vào không gian tinh thần rồi phải không?" Shirva nhìn thật sâu vào đôi mắt của thiếu niên và hỏi.

Fisra suy nghĩ một lát rồi mới nói: "Biết sơ sơ ạ."

Shirva cảm thấy không ổn, liền hướng dẫn Fisra từng bước một để chắc chắn rằng cậu không gặp sai sót. Nghe theo lời dặn của ông, Fisra lập tức nhắm mắt và tiến vào trạng thái linh thức. Khi cậu mở mắt ra lần nữa thì bị khung cảnh bao la của vũ trụ đập vào thị giác, những dài ngân hà đủ loại màu sắc vẫn như cũ không bị thay đổi gì. Cho đến khi Fisra xoay linh thức lại để nhìn, một cảnh tượng hại não tiếp tục giã thẳng vào thị giác của cậu lần thứ hai.

"Cái mẹ gì đây…" Fisra kinh ngạc đến nỗi không thốt nên lời.

Một quả cầu màu đỏ cam có kích thước cực lớn đang nằm ngay chính giữa trung tâm của vũ trụ, trông nó rất giống hành tinh trong vũ trụ mà Fisra từng được nhìn thấy qua màn ảnh. Không, cái cảm giác tận mắt chứng kiến thứ này nó khác hoàn toàn với cái lúc mà cậu nhìn qua màn hình ti-vi, bởi vì vẻ ngoài không lồ của nó vô tình đè lên trái tim của Fisra, khiến cậu cảm thấy khó thở và ngột ngạt vô cùng. Quả thực, sự rộng lớn của vũ trụ tuyệt đối không ghê rợn bằng một hành tinh to đùng tồn tại ở trước mắt. Có thể nói, hình thể linh thức của Fisra chẳng khác nào con kiến nếu đem đặt ở bên cạnh thứ này.

Lúc này, giọng nói của Shirva truyền vào: "Thứ mà trò đang nhìn chính là Hỏa Tinh Hệ, không việc gì phải gấp gáp cả." Ông cảm nhận được nhịp tim của Fisra bất chợt tăng lên nên mới nhắc nhở cậu một câu. Linh thức là liên kết của linh hồn với ý thức của một người, nếu nó chịu tác động mạnh về tinh thần thì cơ thể của người đó cũng bắt buộc phải chịu phản ứng theo nó. Do Fisra sợ những thứ to quá mức trong tưởng tượng, nên khi chứng kiến một hành tinh bằng mắt thường mới khiến cậu mất bình tĩnh như vậy.

Giọng nói của Shirva giúp cho Fisra lấy lại một phần nào đó bình tĩnh. Lúc này, cậu quan sát Hoả Tinh Hệ lần nữa thì mới để ý đến một điểm: mặt ngang của nó có xuất hiện một phần tư cái vòng chưa hoàn chỉnh đang quay ở xung quanh, mà cái vòng theo như Fisra đánh giá thì nhìn khá giống một phần tư của vành đai của Sao Thổ. Nhớ lại những gì thầy đã dặn: một phần vành đai của tinh hệ chính là đại biểu cho một cái cấp nhỏ của hệ ma pháp đó, mỗi một vành đai được chia ra làm bốn phần tương ứng với bốn bậc nhỏ trong cảnh giới, mà một vành đai hoàn chỉnh tương ứng bằng một cái cảnh giới lớn của Ma Pháp Sư.

Muốn sử dụng ma pháp, trước tiên phải đưa pháp lực trong Không Gian Tinh Thần vào Hoả Tinh Hệ, sau đó... là tùy ý sử dụng được rồi.

Fisra đặt sự tập trung lên tầm cao nhất để nhìn chằm chằm vào Hoả Tinh Hệ, sau đó cậu mới thử đi điều động pháp lực trong Không Gian Tinh Thần bằng ý nghĩ. Thời gian bên ngoài trôi qua mới được một phút, nhưng đối với linh thức đang hoạt động trong Không Gian Tinh Thần thì bằng một giờ đồng hồ, chính Fisra cũng đã được thầy nhắc về vấn đề này.

Trải qua năm giờ đồng hồ tra tấn thị giác, Fisra rốt cuộc thành công điều động được pháp lực đi vào trong Hoả Tinh Hệ. Giờ phút này, xung quanh Hoả Tinh Cầu xuất hiện khá nhiều vòng xoáy vô hình, chúng đang không ngừng tự hút lấy hàng loạt những dải năng lượng màu xanh lam ở giữa trung tâm vũ trụ. Pháp lực bị hút vào đến đâu liền biến mất đến đó, chúng giống như đã hoá thành dinh dưỡng của hành tinh màu đỏ cam vậy.

Ở bên ngoài linh thức của Fisra. Lúc này mới trôi qua năm phút, Shirva và Mira vẫn đang đợi kết quả từ Fisra. Đột nhiên, trực giác Shirva bắt được một nguồn năng lượng dũng mãnh đang sôi trào bên trong cơ thể của Fisra. Chú ý đến viên ngọc màu cam nằm trong xương ngực cậu, đôi mắt thấu thị của ông có thể thấy được nó đang phát ra ánh sáng chói lọi và liên tục toả ra một nguồn năng lượng vô cùng nóng bỏng.

"Tốt lắm, mới lần đầu điều động pháp lực mà đã nhanh chóng thành công như vậy, không hổ là học trò của ta." Shirva không giấu được sự vui vẻ dành cho Fisra.

"Liệu về sau em ấy có thể trở thành thiên tài đúng không thưa thầy?" Mira đứng ở một bên, tò mò hỏi.

"Thiên tài? Cái thứ đó không thể giới hạn được độ thành tựu của thằng nhóc này được. Ít nhất cũng phải đứng vào Thập Đại Thiên Tài của lục địa Fiore thì mới đủ." Shirva tự tin nói.

Nghe vậy, Mira cảm thấy vô cùng hài lòng vì người trong định mệnh của cô không phải là kẻ tầm thường. Được thấy người mà mình thầm thương đạt được thành tựu lớn ai mà chẳng thích, huống gì cô còn bị trúng tiếng sét ái tình của Fisra đâu.

Bỗng dưng phát hiện ra cái gì, Shirva lập tức tạo một vòng bảo hộ bằng pháp lực bao quanh Mira. Một âm thanh to lớn vang lên ngay sau đó, cơ thể của Fisra bỗng dưng phát nổ khiến cho một mảnh đất trong khuôn viên bụi mù bụi mịt. Dư lực của vụ nổ mạnh đến nỗi lan ra xung quanh trong đường kính hai mươi lăm mét. Nhiều sỏi đá còn bị bắn ra bốn phương tám hướng như một viên đạn, va vào trên gốc cây và những căn phòng ở bên cạnh. Có một ít cành hoa ven khuôn viên còn bị cuồng phong thổi bật cả rễ và bay tứ tung. Nhiều người hầu chứng kiến cảnh này sợ đến mất mật chạy đi báo với ông chủ, bà chủ. Đủ để hiểu nghiêm trọng đến mức nào.

Vị trí của Shirva và Mira gần với vụ nổ nhất, nên mãi một lúc sau mới tán đi bụi bặm ở nơi đó. Chỉ thấy Shirva vẫn bình chân như vại đứng chặn trước người Mira, bản thân ông không hề hấn gì khi trực tiếp chịu dư lực của vụ nổ kia, may mắn là ông đã phát giác và bảo vệ cô học trò của mình kịp thời. "Cảm ơn thầy đã bảo vệ cho học trò ạ. Nhưng... chuyện gì đã xảy ra thế thầy? Tại sao Fisra... em ấy lại" Giọng nói Mira lúc này vô cùng hoảng hốt.

"Thằng bé không sao... chỉ là, trường hợp này có hơi kỳ lạ mà thôi." Shirva lắc đầu. Thấy Mira định chạy vào trong đám khói để tìm người, ông lập tức ngăn lại, nói: "Bình tĩnh đi, thằng nhóc đó vẫn không có việc gì."

"Nhưng mà..." Mira đang định nói thì bị chặn lại lời.

"Khoan hãng nói, nhìn ở phía trước đã."

Trước mắt của hai người hiện tại, khói bụi trong trung tâm vụ nổ dần dần tán đi. Một quả cầu lửa màu đỏ cam với đường kính hơn năm mét đang nằm tại đó, nó liên tục quay đều như tâm bão. Mặt đất ở phía dưới bị cháy thành than đen, thi thoảng còn bốc lên một mùi khét gay mũi. Cảm nhận được hơi nóng toả ra từ quả cầu lửa to lớn, Mira sợ hãi không dám đến gần, vội vàng nói: "Ý của thầy là... Fisra đang ở bên trong đó ư?"

Shirva chậm rãi gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn thấu qua quả cầu lửa kia. Tại đó, ông có thể nhìn thấy thân hình của một người thiếu niên đang đứng bất động. Theo từng giây trôi qua, người thanh niên kia cũng từ từ cử động thân thể của mình. Ngay thời điểm này, màu sắc đỏ cam của quả cầu lửa đang từ từ nhạt đi, sau đó là hoàn toàn tan biến trong không khí. Tại đó, một thiếu niên có vóc dáng cao gầy đang đứng nhắm mắt. Nhìn vào khuôn mặt thì có thể đoán được người này chính là Fisra. Nhưng khác nhau ở chỗ, tóc và lông mày của cậu hiện tại có màu đỏ cam mà không phải màu đen. Thần thái toát ra khi nhắm mắt cũng có sự khác biệt rất lớn, có phần cọc cằn và dữ dằn hơn thì phải.