Chương 10: Tiếp tục bị rượt

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 10: Tiếp tục bị rượt

Chương 10: Tiếp tục bị rượt

Trên màn hình thông báo:

-Hắc Tâm đã nuốt chửng thành công, chủ nhân nhận được hai mươi điểm chỉ số vào các yếu tố trong sức mạnh của dạng quỷ.

-Cụ thể:

+Giác quan: 30 (Cấp 1)

+Tấn công: 30

+Phòng thủ: 30

+Nhanh nhẹn: 30

+Máu: 120

+Thể lực: 120

+Ma lực: 120

Đây là…!

Fisra mang biểu cảm khó tin nhìn chăm chăm vào màn hình, sau vài giây cậu mới hiểu được vấn đề vừa xảy ra. Trong lòng tự nhiên dâng lên một niềm vui khó tả, nét mặt của Fisra đã tươi tỉnh hơn hẳn vừa nãy, cậu phấn khởi hô lên thành tiếng, tâm tình được một trận sảng khoái không nói thành lời.

Để cho chắc ăn và không có gì sai sót, Fisra liền nhanh chóng đi kiểm chứng lại sức mạnh của mình. Bước đến trước một cái cây to lớn ở gần đó không xa, cậu đã đánh giá qua cái cây này, cụ thể là chiều cao mười mét với đường kính của thân cây gần ba người trưởng thành ôm trọn. Vì muốn đạt được hiệu quả cao nhất nên cậu mới chọn nó để làm thí nghiệm.

Kết quả là Fisra phải tung ra ba quả đấm toàn lực thì mới đánh gãy được thân cây này, đổi lại là cậu không chịu một vết xước nào trên tay khi đánh trực tiếp vào mặt gỗ cứng, đủ để hiểu sức tấn công và phòng thủ của Fisra đã mạnh hơn trước khá nhiều. Còn đối với yếu tố thứ ba, cậu đã thử bật nhảy bằng sức mạnh của đôi chân, cuối cùng là đạt được độ cao hơn năm mét nếu dùng hết sức, nhưng lại bị trừ đi một điểm trong chỉ số thể lực. Như thế là còn tốt, vì cậu có đến một trăm hai mươi điểm thể lực đâu? Nên không sợ bị kẻ địch mài mòn thể lực trong thời gian dài. Về phần tốc độ, Fisra có thể chạy được với khoảng cách nhỉnh hơn hai mươi mét trong khi chưa đến thời gian là hai giây.

Fisra không chắc là có chuẩn hay không, bởi vì đa số chúng đều do cậu tự tính toán và đo lường, nên sẽ không tránh được những sai sót nhỏ.

Kiểm tra lại kĩ càng màn hình thông tin của mình, thấy mọi thứ đều đúng như những gì mà hệ thống đã ghi, cậu mới an tâm tắt đi cái màn hình màu tím. Fisra từ trước đến giờ luôn cẩn thận như vậy rồi, dù đang trong tình trạng đỉnh cao của sự tự mãn, nhưng cậu cũng không được quên là bản thân mình đang đứng ở đâu? Có thể sống sót rời khỏi đây mới là chuyện mà cậu cần chú trọng đến nhất.

Sắc trời không biết đã thay đổi từ lúc nào, chỉ có ánh chiều tà là còn ló dạng ở một góc trời lớn. Vẻ ngoài của vạn vật cũng vì nó mà đổi thay, từ màu sắc tươi sáng của sự ấm áp chuyển thành tông màu âm u của sự lạnh lẽo.

Qua các hàng cây lớn lúc này, có một hình bóng đang chậm rãi bước đi trên những mặt đất gồ ghề của cánh rừng, đây không ai khác chính là Fisra. Cậu đang mò đường để tìm cách thoát ra khỏi đây, dù không chắc chắn là có được hay không, nhưng còn đỡ hơn đứng một chỗ chờ chết. Vả lại vị trí kia cũng không còn là nơi an toàn dành cho Fisra nữa, chính bản thân cậu đã liên tục làm ra tiếng động rất lớn ở đó, nên có thể sẽ thu hút những con thú hoang khác đến.

Bước đi một mình trong khu rừng lạ lẫm, Fisra không cảm thấy sợ hãi và cô đơn. Cậu cũng không tỏ ra lo lắng chút nào, đa phần mọi sự đều nhờ cái nhân cách cuồng ngạo kia. Vì sợ hãi sẽ không bao giờ sinh ra sự cuồng vọng và ngạo mạn. Nên nó hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến tâm tình của Fisra. nhớ được có vài chỗ không hiểu cần được giải đáp, cậu lạnh nhạt hỏi hệ thống: "Hắc Tâm là cái gì? Có phải… nó nằm trong cơ thể của ta hay không?"

Màn hình thông báo hiện lên:

-Hắc… (Không thể hiển thị)

-Cảnh báo: Tuyệt đối không được tiết lộ vấn đề này cho người thứ hai biết, nếu không… cả hai bên sẽ gặp phải hậu quả khó lường.

Im lặng tắt đi màn hình trước mắt, Fisra âm thầm suy nghĩ. Cậu có cảm tưởng như mình là quân cờ ở trong tay người khác vậy, mọi đường đi nước bước của bản thân đều bị kẻ nào đó tính kế liền một lượt, chỉ có thể mặc cho người đứng đằng sau bày bố và tính toán. Điều này quá rõ ràng để đoán ra được, nếu không thì tại sao chúng phải hạn chế thông tin mà cậu muốn tìm hiểu đâu?

Trong lúc đi mò đường, Fisra vô tình phát hiện thấy một con hồ nhỏ. Cậu có chút tò mò nhưng không chạy đến ngay, mà nấp sau bụi cây để quan sát. Thấy không có dã thú hay bẫy rập nào xung quanh, Fisra mới bước đến bên cạnh hồ. cả ngày trời chưa được một ngụm nước nào vào bụng nên cũng khiến cậu rất khó chịu, trước mắt giờ đây đã có nước, tội gì mà không nếm thử đâu? Fisra không cố kỵ gì mà múc lên uống ngay lập tức.

Mặt mày nhìn được của nó đấy, không ngờ cái thân thể này lại sở hữu nhiều ưu điểm đến vậy… Fisra tự mình đánh giá diện mạo của mình qua mặt nước phản chiếu.

Bỗng nhiên có tiếng loạt soạt phát ra phía sau lưng, âm thanh không quá lớn, vừa đủ để đánh gãy dòng suy nghĩ của cậu. Vì chỉ số giác quan tăng lên nên thính giác của Fisra đã tốt hơn trước khá nhiều, có thể phát hiện được những tiếng động nhỏ nhất phát ra từ xa, hay thậm chí đến cả tầm nhìn cũng được tăng lên không ít.

Fisra bình tĩnh quay lưng, nhìn về phía bụi rậm cách đó không xa khoảng ba mươi mét, bất chợt hai con ngươi khẽ co lại. Hàng loạt những hình bóng màu đen thoát ẩn thoát hiện qua các rặng cây lớn, chúng đều đang lao vọt thẳng tới vị trí của Fisra đang đứng.

Dưới ánh trời chiều còn dư ra một khoảng soi sáng, hình ảnh của những cái bóng được hiện lên rõ nét hơn. Chúng mang trên mình một bộ lông thú màu đen tuyền, hai bên tai vót nhọn thẳng đứng, đôi mắt đỏ ngầu như một con dã thú điên cuồng mất kiểm soát. Đặc biệt là hàm răng bén nhọn đang lộ ra kia, con nào con nấy cũng không ngừng rớt dãi, để lộ ra sự thèm khát tột độ. Thật không dám nghĩ đến cái tràng cảnh Fisra nằm dưới móng vuốt của bọn chúng thì sẽ thảm đến mức nào.

Éo ổn rồi, đâu ra lắm sói vậy…

Nhìn đến đây, sắc mặt của Fisra liền xanh xao hẳn, việc đầu tiên mà cậu có thể làm vào lúc này đó là chạy. Trong đầu không chần chừ mà suy nghĩ nhiều, cậu xoay người bật tốc thẳng về phía trước, chạy một mạch không dám quay đầu nhìn lại. Dù có cuồng ngạo đến mấy nhưng cậu vẫn còn cái não để dùng.

Nói thật ra thì Fisra cũng không dám chắc là mình có thể cân hết được hai mươi con sói, đúng hơn, cái tấm thân của cậu thật không đủ để nhét kẽ răng cho hai mươi cái dạ dày. Nếu ảo tưởng nhân vật chính vào lúc này thì chỉ có đi bán muối. Thực tế là như vậy, Fisra vẫn chưa được đào tạo qua quá trình chiến đấu bài bản và kỹ năng xử lý những tình huống khó như thế này. Thế nên việc lấy cứng chọi cứng với số đông là một chuyện quá sức hoang đường, thà nói nộp mạng thì còn có chút hợp lý.

Vừa mới chạy được mười mét thì một màn hình màu xanh bất ngờ hiện ra trước mặt, khiến Fisra suýt đâm sầm vào gốc cây vì bị mất tầm nhìn. Rất may là cậu đã kịp thời nhảy sang một bên để tránh. Nhưng lại chậm mất vài bước chân, điều này vô tình làm cho khoảng cách của hai bên bị rút ngắn đi. Không muốn ngoảnh đầu nhìn lại, cậu lập tức đứng dậy rồi chạy thẳng một mạch.

Thấy Fisra có hành động quyết đoán như vậy. Chúng biết, không dễ để bắt được con mồi lần này. Thật sự thì tốc độ của tên kia không thua kém chúng quá nhiều. Như vậy cũng không có nghĩa là hắn chạy thoát được khỏi nanh vuốt của bọn chúng, đối phương chắc chắn không thể trụ trong một đoạn thời gian dài. Đám sói cũng dần thúc đẩy mạnh tốc độ của tứ chi, nhanh đến nỗi gần như là hóa thành đạo tàn ảnh màu đen lướt đi trên mặt đất.

Trong phút chốc, bóng lưng với chiếc áo vải đã tàn khuyết một nửa hiện rõ ở trong tầm mắt, vô hình làm cho chúng càng lộ ra sự điên cuồng hơn. Nếu có ai đứng từ phía trên nhìn xuống vào lúc này, thì người đó chắc chắc sẽ hồi hộp không thôi. Hình ảnh một loạt những bóng đen với nhiều con mắt đỏ ngầu đang đuổi theo một người là kinh dị đến cỡ nào.

Thấy ánh mặt trời dần thu lại, đầu óc của Fisra lúc này đã rất căng thẳng. Nếu lại xảy ra chuyện không may như hồi nãy, cậu không dám chắc được là mình có thể tránh nổi. Cậu không ngừng thúc giục cơ bắp trên cơ thể vận động đến mức cực hạn, như một động cơ hơi nước hạng nặng hoạt động bởi các bánh răng. Mọi rào cản thực vật như là gốc đại thụ, rễ cây chồi lên mặt đất và các tảng đá to lớn chặn ngang đường không thể làm khó từng bước chân của cậu.

Mày suýt nữa là hại chết tao rồi Ánh nhìn bắn ra hàn ý lạnh lẽo trừng mắt về phía màn hình hệ thống. Xác định đằng trước không xuất hiện nhiều chướng ngại vật. Fisra mới dám liếc mắt đọc từng nội dung có trong màn hình.

Màn hình thông báo nhiệm vụ:

-Tự tay giết chết hai mươi con Ám Dạ Lang. Hoàn thành nhiệm vụ, nhận được một viên đá thức tỉnh ma pháp hệ hỏa cao cấp. Độ rủi ro là rất cao, có thể nguy hiểm tính mạng.

Đọc đến câu cuối cùng, Fisra nhíu lại đôi mày. Đây là lần đầu tiên cậu nhận được nhiệm vụ có độ khó… à không, là độ rủi co rất cao. Còn phần thường, cậu không có tâm trạng để đọc qua chứ đừng nói là chú tâm đến. Nếu chết rồi thì nhận phần thượng cũng là chuyện vô ích.

Mạng sống nghìn cân treo sợi tóc được đặt nặng ở trước mắt, mọi đồ vật khác dù có giá trị lớn đến bao nhiêu đều không quan trọng bằng tính mệnh của bản thân. Đây là bài học mới mà cậu vừa rút ra được. Nếu không có kế sách gì để lật ngược tình thế vào lúc này thì khẳng định Fisra liền đem mạng mình đi cắm ở lại đây.

Tại sao lại đầu thai ở một nơi như thế này cơ chứ? Cắn răng ngậm lấy cay đắng ở trong lòng, cậu có cảm giác như bị ông trời vứt xó, không quan tâm sống chết một dạng. Fisra lập tức bỏ đi ý nghĩ dư thừa và tập trung cao độ bỏ chạy.

Trên bầu trời lúc này, mặt trời đỏ như máu to lớn đang bình tĩnh hạ xuống sau ngọn núi nhỏ, kéo theo tấm vài màu hồng nhạt cũng dần bị thu lại. Mọi vật bị bao bọc thành một màu hồng đỏ ma mị từ từ chuyển đi màu sắc của nó. Sau cùng thì một mảnh hồng phấn hoàng hôn nhuộm đỏ cả mặt trời vô biên, nay đã chìm xuống thay cho tấm áo khổng lồ của màn đêm đen khoác lên.

Nhìn thấy sắc trời dần tối đi, Fisra căng thẳng đầu óc đến nỗi nổi đầy gân xanh trên khuôn mặt và cổ. Không ngừng thúc giục hai bên thùy não hoạt động với công suất tối đa. Trời tối rồi thì càng hung hiểm gấp trăm lần, chưa nói đến bản thân cậu không phải người sinh sống ở nơi đây, còn có lũ thú hoang dã luôn trong tình trạng đói khát dạo quanh khắp khu rừng đâu? Đụng phải con nào, con nấy đều như điên dại lao đến truy sát… Fisra xua tan đi suy nghĩ trong đầu, cậu cũng không dám nghĩ đến điều tiếp theo mà mình phải hứng chịu nếu bị bắt được.

Hai chân liên tục bứt tốc vượt qua chướng ngại vật chắn trước mặt. Nhìn qua chỉ số thể lực đã giảm hơn phân nửa chỉ còn lại con số sáu mươi lăm. Vẻ mặt của Fisra lộ ra biểu cảm nghiêm trọng. Từ một trăm hai mươi thể lực giảm đến sáu mươi lăm là bao nhiêu hao tổn? Nếu cứ để mãi như vậy thì cậu cách cái chết chỉ là chuyện sớm hay muộn. Hiện giờ Fisra có hai lựa chọn cho bản thân, một là chạy trối chết cho đến khi may mắn tìm được chỗ trú ẩn, hai là tìm cách để phản sát lại hai mươi con súc sinh đang truy sát cậu.

Nghĩ đến đây, trong ánh mắt sắc xảo của Fisra chợt lóe qua tia hung ác. Cậu quyết định lựa chọn cách thứ hai, cách một không quá thực tiễn và phải trông chờ vào vận may. Chạy cũng không thể chạy được mãi. Mà may mắn chỉ đến với những kẻ đã hết hi vọng, sướt mướt đau khổ chờ bà tiên ông bụt hiện ra giúp đỡ như trong kịch bản của mấy câu chuyện cổ tích. Đối với Fisra, cậu hoàn toàn không tin vào mấy mẩu chuyện cổ tích được làm ra để kể cho trẻ con nghe đó, chúng không thể nhảy ra cứu mạng cậu vào ngay lúc này. Dựa vào chính mình để tìm ra một lối thoát trước mắt mới là điều đúng đắn.