Chương 7: Thợ săn và con mồi

Diệt Thế Ma Pháp Sư

Chương 7: Thợ săn và con mồi

Chương 7: Thợ săn và con mồi

Con Xích Hỏa Lang kia thấy thế liền hiểu, trên mặt mang theo vẻ ủy khuất. Nó miễn cưỡng gật nhẹ đầu để đáp lại, âm thầm hiểu được đây là muốn bắt nó đi thử thịt xem có độc không. Nếu có mệnh hệ gì thì chính nó là con phải chịu đựng đầu tiên.

Nhưng nghĩ đến từng thớ thịt trắng mịn ngon lành ở trên người Fisra, cơn đói của một con thú lập tức trỗi dậy trong nó, lý trí bị bản năng đói khát hoàn toàn che mờ đi. Giờ đây nó không muốn để tâm đến cái lợi và hại trước mắt, đôi đồng tử bám đầy tơ máu nhìn chăm chăm vào Fisra không rời mắt như đang nhìn một miếng thịt tươi. Nó điên cuồng lao thẳng về phía cậu.

Móng vuốt của nó hằn sâu vào mặt đất mỗi khi bước ra, bắp thịt trên vai mang theo ngọn lửa bừng bừng như muốn thiêu đốt tất cả. Tốc độ của nó rất nhanh, nhanh như một cái bóng, khoảng cách của Fisra và Xích Hỏa Lang lập tức bị rút ngắn lại.

Hai mươi mét… mười lăm mét… mười mét… năm mét.

Thấy bữa ăn trước mắt vẫn đứng ngây ngốc ngay tại chỗ.

"Grừừừừ… gràooo!" Nó phấn khích gầm lên một tiếng, đã gần đến vậy mà con mồi còn không chịu phản kháng, đây chẳng phải là do sợ quá hóa ngu rồi hay sao?

Đã vậy ông đây liền một ngoạm hết sạch!

Nó ôm ảo tưởng vồ thẳng xuống người Fisra, mong muốn tặng cho cậu một cái cắn chết không kịp ngáp.

Xích Hỏa Lang đầu đàn nhìn trong mắt không khỏi hối hận. Nếu nó biết đối phương đã ôm sẵn cái ý nghĩ không tiếc rẻ mạng sống để đi chết, thì chắc chắn con kia không được khai vị bữa ăn lần này.

Còn con Xích Hỏa Lang ở bên trái cũng ganh tị không ít, nó ước mình được thử thịt nhầm… là thử độc đầu tiên.

Chúng nghĩ rằng kẻ kia chắc chắn phải chết là không thể nghi ngờ, vào đúng lúc mà con Xích Hỏa Lang còn cách Fisra chưa đến một mét sắp được thưởng thức mỹ vị tuyệt hảo.

Thì đột nhiên, một đôi mắt đỏ tươi như mắt quỷ mở ra trừng về phía nó, cái nhìn bất ngờ của Fisra khiến cho Xích Hỏa Lang có chút rùng mình. Nhưng chưa kịp để cho nó định hình được là chuyện gì đang xảy ra, thì đối phương đã nhảy bật lên và nhẹ xoay hông.

Fisra cách mặt đất khoảng một mét, hơi dùng sức để gồng lên toàn bộ cơ bắp bên chân phải, đồng thời phát ra cả âm thanh của gân cốt căng phồng. Fisra nhấc nhẹ chân, nhưng là vào một khoảnh khắc nhất thời, cậu đá một chân về phía trước.

"Răng rắc…" Tiếng xương cốt nát vụn vang lên.

Một giọng nói khinh thường đồng thời phát ra: "Tạp chủng!"

Fisra một cước đá trúng đầu của Xích Hỏa Lang, do lực chân được tung quá mạnh khiến cho đầu lâu của nó bị đứt lìa khỏi cổ. Xoay tròn một trăm tám mươi độ trên không trung rồi mới rơi xuống. Nó từ từ lăn đến trước mặt cậu rồi trùng hợp dừng lại, còn cỗ thân sói không đầu vừa bị đá văng ra kia. Đã tự nhỏm dậy đi được vài bước chập choàng rồi mới ngã xuống nằm bất động.

Hai con Xích Hỏa Lang đứng ngây người như gặp được chuyện hoang đường, trố mắt nhìn về hướng cái xác không còn nguyên vẹn của đồng bạn. Chúng quả thực không tin vào đôi mắt sói của mình sau khi chứng kiến từ đầu đến cuối cùng, đối phương chưa tung ra đòn thứ hai mà đã hẹo. Mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ và chóng vánh khiến chúng khó lòng mà tiếp nhận được.

Đồng loại yếu đến vậy sao?

Chịu không nổi một đòn của kẻ địch!

Đôi đồng tử đỏ ngầu trợn trừng nhìn thân ảnh trước mắt, bên trong chất chứa rất nhiều sự tàn bạo và căm tức như muốn xé nát đối phương ra thành nhiều mảnh. Nhưng đáp lại nó, là một bóng lưng ngạo nghễ và thẳng tắp như xem thường hết thảy mọi tạo vật được sinh ra, ý thức của nó dần dần tối đen như mực rồi biến mất vào trong hư vô. Cho đến lúc chết mà nó vẫn không hiểu tại sao là mình lại chết.

"Hừ, chỉ là một con chó lai nhuộm lông theo phong trào mà cũng đòi giết tao!"

Trong giọng nói chứa đầy vẻ kiêu ngạo, Fisra nhổ xuống một ngụm nước bọt tỏ ý khinh thường, không thèm liếc mắt nhìn cái xác một lần. Sắc mặt lãnh đạm nhìn về phía hai con Xích Hỏa Lang đang đứng ngây ngốc ngay tại chỗ. Khóe môi của Fisra hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười yêu dị, bước chân bắt đầu chậm rãi tiến lên phía trước. Tự nhiên cậu xuất hiện thói quen rất lạ, tay phải đưa lên liên tục vuốt cằm, tay còn lại thì giấu ở đằng sau lưng. Fisra cười nhẹ một tiếng nói:

"Sao vậy? Đến cắn tao đi chứ? Đây chẳng phải là suy nghĩ của chúng mày khi bám đuôi tao đấy ư? Giờ thì theo đúng như nguyện vọng rồi đây…"

Gặp đối phương liên tục đưa ra trò khiêu khích, hai đầu Xích Hỏa Lang đều nổi giận đùng đùng. Nhưng không dám tiến lên nửa bước, con bên trái lùi ra phía sau vài bước khi thấy Fisra có ý định đi tới, nó đã không còn giữ được vẻ khát máu như trước.

Áp lực từ trên người Fisra đang không ngừng lan tỏa ra xung quanh, mỗi bước chân của cậu đều mang đến cho hai đầu Xích Hỏa Lang một nỗi bất an rất lớn. Đặc biệt là khí chất lãnh ngạo luôn đặt tầm mắt của bản thân ở bên trên để nhìn xuống dưới này. Như là một vị thần đang dùng ánh nhìn khinh thị để quan sát lũ sâu kiến giòi bọ bẩn thỉu.

Thái độ của cậu hiện tại so với lúc ban đầu thật sự là khác biệt rất nhiều, như hai người khác nhau hoán đổi linh hồn vậy, nhưng thực giả ra sao thì chỉ có bản thân cậu mới rõ được điểm này.

"Grừừừừừ! Graooooo!" Xích Hỏa Lang đầu đàn nhịn không nổi tức giận tru lên một tiếng. Âm thanh đinh tai nhức óc này đánh động cả cánh rừng yên tĩnh, dọa cho đàn chim sợ hãi mà bay đi khỏi các tán cây.

Fisra hơi nhíu mày, cậu có cảm giác như là sẽ tiếp tục chạy đến vài đầu yêu thú hoang dã nữa bị thu hút tới. Con sói nhỏ này không biết kiềm chế phẫn nộ ở trong lòng mà lại đem ra để bộc phát, xem ra nó không thông minh như cậu nghĩ.

Xích Hỏa Lang đầu đàn lao thẳng về phía Fisra, đôi mắt tràn ngập tơ máu long sòng sọc, răng nanh sắc nhọn há ra chỉ trực chờ cơ hội để đoạt mạng con mồi. Nó đang rất là phẫn nộ, kẻ này dám giết chết đồng loại ở trước mắt nó, còn không ít lần chạm đến lòng tự tôn được hình thành từ một con thú vương hoang dã như nó.

Đây là bao nhiêu sỉ nhục đối với Xích Hỏa Lang đầu đàn?

Tuyệt không thể bỏ qua!

Lúc này, bắp thịt trên thân của nó bỗng dưng nứt vỡ, các nhóm cơ dần phóng đại lên như được bơm căng một lượng lớn máu thịt, gân guốc chằng chịt cuồn cuộn hiện ra. Trông nó đã to hơn rất nhiều so với hai con còn lại. Với chiều cao gần hai mét và chiều dài hai mét năm mươi, trông Fisra thật nhỏ con nếu được đem đi so sánh với nó.

Chỉ nhìn thôi đã đủ để suy đoán, một ngoạm của nó có thể cắn đứt người của Fisra ra làm đôi mà không gặp bất kì khó khăn nào. Đây chắc chắn là sự khác biệt về thực lực giữa đôi bên, vì thế nên nó mới dám cả gan trực tiếp đối mặt với cậu như vậy. Kể cả sau khi chứng kiến thực lực thật sự của cậu, nó cũng hoàn toàn không ngại giao chiến.

"Grúúúúúú." Tru lên một tiếng, Xích Hỏa Lang nhỏ gặp lãnh đạo đã ra trận, không hiểu từ đâu lấy ra được dung khí liền phóng theo.

Nhìn trước mắt một nhỏ một lớn Xích Hỏa Lang đang lao đến, dù hình ảnh có khiếp hồn đến mấy nhưng vào trong mắt Fisra thì toàn là vẻ khinh bỉ và coi thường. Bởi vì cậu biết bản thân lúc này đã có sự thay đổi rất đột ngột.

Nếu nói lúc mới đặt chân đến thế giới này, thì Fisra cảm thấy bản thân mình vô năng và yếu ớt đến nhường nào. Nhưng từ khi bị Erwin giết chết rồi tự nhiên mở mắt ra vào lần kia, mọi thứ đã thay đổi.

Thân thể của Fisra lúc đó như chạy qua một dòng điện tích, nó phát sinh trong thời gian ngắn ngủi, dường như là một khắc thì phải. Nhưng một khắc đó, có nguồn năng lượng vô biên tình cờ được kích phát lan tỏa ra toàn bộ tế bào trong cơ thể cậu, nó kích thích từng dây thần kinh và mọi giác quan hoạt động đến cực hạn. Thế nên Fisra mới có khả năng theo phản xạ phát hiện ra nguy hiểm đang tới gần và giết ngược lại nó trong một khoảnh khắc.

Còn một vấn đề nữa đi cùng với sức mạnh bị thay đổi, đó là cảm xúc của Fisra. Cậu cảm thấy suy nghĩ của mình như đang bị ai đó điều khiển, hoàn toàn không rõ ràng lắm, tuy làm chủ được tâm trí và thân thể này. Nhưng cậu lại có cảm giác như cảm xúc và cách suy nghĩ như bị đồng hóa với ai đó vậy, cả sự khinh thường và cách tư duy cuồng ngạo. Đó không phải là tính cách của cậu, trái lại Fisra đối với nó xuất hiện một chút thân thuộc, như đã từng quen biết nhưng cũng thật xa lạ.

Ngay bây giờ, Fisra đang rất muốn chế nhạo hai con yêu thú này vài câu đây, nhưng tự bản thân lại không muốn, nó giống như là mâu thuẫn nhân cách mà cậu từng được nghe đồn ở địa cầu.

Nhận thấy Đại Xích Hỏa Lang đã lao tới rất gần, chỉ cách ba mét nữa là nó có thể vọt đến và giết chết cậu ngay lập tức, nếu là Hứa Bình của vài phút trước đây thì có lẽ sẽ hoảng hốt và luống cuống tay chân trong hoàn cảnh lần này.

Hiện tại thì lại khác.

Giờ đây, cậu chính là Ethenor Fisra!

Mang nhân cách cuồng ngạo và kiêu căng đến cực điểm!

Con sói đỏ ở trước mắt này cậu cũng chỉ xem như là một con chó ghẻ có kích thước lớn hơn một chút mà thôi, không có gì to tát cả.

Fisra cười tà một tiếng và nhoẻn miệng nói: "Sẽ rất chán nếu để mày chết nhanh như vậy, thôi thì tao sẽ chơi đùa với mày một lúc rồi giết chết cũng không muộn…"

Xích Hỏa Lang vọt tới ngoạm trúng người Fisra, tưởng như là đắc thủ nhưng chờ nó kịp nhận ra thì đã muộn. Người mà nó vừa nuốt chửng là một đạo tàn ảnh do đối phương để lại, cơn phẫn nộ chưa dứt đã một lần nữa sục sôi. Nó thề phải cắn đứt tứ chi của tên này rồi mới ăn sống từng chút từng chút một thì mới đủ hả giận.

"Này! Này! Tao ở trên này cơ mà."

Một bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào đầu của nó cùng với giọng nói đầy trêu tức.