CHƯƠNG 31: TRUYỀN THUYẾT VỀ VÂN DƯƠNG VÕ THẦN
Lời Cổ lão nói, hắn thật không dám tin Vân Dương mặc dù là thiên tài nhưng có mạnh đến đâu cũng không thể sánh được với một thế lực rộng lớn như quỷ tộc, chuyện này quá phi lý.
Bởi vì tiểu tử đó vô tình sở hữu long thần chi hồn, thực lực vô cùng cường đại có thể vượt cấp chiến, nên việc quỷ tộc đối phó hắn lại càng khó khăn hơn.
Cổ lão thở dài nói.
Long thần chi hồn là thứ gì vậy, sao ta chưa từng nghe qua?
Cổ Viêm hiếu kỳ cất tiếng hỏi lại.
Long thần chi hồn, chính là thần hồn mà long thần để lại trước khi ngã xuống tại Phục Long đai lục, tổng cộng có mười thần hồn được xem là thần vật của Phục Long đại lục, kim long, mộc long, hỏa long, thủy long, thổ long, ám long, lôi long,quang minh thánh long và cuối cùng là tổ long, mỗi loại hồn long đều có sức mạnh không gì sánh được.
Không biết tên tiểu tử đó làm cách nào mà sở hữu được chúng khiến cho tu vi tăng trưởng rất nhanh, hơn thế nữa còn có nữ nhân của hắn Phượng Ngọc Nhi,Phượng Thanh Thanh cùng một nữ vị yêu đế của xà nhân tộc và có thế lực Nam Hải Yêu Vực chống đỡ đằng sau càng làm cho quỷ tộc gặp rất nhiều khó khăn đối phó với hắn, cuối cùng Huyết Ma đế tìm đươc cách chế tạo ra thập phẩm đan dược được xem là đan dược cấp thần dùng máu của hàng vạn người mà tạo thành ngưng tụ thành thần đan tiến vào cảnh giới võ thần, quyết tâm diệt sạch toàn bộ các thế lực trên khắp đại lục.
Vân Dương lúc đó cũng đạt đến võ đế bát trọng, nhờ mở truyền thừa cấm địa của long thần tại Nam Hải Yêu Vực tiến nhập đến cảnh giới võ thần, trận chiến ngày hôm đó thật quá sức tượng của con người, Long Thần giáng lâm ánh sáng kim sắc rọi khắp toàn bộ đại lục, lấn áp ma khí mà Cổ Huyết Ma Long do Huyết Ma đế rung chuyển thiên địa, trận chiến giữa hai người kéo dài năm ngày năm đêm kết quả Huyết Ma đế bại trận bị Vân Dương một chưởng đánh tan thành ngàn mảnh tiêu thất trong hư vô, ngay sau đó khắp nơi trên phiến đại lục ca tụng hắn tôn sùng hắn làm Long Thần chi giả người đã đem lại hòa bình cho toàn bộ đại lục.
Cổ lão một tràng dài kể lại câu chuyện năm đó cho Cổ Viêm nghe toàn bộ mọi chuyện bản thân hắn cũng không có hứng thú quan tâm đến tên Vân Dương đó mạnh như thế nào, điều hắn quan tâm chính là Ngọc Nhi thật không ngờ nữ nhân điên này trước đó còn nói yêu hắn hứa đủ điều với hắn, một mực đòi ở bên hắn cuối cùng thì sao mới cách xa nhau có hai trăm năm lại đi theo tên tiểu tử Vân Dương đó.
Quả nhiên giữa thiên tài và phế vật thì nữ nhân bọn họ vẫn sẽ chọn thiên tài.
Thở dài một hơi, trong lòng thầm tự trách bản thân tại sao sinh ra lại yếu đuối đế vậy đến nữ nhân từng thích hắn cũng bỏ hắn mà đi theo người khác đối với nam nhân đây chính là nỗi nhục lớn nhất chứng tỏ bản thân quá thấp kém quá vô dụng, nếu để chuyện này cho người khác biết chẳng khác gì làm trò cười trong thiên hạ.
Cổ Viêm không cần phải buồn vì một nữ nhân tầm thường như Ngọc Nhi, ta tin rồi sẽ có một ngày ngươi sẽ tìm thấy tình yêu thuộc về mình thôi.
Hoàng Viêm truyền âm khẽ an ủi nói.
Nhìn thấy bộ dạng buồn bã của Cổ Viêm, Cổ lão khoái chí vuốt chòm râu trắng rồi nói tiếp.
Mọi chuyện không dừng ở đó Vân Dương vẫn chưa thỏa mãn, mối thù giết phụ thân mà Huyết Ma đế để lại cho hắn khiến trong lòng hắn có mối thù không đội trời chung với ma giới triệu tập tất cả các cường giả khắp nơi trên đại lục quét sạch Hắc Ám Ma Vực, tiêu diệt tất cả các chủng tộc của ma giới, lúc đó vì bảo vệ tộc nhân của mình ta cùng Mạc Kỳ và các cự đầu của ma giới liên thủ dùng toàn bộ tu vi của cường giả võ thánh, võ đế liều mạng để ngăn cản trận đại kiếp này.
Mạc Kỳ mở miệng chen lời vào nói tiếp.
Cho dù có chết chúng ta cũng quyết bảo vệ huyết mạch tộc nhân của mình kết quả vì đỡ một chưởng của hắn mà bị trọng thương trầm rất nặng số người tử trận càng nhiều trong đó có phu phụ chúng ta bị thương quá nặng cái chết chỉ còn là vấn đề thời gian thực lực của cường giả võ thần quá mạnh cho dù có bao nhiêu võ đế vào ngăn cản cũng chỉ là lấy trừng trọi đá.
Cùng đúng lúc đó Vân Dương dồn toàn lực phát ra đòn công kích cuối cùng hướng thẳng đến Hắc Ám ma vực mà tấn công muốn tiêu diệt toàn bộ tộc nhân của chúng ta vĩnh viễn, nhưng thật không ngờ trong thời khắc sinh tử đã xuất hiện đột biến bất ngờ thay đổi cục diện của trận chiến đã cứu tất cả người của ma giới thoát khỏi án tử của Long Thân Chi Giả.
Nói đến đây Cổ Dao chỉ biết im lặng che miệng nhìn Cổ Viêm tủm tỉm cười.
Tại sao lại dừng lại,mau nói đi rốt cuộc sau đó chuyện bất ngờ gì đã xảy ra.
Cổ Viêm trừng mắt gắt gao giục nói.
Cổ Dao con là người biết rõ sự tình hôm đó nhất mau nói đi.
Mạc Kỳ quay sang nhìn con gái mình cười quái dị nói.
Cổ Dao rất hiểu ý mẫu thân của mình, bay tới phía của Cổ Viêm xoa đầu nhìn hắn mỉm cười nói.
Trong thời khắc sinh tử đó, ta chỉ biết ôm thân thể bằng đá của đệ mà cầu nguyện hy vọng sẽ có điều kỳ tích xảy ra, và rồi đáp lại lời cầu nguyện của ta lúc đó ta còn nhớ rõ pho tượng đá ta ôm trong mình phát ra thứ ánh sáng trắng huyền ảo mặc dù không phát ra một chút khí tức nào nhưng lại có thể chớp mắt một cái phá hủy con cự long kim sắc mà Long thần chi giả tạo ra, hơn thế nữa còn làm nổ tung không ít cường giả bên phía bọn họ trong đó có cả võ thánh võ đế, điều bất ngờ hơn số lượng cường giả chết bên phía Vân Dương bằng đúng số cường giả chết bên phía chúng ta, Vân Dương lúc đó khuôn mặt biến sắc như gặp phải quỷ nhanh chóng tạo một lá chắn kết giới diện rộng của mình bảo vệ cho nữ nhân của hắn và tất cả những người cường giả còn lại, kết quả đến vẫn không thể ngăn cản đòn công kích vô hình đó hơn thế còn bị hủy mất cánh tay trái, ngay cả dùng sức mạnh của long thần cũng không có cách nào khôi phục được cánh tay đã bị mất.
Cô nói linh tinh cái gì vậy, Cổ Viêm ta sức đến đâu ta còn không biết đừng nói là một võ thần cho dù là một người chỉ mới đạt đến cảnh giới khai linh cũng có thể tùy ý thổi nhẹ cũng làm ta ngã lăn quay xuống đất sao mà làm đả thương được hắn, các ngươi đang bịa một câu chuyện để làm ta vui đó sao?
Cổ Viêm nét mặt nghi ngờ, cất giọng đáp lại.
Mọi chuyện ta nói hoàng toàn là thật, mặc dù không biết lúc đó ngươi dùng cách nào mà có thể làm được như vậy, đến cả những cường giả cấp bậc võ đế cũng không kịp biết mình chết như thế nào nhưng họ nhận định rằng thứ sức mạnh vô hình đó của ngươi nếu có thể làm tổn thương một võ thần như Vân Dương thì cũng có thể dễ dàng lấy mạng của hắn nếu không phải ngươi tự động dừng lại không tấn công tiếp chỉ sợ toàn bộ bọn chúng không một ai có thể thoát khỏi cái chết.
Cổ Dao vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng đính chính lại.
Trông bộ dạng nữ nhân này có vẻ như không có nói dối, không lẽ chuyện này lại có liên quan đến Thiên Sinh Linh Tinh.
Cổ Viêm những lời nữ nhân đó nói không có sai đâu, lúc Thiên Sinh Linh Tinh đem ngươi rời khỏi cơ thể tiến sâu vào trong vũ trụ đã để lại một cầm chế bảo vệ thân thể ngươi, bình thường thì nó sẽ không phát động công kích, nhưng có lẽ vì tên Vân Dương quá ngông cuồng ỷ mình đạt đến cảnh giới võ thần không có ai gì dám tấn công cả thân thể của ngươi nên Thiên Sinh Linh Tinh tự độc kích hoạt chức năng bảo vệ cơ thể, nếu không phải nó tự động dừng lại thì đâu chỉ mất cánh tay thôi đâu đến cái mạng nhỏ của hắn cũng không còn đấy chứ.
Hắc Ma truyền âm giải thích nói.
Nhưng không phải Thiên Sinh Linh Tinh sẽ không thể can dự vào chuyện của thế giới này sao, tại sao còn ra tay giúp ta làm gì.
Cổ Viêm nghe không hiểu truyền âm đáp lại.
Đây là trường hợp đặc biệt nên nó mới can dự vào sẽ không có lần sau đâu, nên sau này mọi chuyện ngươi đều phải hành sự cẩn thận, ngộ nhỡ mất mạng thì rất có thể sẽ bị kẹt ở thế giới này mãi mãi đấy.
Hoàng Viêm truyền âm khẽ nhắc nhở.
Trông thấy bộ dạng sợ hãi của bọn người Vân Dương, đúng lúc đó ta đã bịa ra một câu chuyện về sự tồn tại của Huyết La Ma Thần dâng cao bức tượng của ngươi lên để dọa bọn chúng, ta nói với Vân Dương rằng.
Hắc Ám Ma Vực của bọn ta đời đời kiếp kiếp được Huyết Ma Thần bảo vệ nếu ngươi mà dám ngang nhiên phá hủy nó thì cho dù là cảnh giới võ thần cũng không cứu mạng nổi ngươi đâu.
Đệ có biết không sau khi nghe lời hăm dọa của ta tên tiểu tử đó vẫn còn bán tính bán nghi, nhưng vì thứ sức mạnh vô hình đáng sợ của ngươi nên hắn còn dè chừng không đám tiến đến gần, lập tức rút quân ra khỏi khu vực của Hắc Ám Ma Vực.
Cũng kể từ đó trở đi liên minh nhân tộc mặc dù phát triển rất thịnh vượng nhân tài vô số võ thánh võ đế nhiều vô kể không hiếm gặp như trước đây nhưng cho thế thì đã sao thế lực của bọn chúng có phát triển thể nào cũng không thể diệt tận gốc cũng không dám bén mảng tới khu vực ma giới tất cả đều là nhờ có ngươi ma giới chúng ta có thể sống thoải mái trong khoảng thời gian hai trăm năm qua có thể khôi phục lại một phần nhân lực đã bị tổn thất sau trận chiến, ơn này của ngươi chúng ta không biết làm thế nào đền đáp cho hết được.
Cổ Dao nắm lấy bàn tay bé nhỏ của hắn mim cười nói.
Đến giờ Cổ Viêm cuối cùng mới hiểu ra mọi chuyện đám người ma giới này vì có hắn mà thoát khỏi trận đại kiếp, vì để trả ơn cho hắn nên đã đem bức tượng của hắn về để bảo quản chăm sóc nhưng mục đích chín chẳng quá muốn đem hắn ra làm bia đỡ đạn cho nhân tộc, ngày nào còn hắn ở đây liên minh nhân tộc sẽ không dám đến làm phiền.