Chương 86:Vội Vàng Trở Về

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 86:Vội Vàng Trở Về

Trong một căn phòng,có năm thân ảnh đang ở trong đó,trong đó một nam ba nữ đang nhìn một người chờ câu trả lời

Người cho ra câu trả lời là Huân Nhi,chỉ thấy Huân nhi trên mặt có hai hàng lệ thủy nhìn Trần Sơn nói

-Trần Sơn đại ca,xin lỗi huynh,tuy Huân Nhi có tình cảm với huynh, nhưng Huân Nhi không thể đi theo huynh

tuy Huân nhi bây giờ có chút tình cảm với Trần Sơn,nhưng mà Huân Nhi không thể đi theo Trần Sơn được, Huân Nhi tính cách là như vậy, trước nay đã có tình cảm với Tiêu Viêm,sau này có tình cảm với Trần Sơn,đêù đó làm Huân Nhi không thể chấp nhận chuyện mình đã làm

Trần Sơn thấy Huân Nhi khuôn mặt lệ thủy đó mà muốn lên ôm nàng an ủi,nhưng mà cảm thấy bây giờ không thích hợp nên thôi,hắn không hiểu nên nghi hoặc hỏi

-Huân Nhi,tại sao

Không biết vì sao lúc Huân Nhi từ chối,tâm cảnh của Trần Sơn có chút nhộn nhạo,đó là một sự thất lạc

-xin lỗi huynh,Huân Nhi không thể nói

Huân Nhi ánh mắt buồn bã thê lương giọng nói

Trần Sơn đầu đầy chấm hỏi, nhưng mà hắn rất nhanh bình tĩnh lại, nhìn thấy Huân nhi vẻ mặt đau khổ thê lương như vậy làm hắn không thể chịu được,đi tới nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng

Tiêu Huân Nhi bị ôm thì giật mình,nhưng mà rất nhanh bình tĩnh,cảm nhận một chút thân thể mạnh khoẻ của Trần Sơn một lúc rồi nói

-Trần Sơn đại ca, được rồi,buôn Huân Nhi ra đi

Trần Sơn nghe giọng nói đó cũng không gượng ép,buôn ra Huân Nhi,hắn bây giờ không biết phải nói gì,nội tâm hắn có rất nhiều lời muốn nói,nhưng mà không hiểu vì sao hắn không thể nói ra miệng

-Trần Sơn đại ca, muội về trước đây

Huân Nhi thấy Trần Sơn vẻ mặt đó thì cố nở nụ cười nói

-Huân Nhi,muội bảo trọng

Trần Sơn cũng không gượng ép mà nói một cái,rồi ánh mắt ra hiệu Tố Tố

Tố Tố thấy vậy thì hiểu,né ra một con đường

Huân Nhi không nói gì mà nội tâm mất mát đi ra cửa

Trần Sơn nhìn bóng lưng Huân nhi dần dần đi xa,bỗng nhiên lúc này nội tâm hắn không muốn rất mãnh liệt,nội tâm như thể đang mách bảo hắn*cản lại,cản lại,cản lại muội ấy*

Trần Sơn không chịu nổi nữa,chạy ra ôm Huân nhi vào lòng

Huân Nhi đang thất thần bị ôm vào lòng thì giật mình,cảm nhận đó là Trần Sơn thì buồn bã nói

-Trần Sơn đại ca, huynh để muội đi đi

Trần Sơn không nghe mà ôm Huân Nhi vào lại phòng,lần này vào phòng là của Y Tiên với Nhã Phi

-Huân Nhi,ta không muốn muội rời đi,ta muốn muội nói thật với ta, rốt cuộc muội làm sao?, nếu muội không thích ta thì ta không gượng ép, nếu muội thích ta thì tại sao muội lại rời đi?

Trần Sơn vào phòng rồi thì buôn Huân nhi ra nhìn vào ánh mắt nàng hỏi,bây giờ hấn nói chuyện thoải mái hơn nhiều, vừa rồi có ba người chúng nữ làm hắn có những chuyện rất khó nói

Huân Nhi nhìn trong phòng không có ai thì xấu hổ mặt đỏ chót lên,lúc nghe đến giọng nói của Trần Sơn thì lấy lại tinh thần,ngẩn đầu lên nói

-Trần Sơn đại ca, thật ra Huân nhi cũng thích huynh,nhưng mà trước nay Huân nhi lại có tình cảm với Tiêu Viêm ca ca, Huân Nhi không thể làm một người như vậy

Trần Sơn nghe vậy thì chợt hiểu

-Huân Nhi, muội đừng suy nghĩ lạc quan như vậy,lúc trước muội yêu ai hay đi với ai ta đều không quan tâm, ta chỉ muốn biết bây giờ muội có thật lòng với ta hay không, chỉ cần ta yêu muội và muội yêu ta,vậy chuyện trước kia chúng ta hãy quên đi và bắt đầu cuộc sống mới?

Hiểu rồi thì Trần Sơn thăm tình nhìn vào mắt Huân Nhi nói, giọng nói đầy mê lực

Huân Nhi thấy ánh mắt thâm tình với giọng nói mê lực đó mà xuất thần cảm động

Một lúc sau,Huân Nhi từ trong xuất thần tỉnh lại,ánh mắt long lanh,nội tâm mong chờ hỏi

-Trần Sơn đại ca,thật chúng ta có thể yêu nhau?, sau này huynh sẽ không trách chuyện trước nay muội đã từng thích một người chứ

Đáp lại câu hỏi của Huân Nhi là một giọng nói chắc chắn không chút giả dối của Trần Sơn

-đúng vậy,ta có thể thể thề với muội,những chuyện ta nói là thật,ta sẽ không trách chuyện trước nay muội thích ai,ta chỉ cần biết chúng ta bây giờ yêu nhau,những chuyện quá khứ chúng ta hãy quên nó đi,được chứ?

Huân Nhi nghe thấy lời thề đó thì nội tâm mong chờ từ từ yên tĩnh lại,hai mắt bắt đầu bắt đầu mê ly nhìn Trần Sơn,một thứ gì đó đã in sâu vào trong nội tâm của Huân Nhi,bây giờ Huân Nhi chỉ cảm thấy Trần Sơn như là tất cả của mình vậy,ký ức về Tiêu Viêm đã tan biến hết thẩy,bây giờ Huân Nhi trong đầu chỉ có mỗi hình bóng Trần Sơn

-keng báo động,báo động,báo động ký chủ,điện thoại đang gặp công kích từ Thế Giới Ý Thức,điện thoại đã sác nhận ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ Nạp Thiếp,điện thoại sẽ lấy năng lượng nhiệm vụ đó cưỡng ép truyền tống về thế giới địa cầu,lần này thế giới ý thức rất tức giận và có lí do tấn công chúng ta,tuy tức giận nhưng thế giới ý thức chưa đến bước cuối cùng nên sẽ không đồng quy vu tận,cho nên điện thoại có thế chống cự lại hai phút để cho ký chủ chuẩn bị truyền tống,trong thời gian đó điện thoại sẽ phân tâm định vị toạ độ để truyền tống,trong vòng hai phút ký chủ phải cho ra đáp án không thì điện thoại sẽ cưỡng ép truyền tống,báo động hoàn tất

Một thanh âm báo động chói tai và thanh âm máy móc điện thoại vang lên trong đầu Trần Sơn,không suy nghĩ nhiều mọi chuyện cứ để quay về rồi tính tiếp

Suy nghĩ xong Trần Sơn ôn nhu nhìn Huân Nhi nói

-Huân Nhi,muội theo ta chứ?

Huân Nhi đang say mê nhìn Trần Sơn,nghe tiếng nói ôn nhu đó,theo bản năng Huân nhi gật gật đầu rồi say mê nhìn tiếp

Trần Sơn thấy Huân nhi gật đầu thì nội tâm vui mừng, ôm Huân Nhi vào lòng,bởi vì thời gian có hạn cho nên Trần Sơn Không có thời gian để hưởng thụ,

Trần Sơn vội vàng ôm Huân Nhi về phòng chúng nữ,rồi thông báo với chúng nữ chuẩn bị truyền tống,Trần Sơn tay trái ôm eo Huân Nhi,tay phải ôm eo Tố Tố,Y Tiên với Nhã Phi thì hai hai bên nắm tay với nhau,Trần Sơn thấy chuẩn bị đủ rồi thì hô lên một cái

-các nàng chuẩn bị truyền tống,hãy buông lỏng tinh thần

-vâng x4

Thấy mọi người chuẩn bị rồi Trần Sơn mặc niệm*điện thoại,trở về*

-Keng Sác nhận Ký chủ Yêu cầu trở về

-Keng đã định vị toạ độ hoàn tất

-Keng bắt đầu truyền tống...

Theo tiếng nói của điện thoại trong đầu Trần Sơn thì 5 người lập tức biến mất khỏi phòng này

-Ầmmmm,Ầmmmm

Trầm Sơn năm người vừa đi thì thế giới bỗng nhiên run rẩy,các loại năng lượng thần bí xuất hiện các ngỏ ngách trên toàn Đại Lục,như thể loại năng lượng thần bí đó đang dò xét một thứ gì đó,bầu trời mây đen kéo đến,đất trời run lên,một lúc sau mới yên tĩnh trở lại

-chuyện này là sao,Huân Nhi con ta đâu,aaa tại sao Ngọc Sinh Mệnh con ta lại dập tắt aaaaa

Trung Vực,Cổ Tộc,Cổ Nguyên đang ngồi xếp bằng thì cảm ứng được gì vội vàng triệu hồi một viên ngọc,lúc nhìn thấy viên ngọc đen tối thì Cổ Nguyên hai mắt đỏ lên khí tức Đấu Thánh hoàn toàn bộc lộ ra hét lên một tiếng tê tâm liệt phế,vang vọng trời đất rồi xé rách không gian đi tới hướng Gia Mã Đế Quốc.....

(Đấu Phá Thương Khung-The End)