Chương 92:1029 Cuộc Gọi Nhỡ

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 92:1029 Cuộc Gọi Nhỡ

Suy nghĩ xong xuôi,Trần Sơn cảm thấy mình không nên quá bi thương,mà hãy sống một cuộc sống hạnh phúc,lúc đó cha mẹ của hắn mới yên tâm sống kiếp khác được

Bình phục tâm tình Trần Sơn bay xuống hướng bốn thân ảnh xinh đẹp đang đứng chờ mình phía dưới đó

Rất nhanh Trần Sơn đã bay xuống

-các nàng khóc?

Trần Sơn xuống thì nghi hoặc quan tâm hỏi,chỉ thấy Trước mặt hắn là bốn thân ảnh xinh đẹp,dung nhan động lòng người nhưng mà trên khuôn mặt mỗi người lại xuất hiện hai hàng lệ thuỷ

-thiếp thân không sao

Thấy Trần Sơn đã bình thường trở lại,Tố Tố lấy khăn lau nước mắt rồi mỉm cười hiền lành nói

-muội cũng không sao(Nhã Phi cũng lau nước mắt rồi mỉm cười nói)

Trần Sơn đại ca,Huân Nhi cũng không sao(Huân nhi)

-Trần Sơn ca ca,muội nhớ nghĩa phụ,muội nhớ phụ mẫu đã mất của mình

Tiểu Y Tiên thì hai mắt lệ thủy nói

Trần Sơn nhìn người nhỏ tuổi nhất trong đoàn mà thương yêu tới ôm nàng vào lòng,nói một giọng nói quan tâm an ủi

-Y Tiên,muội đừng quá thương tâm mà hãy sống hạnh phúc,các nàng cũng vậy

Trần Sơn an ủi một câu rồi nhìn chúng nữ,bắt đầu an ủi tiếp

-ta muốn nói với các nàng,vừa rồi ta gặp phụ mẫu đã mất đi của mình,hai người ấy lúc mới mất đi thì nội tâm lo lắng cho ta và đã lưu lại một đạo linh hồn tàn niệm dấu sâu vào lòng ta,vừa rồi ta hạnh phúc vì có các nàng nên đã nói ra cảm xúc của ta,bởi vì vậy mà phụ mẫu của ta mới bị thức tỉnh và được giải thoát,các nàng cũng vậy,các nàng sống hạnh phúc với ta thì người đã mất hay người vẫn còn trên nhân thế cũng cảm thấy hạnh phúc

Giọng nói của Trần Sơn rất hiệu quả,chỉ thấy chúng nữ nghe xong thì hai mắt sáng lên hiểu,mỗi người nội tâm như được giải khai, hai mắt thì say mê nhìn Trần Sơn,nội tâm ngọt ngào hạnh phúc

-thôi được rồi,chúng ta vào ăn sáng đi,đã 6h30 rồi

Trần Sơn nhìn trời rồi nói,ở biển này đoán giờ mà không cần dùng công nghệ hiện đại cũng được,chỉ cần nhìn mặt trời là biết mấy giờ

-vâng x4

Trần Sơn dẫn bốn nữ ngồi vào bàn ăn,vừa ăn hắn vừa giải thích chuyện thế giới này

-chắc hôm qua Tố Tố có giải thích sơ qua về thế giới này cho các nàng rồi chứ,hôm nay ta sẽ giải thích lại,thế giới này được gọi là Vũ Trụ,trong vũ trụ bao la Ngân Hà rộng lớn có rất nhiều hành tinh,các hành tinh đó 'ĐA SỐ' đều có hình cầu,nơi chúng ta đang ở cũng là một hành tinh hình cầu,được gọi là Hành Tinh Xanh,thuộc Thái Dương Tinh Hệ

Giải thích đến đây,Trần Sơn mỉm cười quay sang Huân nhi nói

-Huân Nhi bây giờ muội tin những lời lúc trước ta nói rồi chứ

Huân nhi nghe vậy thì ngẩn người,bắt đầu nhớ lại,đó là ở Tiêu Gia,lúc đó Huân Nhi muốn biết mục đích của Trần Sơn đến Tiêu Gia làm gì nên đã đi theo,lúc đó Trần Sơn có nói chuyện này, lúc đó nàng còn không tin,nhưng mà bây giờ nàng tin tưởng

-Trần Sơn đại ca,vậy huynh có thể cho Huân Nhi xem?

Huân Nhi trong lòng hiếu kỳ nồng đậm bỏ chén đũa xuống ngẩn đầu lên hỏi

Trần Sơn nhìn ánh mắt nghi hoặc hiếu kỳ đó thì cười cười,ý nghĩ bắt đầu tập trung vào chiếc nhẫn trên ngón tay trỏ,triệu hồi ra một cái điện thoại

Trần Sơn mở nguồn lên,cái Điện Thoại Xuyên Vạn Giới này không bao giờ hết pin,thật thần kỳ

Rất nhanh màn hình điện thoại khởi động,một hình ảnh các mảnh tinh không ngân hà rộng lớn xoay tròn liên tục rất ảo diệu,đó là giao diện chính của điện thoại

Trần Sơn mặc niệm* xem hình ảnh các hành tinh hệ mặt trời,phóng ra cho mọi người cùng xem*

Theo thanh âm của Trần Sơn kết thúc thì điện thoại lập tức có chuyển biến,là một hình ảnh bốn chiều từ màn hình chiếc điện thoại chiếu ra,đó là hình ảnh các hành tinh hình tròn và Thái Dương Tinh Hệ nằm ở giữa

-Huân Nhi nàng thấy chứ,cái viên tròn tròn to lớn màu đỏ này là mặt trời,cái viên tròn màu đỏ này là Sao Hoả,hình viền rằng này là Sao Mộc,cái viên hình tròn màu sẫm này là Sao Diêm Vương,còn viên màu tối tối này là Sao Thủy,còn cái viên có một vòng tròn bao quanh này là Sao Thổ,bởi vì chúng nó đều quay quanh mặt trời nên mới có tên chung là Thái Dương Tinh Hệ

Mọi người kinh ngạc nhìn màn hình bốn chiều đó,ở đó có Tám viên bi to lớn,sáu viên bi đang xoay tròn một viên Bi màu đỏ to lớn hơn

-Trần Sơn đại ca,muội tin huynh,vậy viên kia là Hành Tinh Xanh ư?

Huân Nhi hiếu kỳ chỉ vào một viên có hình tròn màu trắng pha tạp với màu xanh lá và xanh dương nói

Trần Sơn cười cười giải thích

-đúng vậy đây là hành tinh của chúng ta đang ở,người dân đất nước của ta thường gọi nó là trái đất,còn viên bi nhỏ nhỏ màu sẫm này là mặt trăng,là Nguyệt mà buổi đêm chúng ta thường nhìn thấy trên bầu trời,Viên lớn nhất là mặt trời,là Nhật đó,ánh sáng của nó làm chúng ta nhận biết buổi ngày

-Woa,thật thần kỳ,Trần Sơn đại ca?,chúng ta đang ở phía trên viên bi đó ư,tại sao chúng ta có thể ở trên viên bi đó?,nhưng mà tại sao viên bi đó lại đang xoay tròn?,chúng ta đang đứng im một chỗ sao không cảm nhận được mặt đất đang di chuyển?

Huân Nhi hiếu kỳ nồng đầm kinh ngạc thốt lên rồi hỏi liên tục

Trần Sơn quan sát thì nhận thấy mọi người ai cũng có chung câu hỏi với Huân Nhi thì cười cười bắt đầu giải thích

-đúng vậy,chúng ta đang ở trên đó,nơi chúng ta đang ở cũng đang di chuyển,nhưng mà chúng ta có thể nhận thấy đều đó bởi vì ngày và đêm,muội thấy không,theo thời gian trôi qua,thí dụ buổi sáng thì Nhật từ hướng đông dâng lên rồi đến hướng tây rồi bắt đầu là Nguyệt hiện ra rồi di chuyển tiếp,đó là cách nhận biết hành tinh chúng ta đang di chuyển

Trần Sơn học dốt không biết cách giải thích những chuyện này nhiều nên cố gẳng hết sức giải thích

Tuy Trần Sơn giải thích ngu dốt,nhưng mà Huân Nhi rất thông minh,có thể hiểu được ý nghĩa của nó,lúc hiểu được rồi thì kinh ngạc thốt lên

-á,vậy lúc quả cầu này quay ngược lại thì đầu của chúng ta sẽ hướng phía dưới ư,tại sao chúng ta không bị???

Chúng nữ,đúng hơn là ba nữ nhân khác cũng hiếu kỳ nồng đậm nhìn Trần Sơn chờ hắn giải thích

Trần Sơn xem những ánh mắt đó mà đầu to như cái đấu,khóc không ra nước mắt,biết vậy lúc trước chuyên tâm học giỏi hoặc học thêm vài năm nữa thì tốt biết mấy

-chờ ta một chút,ta cần suy nghĩ

Trần Sơn vội vàng nói rồi bắt đầu suy nghĩ làm sao để có thể giải thích chuyện này,đầu của hắn được vận hành liên tục

Một lúc sau,Trần Sơn suy nghĩ được một chút thì bắt đầu giải thích tiếp

-là như vậy,hành tinh của chúng ta có một lõi nằm ở trung tâm,lõi đó có khả năng là lực hút từ trường,cho nên chúng ta chổng ngược lại mà không bị ngã

Nghe giải thích ngu dốt của Trần Sơn,chúng nữ đầu đầy chấm hỏi,ánh mắt nghi hoặc nhìn Trần Sơn

Nhìn ánh mắt nghi hoặc của chúng nữ,Trần Sơn khóc không ra nước mắt

Bỗng nhiên linh cơ khẽ động,Trần Sơn giải thích tiếp

-giải thích vậy các nàng không hiểu lắm,vậy ta giải thích chuyện tiếp theo,như các nàng thấy trong hình ảnh thì hướng một chiều trên và dưới chứ,thật ra không có phía trên hay phía dưới hay là bốn chiều gì cả,mà nó nằm trong hư vô,không có trái phải trên dưới gì cả,chúng ta không biết được là chúng ta đang ở trên hay ở dưới được,và lực hút của Trái Đất đã cho chúng ta đứng trên nó,các nàng hiểu sơ rồi chứ?

Huân Nhi rất thông minh,nghe như vậy thì lâm vào tưởng tượng một lúc rồi kinh ngạc thốt lên

-a thì ra là vậy

Ba nữ nhân khác tuy không hiểu gì nhiều nhưng mà cũng không thể chứng tỏ mình ngu dốt được nên cười cười nói

-thiếp (muội)cũng hiểu x3

Trần Sơn nghe ba người đáp án thì vui mừng,nội tâm như được giải thoát,vừa rồi hắn giải thích mà đau đầu vãi nồi ra,hắn thề là lần sau hắn không nói đến cái này nữa

-các nàng hiểu là được rồi,các nàng ăn tiếp đi,ta ăn xong rồi

Trần Sơn nói rồi chuẩn bị tắt điện thoại thì dừng lại,bởi vì hắn nhìn thấy trên điện thoại có một chấm tròn màu đỏ nho nhỏ ở góc bên phải màn hình điện thoại đang nhấp nháy

Hiếu kỳ,Trần Sơn mặc niệm vào hình chấm đó

Theo Trần Sơn mặc niệm thì lập tức chấm nhỏ đó bắt đầu phóng lớn,rồi một hình ảnh làm hắn khựng người lại

Hắn thấy cái gì?,hắn thấy trên màn hình là một tấm ảnh một cô gái xinh đẹp,đó là Phạm Dung,không để ý thân ảnh đó mà hãy nhìn đến một dòng chữ

Trên đó có viết,'Phạm Dung đã gọi cho ký chủ 1029 cuộc gọi nhỡ'

Trần Sơn nhìn nó mà thất thần,một lúc sau hắn lấy lại tinh thần nghi hoặc hỏi*điện thoại,tại sao không thông báo cho ta,tại sao trước giờ ta không biết Phạm Dung gọi cho mình?*

-Keng trả lời ký chủ,lúc Phạm Dung gọi thì ký chủ đang ở không gian và thời gian khác nên không được kết nối,còn chuyện không thông báo thì ký chủ chưa từng dặn đều này cho điện thoại,trả lời hoàn tất

Trần Sơn bây giờ khá thất thần nên không suy nghĩ đến việc mắng chửi Điện Thoại về việc không thông báo,nhưng mà nghe giải thích thì mình cũng có chút quên chuyện này,Trần Sơn thở dài mặc niệm tiếp*điện thoại,trình bày ra lịch trình thời gian các cuộc gọi đó*

Lập tức,một màn hình giả lập bổng nhiên xuất hiện trước mặt Trần Sơn

Trên đó có rất nhiều thông tin thời gian về cuộc gọi,ví dụ

Ngày 14/11 19h20p40s cuộc gọi nhỡ thứ *1

Ngày 15/11 19h19p12s cuộc gọi nhỡ thứ *2

Ngày 16/11 19h02p48s cuộc gọi nhỡ thứ *3
...
.
.....

Ngày 17/9 17h19p25s cuộc gọi nhỡ thứ *1026

Ngày 18/9 17h40p40s cuộc gọi nhỡ thứ *1027

Ngày 19/9 17h47p34s cuộc gọi nhỡ thứ *1028

Ngày 20/9 17h21p56s cuộc gọi nhỡ thứ *1029

Một hàng dài cuộc gọi nhỡ được kéo dài xuống

Trần Sơn thất thần lấy tay điểm trước mặt màn hình kéo kéo,vuốt vuốt màn hình giả lập xuống,lúc hắn xem đến cuối thì hiểu,thì ra từ một tháng lúc Trần Sơn đi qua Thế Giới Đấu Khí Đại Lục thì ngày nào Nàng ấy cũng gọi cho mình,tổng cộng là 1029 ngày nàng ấy gọi,tất cả được gọi từ buổi chiều,hoặc buổi tối

Trần Sơn đoán chắc nàng ấy đi làm về rồi gọi cho mình,nhưng mà gọi cho mình để làm gì?

-Lão Công huynh sao vậy?

Lúc này,Tố Tố ăn xong ngẩn đầu lên trông thấy ánh mắt thất thần của Trần Sơn thì nội tâm nghi hoặc,giọng nói đầy quan tâm hỏi

Nghe giọng nói của Tố Tố,Trần Sơn lấy lại tính thần nói

-là Phạm Dung gọi điện thoại cho ta

-hả,Pham Zùng gọi sao huynh không bắt máy mà thất thần?

Tố Tố nghi hoặc hỏi thêm

-không phải gọi bây giờ mà trước nay,từ lúc chúng ta đi sang Đấu Khí Đại Lục thì thế giới này đã trôi qua 3 năm,Phạm Dung đã gọi mỗi ngày mỗi cuộc sau một tháng lúc chúng ta đi,đến bây giờ thì 1029 cuộc có nghĩa là gần 3 năm,nàng ấy không bỏ lỡ cuộc gọi nào,ngày nào cũng gọi cả

Trần Sơn nói đến đây thì thất thần tiếp,hắn không hiểu vì sao mà nàng ta lại gọi mình nhiều như vậy,chẳng lẽ nàng ấy có đều muốn nói

-Lão Công,vậy huynh gọi lại cho Pham Zùng đi

Tố Tố hiền lành nói,Tố Tố nghe Trần Sơn nói thế giới này đã qua ba năm cũng rất nghi hoặc nhưng mà không hỏi nhiều,Tố Tố không tò mò lắm vì chuyện này,chỉ cần có thể đi theo lão công thì thời gian bao lâu hay chuyện khác nàng mặc kệ

Nghe ý kiến của Tố Tố thì Trần Sơn định gọi,nhưng mà hắn dừng lại thất thần tiếp,hắn không biết mình nên nói cái gì,chúc phúc cho nàng?

Chúng nữ ba người nghe Trần Sơn với Tố Tố đối thoại thì nghi hoặc,Pham Zùng là ai,tuy nghi hoặc nhưng mà thấy Trần Sơn thất thần thì không suy nghĩ gì nhiều

-lão công,chúng thiếp đã ăn xong,chúng thiếp dọn chén bát đây

Tố Tố thấy Trần Sơn nghe mình nói rồi ngẩn người thì không biết nói gì,liếc mắt ra hiệu chúng nữ,nói một câu rồi đoàn bốn người dọn chén bát xuống

Tiếng nói của Tố Tố lần này làm Trần Sơn lấy lại tinh thần,nhìn lại thì thấy chỉ còn một mình ngồi ở đây,một lúc sau Trần Sơn bình phục tâm tình mặc niệm*điện thoại gọi Phạm Dung*

(---còn tiếp---)