Chương 93: Hẹn Gặp

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 93: Hẹn Gặp

Trong một căn phòng thuộc một ngôi nhà cấp 4 khá đẹp

Chỉ thấy một cô gái đang nằm ngủ ngon say trên giường nệm

-tinggg tinggg timggg

Bỗng nhiên lúc này một tiếng chuông đánh thức cô gái đang nằm ngủ đó

Phạm Dung từ trong giấc mơ tỉnh dậy,hai hàng lông mày của nàng có chút nhíu lại vì bị đánh thức khi đang ngủ,lười nhát lấy tay quơ quơ muốn tìm cái điện thoại

Một lúc sau, trên tay truyền đến một cảm giác như nắm được một vật thể gì đó,Phạm Dung đoán nó là điện thoại,thế là liền cầm tới,nàng cũng không nhìn trên màn hình là ai,mà lười nhát để điện thoại bên lỗ tai chọt nhận cuộc gọi

-A lô

Phạm Dung thanh âm buồn ngủ nói

Quay lại với hoang đảo, bởi vì điện thoại này rất cường đại,có thể kết nối với vệ tinh cho nên ngoài này hắn không cần sóng mạng mà vẫn gọi được

-alo

Trần Sơn nghe đối phương bắt máy thì nói lại

Một thanh âm nam nhân có chút ổn trọng quen thuộc nhưng mà cũng có chút xa lạ làm Phạm Dung nhíu mày lại,có chút tức giận vì buổi sáng sớm có người quấy rối

-xin hỏi ngài là ai,tôi chưa đến giờ làm việc

Phạm Dung cố gắng đè nén phẫn nộ vì bị đánh thức nói

-là ta,Trần Sơn

Thanh âm đó lại được vang lên trên chiếc điện thoại,nghe thanh âm này với cái tên làm mình ngày nhớ đêm mong này thì Phạm Dung giật mình bắn người dậy,tâm tình đủ loại cảm xúc,vui mừng có,lo lắng có,thất vọng có,đầy đầy cảm xúc làm nàng thức tỉnh,không còn buồn ngủ nữa

-là,là anh,tại sao tôi gọi nhiều lần cho anh mà anh không bắt máy?

Phạm Dung cố khống chế nội tâm cảm xúc hỏi

Nghe thanh âm đó,Trần Sơn bí lời,hắn không biết phải nói như thế nào,hắn không thể nói mình đi qua thế giới khác nên điện thoại không có sóng

-chuyện này,xin lỗi cô gọi cho ta làm gì?

Trần Sơn suy nghĩ không ra câu trả lời thì đánh trống lãng

-à,à lúc trước tôi thấy nhà anh không có ai cho nên tôi gọi anh,lúc đó điện nước hoá đơn đưa tới,tôi phải trả nợ cho anh, bây giờ anh đang ở đâu,chúng ta có thể gặp nhau chứ?

Phạm Dung giải thích một chút rồi hỏi,lúc hỏi đến cuối thì giọng nói có chút mong đợi

Trần Sơn cũng nghe thấy giọng nói mong đợi đó

-ừ,nhưng mà buổi sáng thì không được,9h tối tôi về nhà,chúng ta gặp nhau ở nhà

Trần Sơn nói một câu rồi tắt máy,suy nghĩ* mình quên mất vụ tiền nhà tiền nước tiền thuế, có lẽ vì lí do đó mà cô ta mới gọi mình,ừ đúng vậy*

Nghe được đối phương nói,Phạm Dung nội tâm vui mừng,định nói cái gì thì điện thoại báo lại tụt tụt tụt,

Phạm Dung nội tâm thất lạc cầm điện thoại dơ ra,bắt đầu nhớ lại chuyện cũ

Ba năm trước lúc anh ta cứu mình trong tay một đám cướp xấu xa,lúc đó anh ta máu chảy đầy người mà anh ta không kêu đau một tiếng,lúc đó anh ta khuôn mặt lạnh lùng,từ lúc đó ta đã biết,ta đã yêu anh ta

(Tác;trí tưởng tượng của cô nàng này thật phong phú)

Nhưng mà sau này lúc anh ta dẫn bạn gái về,lúc đó ta rất thương tâm,ta đã tổn thương nặng nề,bạn gái anh ấy xinh đẹp hơn ta rất nhiều, hiền hoà hơn ta rất nhiều, nhưng mà đêm hôm đó ta và anh ấy đã mây mưa một đêm,khụ khụ!bỏ qua chuyện nhảm nhí này đi

Phạm Dung cầm điện thoại thất thần nhớ đến thân ảnh đó,trong tưởng tượng thân ảnh Trần Sơn không được hiện rõ bởi thời gian khá lâu

Quay lại với hoang đảo,Trần Sơn đang dọn vệ sinh hoang đảo này,chỉ thấy hắn chạy đi đến đâu thì rác ở đó biến mất một cách thần bí,nói cho thần bí thôi chứ hắn thu hồi vào nhẫn chứa đồ rồi

Với Tu Vi bây giờ của Trần Sơn thì rất nhanh hắn đã chạy một vòng mép hòn đảo,tất cả rác đã nằm gọn trong một chiếc giới chỉ

-haizz,con người bây giờ thật vô ý thức,rác nhiều như vậy

Trần Sơn thấy hết rác rồi thì dừng lại thở dài,trong ý niệm của hắn,cả một cái giới chỉ chất đầy các loại rác,

-Trần Sơn ca ca,trời thật nóng

Đúng Lúc này có một thanh âm đánh thức Trần Sơn than thở,Trần Sơn quay đầu nhìn lại,chỉ thấy Tiểu Y Tiên ngồi dưới một góc cây có bóng râm nhìn trời than thở

Trần Sơn khá khó hiểu,hắn bây giờ thể chất rất cao,cho nên dù trời có nóng 100 độ hay lạnh dưới âm độ thì hắn cũng chẳng cảm nhận được gì,nhưng mà thấy y Tiên mồ hôi chảy đầy gương mặt thì có chút thương sót

Y Tiên bởi vì độc thể duyên cớ cho nên không có tu luyện đấu khí hay linh khí gì hết,thế nên nàng ấy thể chất vẫn là thường nhân,nóng lạnh nàng ấy vẫn cảm nhận được,mà ngoài hoang đảo này ngày thì nắng nóng kinh khủng đối với thể chất phàm nhân

-Y Tiên,đi theo ta

Trần Sơn cảm thấy thương sót,đi tới ôm nàng lại rồi vận chuyển Nguyên Khí xuống chân chạy vào rừng rậm,

Bởi vì Phong Nguyên Tố ở dưới này quá ít cho nên hắn hạn chế không phi hành,phi hành ở độ thấp thì phải tiêu hao rất nhiều Nguyên Khí,còn ở trên cao thì càng nắng nóng hơn,tuy có gió nhưng mà cũng chẳng làm được gì,gió cuống theo ánh nắng làm chẳng mát tí nào mà còn nóng hơn nữa

Rất nhanh Trần Sơn ôm Y Tiên chạy đến giữa khu rừng

-Y Tiên,muội thấy thế nào rồi?,đỡ nóng hơn chưa

Vào đây bóng râm cây cối nhiều nên Trần Sơn hỏi

-Trần Sơn ca ca,vẫn còn nóng,nhưng mà đỡ hơn ngoài kia

Y Tiên nằm trong ngực Trần Sơn nhíu mày nói,tuy ở đây bóng râm rất nhiều,nhưng mà không khí vẫn còn rất nóng

-Trần Sơn ca ca,buôn Y Tiên ra đi

Nằm trong ngực Trần Sơn làm Y Tiên càng nóng hơn nên nói

Trần Sơn nghe vậy thì để nàng xuống,vừa để nàng xuống thì trên ngực hắn có một cảm giác ướt truyền đến

Trần Sơn cúi đầu nhìn lại,chỉ thấy y phục trắng tinh của mình một mảnh thâm ướt, liết mắt nhìn Y Tiên thì hiểu, bởi vì Y Tiên mặc y phục màu tím cho nên hắn không thấy nàng đang mồ hôi ướt cả y phục

Y Tiên vừa được thả ra thì bắt đầu cởi y phục,lúc còn một khố,một yếm thì dừng lại,nhưng mà Y Tiên vẫn nhíu mày vì không khí còn rất nóng

Trần Sơn bên này thì hai mắt lồi ra nhìn Y Tiên,lúc trước hắn thấy nàng mặc nội y rồi,nhưng mà lúc đó thân hình nàng không như bây giờ,chỉ thấy một thân ảnh thon thả xinh đẹp đang đứng trước mặt mình giải khai y phục,lúc còn một yếm màu tím và khố màu tím thì dừng lại.

Xuất hiện trước mặt Trần Sơn là một thân hình hoàn mỹ,tuy hắn có tâm cảnh nhưng mà vẫn rất nhộn nhạo,,hai ngọn cao phong lúc trước còn nhỏ bây giờ đã trưởng thành,tuy được dấu kín trong cái yếm nhưng mà cũng nhô ra với diện tích khá lớn,Trần Sơn đoán chúng nó lớn phải gần bằng nắm tay nếu mình nắm chúng vào, vòng eo trắng trẻo nhỏ bé,đôi chân trắng ngọc thon thả,làng da toàn diện thì trắng trẻo không xuất hiện một chút tì vết nào

-Trần Sơn ca ca,tại sao ở đây lại nóng như

Y Tiên giải khai y phục xong thì ngẩn đầu lên nói,lúc nhìn đến ánh mắt tà hoả của Trần Sơn thì dừng lại,không nói nữa, ánh mắt tà hoả đó làm Y Tiên nội tâm khẩn trương lên,tim nhảy bình bịch,nhưng mà có chút mong đợi

Tiếng nói của Y Tiên đánh thức Trần Sơn

-Y Tiên,muội đã trưởng thành

Bình phục tâm tình,Trần Sơn say mê nhìn Y Tiên nói

không biết vì sao,nghe giọng nói đó của Trần Sơn làm Y Tiên xấu hổ mặt đỏ chót lên,nội tâm có chút mong đợi,nhưng mà lần này nàng không dám yêu cầu làm chuyện đó,giống như nội tâm mách bảo nàng chưa phải là lúc vậy

Trần Sơn nhìn khuôn mặt xấu hổ đó thì chịu không nổi nữa,đi tới ôm nàng vào lòng,vừa ôm vào thì một cảm giác thân thể mềm mại,làng da mịn màn,tả hoả Trần Sơn dâng cao hết cở

-Y Tiên,chúng ta được chứ?

Trần Sơn nhìn xuống nói

nghe giọng nói đó,Y Tiên càng khẩn trương hơn,tim đập lên như một đàn nai chạy

-vâng

Y Tiên nói nhỏ một tiếng như muỗi kêu,mặt đỏ thì tới mang tai,lúc cảm nhận được phía dưới bụng mình có một vật gì đó to lớn mà cứng rắng đụng vào thì tinh thần càng khẩn trương hơn nữa,hai mắt Y Tiên nhắm lại chờ Trần Sơn làm việc

Trần sơn thấy vậy thì tà hoả dâng lên trong người hết mức có thể rồi,tà hoả như thể muốn xông người mà ra,chuẩn bị bồng Y Tiên đến tảng đá bên kia dã chiến thì

-Keng thông báo ký chủ,khụ khụ,xin lỗi vì đã quấy rầy ký chủ vào lúc này,nhưng mà điện thoại sẽ thông báo một chuyện,ký chủ bây giờ không nên làm chuyện phòng the với Y Tiên,đều đó sẽ rất có hại,thông báo hoàn tất

(---còn tiếp--)