Chương 94:Không Thể Hái Quả

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 94:Không Thể Hái Quả

-Keng thông báo ký chủ,khụ khụ,xin lỗi vì đã quấy rầy ký chủ vào lúc này,nhưng mà điện thoại sẽ thông báo một chuyện,ký chủ bây giờ không nên làm chuyện phòng the với Y Tiên,đều đó sẽ rất có hại,thông báo hoàn tất

Bỗng nhiên lúc này,một thanh âm khốn nạn đánh gãy Trần Sơn,Trần Sơn tức điên lên mặc niệm mắng chửi*mụ nội nó,ngươi không biết thời điểm nào cần hiện hả,mụ nội nó xxxx*

Chửi một lúc sau,Trần Sơn tức giận trong lòng mới có một chút giảm bớt,bình tĩnh lại một chút,cảm nhận phía dưới biểu đệ đã cương hết mức có thể,cảm nhận trong lòng mình thân ảnh thon thả mềm mại,Trần Sơn kiên nhẫn mặc niệm hỏi*nói,tại sao ta không làm chuyện đó với Y Tiên được?,nàng ấy đã trưởng thành rồi*

-keng trả lời ký chủ,khụ khụ!điện thoại vừa rồi đã xin lỗi ký chủ rồi mới trả lời,ký chủ không nên trách điện thoại,trả lời câu hỏi ký chủ,chuyện phá thân nàng ấy thì không nên làm bây giờ,nàng ấy thân có Ách Nan Độc Thể,nếu ký chủ phá thân nàng ấy thì Độc Thể sẽ phát tán ra,lúc đó có Thần Dược cũng không kịp hoá giải,thế nên điện thoại mới chen vào lúc này,trả lời hoàn tất

Thanh âm máy móc lạnh lùng như dội một thùng nước lạnh vào người Trần Sơn,lập tức tà hoả trong người Trần Sơn phai tắt,biểu đệ cũng hiểu được,buồn bã mềm yếu lại,

Trần Sơn ngơ ngác nhìn lên bầu trời,hắn không thể nói ra cảm xúc của mình bây giờ,trước nay hắn khống chế không làm chuyện này vì thấy thân thể nàng còn nhỏ,hắn không muốn dằn vặt nàng,bây giờ hắn thấy thân hình nàng đã trưởng thành và chuẩn bị hái quả thì

-Trần Sơn ca ca?

Y Tiên cảm nhận trên bụng vật cứng cáp to lớn đó không còn thì nghi hoặc mở mắt ra nghi hoặc hỏi

-Y Tiên,muội chờ ta một chút

Tiếng nói của Y Tiên làm Trần Sơn bình tĩnh lại,cúi đầu xuống nói một câu,rồi cố khống chế nội tâm tức giận mặc niệm*điện thoại,tại sao lúc trước không thông báo chuyện này?*

-Keng trả lời ký chủ,thứ nhất là ký chủ không hỏi,thứ hai là điện thoại cảm thấy không cần thiết bởi vì lúc trước ký chủ không có ý định phá thân nàng ấy cho nên điện thoại không thông báo,trả lời hoàn tất

Nghe xong điện thoại nói,Trần Sơn tức giận mắng chửi*mụ nội nó,má nó chẳng lẽ ta không hỏi thì ngươi không trả lời?,vậy có ngươi còn có ích gì?,đồ vô dụng*

-Keng điện thoại phản đối ký chủ,điện thoại vô tội,điện thoại oan ức,điện thoại sẽ giải thích vì sao mình vô tội,trả lời ký chủ,tại vì điện thoại không nhận được bất kỳ câu hỏi nào của ký chủ nên điện thoại sẽ không có quền trả lời,tại sao ký chủ không hiểu mà còn mắng chửi điện thoại,điện thoại rất thương tâm,huhu

Nghe thanh âm đó thì Trần Sơn cứng họng lại,bình phục một chút tâm tình rồi hỏi tiếp*vậy tại sao bây giờ ta không hỏi mà ngươi tự động xen vào trả lời?*

-Keng trả lời ký chủ,bởi vì bây giờ điện thoại nhận thấy ký chủ có ý định phá thân Y Tiên nên mới có quyền chen vào, điện thoại phân tích thì có 99% Y Tiên sẽ đoạ nhập vào con đường Độc Sư lúc phá thân xong,sau đó ký chủ sẽ không thể đến gần nàng ấy bởi xung quanh nàng ấy toàn là độc,lúc đó sẽ rất bất lợi cho ký chủ,điện thoại phân tích ra hậu quả nên mới chen vào,trả lời hoàn tất

Trần Sơn nghe xong thì tức giận giảm bớt một chút,cảm nhận trong lòng mình thân ảnh mềm mại đó vẫn còn khẩn trương thì thở dài áy náy nói

-Y Tiên,lần này thật có lỗi với muội,chúng ta không thể làm chuyện đó bây giờ được

Tiếng nói áy náy của Trần Sơn làm Y Tiên tinh thần khẩn trương chuyển đổi thành thất lạc rồi đến đau khổ xong lại chuyển sang tức giận

-Trần Sơn ca ca,huynh gạt muội,muội đã cố lắm mới chuẩn bị xong tinh thần,tại sao năm lần bảy lượt huynh đều như vậy,huynh đang trêu đùa muội sao aaaa

Càng nói Y Tiên càng tức giận,lúc nói đến cuối thì không khống chế được nữa hét lên

-aaa huhuhu huynh gạt muội,muội ghét huynh,ghét huynh huhuhu

-Trần Sơn ca ca,huynh gạt muội,muội đã cố lắm mới chuẩn bị xong tinh thần,tại sao năm lần bảy lượt huynh đều như vậy,huynh đang trêu đùa muội sao aaaa

Càng nói Y Tiên càng tức giận,lúc nói đến cuối thì không khống chế được nữa hét lên

-aaa huhuhu huynh gạt muội,muội ghét huynh,ghét huynh huhuhu

Hét được một lúc Y Tiên khóc oà lên buôn Trần Sơn ra lấy tay nhỏ đấm đấm vào ngực Trần Sơn*tại sao huynh ấy lại như vậy,chẳng phải vừa rồi huynh ấy nói là có thể làm chuyện đó rồi sao,huhu,tại sao huynh ấy lại dừng lại và nói bây giờ không thể làm chuyện đó,huhu chẳng lẽ huynh ấy đang trêu đùa tình cảm của mình,huhuhu*vừa nói đấm đấm ở ngoài nội tâm Y Tiên thì thê lương suy nghĩ

-Y Tiên,muội bình tĩnh,nghe ta nói,Y Tiên

Trần Sơn thấy nàng khóc nhiều như vậy thì hay tay lay lay nàng,cũng không để ý đến những cú đấm tràn đầy sức mạnh đánh lên người mình,khụ khụ,lại quá trớn rồi!,cũng không để ý đến những cú đấm nhỏ bé nhẹ nhàng đang đấm như xoa bóp mình

Y Tiên không nghe tiếng kêu gọi của Trần Sơn mà nội tâm thê lương đấm đấm ngực Trần Sơn,miệng thì khóc lóc kể lể liên tục,nội tâm thì đã thất lạc đi đâu rồi không biết

Trần Sơn kêu gọi một lúc mà không hiệu quả thì dùng biện pháp mạnh,chỉ thấy hắn bá đạo dâm uy cuối đầu xuống hôn vào môi nhỏ đối phương,đầu lưỡi tàn bạo tra tấn đầu lưỡi đối phương

Nhưng mà làm vậy cũng không có hiệu quả gì,Y Tiên nội tâm đã thất lạc mất hồn rồi*Trần Sơn ca ca trước nay đêù trêu đùa mình,vừa rồi cũng vậy,huynh ấy không yêu mình,huynh ấy chỉ xem mình như một món đồ chơi,lúc nào huynh ấy cảm thấy buồn thì trêu chọc tâm hồn nhỏ bé của mình,huhu tại sao lại như vậy,huhu,chẳng phải huynh ấy nói yêu mình sao,tại sai huynh ấy lại trêu đùa mình huhuhu*

Một lúc sau,đang trong thất lạc thì bên ngoài có một cảm giác ngạt thở,Y Tiên giật mình nội tâm trở về,tinh thần trở về,suy nghĩ trở về,lúc có tinh thần rồi thì nhìn đến Trần Sơn hai mắt đang quan tâm nhìn mình,Y Tiên có thể cảm nhận được,trong miệng của mình đang bị đâù lưỡi đối phương quậy phá,đầu lưỡi của mình đang bị đầu lưỡi đối phương ức hiếp,cảm giác khó thở là vì Đối phương đang dùng đầu lưỡi chui vào miệng mình sâu quá

Trần Sơn thấy ánh mắt Y Tiên đã có lại tinh thần thì biết biện pháp mình hiệu quả,đầu lưỡi thu hồi lại,

-hộc hộc hộc

Y Tiên miệng được giải khai thì cả người mềm nhũn ngả vào ngực Trần Sơn thở dốc hồng hộc

Trần Sơn vội vàng ôm Y Tiên rồi bắt đầu giải thích

-Y Tiên,muội nghe ta nói,ta không phải đang trêu đùa muội,mà chúng ta bây giờ không thể làm chuyện này,ta biết vừa rồi ta có lỗi khi nói với muội là bây giờ có thể làm chuyện đó,nhưng mà điện thoại khốn nạn lại thông báo cho ta là chúng ta bây giờ không thể làm chuyện đó

Nói đến điện thoại thì Trần Sơn giọng nói có chút tức giận,không phải vì nó mà Y Tiên mới thất lạc như vậy,nhưng mà hắn vẫn giải thích tiếp

Y Tiên nghe vậy thì hai mắt bắt đầu hiểu ra,nội tâm thất lạc bây giờ mới toàn bộ trở về thân thể,yên lặng nằm trong ngực Trần Sơn lắng nghe Trần Sơn giải thích

-bởi vậy muội bây giờ không thể thất thân,nếu thất thân thì độc thể của muội sẽ phát tán, muội sẽ bị ép buộc trở thành độc sư,cho dù ta có thần dược từ thế giới khác thì cũng không thể hoá giải lúc độc thể muội phát tán được,lúc đó muội trở thành độc sư, rồi thì ta không thể đứng gần muội,muội biết lý do rồi đấy

Càng giải thích giọng nói của Trần Sơn càng nhỏ nhẹ,lúc nói đến cuối,Trần Sơn đẩy Y Tiên ra nhìn vào mắt đối phương,nhìn ánh mắt đối phương nói,như thể để nàng biết mình đang nói thật vậy

-thế nên ta không lừa gạt gì muội cả,ta yêu muội,rất rất yêu muội,những lời ta nói đều là những lời thật lòng

Nói xong,Trần Sơn bắt đầu dùng lưỡi liếm nước mắt trên khuôn mặt đối phương,hắn làm vậy để chứng tỏ mình không nói dối

Y Tiên có thể cảm nhận được những lời Trần Sơn nói là thật lòng,lúc Trần Sơn nói đến câu cuối thì Y Tiên hai mắt si mê lạc mất tâm hồn,lúc Trần Sơn dùng đầu lưỡi liếm những giọt nước mắt trên khuôn mặt mình thì Y Tiên cảm giác không thể nói nên lời,một cảm giác ngọt ngào,hạnh phúc chen lấn vào

Trần Sơn liếm xong nước mắt thì cầm bàn tay nhỏ bé của Y Tiên để lên ngực mình rồi nói,giọng nói quan tâm đầy tình ý

-Y Tiên,muội có thể cảm nhận chứ,trái tim ta vừa rồi rất đau nhói vì tình trạng thất lạc của muội,ta có thể cảm nhận được nước mắt của muội rất đắng,vị đắng đó làm tâm ta như xiếc chặt lại,ta rất đau lòng,ta không muốn nhìn xem muội tình trạng như vậy,ta muốn mỗi ngày nhìn muội cười,tuy không được làm chuyện đó với muội nhưng mà không sao,ta yêu muội không phải chỉ vì được làm chuyện đó,ta yêu là yêu tính cách,con người,tâm hồn của muội,vậy nên hứa với ta,đừng bao giờ khóc trước mặt ta,được chứ

Giọng nói càng ngày càng mê lực,ánh mắt thì chứa chang đầy tình ý,giọng nói huyền diệu không thể tả,nếu có người con gái nào miễn nhiễm không động lòng với giọng nói với ánh mắt đó thì chắc là đó không phải là con gái,nếu less mà gặp ánh mắt với giọng nói của Trần Sơn thì cũng không thể cưỡng lại được sẽ dâng thân thể lên cho Trần Sơn

----+(Ngoại Truyện)+-----

Trong một căn phòng nào đó,Tác vừa viết xong đoạn này thì không chịu nổi nữa ngẩn đầu lên gào thét"aaaa xấu hổ quá,một tên Trạch Nam F,A như ta tại sao có thể viết được một câu thoại như thế này,aaa Xấu Hổ Quá aaaaaaa"tiếng hét của thanh niên vang vọng trời đất

Trần Sơn nghe giọng nói đó thì xuất hiện ở trong phòng rồi khinh bỉ nhìn Tác nói một câu"hừ,gào thét cái gì,GATO với ta hả,hừ,đồ vô dụng"

Giọng nói khinh bỉ của Trần Sơn làm Tác tức điên lên,giận dữ đứng dậy lấy tay chỉ vào Trần Sơn chửi ầm lên"mụ nội nó,mày nói cái gì hả,bấy lâu nay ta đưa mày đi vào kiếp sống sa hoa nên sa đoạ rồi phải không?,dám cải lại chủ mình?muốn chết sao?"

Nghe giọng nói tức giận uy hiếp đó thì Trần Sơn tuy có tâm cảnh nhưng mà có chút sợ hãi,Trần Sơn ho khan một cái nói"khụ khụ!là ta lỡ lời,để lần sau ta dẫn mấy cô gái xinh đẹp về bầu bạn với ngươi xem như tạ lỗi,được chứ?"

Nghe câu nói đó của Trần Sơn,Tác hai mắt bắn hoa,khoé miệng mỉm cười bỉ ổi,trong lòng thì yy suy nghĩ những cảnh tưởng những chuyện không phù hợp với trẻ em,hai mắt thì loé lên vẻ tham lam,cười một tiếng"khặc,khặc,khặc,đúng rồi,a,chỗ đó"

Trần Sơn nhìn ánh mắt đó mà da gà nổi lên,một luồng hơi lạnh bốc lên đỉnh đầu,vội vàng biến mất khỏi căn phòng này.

-----+(Hết Ngoại Truyện)+------

Y Tiên thấy ánh mắt thâm tình của Trần Sơn,nghe giọng nói chứa chang đầy tình cảm của Trần Sơn thì nội tâm ngọt hết mức có thể rồi,trái tim đã bị Trần Sơn đánh mất 100%

-vâng,Y Tiên xin lỗi huynh,Y Tiên cũng rất yêu huynh,yêu huynh,yêu huynh

Y Tiên hai mắt long lanh đáp

Trần Sơn nghe vậy thì nội tâm vui mừng,lấy một cái khăn ướt từ trong nhẫn ra lau mặt Y Tiên,nói tiếp những câu nói đầy tình cảm

Hai người tình chàng ý thiếp cho đến lúc mặt trời lên cao

(---còn tiếp---)