Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 85: Tỏ Tình

-hồ ly tinh,ngươi đang dụ dỗ Trần Sơn ca ca,ta không cho phép ngươi dụ dỗ huynh ấy

Thanh âm chói tai của Tiểu Y Tiên vang lên,Tiểu Y Tiên hét lên rồi chắn trước mặt Trần Sơn đề phòng cảnh giác nhìn chằm chằm Huân nhi

Trần Sơn nghe vậy thì nghẹn lời,đầu to như cái đấu,ngẩn đầu nhìn Huân Nhi

Huân Nhi nghe Tiểu Y Tiên nói vậy thì trong nội tâm có chút mất mát,xấu hổ thì chiếm đa số nên cuối đầu xuống,tim cứ nhảy lên bìch bịch như chưa bao giờ nhảy vậy,như thể mình cướp chồng người khác mà bị vợ người ta phát hiện vậy

-Y Tiên, muội tránh sang một bên

Trần Sơn nhìn thấy Huân Nhi lo lắng như vậy bình tĩnh nói rồi ôm Y Tiên định bồng tới Tố Tố thì

-aaa Trần Sơn ca ca,huynh bỏ muội ra,aaa muội không thể để ả hồ ly tinh này mê hoặc huynh,aaa huynh không yêu muội hả huhuhu huynh bị ả hồ ly tinh này mê hoặc rồi phải không,huhuh

Tiểu Y Tiên bị ôm thì vùng vẫy hét lên,hét một lúc không có kết quả thì khóc oà lên

-Trần Sơn đại ca,Huân Nhi xin lỗi huynh,Huân Nhi về đây,huynh bảo trọng

Một bên nghe tiếng khóc của Y Tiên thì Huân Nhi cảm thấy tội lỗi ngập người,trên mắt xuất hiện một giọt nước mắt áy náy nói một cái rồi định mở cửa chạy

Trần Sơn đầu to cái đấu,liếc mắt ra hiệu Tố Tố

Tố Tố hiểu ý gật đầu rồi chạy ra chắn cửa lại hiền hoà cười nói

-Huân Nhi muội muội,muội chờ chốc lát rồi về cũng không muộn

Huân Nhi định cưỡng ép thì đứng yên không manh động,bởi vì xung quanh không gian bị bao phủ một mảnh đầy màu sắc

Tố Tố thấy Huân nhi định mạnh thoát thân thì mỉm cười vận chuyển kỹ năng Vạn Liên Hoa

các loài hoa đầy màu sắc ngập cả phòng

Huân Nhi xuất thần nhìn những bông hoa với Tố Tố,Huân Nhi chỉ cảm thấy mình chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh đẹp như vậy,xung quanh là những bông hoa đầy màu sắc toả sáng lấp lánh,một cô gái xinh đẹp nghiên nước nghiên thành đứng ở đó,các bông hoa đang xoay chuyển xung quanh người đó

-Y Tiên,muội bình tĩnh,tại sao muội lại như vậy,lúc trước ta nói ta có Nhã Phi với Tố Tố muội đã chấp nhận còn gì? tại sao lần này muội lại như vậy?

Trần Sơn nhìn thấy Huân Nhi bị cản lại rồi thì thở dài một hơi nhẹ nhõm rồi bắt đầu an ủi Y Tiên

-huhu,lúc đó hai vị tỉ tỉ đã là vợ của huynh, Y Tiên đến sau và không nói gì,nhưng mà huynh chưa làm chuyện đó với muội thì làm sao muội yên tâm để huynh dẫn cô gái khác về huhuhu

Tiểu Y Tiên nghe vậy thì khóc lên bắt đầu trách móc

Trần Sơn nghe vậy thì hiểu,hiểu rồi thì hắn cười khổ một cái nói

-thì ra là vậy, muội yên tâm đi,tuy có thêm nữ nhân khác nhưng ta sẽ không bỏ muội, ta vẫn rất yêu thương muội,muội không biết đâu,lúc đầu ta nói ta yêu muội thì ta đã khống chế không làm chuyện nam nữ với Tố Tố và Nhã Phi, chỉ một lần an ủi hai nàng ấy ta mới làm một lần thôi, sau này ta chưa đụng chạm vào hai nàng ấy chỉ vì muội,ta không muốn làm chuyện đó mà không có muội,ta thấy làm chuyện đó mà dấu muội thì rất có lỗi với muội,nhưng mà muội còn quá nhỏ,còn cái đó của ta rất to,ta sợ muội ngất đi như lúc ta làm chuyện đó với Tố Tố lần đầu,bây giờ muội đã biết ta yêu muội chừng nào chưa?

Trần Sơn giọng nói mê lực dụ dỗ

Tiểu Y Tiên nghe xong thì dừng khóc,hai mắt si mê nhìn Trần Sơn,Tiểu Y Tiên không ngờ mọi chuyện lại như vậy,không ngờ lần đầu huynh ấy với Tố Tố tỉ tỉ mà tỉ ấy đã ngất đi,Y Tiên nghe xong thì cảm thấy nội tâm có rất nhiều tội lỗi,cúi đầu xuống áy náy xin lỗi

-xin lỗi Trần Sơn ca ca,là Y Tiên không tốt

Ba người con gái cũng kinh ngạc nhìn Trần Sơn

Tố Tố với Nhã Phi đây là lần đầu tiên nghe thấy Trần Sơn nói chuyện này,thì ra bởi vì vậy mà Trần Sơn từ lúc đó đến bây giờ không đụng chạm hai người

Nhã Phi nội tâm có cảm giác tội lỗi,lúc trước Nhã Phi có mấy lần cố dụ dỗ Trần Sơn,bây giờ nghe thấy chuyện này thì nội tâm cảm thấy tội lỗi

Còn Huân Nhi thì nội tâm kinh ngạc,không ngờ chuyện nam nữ này đứng trước mặt một người lạ như mình mà cũng nói được,làm lấy lại bình tĩnh thì Huân Nhi khuôn mặt đỏ chót lên,xấu hổ muốn nổ tung đầu

-ừ ta không trách muội

Trần Sơn hiền hoà nói với Tiểu Y Tiên một câu rồi lấy khăn lau nước mắt muội ấy

Lau xong nước mắt cho Y Tiên xong thì Trần Sơn nhìn Huân nhi,lúc nhìn thấy Huân Nhi cúi đầu xuống khuông mặt đỏ muốn nổ tung đầu thì cảm thấy có chút buồn cười,rồi nói

-Huân Nhi, nói thật với muội,lúc đầu gặp muội thì ta không có tình cảm gì với muội

Nghe Trần Sơn nói như vậy,Huân Nhi không hiểu vì sao mà nội tâm có chút thất lạc nhưng mà rất nhanh lấy lại bình tĩnh trở lại

Trần Sơn không dừng lại ở đó mà bắt đầu nói tiếp,lần này giọng nói của hắn đầy sự chân thành

-nhưng mà hôm qua cuộc trò chuyện với muội làm ta thay đổi,hôm qua ta đã biết,từ lúc đó ta đã thích muội,lúc đó nội tâm ta như đang mách bảo ta,nội tâm ta xúi dục ta muốn che chở và bảo vệ muội

Nghe đến đó,Huân Nhi tim nhảy bình bịch lên,quay lui ánh mắt kinh ngạc nhìn Trần Sơn

Trần Sơn không để ý ánh mắt kinh ngạc đó mà ánh mắt thâm tình nhìn Huân Nhi nói,ánh mắt Trần Sơn nhìn chằm chằm đôi mắt xinh đẹp của Huân nhi,như thể để đối phương biết mình không giả dối vậy,Trần Sơn bắt đầu nói tiếp,giọng nói mê lực bắt đầu được nói tiếp,nhưng mà lần này có ánh mắt thâm tình phụ trợ hiệu quả hơn nhiêù

-muội biết không,hôm qua ta thấy muội vẻ mặt bi ai khóc thì trái tim ta đau nhói,từ lúc đó ta đã biết ta đã yêu muội,lúc đó ta chỉ muốn một mình một kiếm xông vào Gia Tộc muội giết hết những tên bắt muội làm nhiệm vụ đó,nhưng mà ta tuvi còn yếu,ta không thể làm chuyện đó,nhưng mà ta có thể giải thoát cho muội rời khỏi Nhiệm Vụ này,ta muốn muội đi theo ta,muội đồng ý đi theo ta chứ?

Nói đến đây,Trần Sơn dừng lại một chút,hắn chờ cho Huân Nhi tiêu hoá những lời mình vừa nói,lúc thấy đối phương định nói cái gì thì chen vào tiếp tục nói

-ta muốn muội đi theo ta,ta muốn muội sống một cuộc sống được tự do và không có ràng buộc,ta chỉ muốn dẫn muội đi những thế giới tìm kiếm niềm vui,tiêu dao khoái hạt,khám phá hồng trần,ta muốn muội được vui vẻ,muội biết không,nếu muội theo ta thì cũng như ba nàng ấy,ta sẽ đối tốt với muội như ba nàng ấy,muội muốn làm gì của ta cũng được,muốn làm vợ cũng được,muốn làm muội muội cũng được,ta sẽ đối sử tốt với muội,ta muốn nhìn muội cười mỗi ngày

Trần Sơn giọng nói càng ngày càng mê lực

Nghe câu đó của Trần Sơn,Huân Nhi tâm có chút động lòng,

Nhưng mà rất nhanh ký ức về Tiêu Viêm ca ca hiện lên,có những đoạn ký ức buồn vui lẫn lộn, huynh ấy lấy tất cả thời gian để có thể dụ dỗ mình,huynh ấy luôn luôn quan tâm chăm sóc mình,nhưng mà nghe nói huynh ấy lúc nhỏ rất tinh nghịch,huynh ấy lúc nhỏ rình mò rất nhiều cô gái xinh đẹp trong gia tộc,thí dụ;Tiêu Mị,Tiêu Ngọc hai nàng ấy là đối tượng xinh dẹp mà Tiêu Viêm ca ca nhìn trộm mỗi lúc tắm,

Lăng lão có báo với mình về chuyện này, nhưng mà mình chỉ nghĩ lúc đó huynh ấy còn nhỏ nên mới tinh nghịch như vậy,mình đã chấp nhận huynh ấy hoa tâm,nhưng mà thời gian những năm gần đây huynh ấy chỉ tu luyện và bắt chuyện với mình,huynh ấy không giành thời gian với Tiêu Mị và Tiêu Ngọc,huynh ấy xem xong thân thể hai người thì bỏ mặc,

nghe Trần Sơn đại ca nói,Tiêu Viêm ca ca là người hoa tâm,luôn trêu hoa ghẹo nguyệt rồi bỏ mặc người ta,chuyện này mình cũng không quan tâm lắm,bởi vì lúc đó mình nghĩ chỉ cần Tiêu Viêm ca ca quan tâm một mình mình là đủ rồi,các cô gái mà Tiêu Viêm ca ca bỏ mặt sẽ rất hâm mộ nhìn mình cho mà xem

Nhưng mà từ lúc nhìn đến Trần Sơn đại ca quan tâm những người vợ mình như vậy thì suy nghĩ của Huân Nhi thay đổi,Huân Nhi cảm thấy nếu là một người đàn ông mà đã có ý định trêu ghẹo con gái thì phải chịu trách nhiệm,cho dù bao nhiêu nữ nhân cũng được,chỉ cần bọn họ đối xử với nhau thật lòng là được,nhưng mà tại sao Tiêu Viêm ca ca lại bỏ mặc những người con gái đó,huynh ấy không biết những người đó rất tổn thương sao?,huynh ấy không biết những người đó rất đau khổ sao?

Huân Nhi bây giờ chỉ cảm thấy Tiêu Viêm rất xấu xa,nụ cười hiền hoà của Tiêu Viêm bây giờ hiện lên trong đầu Huân Nhi mà Huân nhi cứ tưởng đó là một ác ma,một giọng cười bỉ ổi hết tả nổi

-aaa

Huân Nhi nội tâm lo lắng bất an ôm đầu ngồi xuống gào thét,nếu Tiêu Viêm ca ca đã như vậy thì Trần Sơn đại ca cũng như vậy,nam nhân đều như vậy sao?,bọn họ đều giống nhau, những lời hứa của Tiêu Viêm và lời hứa vừa rồi của Trần Sơn làm Huân Nhi bây giờ cứ nghĩ là giả tạo....1 vạn lời..

Trần Sơn đang quan sát chờ đợi câu trả lời của Huân Nhi thì bỗng nhiên nhìn thấy Huân Nhi ngồi xuống ôm đầu gào thét,bởi vì nãy giờ Huân nhi chỉ cúi đầu xuống suy nghĩ cho nên Trần Sơn không thấy rõ ánh mắt rối loạn của nàng

-Huân Nhi,muội làm sao

Bởi vì chưa được câu trả lời cho nên Trần Sơn không manh động quá nhiều mà tới gần quan tâm hỏi

-aaa các ngươi đều giả dối aaaa tránh ra

Trần Sơn giọng nói quan tâm nhưng vào tai của Huân Nhi thì lại khác,Huân Nhi nghe giọng nói đó như thể là ác ma,Huân Nhi ngẩn đầu lên,hai mắt đỏ lên gào thét

Trần Sơn ngẩn người,chuyện gì xảy ra,hắn không hiểu,nội tâm lo lắng vội vàng mặc niệm*điện thoại chuyện gì sảy ra?*

-Keng trả lời ký chủ,Huân Nhi có tình trạng nhập ma,bởi vì Huân nhi đang tranh đấu với nội tâm của mình,Huân Nhi đang rối loạn nghĩ là Ký chủ và Tiêu Viêm cùng một hạng người,là một loại người trêu hoa ghẹo nguyệt rồi bỏ mặt,trả lời ngắn gọn hoàn tất

Thanh âm điện thoại vang lên trong đầu Trần Sơn,Trần Sơn nghe xong thì ngẩn người rồi vỗ đầu một cái quan tâm nói

-Huân nhi,muội đừng như vậy,tuy Tiêu Viêm là hạng người như vậy nhưng ta thì không phải,ta sẽ không đối xử lạnh nhạt với muội,nếu muội chấp nhận làm muội muội ta thì ta sẽ quan tâm chăm sóc đối xử tốt với muội,nếu muội đồng ý làm vợ ta thì ta cũng sẽ thương yêu và xem muội như một trong ba người vợ của mình,ta sẽ đối xử với các nàng giống nhau,nên muội đừng như vậy,nếu muội còn không tin thì ta sẽ lấy Đạo Tâm ra thề,nếu ta nói dối muội thì ta sẽ bị Thiên Đạo trừng phạt,Đạo Tâm tan vỡ

Theo tiếng nói của Trần Sơn là một luồng khí tức bí ẩn chui vào người hắn một vòng rồi biến mất

Trần Sơn không để ý nó mà quan tâm nhìn Huân Nhi biến hoá

Huân Nhi nghe giọng nói mê lực của Trần Sơn mà nội tâm dần dần yên tĩnh trở lại,

Một lúc sau,Huân Nhi đã bình tĩnh,một thứ gì đó đã đi ra khỏi nội tâm Huân Nhi,đều đó làm Huân Nhi cảm thấy thân thể rất thoải mái,và tâm Huân nhi bây giờ có thể suy nghĩ được rất nhiều chuyện nhanh hơn mà trước nay phải cần rất nhiều thời gian để suy nghĩ

-Trần Sơn đại ca,xin lỗi huynh,tuy Huân Nhi có tình cảm với huynh, nhưng Huân Nhi không thể đi theo huynh

(----còn tiếp---)