Chương 87:Độc Thể Có Biến

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 87:Độc Thể Có Biến

Thái Dương Tinh Hệ,Hành Tinh Xanh,toạ độ 65,86xx/50,67xxx Việt Nam,Thành Phố xxx........ở đó có một ngôi nhà cấp 4 khá đẹp và khá lớn

Ngôi nhà yên tĩnh từ rất lâu, nhưng mà hôm nay thì có biến đổi, chỉ thấy không gian xung quanh phòng khách của ngôi nhà đó bỗng nhiên một trận nhộn nhạo,lúc đầu chỉ là nhộn nhạo,nhưng mà không gian từ từ vặn vẹo kịch liệt hơn

lâu dần,năm thân ảnh bỗng nhiên từ từ xuất hiện ở giữa không gian vặn vẹo đó

Một lúc sau Không gian yên tĩnh lại,xuất hiện trong phòng khách ngôi nhà là năm thân ảnh tuyệt mỹ,một thanh niên tuấn tú đang ôm eo hai thiếu nữ xinh đẹp, trái phải hai thiếu nữ là thêm hai thiếu nữ xinh đẹp nữa đang nắm tay nhau,

-Keng ký chủ truyền tống hoàn tất

-Keng đang cắt đứt toạ độ liên thông hai thế giới

-Keng sác nhận cắt đứt toạ độ hai thế giới hoàn tất

-Keng sác nhận thế giới ý thức thế giới Đấu Khí Đại Lục không đuổi theo

-Keng sác nhận truyền tống an toàn

-keng theo tính toán hiệu xuất của điện thoại,ký chủ xuyên qua vào Ngày 14/10 7h10p mà bây giờ là ngày 20/9 19h21p

Theo thanh âm điện thoại vang lên,là một mùi ô nhiễm quen thuộc,nhưng có chút lạ lẫm đập vào mũi Trần Sơn

Nhíu nhíu mày,Trần Sơn mở mắt ra,đập vào mắt là một mảnh bống tối,Nhưng mà nhãn lực của Trần Sơn rất tốt,hắn có thể thấy được lờ mờ căn phòng vừa quen thuộc nhưng cũng xa lạ

Trần Sơn bởi vì lúc trước ở nhà này chỉ có vài ngày,cho nên mọi thứ còn chưa quen thuộc lắm,với cả ở thế giới bên kia cũng khá lâu,cho nên hắn cảm giác có chút xa lạ

-Khụ Khụ!

Bỗng nhiên một tiếng ho làm Trần Sơn ngẩn đầu nhìn qua

-Y Tiên,muội sao vậy

Trần Sơn lo lắng hỏi,tuy bóng tối nhưng mà da dẻ của Y Tiên rất trắng,hắn có thể thấy Y Tiên khuôn mặt khó khăn nhíu mày ho liên tục

-Trần Sơn ca ca, Độc Thể của muội có dấu hiệu,khụ khụ

Y Tiên cố khống chế độc thể trong người khó khăn nói một câu rồi ho khan tiếp

-Y Tiên,muội sao vậy, Độc Thể là gì?

Nhã Phi đang đứng bên cạnh Y Tiên lo lắng hỏi

-chuyện độc thể giải thích sau,Y Tiên,muội khống chế được chứ?

Trần Sơn vội vàng nói,rồi buôn ra eo Huân Nhi với Tố Tố đi đến cầm tay Y Tiên quan tâm hỏi

-Vâng,Y Tiên có thể chống cự được,độc thể tuy có dấu hiệu phát tán nhưng mà không mạnh lắm

Tiểu Y Tiên nghe vậy thì cố khống chế độc thể đang tác quái trong người nói

Trần Sơn lập tức mặc niệm*điện thoại,giải thích chuyện này?*

-Keng trả lời ký chủ,điện thoại không phải là bác sĩ,nhưng mà nhận thâý ký chủ đang gấp gáp cho nên sẽ ngoại lệ trả lời cho ký chủ,theo điện thoại tính toán và phân tích,thì Tiểu Y Tiên đang tiếp xúc với độc tố, trả lời hoàn tất

Trần Sơn nghe xong thì không suy nghĩ gì nhiều mà quan tâm trách móc Y Tiên

-Y Tiên,tại sao muội lại tiếp xúc với độc vật?,ta đã khuyên muội rồi mà?

-Y Tiên không có

Tiểu Y Tiên nghe vậy ngẩn đầu lên vô tội nói

Trần Sơn nghe xong thì nghi hoặc,mặc niệm tiếp*điện thoại, ngươi tính toán lỗi?*

-Keng phản đối ký chủ,điện thoại sẽ không bao giờ tính toán lỗi lầm,trả lời ký chủ,độc tố ở đây không phải là các loại độc dược,mà là độc khí, môi trường thế giới ký chủ có rất nhiều loại độc có hại cho cơ thể,Tiểu Y Tiên thân là Ách Nan Độc Thể cho nên rất mẫn cảm với mọi loại độc,,điện thoại chỉ giải thích sơ sơ vậy thôi,trả lời hoàn tất

Trần Sơn nghe xong thì không suy nghĩ nhiều

-các nàng ba người ở đây,bây giờ ta phải có chuyện gấp,Y Tiên không ở được đây lâu được nữa,ta phải đưa Y Tiên tránh xa nơi này, để sáng mai ta về dẫn các nàng đi theo,để Tố Tố giới thiệu sơ qua thế giới này cho ba nàng

Trần Sơn quay lui ba người chúng nữ nói

-vâng x3

Ba người thấy Trần Sơn gấp như vậy thì không đòi hỏi gì nữa,mà còn thấy lo lắng cho Y Tiên nên đáp ứng

-Y Tiên,muội cố lên

Huân Nhi nhìn Y Tiên hiền hoà nói,giọng nói êm tai thanh thúy,rồi mỉm cười một cái an ủi,

Huân Nhi bây giờ chỉ muốn hoà nhập với mọi người cho nên phải xoá bỏ hiểu lầm với Y Tiên là quan trọng nhất,đây là cơ hội thì chớ sao không làm,Huân Nhi là một người rất thông minh

Tiểu Y Tiên nghe tiếng nói thì ngẩn đầu lên nhìn Huân Nhi,lúc nhìn đến nụ cười đối phương thật lòng thì nội tâm có chút áy náy

-chuyện lúc trước xin lỗi Huân Nhi, lúc đó Y Tiên không tốt

Tiểu Y Tiên cúi đầu xuống xin lỗi, nhưng mà mặt mày càng ngày càng xấu đi,có dấu hiệu của Độc Thể đang tác quái nhiều hơn

-thôi, chuyện gì để sau,ta đi trước

Trần Sơn thấy hai người làm lành thì nội tâm vui mừng,lúc nhìn đến khuôn mặt Y Tiên có chuyển biến không tốt thì vội vàng nói,Rồi ôm Y Tiên bay ra khỏi cửa,bay lên trên cao rồi đi hướng Tây,hắn chỉ muốn bay ra khỏi khu đô thị này kiếm chổ nào đó không khí trong lành,nên Phía Tây là thích hợp nhất,

-Tố Tố tỉ tỉ,không khí ở đây thật khó ngửi

Thấy Trần Sơn đi rồi,Huân Nhi nhíu mày lại quay sang Tố Tố nói

-ừ,thế giới này rất ô nhiễm, nhưng mà ta nghe lão công nói, có nhiều nơi còn ô nhiễm hơn nhiều

Tố Tố hiền lành giải thích

-Tố Tố muội,ô nhiễm là gì?

Nhã Phi nghe vậy tới gần hiếu kỳ hỏi

Huân Nhi cũng hiếu kỳ

-chờ Tố Tố một lúc

Tố Tố thấy vậy thì cười cười,đi tới bật điện lên

-woaaa

Điện được bật lên,căn phòng lập tức được thắp sáng,Nhã Phi với Huân Nhi kinh ngạc nhìn trong phòng

-đây là nhà của lão công ở thế giới này, để Tố Tố giải thích sơ qua về thế giới này cho hai người,Tố Tố cũng không biết gì nhiều,có gì ngày mai lão công về rồi giải thích một lần cho hai người

Tố Tố thấy hai người ánh mắt kinh ngạc thì cười cười bắt đầu giải thích

-ở đây người ta không gọi là đại lục,mà gọi là hành tinh,chúng ta đang ở một hành tinh được gọi là Hành Tinh Xanh, thuộc Thái Dương Tinh Hệ, ở đây mọi người không biết có hệ thống tu hành hay không, lão công nói huynh ấy chưa có thời gian đi dò xét......

Bỏ qua chuyện của Tố Tố giải thích mà đến với Trần Sơn

Trần Sơn lúc đầu bay lên thì cảm giác có chút khó khăn,ở thế giới này nguyên tố Phong Thuộc Tính quá ít,hắn phải bay cao lên 1km mới có nhiều nguyên tố Phong, độ cao 1km này nguyên tố phong bằng với độ cao 100m ở Đấu Khí Đại Lục,Trần Sơn phải bay lên đây mới ổn định vận chuyển được kỹ năng Phong Hành Phi Vân

-waaa,Trần Sơn ca ca đẹp quá

Phía trên cao 1km,Tiểu Y Tiên trong ngực Trần Sơn nhìn xuống rồi kinh ngạc thốt lên

Trần Sơn đang bay,gió mạnh thổi qua nên chỉ nghe mang máng,tóc hắn bây giờ đã dài ngang vai,ở trên này gió rất mạnh,tóc đen tung bay phất phới,bạch y cũng tung bay theo gió

-Muội Nói Cái Gì?

Trần Sơn nghe tiếng nói mang máng của Y Tiên thì dừng lại giữa hư không hét lên

-muội nói đẹp quá

Y Tiên nghe vậy thì nằm trong ngực Trần Sơn hét lại

Trần Sơn không để ý đến cảnh đẹp mà nhìn xuống xem Y Tiên biến hoá, vừa rồi khuôn mặt của Y Tiên có chút tái nhợt bây giờ đã hồng hào trở lại

Trần Sơn chợt hiểu,phía trên này không ô nhiễm như phía dưới,bởi vì trên này Phong Nguyên Tố chiếm đa số,độc khí không thể bay lên đây được

Trần Sơn hiểu rồi thì nghe theo Y Tiên nhìn xuống phía dưới

Trần Sơn nhìn xuống thì kinh ngạc, hắn nhìn thấy một cảnh tượng rất đẹp,các đèn nhà sáng lên tạo thành những ánh đèn nhỏ bao phủ trong bóng đêm,đèn đường sáng lên tạo thành vô số đường nối đầy màu sắc,giữa đường nối đầy màu sắc đó là các ánh đèn xe cộ đang di chuyển giống như rất nhiều ánh sáng lấp lánh đang di chuyển...trong bóng đêm tạo thành một cảnh đẹp mĩ lệ

-Trần Sơn ca ca,không ngờ thế giới của huynh đẹp như vậy

Tiểu Y Tiên nhìn một lúc rồi hét tiếp

Nghe tiếng hét của Y Tiên thì Trần Sơn cười khổ,đẹp thì đẹp thật,nhưng mà hắn không thích ở nhưng nơi như thế này

Tuy đẹp đẽ,nhưng mà cái đẹp đó lại phá hủy thiên nhiên, hắn thích cảnh thiên nhiên hơn nhiều cảnh nhân tạo này,yên lặng,trong xanh,trong lành,...đó là các thứ yếu tố hắn yêu thích,còn ở đây tuy đẹp nhưng mà chỉ đẹp bề ngoài,phía dưới cái đẹp đó là các tiếng xe cộ,tiếng ô tô,tiếng nói...rất nhiều âm thanh ồn ào phá hủy hết vẻ đẹp của nó

Trần Sơn hai chân đứng trong không khí lặng yên suy nghĩ,hắn không đi tiếp là vì để cho Y Tiên ngắm cảnh,hắn đang suy nghĩ là vừa rồi mình bay đi mà không biết đường,Tuy ở Việt Nam nhưng hắn rất ngu dốt địa lí thế giới:3,nói vậy cho sang trọng thôi,nói vậy để tránh đi cái ngu đó mà, chứ còn bản đồ việt nam thì hắn biết hình con cá ngựa,khụ khụ!là hình chữ S đấy,nhưng mà hắn chỉ biết địa danh chứ không biết nơi nào là nơi nào,lúc Trần Sơn 20 tuổi hắn cứ nghĩ Hà Nội ở phía Nam cơ mà,khụ khụ,chuyện xấu hổ này để sau đi

-á,quên

Trần Sơn bỗng nhiên vỗ đầu một cái,hắn quên mình có điện thoại, ở thế giới Đấu Khí Đại Lục không có vệ tinh nên không có bản đồ,chứ thế giới này thì có,Trần Sơn mặc niệm*điện thoại,có thể kết nối với vệ tinh được không?*

-Keng trả lời ký chủ,điện thoại là Xuyên Qua Vạn Giới mà sao lúc nào ký chủ cũng xem điện thoại như một món đồ chơi vậy,ký chủ cứ hỏi đủ đều,tuy điện thoại sẽ hỗ trợ những lúc ký chủ cần,những chuyện trọng đại thì điện thoại sẽ vui lòng giải thích cho ký chủ,những chuyện như tư vấn tình cảm,khám bệnh,hay những thứ khác điện thoại cũng không trách móc gì ký chủ,điện thoại sẽ dấu sự tổn thương đó vào lòng và cố giải thích cho ký chủ, nhưng lần này ký chủ rất sỉ nhục điện thoại,điện thoại có công năng rất cường đại đó là phá vỡ KHÔNG GIAN VÀ THỜI GIAN để đến thế giới khác,mà ký chủ lại hỏi chuyện có kết nối với một cái Vệ Tinh nhỏ bé được không,điện thoại rất oan ức,điện thoại rất cường đại,không phải một cái Vệ Tinh nhỏ bé có thể làm khó điện thoại

Trần Sơn nghe xong mà trán đầy hắc tuyến,tuy có tâm cảnh nhưng mà hắn vẫn tức giận,Trần Sơn giận dữ mặc niệm chửi ầm lên*mụ nội nó,ta chỉ là hỏi một chút, ngươi nói có hay không là được, ta có so sánh ngươi với cái vệ tinh đâu?,mụ nội nó chứ ta không biết thì ta hỏi,nếu ta hỏi ngươi kết nối vệ tinh,lúc đó ngươi không kết nối được thì cũng sẽ nói đủ đều*

-Keng điện thoại kịch liệt phản đối ký chủ, điện thoại cũng không phải dễ dãi, ký chủ hỏi câu nào khó thì Điện Thoại sẽ trả lời, còn những câu hỏi dễ đến tế nhị như thế này thì ký chủ hãy tự suy nghĩ

Trần Sơn tức điên lên mặc niệm*má nó, ngươi có nói công năng có thể xâm nhập các thiết bị công nghệ đâu mà ta biết,hả,ta suy nghĩ làm sao ra,ngươi nói đi, ngươi có nói ngươi có công năng xâm nhập mạng lưới không?*

-Keng trả lời ký chủ, tuy điện thoại không nói điện thoại có công năng đó,nhưng mà ký chủ sao không suy nghĩ chiều hướng rộng hơn,điện thoại là một thiết bị vượt thời gian,là công nghệ từ tương lai rất xa, điện thoại có ý thức, điện thoại có các tính năng rất cường đại,và rất nhiều yếu tố điện thoại sẽ không kể hết,nhưng mà chỉ những yêú tố đó đã chứng minh được điện thoại có thể dễ dàng xâm nhập vào Vệ Tinh

Trần Sơn nghe vậy thì nội tâm cảm thấy có lý,nhưng mà hắn không thể chịu thua được, thế nên mặc niệm* nhưng mà ta chỉ hỏi một câu, ngươi có tốn sức gì đâu? ta chỉ cần được câu trả lời là được rồi, ngươi có cần làm chuyện này thêm to tác không?*

-Keng trả lời ký chủ,điện thoại không phải là làm chuyện thêm to tác,điện thoại chỉ là đang muốn tốt cho ký chủ nên mới nói vậy,điện thoại nhắc nhở ký chủ, ký chủ bây giờ tu luyện đã có một chút thành tựu, ký chủ đã có thể suy nghĩ rất xâu xa,vậy tại sao ký chủ lại hỏi một chuyện nhỏ bé như vậy,trong khi ký chủ chỉ cần suy nghĩ một chút là biết đáp án?,hay là ký chủ chỉ xem điện thoại như một món công cụ?, lúc nào ký chủ không cần suy nghĩ thì hỏi điện thoại?

Thanh âm liên tiếp trong đầu Trần Sơn vang lên,nghe xong điện thoại nói thì Trần Sơn giật mình,nghĩ*ừ,tại sao mình lại như vậy, chỉ cần mình suy nghĩ một chút là biết được vậy tại sao lại hỏi điện thoại?,vừa rồi Y Tiên Độc Thể có dấu hiệu phát tán thì điện thoại có giải thích,chỉ cần mình suy nghĩ một chút là hiểu rõ thế giới này có độc khí,nhưng mà lúc đó đang vội vàng nên mới hỏi điện thoại, lúc đó điện thoại có nói là,'xét thấu ký chủ đang gấp gáp,nên ngoại lệ giải thích',đúng vậy,lúc đó đang gấp cho nên điện thoại mới giải thích,nhưng mà bây giờ mình không gấp nữa thì làm sao lại hỏi điện thoại?,điện thoại trả lời cho ta?*

-Keng trả lời ký chủ,đó là Tâm Chí,Tâm Chí là một hạng mục trong Tâm Cảnh, điện thoại không có thông tin gì nhiêù về chuyện này nhiều,nhưng mà điện thoại sẽ cố phân tích và giải thích cho ký chủ về trạng thái hiện nay và sau này của ký chủ

-Keng phân tích và giải thích cho ký chủ,ký chủ đang ngày một nhiều hỏi điện thoại,nếu ký chủ không lĩnh ngộ sớm thì sau này có hậu quả rất nghiêm trọng,sau này ký chủ sẽ mỗi lúc mỗi nơi đều hỏi điện thoại,có đôi khi,nặng nhất là đang đánh nhau ký chủ cũng hỏi 'ta nên đánh chiêu gì',đại loại như thế,phân tích và trả lời hoàn tất

Trần Sơn nghe xong thì lâm vào trong sương mù,suy nghĩ một lúc sau hắn mới hiểu một chút, hiểu được rồi thì Trần Sơn khiếp sợ

Trần Sơn không ngờ mình chỉ hỏi mấy câu hỏi mà liên lụy sâu xa như vậy, vừa rồi đúng là mình có dựa dẫm vào điện thoại thật, lúc đó mình suy nghĩ qua loa không ra đáp án thì lập tức hỏi điện thoại,nếu tình trạng này tiếp diễn thì sẽ càng ngày càng tồi tệ, có lẽ tồi tệ đến nỗi sau này mình cần làm những gì,mình cần đi đâu cũng phải hỏi điện thoại,

Trần Sơn lập tức biết được tầm quan trọng chủa Tâm Cảnh

(--còn tiếp--)