Chương 90:Thất Tình

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 90:Thất Tình

-keng theo tính toán hiệu xuất của điện thoại,ký chủ xuyên qua vào Ngày 14/10 07h10p mà bây giờ là ngày 20/9 19h21p

Đúng,chính nó,chính là nó

Trần Sơn Nghe đến đó thì lập tức mặc niệm*dừng lại,chính nó,điện thoại,giải thích cho ta,chẳng lẽ ta quay về thế giới này trước gần một tháng?*

-Keng Trả lời ký chủ,không phải ký chủ xuyên về trước thời gian mà sau thời gian,thế giới này đã trôi qua 3 năm từ lúc ký chủ xuyên qua thế giới Đấu khí Đại Lục,trả lời hoàn tất

Một tiếng nói lạnh lùng máy móc của điện thoại đánh vào đầu Trần Sơn,Trần Sơn khựng người lại,ngẩn người,một lúc sau Trần Sơn lấy lại tinh thần,bình tĩnh mặc niệm*điện thoại,phân tích và giải thích vì sao ta đi lâu như vậy,không phải ta chỉ qua thế giới Đấu Khí Đại Lục chỉ có hơn 4 tháng,lúc trước ta đi qua thế giới thần thoại hơn nữa năm và trở về thì chỉ mất có 1 ngày?*

-keng sác nhận yêu cầu ký chủ,phân tích và trả lời cho ký chủ,theo điện thoại sác nhận thì thế giới ký chủ đang ở có pháp tắt thời gian yếu hơn thời gian pháp tắt của Đấu Khí Đại Lục rất nhiều,theo tính toán của điện thoại thì thế giới có pháp tắt thời gian càng mạnh, thì thời gian trôi qua sẽ càng chậm hơn thế giới pháp tắt thời gian yếu hơn,thế giới thần thoại lúc trước ký chủ xuyên qua thì pháp tắt thời gian yếu hơn thế giới này nên thời gian sẽ trôi qua nhanh hơn,trả lời hoàn tất

lúc trước bởi vì Trần Sơn chỉ mất một ngày ở thế giới này nên không quan tâm và không hỏi nhiều về chuyện đó,nhưng mà bây giờ mất tận 3 năm làm Trần Sơn không hỏi thì không được

Lúc hiểu được rồi thì Trần Sơn bỗng nhiên trong lòng có chút mất mát,một thân ảnh khá xinh đẹp được hiện lên trong đầu Trần Sơn,*chào anh,xin tự giới thiệu lại,tôi tên là Phạm Dung*đó là một người con gái xinh đẹp đầu tiên mà Trần Sơn gặp ngoài đời,tuy không được xinh đẹp như bốn người đang bầu bạn với mình hiện tại,nhưng người đó là lần đầu mình gặp xinh đẹp nhất

Ngẩn người Một lúc sau,Trần Sơn lắc lắc đầu quên đi hình ảnh đó,hắn đoán nàng ấy chắc là đã đi lấy chồng,lúc đó nàng đã tầm 23-24 tuổi,đến bây giờ thì chắc đã 26-27 tuổi,nàng ấy có thân hình đẹp và khuôn mặt xinh đẹp,không lấy chồng bây giờ thì đến khi nào mới lấy,vả lại mình đã có bốn người nữ nhân bầu bạn,mình không nên tham lam quá như vậy

-Haizzz

Trần Sơn thở dài một hơi,cảm giác này rất khó chịu,tuy hắn đã có bốn người nữ nhân,nhưng mà lúc nhớ đến Phạm Dung thì hắn có một chút lỗi lầm,lúc đó hắn biết nàng ta có tình ý với mình,nhưng mà vì Tố Tố duyên cớ nên Trần Sơn với nàng ta không thể tiến triển

-keng điện thoại cảm nhận được ký chủ cảm xúc thăng hoa,điện thoại an ủi ký chủ, thất tình là đều mà mọi người đều phải trả qua,ký chủ đừng quá nên đau buồn, hãy khóc đi,sống thật với nội tâm của mình đi,hãy khóc đi,khóc đi,khóc đi đừng ngại ngùng 🤣🤣....

Một tiếng nói lãi nhãi máy móc của điện thoại phá vỡ cảm xúc tiêu cực của Trần Sơn,Trần Sơn trán đầy hắc tuyến Mở miệng chửi ầm lên

-má nó,im lại,má nó,khóc mụ nội mày á,ta là người như thế nào xxxxxxxxx..1 vạn lời...

-Trần Sơn ca ca,huynh không sao chứ

-Trần Sơn đại ca,huynh

Nghe tiếng chửi của Trần Sơn thì ba người trong lều giật mình kéo cửa chạy ra quan tâm hỏi

Nghe tiếng kêu gọi,Trần Sơn dừng lại chửi bới quay lui nhìn lại ba người,thấy ba thân ảnh thon thả,khuôn mặt xinh đẹp mà quan tâm nhìn mình như vậy,thì Trần Sơn không chửi bới nữa,một cảm giác ngọt ngào dâng lên che đậy mất cảm giác mất mát vừa rồi

-ta không sao,các nàng tỉnh rồi? ngủ ngon không?,Tố Tố đang làm buổi sáng,để lát nữa ăn sáng thì ta kể cho các nàng nghe nơi này là đâu và giới thiệu thêm một chút về thế giới này

Trần Sơn đi tới quan tâm nói

Nói xong Trần Sơn hôn lên trán Y Tiên với Nhã Phi

Trần Sơn dự tính hôn lên trán Huân Nhi thì dừng lại, từ lúc hắn nói yêu Huân Nhi thì chỉ ôm nàng một lần,ôm eo nàng một lần và chưa có tiến triển,không biết vì sao mà Trần Sơn cảm thấy có chút khó khăn trong việc này

Huân Nhi thấy Trần Sơn dự tính thân mật với mình thì tim đập bình bịch lên,nội tâm có chút khẩn trương,lúc thấy Trần Sơn dừng lại thì nội tâm thả lỏng lại,nhưng mà trong lòng có chút mất mát

-Huân Nhi,chúng ta còn nhiều thời gian

Trần Sơn thấy ánh mắt mất mát của Huân nhi thì cũng không muốn làm quá trớn mà vuốt ve tóc đối phương quan tâm nói,

không biết vì sao, ngày hôm qua với hôm nay Trần Sơn cảm thấy khá khó sử khi gặp Huân Nhi, gặp nàng ấy làm Trần Sơn nội tâm có chút tội lỗi, Trần Sơn rất muốn được thân mật với nàng ấy nhưng mà nội tâm cứ cản hắn lại,hắn không đủ dũng khí để làm chuyện như hôn môi,hôn má, mà chỉ ôm eo hay nắm tay thì có thể,cảm xúc này làm Trần Sơn không thể nói nên lời,hắn cũng đang khống chế không hỏi điện thoại

-vâng,Trần Sơn đại ca

Huân Nhi thấy Trần Sơn không tiến tới bước tiếp theo thì nội tâm buôn lỏng ra nói một câu,nhưng mà nội tâm có chút mất mát,thật ra Huân Nhi cũng rất muốn thân mật với Trần Sơn nhưng mà nội tâm có thứ gì đó cản lại,Huân Nhi cũng không biết nó là gì,như thể có một thân ảnh nào đó đanh cố cản lại hai người,nhưng mà không biết vì sao,Huân Nhi cố gắng nhớ thân ảnh đó thì lại bị câu nói ngọt ngào của Trần Sơn nói lúc trước che lấp lại,không nhớ rõ,Huân Nhi bây giờ cảm thấy ký ức trước nay của mình như mất thứ gì đó mà nàng cũng không muốn nhớ nó

-Huân nhi,nàng?

Trần Sơn bỗng nhiên giật mình nhìn Huân Nhi,vừa nãy hắn nhìn ánh mắt đối phương có chút gì đó nhộn nhạo,như thể đanh trốn tránh gì đó

-Trần Sơn đại ca,nói thật với huynh,Huân Nhi hôm qua ký ức bị lời nói ngọt ngào của huynh xoá mất một thân ảnh,Huân Nhi không thể tả rõ nó

Huân nhi bỗng nhiên ngẩn đầu lên nói,giọng nói thật thà mà êm tai thanh túy

Trần Sơn nghe xong thì hiểu,thì ra là vì chuyện này mà hắn không đủ dũng cảm thân mật với Huân Nhi,còn chuyện vì sao nàng ấy mất đi ký ức thì hắn không hiểu lắm,sau này có thể hắn sẽ hiểu cho nên không cần thiết phải hỏi điện thoại

-Huân Nhi,muội quên chuyện cũ đi,chúng ta hãy sống cuộc sống mới,tiêu dao tự tại, chúng ta sẽ hạnh phúc sống bên cạnh nhau,được chứ

Trần Sơn hiểu rồi thì thâm tình nhìn Huân nhi nói,giọng nói của hắn tràn đầy mê lực

-vâng

Huân Nhi nghe thấy giọng nói mê lực đó,thấy ánh mắt thâm tình đó thì động lòng,hai mắt long lanh đáp ứng một tiếng,một thanh âm thanh thúy động lòng người, chỉ cần nam nhân nào nghe được thanh âm đó thì sẽ không thể kiềm chế được cảm xúc

Trần Sơn nghe thanh âm đó mà nội tâm nhộn nhạo kịch liệt, biểu đệ đang hết sức niệm hoan hỉ kinh

Trần Sơn lần này không chịu nổi nữa,nhìn khuôn mặt xinh đẹp đó, đôi môi nhỏ đỏ với ánh mắt long lanh đó làm hắn nuốt nước miếng một cái

Đôi môi run rẩy từ từ hạ đầu xuống hôn môi nàng

-Ưm

Tiêu Huân Nhi bị hôn thì giật mình lấy lại tinh thần,ký ức về Tiêu Viêm được hiện lên lại rất rõ ràng,vội vàng đẩy Trần Sơn ra

-Huân Nhi,chúng ta hãy bắt đầu lại cuộc sống mới đi,được chứ,ta thật lòng yêu muội

Trần Sơn bị đẩy ra cũng không tức giận mà thâm tình nhìn Huân Nhi nói,một giọng nói đầy ma lực

Huân Nhi nghe vậy thì bắt đầu suy nghĩ,một lúc sau,Huân Nhi đã nhớ lại hết mọi chuyện,* Tiêu Viêm ca ca,xin lỗi huynh,ta phải phụ lòng huynh rồi,ta đã yêu một người khác, ta yêu huynh ấy,mong huynh có thể thành toàn cho chúng ta*Huân Nhi nói trong lòng rồi ngẩn đầu lên nhìn Trần Sơn

-Trần Sơn đại ca,Huân Nhi nói thật với huynh,vừa rồi huynh hôn muội thì muội nhớ lại đoạn ký ức đó,đó là Tiêu Viêm ca ca,huynh có tức giận?

Huân Nhi giọng nói thật thà nói,nội tâm có chút lo lắng bất an,

Huân Nhi tính cách là như vậy,chuyện gì cũng phải thật lòng biết rõ đáp án thì tương lai mới có thể vui vẻ mà sống

Trần Sơn khá bất ngờ vì Huân Nhi có thể nói ra như vậy

-cảm ơn muội đã nói ra chuyện đó,nếu muội không nói ra thì ta cũng không trách muội, ta chỉ cần biết muội có yêu ta thật lòng hay không là được, chuyện quá khứ hãy chôn nó trong ký ức,được chứ

Nội tâm vui vẻ vì Huân Nhi thật lòng,Trần Sơn thâm tình hỏi

-Vâng,Trần Sơn đại ca,Huân Nhi yêu huynh

Huân Nhi nghe đáp án của Trần Sơn thì hạnh phúc đáp,nội tâm được buôn lỏng ra,bây giờ chỉ có hạnh phúc che lấp nội tâm Huân nhi

Trần Sơn thấy vậy thì đầu cuối xuống hôn lên môi đối phương

-Ư mm

Huân Nhi lần này không phản kháng mà hai mắt híp lại hưởng thụ

Như cảm nhận được đối phương không phản kháng,Trần Sơn đầu lưỡi bắt đầu cậy miệng chui vào miệng đối phương,bắt đầu cảm nhận cảm xúc huyện diệu này,hay tay bắt đầu vòng lại ôm thân thể đối phương,hai mắt nhắm lại cảm ngộ

tuy Trần Sơn nhắm mắt,nhưng mà trên tay có thể cảm nhận được,,tuy cách một lớp y phục,nhưng mà Hắn có thể cảm nhận được rất rõ ràng,đó là một tấm lưng mềm mại nhỏ bé, nhẹ nhàng xoa xoa lưng,cảm giác rất mềm mại thoải mái,trên miệng thì cảm giác rất ngọt ngào

Trần Sơn có thể cảm nhận được,đây là lần đầu đối phương hôn nhau,đầu lưỡi đối phương vụng về đáp lại đầu lưỡi mình là chứng minh cho đều đó

Mười phút sau,Trần Sơn đầu lưỡi thu lại,mở mắt ra thì thấy ánh mắt long lanh đối phương đang động tình,hắn cũng không tiến tới bước nữa mà nhìn qua phía bên phải,ở đó có hai thân ảnh đang hâm mộ nhìn mình với Huân Nhi

Trần Sơn thương yêu hôn mỗi người một lúc thì nghe thanh âm Tố Tố báo buổi sáng đã chuẩn bị xong