Chương 89:Hoàn Cảnh Hoang Đảo

Điện Thoại Chi Xuyên Qua Vạn Giới

Chương 89:Hoàn Cảnh Hoang Đảo

Mặt trời vừa ngủ dậy thì nhìn thấy bóng tối,Mặt Trời thẹn thùng xấu hổ đỏ mặt lên,mặt trời thẹn thùng làm liên lụy đến một mảnh hải dương bao la,chỉ thấy cả hải dương và bầu trời cũng xấu hổ vì bị Mặt Trời nhìn như vậy nên cũng đỏ theo,bóng tối chịu không nổi nữa bó tay chịu thua nên thối lui,đó là báo hiệu một buổi sáng sớm giáng lâm

Như cảm nhận được bóng tối thối lui,Trần Sơn từ trong giấc mơ tỉnh dậy, đêm hôm qua hắn phải phi hành liên tục 5 tiếng,cho nên khá mệt mỏi nên ngủ thiếp đi,

Cảm giác sáng nay thiếu cái gì,Trần Sơn quan sát trái phái,không có ai,Trần Sơn đêm hôm qua ngủ một mình,hắn thích ngủ chung với Tố Tố nhưng mà làm như vậy hắn sẽ thấy có lỗi với chúng nữ

Trần Sơn cũng không cảm thấy mất mát hay đòi hỏi gì,chỉ cần chúng nữ bên cạnh mình là được rồi,ngồi dậy đi tới mở cửa lều,

Cửa lều mở ra,xuất hiện trước mặt Trần Sơn là một khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp,đó là một bãi cát trắng và một mảnh hải dương bao la,phía trên mặt hải dương là một ánh đèn đỏ được thắp sáng,phía trên bầu trời là các đám mây đang đua nhau tìm kếm bạn đời để có thể tạo ra những đám mưa,khụ khụ!bỏ qua những chuyện nhảm nhí này đi

Trần Sơn cũng không muốn đánh thức chúng nữ mà bay lên quan sát lại xem hòn đảo này có những gì,đêm hôm qua hắn không quan sát rõ,hôm nay hắn thử xem nơi mình sau này sinh sống có hoàn cảnh như thế nào,có thích hợp để ở lại hay không

Thân thể từ từ được nâng lên,lúc đầu Trần Sơn phải dùng Nguyên Khí nhiều để có thể bù vào thiếu sót của Phong Nguyên Tố,lâu dần lên 500m thì Trần Sơn đã có thể dùng Phong Nguyên Tố trợ giúp

Thân thể nâng lên được 1km,Trần Sơn đã có thể đều hoà vận chuyển kỹ năng Phong Hành Phi Vân,đứng trên cao nhìn xuống

Phía dưới là một hòn đảo khá lớn có hình tròn khá móp méo,phía đông bờ đảo là nơi hắn vừa bay lên có 2 túp lều được xây dựng trên một mảnh đất,mảnh đất được nối liền với bãi cát trắng

Bờ biển phía Đông hòn đảo đa số đều là bãi cát trắng nối liền đến đông bắc, và đông nam,ngoài mép bãi cát trắng với đất liền là những cây dừa mọc san sát và lưa thưa,phía dưới những cây dừa Trần Sơn có thể nhìn rõ,là rác,rác,toàn là rác,,các vật dụng con người từng sử dụng và vất đi trôi theo dòng biển,hành trình dài dằn dẵn để đến bờ Hoang Đảo này,đại loại như,túi nilon,bịch nước,bao da,túi xách...vân vân và mây mây..

Xuyên qua bờ biển phía đông thì đến với ngược lại của nó,là Phía Tây bờ biển,phía Tây Bắc,và phía Tây Nam,ở bờ biển đó có đâỳ tảng đá,Đá lớn đá nhỏ liên miên ở mép biển

sóng biển phấp phới đánh lên những tảng đá làm bọt nước bắn ra tứ phía rồi thối lui mang theo một mảnh bọt trắng,sóng biển liên tục vận hành như thể muốn phá đi những tảng đá đó

Trần Sơn xem cảnh này thì trong lòng như hiểu được gì đó,tâm cảnh có chút dị động,Trần Sơn lặng yên cảm ngộ,hai mắt nhắm lại bắt đầu tìm đến thứ vừa cảm ứng đó

Một lúc sau,Trần Sơn mở mắt ra,cảm ngộ này quá ít làm hắn không có tiến triển gì,

Nhưng mà bây giờ Trần Sơn đã biết cách có thể rèn luyện kỹ năng,rèn luyện cách vận hành,đó là chỉ cần mỗi ngày hắn xem thiên nhiên tạo hoá,thiên nhiên biến đổi thì sẽ rất có ích cho kỹ năng, có vẻ như đây là Ngộ Đạo, một trong cách tu Đạo của Đạo Môn

Trần Sơn lúc trước đọc truyện thì có nhớ sơ,đạo là vạn vật,vạn vật là đạo,một ngọn cây, một ngọn cỏ đều có thể tu đạo nếu cơ duyên đến, Đạo thì có ngàn vạn cách tu,người hay yêu tu đạo được gọi là Môn Đạo Nhân,Môn Đạo Yêu,Súc Sinh Đạo Môn,Địa Ngục Đạo Môn,Tu La Đạo Môn....Vân vân và mây mây...tóm tắc là Đạo Môn,nhưng mà Trần Sơn chưa từng nhìn thấy người nào tu đạo

có lẽ sau này hắn sẽ đến đất nước đó tìm hiểu một chút, nếu có thu hoạch thì rất tốt, thế giới bây giờ linh khí thiên địa quá ít,hắn không thể tu luyện ở môi trường như thế này, tìm hiểu người khác tu luyện cũng là một cách tu luyện cho chính mình, nghe nói Luận Đạo rất có ích cho tu luyện

Trần Sơn suy nghĩ xong thì nhìn xuống quan sát tiếp,xuyên qua bãi cát trắng và những tảng đá là đến với một mảnh đất liền,trên mảnh đất liền là một rừng cây với rất nhiều các loài cây

Mặt đất Phía Đông hòn đảo cây cối khá lưa thưa lớt thớt,nhưng mà vào Trung Tâm hòn đảo và đến Phía Tây hòn đảo thì cây cối ngày một nhiều,đến gần cuối phía Tây là một khu rừng rậm và ngọn núi khá lớn

Dưới khu rừng,Trần Sơn có thể trông thấy lưa thưa có những loại động vật đang sinh tồn

Gật gật đầu,có động vật thì chắc có nước,nếu không có nước Trần Sơn cũng không để ý,bởi vì hai cái Giới Chỉ của Tố Tố chứa đầy nước,lương thực thì cũng chứa đầy một giới chỉ,có thể ăn 4 tháng cho 5 người

Nếu có động vật thì Trần Sơn yên tâm,bởi vì động vật còn sống được,thì con người cũng sống được

Xem xét xong,Trần Sơn bắt đầu bay xuống,bởi vì hắn thấy một thân ảnh xinh đẹp mặt y phục màu đỏ đã ra khỏi lều vải

-Tố nhi,chào buổi sáng

Trần Sơn bay xuống ôm Tố Tố từ sau lưng,hai tay ôm lấy vòng eo nhỏ bé của Tố Tố rồi chào hỏi,một cảm giác mềm mại từ bàn tay truyền tới,Trần Sơn biểu đệ có chút niệm hoan hỉ kinh,nhưng mà Trần Sơn tâm chí sắt đá,có thể khống chế được

-vâng,lão công

Tố Tố nghe vậy thì hiền hoà đáp rồi ép đầu vào lòng ngực Trần Sơn,đêm hôm qua Tố Tố ngủ cũng có chút không ngon,từ lúc đi theo với Trần Sơn thì Tố Tố luôn ngủ cùng Trần Sơn,lần này ngủ riêng nên Tố Tố cảm giác có chút không quen

-các nàng ấy tỉnh dậy chưa?

Cảm thụ Ôm giai nhân một lúc thì Trần Sơn hỏi

-vẫn chưa,để thiếp thân đi làm buổi sáng

Tố Tố đáp rồi nhìn mặt trời ngoài biển đã hết ánh đỏ chuyển sang màu vàng

-haizz,cực khổ nàng

Trần Sơn thở dài thương yêu vuốt ve má Tố Tố, từ lúc Tố Tố đi theo Trần Sơn thì sáng sớm nào nàng ấy cũng dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho mội người,lúc đầu món ăn có chút không ngon,nhưng mà lâu dần đến bây giờ Tố Tố nấu ăn rất ngon

nếu nàng ấy mà mở nhà hàng thì chắc là món ăn nhà hàng đó sẽ ngon nhất thế giới này rồi, nhưng mà Trần Sơn cần tiền sao?,thật hài hước hắn cần tiền làm gì,vậy nên mở nhà hàng là không cần thiết,nàng ấy chỉ cần nấu ăn cho người trong gia đình ăn là được rồi

-thiếp thân không sao,thiếp thân không khổ,được đi theo và chăm sóc cho lão công,thiếp thân đã cảm thấy rất hạnh phúc

Tố Tố nghe giọng nói quan tâm của Trần Sơn thì nội tâm ngọt ngào,hiền hoà đáp

-ta cũng vậy, có thể lấy nàng là niềm vui lớn nhất cuộc đời ta

Trần Sơn cũng nói lại với giọng nói thương yêu đầy chân thành

-lão công,thân thiếp đi

Tố Tố nghe giọng nói ngọt ngào đó thì động tình,hai mắt long lanh ngẩn đầu lên nói

Trần Sơn thấy ánh mắt long lanh đó thì nhẹ nhàng cúi đầu xuống bắt đầu hôn vào đôi môi nhỏ bé đó,đầu lưỡi chui vào bắt đầu cảm nhận khoản khắc ngọt ngào này

Tố Tố hai mắt nhắm lại,tay vòng lại ôm tấm lưng cứng cáp của Trần Sơn,cũng cảm nhận khoảng khắc đầu lưỡi ngọt ngào

trong lúc Trần Sơn với Tố Tố đang tình chàng ý thiếp thì trong lều ba thân ảnh xinh đẹp đang hóng tai lên lắng nghe

Lúc nghe đến hai người hôn nhau thì 6 ánh mắt loé ra vẻ hâm mộ,nhưng mà không ai dám quấy rầy, thật ra mọi người đều nhận ra Trần Sơn thương yêu nhất là Tố Tố nhưng không ai nói gì

Trần Sơn hôn Tố Tố một lúc thì đầu lưỡi thu ra,để nàng ấy đi làm buổi sáng

Trần Sơn thấy Tố Tố đi rồi thì bắt đầu suy nghĩ,hắn nhớ ra lúc trở về thế giới này thì điện thoại có thông báo một chuyện gì đó rất trọng yếu,nhưng mà lúc đó hắn rất gấp gáp và không có thời gian nhớ rõ

Suy nghĩ không ra,Trần Sơn mặc niệm*,điện thoại,thông báo lại chuyện ngày hôm qua ta trở về,từ đâu đến cuối*

-Keng sác nhận yêu cầu vô lý của ký chủ,điện thoại sẽ thông báo lại cho ký chủ.

-Keng ký chủ truyền tống hoàn tất *1

Trần Sơn nghe xong thì cho qua

-Keng đang cắt đứt toạ độ liên thông hai thế giới *2

Không phải nó

-Keng sác nhận cắt đứt toạ độ hai thế giới hoàn tất*3

Không phải nó

-Keng sác nhận thế giới ý thức thế giới Đấu Khí Đại Lục không đuổi theo*4

Cũng không phải nó

-Keng sác nhận truyền tống an toàn*5

Lại không phải nó

-keng theo tính toán hiệu xuất của điện thoại,ký chủ xuyên qua vào Ngày 14/10 7h10p mà bây giờ là ngày 20/9 19h21p*6

đúng,chính nó

(---còn tiếp---)