Lại gặp cô...

Dịch Thiên

Lại gặp cô...

Mặc kệ tất cả anh lại tiếp tục công việc bán hoa của mình, nhưng hôm nay ngoài cô gái kì lạ đến thì cho đến tối khuya anh lại chẳng có một vị khách nào khác. Cũng chả quan tâm là bao nhiêu, anh đóng cửa hàng rồi đi đến quán ba gần nhà. Vừa vào đến nơi anh bất chợt thấy một hình ảnh quen thuộc, đó là cô gái khi ban chiều. Vẫn là bộ áo quần đó nhưng giờ nó không còn ươt nữa, không còn để lộ ba vòng bốc lửa khi áo quần ướt nữa và điều đó làm cho cô không thu hút như ban chiều nhưng như vậy cũng đủ thu hút vô số ánh mắt của mọi người.
Xung quanh cô tập trung vô số đàn ông, cô giống như hũ mật đối với kiến vậy, và ai cũng muốn chờ cô uống say để có với cô câu chuyện tình một đêm như trong phim vậy.
Anh thấy cô thì muốn trả lại tiền hoặc chí ít thì cũng xin tên và địa chỉ để mình đưa hoa theo yêu cầu. Bất giác anh tiến về chỗ cô đang ngồi.
Xin lỗi. Ban chiều cô chưa để lại tên và địa chỉ, nếu cô không muốn nữa thì tôi có thể trả lại tiền cho cô.
Câu nói của anh khiến nhiều người xung quanh đó thầm nghĩ.
Thằng đó tán gái cũng trực tiếp quá nhỉ.
Cô dung ánh mắt xa lạ ngước nhìn lên hỏi anh.
Tôi có biết anh à?
Câu nói của cô đã tạo cơ hội cho tiết bao nhiêu người muốn tiếp cận cô mà không có lý do bây giờ đã có cơ hội. Trong đó có một kẻ đầu trọc dáng vẻ to cao thấy dáng vẻ thư sinh của anh thì tiến lên lớn tiếng quát.
Mẹ kiếp, mày là thằng nào mà dám nhân cơ hội tán gái ở chỗ này hả?
Đây là địa bàn của tao, khôn hồn thì hãy biết điều mà xéo đi!
Câu nói của gã khiến một số người nãy giờ mất hết hi vọng bỏ đi chỉ còn hai ba nguời ở lại xem kịch vui.
Không để ý đến lời nói của gã anh tiếp tục hỏi cô.
Bây giờ cô có định như ban chiều không?
Nếu có thì làm ơn cho tôi biết tên hay địa chỉ để tôi còn đưa đến
Một số người chứng kiến câu chuyện nãy giờ bắt đầu cảm thấy khó hiểu, tại sao người đàn ông này lại khăng khăng như vậy, chẳng lẽ họ thật sự quen biết.
Dường như tức giận bởi sự không để câu nói của gã, tên đầu trọc gầm lên cầm chai riệu gần đó định đánh lên đầu anh nhưng gã không hiểu tại sao chai riệu nằm trong tay gã lại bay lên đầu mình, chưa kịp nghĩ xong thì gã nằm cái bịch xuống nhà bất tỉnh nhân sự.
Đến bây giờ thì không còn ai dám đứng lại để xem nữa, tất mọi người đều bỏ đi. Thậm chí một số người còn gọi điện báo cảnh sát.
Cô thì lại khác lại ngước mắt lên nhìn ánh với ánh mắt không sợ hãi mà ngược lại còn có chút khó hiểu, có thể đối với người uống đã nhiều như cô thì việc gì cũng không quan trọng.
Với gương mặt đỏ hồng và làn da trắng không tỳ vết cộng thêm đôi mắt dễ thương thì lúc này để người khác thấy thì không biết cô sẽ đốn đổ biết bao nhiêu chàng trai nữa đây.
Có thể là người khác thì sẽ như vậy tiếc bây giờ chỉ có anh và cô mà thôi, anh cũng không nói gì nữa mà xách tay cô lên và lôi ra quán ba. Anh cứ như vậy mà đưa cô ra ngoài thậm chí một số bảo vệ của quán thấy anh theo bản tính thụt lùi nhừng đường mà không ai dám lên ngăn cản.
Cô cũng mặc kệ, điều bây giờ là cô muốn quên đi tất cả, cô muốn cho đầu óc mình bị tê liệt đi, thậm ý anh bây giờ cưỡng hiếp hay giết cô cô cũng không quan tâm.
Cô cho tôi biết nhà cô ở đâu tôi đưa cô về nhà?
Anh hỏi.
Cô vẫn cứ im lặng.
Bất đắc dĩ anh tìm giấy tờ tùy thân trên người cô, theo bản cô uốn mình dựa vào sát người anh. Động tác của cô khiến dục hỏa trong người anh trỗi dậy, anh định đưa cô đi nhà nghỉ nhưng dường như quyết tâm muốn sống người bình thường nên anh kiềm chế mình lại, với lại con người của anh tuy máu lạnh giết người không có cảm giác. Nhưng đối với phụ nữ đẹp thì anh lại có cảm giác muốn chinh phục mạnh mẽ nên anh không muốn làm chuyện đó. Anh có thể giết một cô gái xinh đẹp ngay tức thì nhưng tuyệt đối cưỡng ép người đó. Sau một lúc thì anh cũng tìm thấy giấy tờ của cô.
Cô gái này có một cái tên cũng đẹp.
Lê Thị Thùy Dương. Bất giác anh cảm thấy cái tên này dường như đã nghe ở đâu rồi nhưng cũng không để ý nhiều. Rồi anh xem địa chỉ của cô rồi bắt xe đưa cô về nhà. Xung quanh nhà cô là những khu biệt thự xa hoa và nhà cô là một trong những nhà lớn nhất ở đây.
Anh bấm chuông cửa.
King cong……
Ba người đàn ông ở trong nhà đi ra. Với một bộ dạng hung hổ ông to mặt lớn.
Một người trung niên cho hai người còn lại đến đỡ cô gái còn ông ta thì quát lên,
Mày là ai? Tại sao lại đi với con gái tao?
Tuy bây giờ đã khuya nhưng anh vẫn thấy rõ khuôn mặt của người đó. Bộ dạng của ông ta như là muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy.
Tôi chỉ là người bán hoa thôi. Tôi thấy con gái ông uống riệu say ở quán ba nên đưa cô ta về. Bây giờ người tôi đã giao cho ông rồi, không có việc gì nữa thì tôi đi đây.
Anh trả lời câu hỏi của ông rồi đi lên chiếc taxi ban nãy.
Mày đứng lại cho tao.
Ông ta hét lên nhưng chiếc xe đã đi khuất.
........
Sáng sớm, khi mặt trời đã lên cao có một người đàn ông trung niên và một người con gái đang xoa đầu mình.
Con giải thích cho ba tại sao lại để mất tài liệu nghiên cứu?
Rồi tối qua đi đâu mà say như thế?
Còn nữa, tối qua là thằng nào?