Chương 126 - Tiên Phát Chế Nhân (2)

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 126 - Tiên Phát Chế Nhân (2)

Chương 126 - Tiên Phát Chế Nhân (2)



Ngô Tuấn vỗ chán, quên mất cái đám này đầu óc đơn giản, làm sao hiểu được hàm ý trong câu nói cổ nhân của loài người. Ngô Tuấn đành phải giải thích.:
- Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương' có nghĩa là nếu có thể ra tay trước thì sẽ chiếm thế chủ động, dành lấy phần cơ hội trước đối phương, nếu ra tay sau đối thủ thì sẽ gặp tai họa, thua thiệt mất đi cơ hội tốt. Ý tứ trong câu nói của ta chính là như vậy.


- Các vị chi bằng ngồi đây bàn bạc kế sách thủ thành như thế nào, quân địch rút lui vì điều kiện như thế nào. Nhưng có lẽ các ngài quên rằng, một con rùa dù có mai cứng cáp cũng bị cả đàn kiến cắn xé, một con nhím có nhiều gai nhọn, nhưng hở bụng cũng là món mòi ngon cho kẻ khác.



- Ta đồng ý thành Taruel là kiên cố, đứng vững hơn ngàn năm ở khứ, nhưng nếu như đối mặt là những khẩu pháo của Đại Việt ta, các ngài đứng vững được bao lâu. Đây là chưa nói đến mức hư hại của thành cổ này đã lâu chưa được sự quan tâm tu sửa.

- Các ngài có nghĩ rằng, một khi thành Taruel sụp đổ sẽ là viễn cảnh gì hay không. Lại nói như quân đội của Vương Đô sử dụng Đại Pháo và những khí cụ công thành cỡ lớn, các ngài đứng vững được bao lâu. Ta nói thẳng, cho dù có tập hợp toàn bộ quân lực của các ngài, cũng không quá ba ngày.


Ngô Tuấn dừng lại không nói tiếp, mà để cho đám người này bắt đầu vận động trí thông minh của chúng. Sự thật là thành Taruel đã là một thành trì xuống cấp, nếu như đối đầu với những cuộc chiến tranh cổ điển chỉ có những vũ khí thô sơ như máy bắn đá, cung tên kiếm thương.

Nếu là như vậy, thì may ra có thể thủ được, nhưng nếu như đối đầu là đại pháo, là thuốc súng thì có mười cái thành Taruel cũng sập huống chi là một cái. Bức tường Băng ở phương Bắc của Đại Việt đã nói lên tất cả, cao hàng chục mét rộng cũng đến mười mét, ấy vậy mà cũng đổ sập đấy thôi. Đấy là có hoả lực dày đặc mới thủ vững, lúc cuối do tên lãnh đạo bị giết chết, quân tâm tan rã mới may mắn chiến thắng.



Sau một khoảng thời gian im lặng, Ngô Tuấn bắt đầu thực hiện một cái âm mưu đúng tính chất của Đặc Nhiệm Binh. Đó chính là táo bạo thần tốc, dám đánh ở những nơi kẻ địch không ngờ tới, dám thủ ở nhưng nơi kẻ địch không nghĩ chúng ta dám thủ.

Dừng lại một chút, Ngô Tuấn mới lần nữa lộ ra một nụ cười như có như không, rồi mới nói tiếp.:


- Chi bằng ngồi không đợi giặc đến, sao các ngài không tập trung một mũi nhọn binh lực, thọc sâu qua biên giới của Vương Quốc, cướp lương thảo, phá thành trì. Rồi quay về xây dựng tường thành đón đợi bọn chúng đến. Như vậy chẳng phải nhẹ nhàng hơn hay sao.
- Ta đề nghị một kế sách, "Tiên Phát Chế Nhân" đó là ra tay hành động trước, áp chế kẻ địch do còn đang rối bời bận rộn loay hoay hành quân chưa có sự chuẩn bị kỹ lưỡng. Nếu như sự việc này thành công, như vậy chúng ta sẽ nắm giữ được thế chủ động, buộc quân địch sẽ tấn công theo hướng ta muốn. Chứ không phải ngồi đây rụt cổ chờ bọn chúng đến mà chém. Lại có một khoản thời gian kha khá xây dựng tuyến phòng thủ.


Đám người Thú Nhân nghe thấy như thế, ánh mắt cũng sáng lên trong thấy. Bởi thật tế thành Taruel tuy kiên cố, nhưng lại nói xứ Cuenca, là nơi tiếp giáp biên giới Thú Nhân và Francesco lại chẳng có cái thành trì nào quá mức kiên cố thích hợp cho việc phòng thủ. Mà những thành trì ở xứ này chủ yếu là hoạt động nông nghiệp và thương nghiệp là chủ yếu.


Nhân lúc quân lực chính qui của Vương Quốc chưa tập kết đến, quân đội tiếp quản xứ Cuenca này lại chỉ là những chủng tộc nhỏ hơn, sức chiến đấu cũng không cao. Có thể nói, nếu như không phải phía sau Cuenca là thủ đô Marid thì có lẽ, vùng đất này sớm đã vào tay của Leonardo de Francesco.


Ferguson Scene nghe thấy như vậy cũng bùi tai, một kế sách có thể xem như là trước giờ chưa từng có. Một thế lực có thể nói đang ở cửa dưới, đang có nguy cơ bị xâm chiếm, ấy vậy mà dám ra tay tấn công trước. Nhưng mà kế sách của Ngô Tuấn cũng không phải là điều vô lý, ngược lại là một kế sách rất hay.


Quân chủ lực của Filippe chưa đến, xứ Cuenca xem như một món mồi ngon béo bỡ từ trước đến giờ đều đợi người ta đến thịt. Nhưng phía sau Cuenca chính là thủ đô của vương quốc, nếu như muốn chiếm lĩnh thưc sự là rất khó khăn, bởi vùng đất này là một dãy bình nguyên rộng lớn. Không có núi non hiểm trở, là một nơi thích hợp cho những quân đội ưa thích lối đánh tấn công phủ đầu, cũng như là chiến trường lý tưởng của kỵ binh vương quốc.


Mà ở đây mọi thế lực quân sự khác đều kính sợ, đó chính là Hổ Đầu Nhân. Lại nói quân của gia tộc không phải đến để xâm chiếm, mà là cướp phá. Đập tan những căn cứ quân sự tiền tiêu của phe vương quốc, phá hủy chiến lược hậu cần đi trước. Điều này ít nhiều cũng ảnh hưởng đến khả năng tổng hợp mang tính chiến lược của phe Vương Quốc.


Thử nghĩ mà xem, ngươi hung hăng gây hấn khắp nơi, cứ hăm doạ là sẽ đánh ta. Cũng được thôi, trong lúc ngươi kêu gọi thêm người đến trợ uy, thì ta đến nhà ngươi đập phá một hồi, thử xem ngươi có tức không. Tức thì làm gì được ta, ta đánh một hồi rồi chạy về nhà cố thủ, ít nhiều gì cũng gây ức chế cho nhà ngươi. Những hành động tiếp theo của ngươi chắc gì sẽ hành động như mong đợi, cơn tức giận ắt sẽ phai mờ đi lý trí và từ đó sẽ ảnh hưởng đến một phần nào đó những quyết định của ngươi.



Đây được xem như là một tư tưởng cho một kế sách táo bạo nhưng lại đúng đắn trong tình thế hiện giờ. Tạo sự bất ngờ trong thế phòng ngự chủ động, khiến cho quân đội Vương Quốc rơi vào thế bí bách. Bởi lẽ khi biết được âm mưu của quân địch đối đầu, mà chỉ thụ động phòng thủ chẳng khác nào tạo cơ hội cho quân địch có thời gian chuẩn bị, rồi khi mọi lực lượng tốt nhất của quân địch đã tập kết hết tại biên giới, đến lúc cuộc chiến nổ ra, như vậy thương vong fanhf cho phe phòng thủ là rất lớn.



Chưa tính số lượng chênh lệch quân số giữa quân phòng thủ là lực lượng của Francesco ước tính giữa đám tân binh mới tuyển mộ là một trăm ngàn quân, cộng thêm số quân đội hiện có hai trăm ngànhhy quân. Trong khi đó lực lượng phòng thủ cũng chỉ là đám lính gà mờ của những chủng tộc không có tính chiến đấu cao, chúng chỉ phụ trách bảo vệ trị an, canh giữ pháo đài, áp tải vận lương.



Là một dạng quân đội pháo hôi trên chiến trường, nếu đã như vậy tại sao không nhân cơ hội quân chính quy còn chưa đến một tay ra sức đàn áp. Diệt gọn từ trong trứng nước đám binh này, đồng thời phá hủy đi các công trình, pháo đài công sự. Như vậy sẽ gây tổn thất và khiến cho quân Vương Quốc mất đi thế chủ động trên chiến trường, lòng quân hoang mang khi các công sự phục vụ cho việc hậu cần tiếp tế đã bị phá hủy.


Kế hoạch như vậy, nhanh chóng được thông qua. Thực hiện chính cho chiến dịch quân sự đặc biệt lần này là Ferguson Scene làm thống soái, Fernando và Alonso Francesco laanf lượt làm tả hữu tướng quân. Quân số cho chiến dịch này gồm có mười lăm vạn quân, toàn là những tinh nhuệ Báo Nhân và Lang Nhân. Ngoài ra còn có thêm một chi quân đội Đặc Nhiệm Binh do Ngô Tuấn lãnh đạo. Và cuộc chiến quân sự đặc biệt này cũng do Ngô Tuấn lên kế hoạc cố vấn trực tiếp.


----


Sáng sớm tinh sương, một thành trì phía đông bắc của xứ Cuenca. Thành phố này là nơi tiếp giáp giữa hai xứ, cũng là nơi gần nhất trong quá trình đi đến chiến dịch quân sự đặc biệt. Thành Sanblas, phía tây giáp với Taruel chỉ với năm mươi dặm, nhưng nơi đây lại là một dãy bình nguyên rộng lớn. Phía sau Thành Sanblas là một dãy núi đá tự nhiên, vô hình chung thành Sanblas như là một cửa ngõ tiền tiêu của Vương Quốc.



Một thành trì chủ yếu sản xuất nông sản và buôn bán với các thương đoàn đông sang tây. Thành Sanblas cũng là một dạng thành trì khai thác lấy nguyên liệu cho Vương Đô. Thành phố có tường thành cao năm mét, số quân trú đống hiện tại cũng chỉ có mười ngàn quân, dân số ước tính cũng bảy tám vạn người.


Số quân này là do mấy ngày hôm nay tích cực chiêu mộ, là một dạng tân binh còn đang luyện tập thao trường, chưa có kinh nghiệm chiến đấu gì sất. Tiếng gà gáy cũng bừa mới ngưng, phía trước tường thành lờ mờ sáng còn vương lại sương mai, nhưng thoát ẩn thoát hiện lại là một đội quân lên đến cả mấy vạn người ngay ngắn chỉnh tề, xếp thành từng khối quân vuông vức.


Đám lính trên tường thành thấy một tràn cảnh như vậy, còn đang ngáp ngủ chưa biết chuyện gì xảy ra. Nhưng khi định thần lại thì ngay cả việc báo động cũng quên mất. Phải đến khi Ferguson Scenecho phát động tiếng trống trận ra lệnh cho việc công thành bắt đầu diễn ra thì đám thủ vệ trên tường thành mới kịp hoàn hồn.