Chương 125 - Tiên Phát Chế Nhân

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 125 - Tiên Phát Chế Nhân

Chương 125 - Tiên Phát Chế Nhân


Thủ phủ Catalan, vương quốc tự trị dưới quyền của gia tộc Francesco đứng đầu là Leonardo Francesco.

Lúc này, bên trong thủ phủ đang là các binh tướng đại thần và bổ chính dưới quyền. Ngoài ra còn có thêm các cố vấn và mưu thần huấn luyện binh sĩ cho Thú Nhân của Đại Việt, đó chính là Nguyễn Bặc và Đinh Điền. Ngoài ra còn có một trung đoàn Đặc Nhiệm Binh dưới quyền lãnh đạo là Ngô Tuấn.


Sự việc này các bên đã đoán trước được, không sớm thì muộn, Filippe Đệ Tam sẽ kéo quân tấn công. Nhưng không ngờ ngày này lại đến sớm như vậy. Gia tộc Francesco vừa mới oằng mình ra mà chống đỡ đợt công kích của quân đội Vương Quốc Người Chim.


Hai thành phố chính huyết mạch cho gia nghiệp của gia tộc đã tan hoang đến mức không thể nào sữa chữa được nữa. Bây giờ dưới tình huống như vậy, chỉ phá đi và xây lại từ đầu mà thôi. Ở cái thế giới này, cái gì có thể thiếu, chứ nhân lực vật lực là không hề thiếu. Từ những con thú khổng lồ cho đến những bộ tộc man rợ dã nhân nói chung thì vẫn là có. Vì vậy công tác khắc phục hậu quả chiến tranh đã được bắt tay vào làm ngay. Sao khi bọn Người Chim rút đi công tác khắc phục đều được thực hiện ngay lập tức.


Lúc này lại nói đến việc bọn quân đội Hoàng Gia bắt đầu xâm chiếm. Leonardo cùng với các thuộc thần của mình bàn bạc kế sách, nhưng mà toàn là thụ động phòng ngự. Đợi đến một thời gian dài cạn kiệt lương thực bọn chúng sẽ tự rút đi như những lần trước. Nhưng mà qui mô cuộc chiến lần này lại rất khác so với những lần trước chỉ là lẻ tẻ mấy vạn quân, và cũng chỉ là cuộc chiến tranh giành giật biên giới giẵu các thành trấn bên ngoài rìa với nhau mà thôi.


Nhưng đợt tấn công này lại khác, là một cuộc chiến tổng lực, qui động đến trăm vạn đại quân. Theo một số thông tin ít ỏi mà Leonardo de Francesco biết được, lần này có cả đội quân Hổ Đầu Nhân của gia tộc Falange. Chi quân đội này đã mang đến rất nhiều tang thương, chết chóc và thậm chí là gieo rắc lên nỗi ám ảnh kinh hoàng không thể phai mờ, cách đây từ mười hai năm trước cho từng tên lính, mà bây giờ đã là tướng lĩnh dưới trướng của Leonardo de Francesco.


Biết rõ nỗi đau đó, chỉ có thể là Ferguson Scene và Leonardo Francesco. Một người mất đứa con gái yêu thương, một người mất đi một người vợ hiền thảo. Mặc dù trong lòng lúc nào cũng nung nấu ý định trả thù, nhưng hiện tại sức lực vẫn còn quá mỏng manh. Nếu so với trăm vạn đại quân của Vương Quốc thì Gia Tộc không đáng nhét kẽ răng. Nhưng nếu thực sự phải chiến một trận, chưa biết kết quả cuối cùng sẽ diễn ra như thế nào.


Phe Francesco mặc dù biết là có thua, đây là đều chắc chắn rồi, nhưng mà ít ra bên phe Vương Quốc phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, tổn thất chắc chắn sẽ là rất lớn, nhưng có lẽ đó chỉ là sự hy sinh của đám lính yếu kém của các lãnh chúa khác mà thôi. Chứ quân đội chính qui gồm có Hùng Tộc, Ngưu Tộc hay là Hổ Tộc chắc chắn sẽ là những đội quân đi đằng sau, mang theo lưỡi kiếm kết liễu cuối cùng.


Sau nửa ngày, có hai luồng tư tưởng bắt đầu hình thành. Một đó chính là cố thủ, dù quân có đông đến mấy, cũng không thể nào phá hủy được thành phố Taruel. Vì đây là một pháo đài bằng đá kiên cố, có tuổi đời hàng ngàn năm. Chứng kiến biết bao nhau trận chiến thảm hoạ và đã đứng vững trước hàng ngàn cuộc viễn chinh, với hàng vạn pháp sư quyền năng cũng phải lắc đầu ngao ngán.


Vì vậy ý tưởng đầu tiên chính là dựa vào bức tường thành kiên cố để ngăn chặn bước tiến quân của quân đội nhà vua Filippe Đệ Tam. Luồng ý tưởng thứ hai đó chính là nghị hoà, nghe có vẻ vô lý đến nực cười, bởi một kẻ muốn ngươi chết, sức mạnh lại tốt hơn gấp mấy lần ngươi, há gì có thể nghị hoà để ngươi có thể sống yên ổn. Nhưng nếu xét đến thì có hai lý do chính để quân đội Vương Quốc tấn công.


Một đó là sự thù địch giữa gia tộc Francesco với nhà Vua, hai chính là sự việc mà quân Việt đã phá hủy đi cái bến cảng ngay tại thủ đô Marid của Vương Quốc. Nếu như có thể xoá bỏ hiềm khích giữa gia tộc và nhà Vua kèm theo đó là một khoản chi phí bồi thường lót tay. Thêm nữa đó là chối bỏ sự hiện diện và hổ trợ của quân Việt trong sự kiện vừa qua, chắc chắn quân đội do nhà Vua dẫn đầu sẽ rút quân.


Nhưng điều kiện này cũng giống như con dao hai lưỡi, Đại Việt rút đi, phí bồi thường cũng đã chuyển đến, nhưng lấy cái gì làm lòng tin rằng quân đội nhà Vua sẽ chấp nhận và không tấn công. Lại nói Leonardo de Francesco kịch liệt phản đối luồng ý tưởng thứ hai này, hắn tức giận đến mức muốn đem đám gia thần đi chém. Bởi nếu như không đắc tội với Filippe thì cũng đắc tội với Huỳnh Minh. Một tên bù nhìn, một nhà Vua không có thực quyền bị quyền thần thao túng như con rối. Còn một người thì thần bí, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi phát triển thần tốc, quân đội tuy không đông lắm, nhưng vũ khí áp đảo mọi loại sức mạnh và quân số. Chất lượng nói lên tính hiệu quả cao hơn rất nhiều nếu so với số lượng. Chẳng khác nào những con thiêu thân lao vào ánh đèn chịu chết.


Ánh mắt của Ngô Tuấn sắc lẹm liếc nhìn toàn trường, và cũng để ý rất kỹ những tên đưa ra cái kế sách nghị hoà ngu ngốc này. Cũng bởi vì bắt gặp được ánh mắt băng lãnh của Ngô Tuấn cho nên Leonardo mới có thái độ gây gắt như vậy. Cảm giác của hắn không sai, quân đội của nhà Vua mạnh mẽ không sai.



Nhưng nếu lựa chọn, hắn chắc chắn sẽ chọn đánh với Hổ Đầu Nhân còn hơn là đối đầu với mấy cái khẩu đại pháo, hoặc những quả bom đã chôn vùi đi hàng ngàn người tại Marid. Hắn cũng không muốn Barcelona sẽ hứng chịu một đòn tấn công phủ đầu như vậy.


Tình hình cũng bắt đầu được khống chế, những cái đầu nóng đem mài ở gần máy chém cho nên cũng đã nguội lạnh chỉ trong một đoạn thời gian ngắn. Lúc này Leonardo mới bắt đầu ra dấu cho Ferguson đánh giá thế cục rồi quay sang hỏi thăm ý kiến bên phía của Đại Việt.
- Các vị tham mưu Đại Việt có ý tưởng gì cho cuộc chiến này không. Chúng ta rất muốn nghe thêm ý kiến từ các vị.

Nghe Ferguson Scene hỏi thăm đám người Đại Việt. Hội trường bỗng chốc im lặng như tờ, không có một chút gì hành động mạnh gây ra âm thanh, thậm chí là có thể nghe được nhịp tim và hơi thở của từng người. Lúc này Ngô Tuấn và Đinh Điền, Nguyễn Bặc đều quay sang nhìn nhau, sau đó lại là sự gật đầu chả từng người.


Chứng kiến cảnh này, đám người Thú Nhân chẳng hiểu ra làm sao, bạn người này không mở miệng ra nói chuyện mà vẫn có thể nghe hiểu được nhau hay sao. Không phải đợi mọi người sốt ruột, Ngô Tuấn nhẹ nhàng bình thản nói ra kế hoạch của mình.:
- Tiên hạ thủ vi cường, hạ thủ vi tai ương.

Đám người nghe thì thấy giọng điệu và câu từ thì hay, nhưng ý nghĩa là gì thì mờ mịt không hiểu. Đám người nhao nhao bàn luận cũng không có kết quả gì. Kẻ nói đông người nói tây, nào là kẻ mạnh sẽ nắm lấy chiến thắng trong tầm tay. Người lại nói đoàn kết sẽ có thể bẽ gãy thế công của bọn xâm lược ở vương quốc hay chăng. Nói chúng là mỗi người một kiểu, chẳng ra được cái ý nghĩa gì.


Thú Nhân là một chủng tộc đơn giản, đầu óc tuy là có sự nhận biết nhưng văn hoá của chúng vẫn chưa được hình thành sâu sắc như xã hội của loài người. Loài người có thể xem là một chủng tộc kỳ diệu, sức khoẻ yếu, nhưng bù lại số lượng đông đảo. Thế lực tuy không lớn, nhưng tập hợp lại nhiều thế lực loài người lại với nhau, cũng đủ sức làm chao đão cả thế giới. Đấy là đều không có gì phải bàn cãi, lịch sử đã chứng minh.


Nếu như không phải bọn Ork điên cuồng tấn công và chia rẽ từng quốc gia loài người, thì có lẽ con người đã không bị rơi vào thảm cảnh như ngày hôm nay. Thứ tạo nên con người khác biệt với phần còn lại so với thế giới đó chính hình thái văn hoá, hay được gọi là bản sắc dân tộc của từng loài. Loài nào cũng có bản sắc riêng của mình, nhưng loài người mới là chủng tộc thành công trên phương diện này.


Quay trở lại hội trường, sau nhiều câu ngớ ngẩn của đám đại thần. Lúc này Ferguson mới diện lên cái mặt dầy hỏi lại thêm lần nữa.:
- Ngô Tướng Quân. Câu này có nghĩa là gì.?