Chương 127 - Pháo Tập

Đại Việt Dị Giới Cuồng Tưởng Khúc

Chương 127 - Pháo Tập

Chương 127 - Pháo Tập



Quân thủ thành Sanblas thấy địch nhân nằm ở trước ngỏ, hốt hoảng không thôi. Bắt đầu đánh trống đánh kẻng có địch tập. Vì quân binh trong thành đa số đều là tân binh, lại nói quân lính trong thành cũng chỉ là dân quân. Khó khăn lắm mới chấp vá mà tuyển đủ mười ngàn người. Tập tành đánh chém cũng chỉ được có mấy ngày, suốt mấy tuần nay cũng chỉ phổ biến quân luật.


Các loại chiến đấu căn bản được chỉ dậy qua vài thao tác đâm chém đỡ gạt qua quýt. Chứ chưa có chiến thuật hay tâm lý chiến tranh nào, cho nên khi tận mắt chứng kiến một đội quân hùng hậu gấp mười lần. Tâm lý sợ hãi lan rộng, chưa gì đã rối loạn cả lên. Rất nhanh chóng quân đội của Ferguson Scene nhanh chóng hạ được thành Sanblas.



Chỉ trong vòng sáu giờ, tính từ lúc tập kết cho đến phá được cổng thành và tiếp quản được thành trì. Con số thương vong cũng chỉ có mấy trăm người cho hai phe. Bởi khi phát động chiến tranh, cả kinh thành còn đang ngây thơ chưa biết chuyện gì xảy ra.


Tiếng trống trận vang lên cũng là lúc đám chỉ huy thành Sanblas còn tường quân đội Vương Quốc đến nữa là. Nhưng xui thay người đến không từ phương Bắc mà là kẻ ở hướng Nam. Quân lính trong thành Sanblas chóng trả có phần quyết liệt nhưng khi cổng thành bị đánh sập thì không còn sức kháng cự nào. Lập tức vứt bỏ binh khí mà đầu hàng sạch sẽ. Đám lính trong thành vẫn còn chưa được trang bị chỉnh tề, chỉ được phát cho cây giáo, có tên may mắn được phát cho cung tên.

Nhưng mà cái đám này cũng chỉ là nông dân rặc mà ra, kêu bọn chúng vác cuốc ra đồng, hay vác rìu đi đốn gỗ còn may ra. Chứ kêu chúng cầm vũ khí đi lên đánh nhau. Có ai thấy con thỏ con cừu nào dám đứng gần khiêu khích con sói con báo hay không. Đám hung thần ác sát của Ferguson Scene cùng với đám Lang Nhân nhe nang múa vuốt cũng khiến cho đám nông phu này sợ vỡ mất, tay châm run cầm cập lấy đâu ra mà sức chiến đấu.

Mặc dù quân lính thành Sanblas không ra sao, nhưng mà phải nói lương thực ở đây quả thực rất dồi dào. Một con số có thể nuôi sống một đội quân hai mươi vạn ăn một tháng cũng chưa hết. Lần này xem như kiếm bộn, Ferguson trực tiếp bắt đám dân phu của thành Sanblas vận chuyển số lương thực này về Taruel, một phần để lại cho dân chúng nơi đây, phần còn lại mang theo cho việc tiến sau vào trong xứ Cuenca để tấn công các thành phố khác.

Trong vòng mười bốn ngày, quân đội của Ferguson Scen trực tiếp cướp bốc được thêm bốn thành phố lớn, và một số những làng mạc có dân số trên vạn người xung quanh. Đây điều là những trung thành với Vương Quốc, chuẩn bị tiền đồn, cũng như áp lương cho quân đội Vương Quốc. Ngoài ra Ferguson Scen còn thu phục được nhiều người dân từ bỏ vương quốc theo đoàn áp lương của Gia Tộc mà về nương nấu dưới pháo đài Taruel.

Lúc này tình thế như trẻ tre, chưa thật sự phải gặp quá nhiều khó khăn cho việc công hạ bất kỳ thành trì nào tại xứ Cuenca. Bởi những thành trì tại đây đa phần đều là thành thấp, số quân phòng thủ cũng chỉ dân binh, ít được sự quan tâm từ vương quốc. Mà lại những năm tháng gần đây Vương Quốc cũng đã có nhiều chính sách sai lầm, dẫn đến lòng dân chia rẽ.

Ngô Tuấn áp dụng theo đường lối cũ từ kiếp trước, vừa đi đánh trên đất đối phương, lại vạch tội Vua Filippe đang ngự trị ngai vàng là hôn quân. Bỏ bê việc nước, hoang dâm vô đạo, hà hiếp người dân khổ không ta siết, áp đặt nhiều loại thuế cao khiến nhân dân những vùng biên, đặc biệc là xứ Cuenca đã nghèo nay còn thêm khổ. Chưa kể chính trị trong hoàng cung hết sức rồi ren, nghe nói Đại Công Vương Juan Falange mới là vua thật sự.


Tin tức nữa thật nữa giả lan ra khắp nơi. Khiến lòng dân rối loạn, quân lính cũng bất mãn, cho nên có khi Đại Quân chưa đếnaf thành chủ đã gửi thư trước xin hàng, tránh đổ máu vô ích. Nhưng mà vẫn còn một thành trì kiên cố đặc tại thành Cuenca thề chết không sờn, quyết tâm tử thủ bảo vệ vùng đất của Vương Quốc không rơi vào tay bọn người phản trắc. Ở Vương Quốc từ lâu đã xem gia tộc nhà Francesco như là một nỗi ô nhục, đi đâu cũng gán ghép cái tên kẻ phản bội.



Thành Zafrilla chính là nơi thề trung thành với Vương Quốc. Tướng thủ thành nơi này là một đầu Dã Trư, tên là Cordon, số quân trấn thủ tại thành phố cũng tương đối khá, với bảy ngàn quân, nhưng đầy đều là quân tinh nhuệ, được huấn luyện và trang bị kỹ càng chứ không phải như dạng tân binh gà mờ, của thành Sanblas hay là những thành trì khác. Lúc này đã là ngày thứ ba, giữa trận chiến quân đội Gia Tộc Francesco và thành phố Zafrilla.


Quân của Ferguson Scene tấn công suốt ba ngày, nhưng tên Cordon này cũng quá cứng đầu. Toàn bộ quân lính lẫn nhân dân trong thành đều kháng cự đến cùng. Ngay cả đại pháo của Đại Việt bắn sập cả một đoạn tường thành, nhưng mà vẫn không thể phá thế phòng ngự. Mọi tài sản trong thành từ bàn ghế cho đến gạch đá đều bị đem ra làm công sự ngăn bước tiến của quân Ferguson. Hai cánh quân Tả hữu do Fernando và Alonso chặn ở hai cửa đông tây không cho tin tức vây thành của Zafrilla lọt ra ngoài. Cũng như quân cứu viện từ phía Vương Quốc đưa xuống. Ngô Tuấn đang là người lãnh đạo hai nhóm binh của hai tên tướng trẻ tuồi này.


Nhận được tin tức từ dân chúng khắp nơi Vương Quốc quay về dưới trướng của Francesco. Quân đội Vương Quốc nhận thấy tình hình không ổn, quân đội của Gia Tộc tại sao lại tấn công nhanh đến như vậy. Chỉ mới có chưa đầy hai ngày mà đã hạ hết năm cái thành trì, hàng chục ngôi làng trang trại lớn nhỏ của xứ Cuenca. Thành Zafrilla là nơi chỉ cách địa phận Vương Đô Marid chỉ có hai nghìn dặm. Đám quân cứu viện này là hai mươi nghìn kỵ binh không biết mệt mỏi ngày đêm đi đến thành Zafrilla.

Ngô Tuấn đã chặnn đầu, hai cánh quân Báo Đầu Nhân cộng lại cũng bốn nghìn kỵ, lại thêm một nghìn quân Đặc Nhiệm Binh của Đại Việt. Lúc này đã được mai phục trận địa pháo TL-130, nơi đây có địa hình như một cái nút cổ chai, phình rộng ở hai đầu, nhưng ở giữa lại hẹp, đồi núi thấp thích hợp cho mai phục quân làm việc. Con đường này là con đường ngắn nhất để có thể đi đến tiếp viện thành Zafrilla, nếu đánh một cái đường vòng cũng hai trăm dặm. Trong khi con đường nhỏ này chỉ có năm mươi dặm mà thôi. Rất nhanh chóng, đoàn người ngựa của quân đội Vương Quốc đi đến nơi, vừa chạy vào thung lũng là hàng loạt tiếng pháo TL-130 bắt đầu oang tạc.



Hai mươi ngàn kỵ binh chẳng mấy chóc mà tan rã, số đạn pháo bắn rát dầy đặc đến nổi toàn bộ thung lũng lúc này bày cày xới lên lõm chỗm những hố bom sâu húm đến nữa mét. Lại nói con đường này đã được lắp thêm những quả lựu đạn cỡ nhỏ, chỉ cần có tiếng xung động đủ mạnh cũng đủ làm kích nổ. Nhưng mà tốc độ của đám kỵ này quá nhanh đi, cho nên không hề có một chút hoang thủ nào.


Khói lửa tràn ngập cả một thung lũng, tiếng chim tu hú, lũ quạ đen và kền kền lãng vãng trên không cũng đang đánh chén một bữa ăn ngon lành. Lúc này, Fernando và Alonso đã triệt để sợ hãi uy lực vũ khí của Đại Việt. Phải nói bên dưới toàn là những chiến binh ưu tú, những kỵ binh tuy không phải là Hổ Đầu Nhân, nhưng cũng có sức chiến đấu đáng sợ.


Nhưng một sự phản kháng cũng không có, người ta thường nói, Cung Binh khắc Kỵ Binh, nhưng trường họp này là Pháo Binh chứ không phải cung nỏ thủ. Hai mươi ngàn kỵ binh không một tên nào sống xót, thân thể nát bấy, nào có tên Thú Nhân nào nguyên vẹn. Uy lực bạo tạc của thuốc nổ trong lớp đạn phá mảnh thì không có gì phải bàn cãi. Nếu đổi ngược lại bọn chúng đối mặt với những khẩu pháo này, thê thảm, một cảm giác lạnh lẽo từ da đầu lan toả ra toàn thân.



Chưa kịp đợi hai tên kia hoàn hồn, Ngô Tuấn ra lệnh rút quân, đã đến lúc kết thúc chiến dịch quân sự đặc biệt này một cách hoàn hảo. Và thành Zafrilla không cách nào khác phải khuất phục, tên Cordon này là kẻ cứng đầu, mặc fuf có tài đấy, nhưng biết làm sao. Kẻ không cùng lý tưởng, dù có mạnh, có tài năng cỡ nào thì cũng phải giết.