CHƯƠNG 27: LENA

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 27: LENA

Kỹ năng Lôi Thiểm khi được vận dụng bình thường, tốc độ di chuyển tăng gấp đôi, chạy 100m hết 2s, mỗi giây tốn 10 đơn vị năng lượng. Sử bây giờ cấp 6, hắn có 4000 đơn vị năng lượng chỉ duy trì được hơn 6 phút. Khi bùng nổ cực hạn, hai chân xẹt điện, người như tên lửa, Sử có thể vượt 10m trong 0.05s, mỗi lần tốn 200 đơn vị, hiện tại hắn chỉ dùng được tối đa 20 lần là hết năng lượng, mà mỗi lần phải nghỉ 2-3 phút, chứ cơ thể không chịu nỗi.

Về sau hắn lên cấp cao hơn thì cơ thể cho phép vận dụng năng lượng nhanh và nhiều hơn, tốc độ sẽ nâng cao và khi bùng nổ có thể nhanh như điện chớp.

Học xong Lôi thiểm trong cửa hàng, Sử vào Vườn Sinh Vật chạy thử, làm heo gà tán loạn, la um sùm hết cả. Chưa đầy 5 phút là cạn năng lượng, Sử lại phải ngồi xuống vận công hấp thu linh khí hết cả tiếng đồng hồ, rồi lại dợt tiếp. Được mấy lần thì cũng tới trưa.

Còn chưa kịp học kỹ năng Lôi cầu, hắn cũng không mang theo Mai Rùa mà tự lội bộ qua bên quảng trường mỏ linh thạch.

………………..

Út Lé ôm súng ngồi trên đống đá gần Cổng. Phía ngoài 50m, Con cơ giáp lớn mà hồi sáng Sử thấy qua màn hình đang đứng đó. Nó cứ nói bô bô qua loa phóng thanh, mà thằng Út thì ngồi ngó lơ, giả điếc. Sử đi ra, thằng Út đứng lên nói:

"Nó tới nãy giờ, tao kêu nó ra ngoài nói chuyện mà nó không chịu."

Sử nhìn nó:

"Mày nói bằng tiếng việt hả?"

Nó nhăn răng cười, Sử nói:

"Tối về tao kêu Trí Năng dạy tụi mày ngoại ngữ."

Quay sang con Cơ giáp, Sử nói bằng tiếng Lam Tinh:

" Ai ở trong đó xuống cơ giáp nói chuyện."

Một hồi lâu, khoang bụng con cơ giáp mở ra, một người phụ nữ trẻ nhảy xuống. Phía trong vẫn còn một người ngồi, cửa cơ giáp đóng lại. Cô gái kia khoảng 20 tuổi, cao tầm 1m75, da trắng, mắt xanh, tóc nâu, mũi cao, môi đỏ, khuôn mặt rất đẹp, nhìn cứ như minh tinh điện ảnh. Cô ta mặc một bộ đồ da bó sát người màu đen, làm nổi bật hình thể, ngực to, eo nhỏ, còn phía sau thì Sử chưa thấy nhưng cũng đoán được tuyệt đối là dư chuẩn.

Con cơ giáp dọn xác zombie ra một lối đi. Cô ta tiến lên cách vòng năng lượng 5m rồi dừng lại. Sử cũng tiến lại gần, hai người cách nhau 15m. Cô gái mở lời:

" Chào ngài, tôi tự giới thiệu, tôi là Lena Eliza. Tôi đại diện nhóm chúng tôi tỏ lòng cảm kích tới các ngài. Hôm qua các ngài đã anh dũng chiến đấu, tiêu diệt bầy zombie tại đây, đã giúp chúng tôi thấy được hy vọng có thể sống và dành lại vùng đất sinh tồn. Xin mạn phép cho tôi được biết tên ngài?"

Sử cười tươi trả lời:

"Cô cứ gọi tôi là Mr. Sử. Tôi là tổng chỉ huy của chiến dịch đánh chiếm, xin lỗi…lộn, là giải cứu Lam tinh này. Chúng tôi là các Chiến Sĩ Tinh Hà thuộc Quân Đoàn Trái Đất vừa đổ bộ xuống. Các cư dân còn lại của Lam tinh có nghĩa vụ phối hợp cung cấp, trợ giúp chúng tôi về vật chất, ý tôi là năng lượng, kim loại quý để chúng tôi có thể tiêu diệt zombie giúp các bạn."

Cô gái lại hỏi:

"Xin cho hỏi, Quân đoàn các ngài đến đây có bao nhiêu Dũng sĩ. Còn có phía sau ngài có phải là cửa của phi thuyền tàng hình của các ngài không?"

Sử gật:

"Đúng, đúng. Nó là phi thuyền tàng hình. Quân đoàn chúng tôi còn ở ngoài không gian quan sát. Tôi chỉ mang tiểu đội thăm dò thôi. Mà bọn zombie quá yếu chỉ cần một tiểu đội là có thể diệt hết được rồi. Vấn đề là chúng tôi phải có năng lượng, thật nhiều năng lượng, tinh thạch để chiến đấu, cô hiểu không?"

Hắn lại tiếp:

"Các cô có cơ giáp kia, sao không đi giết zombie mà phải trốn?"

Cô gái trả lời:

"Đại quân zombie đã rút đi. Lúc trước chúng rất đông, rất mạnh. Thành phố chúng tôi cũng đã chống trả, nhưng chúng tôi không có nhiều cơ giáp cùng pháo, nên vẫn là bị huỷ diệt. Một số ít người dùng máy bay, phi thuyền trốn đi. Nhóm tôi còn sót lại chỉ có con cơ giáp này, nên chúng tôi không dám ra ngoài. Phía trong Thành phố zombie vẫn còn rất nhiều. Hiện tại thực phẩm dự trữ của chúng tôi cũng sắp hết, nên nếu có thể xin ngài trợ giúp một ít thực phẩm và thuốc. Tôi biết trong Thành phố có các kho gia công dự trữ nhiều tinh thạch cao giai, ở mỏ chì là tinh thạch thô chưa chuyển đi thôi."

Sử cũng mừng trong bụng nói:

"Tốt, Lena, cô vào đây chúng ta ngồi uống café tâm sự thêm."

Rồi hắn quay qua Út Lé nãy giờ đứng kế bên, đang nhìn chằm chằm Lena, miệng chảy nước miếng, nói:

"Út Lé, đừng làm mất mặt Chiến sĩ nhe mậy. Mày về bên kia lấy ít thực phẩm, thuốc men bỏ vào ba lô Bé Thảo mang qua đây cho tao. Kêu Bé Tám pha tao bình cà fê với ít bánh ngọt tao đặng tao tiếp khách nhe. Nhớ mày mang qua đừng cho mấy đứa con gái mang qua nhe."

Út Lé hiểu ý, gật lia lịa:

"Yên tâm, tao mang qua."

Lena nghe Sử mời cũng hơi chần chờ, sau khi vào cơ giáp thương lượng với cô gái còn lại ở trong, một lúc đi ra rồi tiến vào vòng năng lượng. Trong khu vực được bảo vệ này, chỉ có bảy người trong tiểu đội có quyền cho phép người khác tiến vào và cổng không gian thì cần Sử cho phép mới được thông qua.

Cũng không lâu sau Út Lé tất tả mang ba lô sang. Sử lấy ra bàn trà nhỏ, mấy cái ghế dựa, cùng cà fê, thuốc lá, bánh ngọt, trái cây bày đầy một bàn mời Lena ngồi. Sử rót ca fê và mời bánh, Lena củng không khách sáo, ăn như hổ đói. Một lúc sau mới thoả mãn, nhấp cà phê và bắt chước Sử châm một điếu thuốc lá, ngồi chéo chân, hút thuốc phì phèo. Lúc này Sử mới hỏi:

"Tôi nói thật tình nhe. Hôm qua cô còn sợ nên không nói thật về số người … Tôi cũng không trách. Nhưng sau này các cô muốn chúng tôi giúp thì phải thật tình và khi cần còn phải chịu sự sắp xếp của tôi. Thật ra cô cứ nghĩ đi, các cô có cái gì để mà sợ chúng tôi. Nếu muốn thì ở đây chúng tôi cái gì cũng lấy được, cô thấy đúng không?"

Lena cũng gật gật đầu vẻ biết lỗi, Sử lại nói:

"Mà trong nhóm cô không có đàn ông sao, sao lại để hai phụ nữ tới nơi có thể gặp nguy hiểm?"

Lena có vẻ hơi ngạc nhiên sau đó mới nói:

"Ở chỗ chúng tôi phụ nữ làm chủ, làm các công việc quan trọng, đàn ông chỉ làm công việc lặt vặt hoặc khi được cưới về họ chỉ làm việc nhà thôi. Khắp thế giới đều như vậy mà. Khi gặp ngài tôi cũng hơi bất ngờ. Nhưng chắc chúng ta có khác nhau hoặc ngài là một người đàn ông mạnh mẽ, kiệt xuất."

Sử ngớ người:

"Ồ, vậy việc nặng nhọc ai làm? Mà đàn ông ở đây được cưới về à?"

Lena nói:

"Vâng, việc nặng thì có máy móc rồi. Mà phụ nữ ở đây vẫn mạnh hơn đàn ông. Tôi không phải nói ngài, chứ đàn ông ở đây họ to con chứ yếu xìu hà, hí hí."

Rồi cô ta nhìn Sử cười cười nói tiếp:

" Tôi thấy ngài dẫn đầu một Đoàn Dũng Sĩ thì ngài quả là một người đàn ông mạnh mẽ, thật đặc biệt, thật hấp dẫn. Tôi xin mạn phép hỏi ngài đã có ai cưới chưa? Tôi xin giới thiệu tôi cũng chưa hề có tìm hiểu ai và chưa cưới chồng, ha ha."

Sử cũng đỏ mặt vội nói:

"À, tôi chưa có vợ. Nhưng chỗ chúng tôi ngược lại, đàn ông cưới phụ nữ, đàn ông trong nhà cưới nhiều phụ nữ, còn phụ nữ chỉ có một chồng thôi."

Lena nghe xong, nói:

"Ồ, tôi cũng không ngại, miễn là người đàn ông đủ sức khoẻ."

Sử vội nói cho qua:

"Được chúng ta sau này còn thời gian tìm hiểu. Bây giờ tôi sẽ cho cô thực phẩm cùng thuốc, ngày mai tôi muốn cô tới đây cùng nghiên cứu tình hình zombie phía dưới thành phố và các nơi có linh thạch. Cô về bàn với nhóm của cô, chúng tôi sẽ cung cấp thức ăn cho mọi người trong vài tháng tới và các thiết bị, để các cô khôi phục lại việc sản xuất lương thực tự cung cấp, và còn phải khôi phục khai thác linh thạch, cung cấp cho chúng tôi chiến đấu, được chứ?"

Lena gật đầu nói:

"Vâng thưa ngài, rất cám ơn ngài trợ giúp. Tôi sẽ nói với những người khác và tôi chắc họ sẽ rất vui mừng được phục vụ các chiến sĩ."

Sau đó Lena lên cơ giáp, cõng 3 m3 hàng thực phẩm bò xuống núi.

Út Lé đứng ngóng theo tiếc nuối, Sử nhìn nó đeo cặp kính đen che mắt, ôm bụng cười khặc khặc. Nó quay qua nói:

"Tao nói cho mày biết: tao mà lên tới cấp 5 là con mắt của tao trở lại đẹp tự nhiên như xưa. Lúc đó rồi mày coi gái ở đây nó theo cua tao hay mày nhe. Hứ"

Nó bỏ về Trái Đất, Sử chui vào lều của Bé Ba ngồi tu luyện.