CHƯƠNG 26: PHÁO KÍCH BẦY ZOMBIE

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 26: PHÁO KÍCH BẦY ZOMBIE

Sử không nghỉ lại ở Trái Đất mà lập tức quay lại khu mỏ, hội hợp với đồng bọn.

7 giờ sáng, tiểu đội tiếp tục một vòng pháo kích mới, Sử thả ra mười con Ong Hái Quả cho bọn chúng thu nhặt tinh hạch của bọn zombie chim và Thợ săn bị giết trước đó.

Tới trưa zombie trên Quảng Trường chỉ còn lát đát 100 ngàn con tàn phế, Tiểu đội cũng ngưng bắn. Pháo kích giờ hiệu quả đã không còn cao. Cả bọn vào Trụ sở làm cơm, ăn uống. Ngồi trên bàn ăn Sử nói:

" Sau ăn xong chúng ta sẽ trở vào quảng trường. Bây giờ Trụ sở đã có khả năng di chuyển và hệ thống cảnh giới, chúng ta sẽ ở trong kết liễu tụi thương binh. Có thêm 12 khẩu laze tự động, đến tối nay trận này sẽ kết thúc. Mọi người cố gắng chịu đựng. Tối tụi mình về Trái Đất ngủ."

Út Lé ngáp nói:

" Ờ, mong tới tối về ngủ một giấc. Đúng là đi lính mệt hơn chăn vịt nhiều."

Mấy đứa khác cũng gật gù đồng ý.

Thế là buổi chiều, chiếc xe Trụ Sở, bây giờ đã được Sử đặt là Mai Rùa, lăn bánh ra ngoài vòng bảo vệ của Cổng không gian 10m rồi dừng lại. Các chiến sĩ bắt đầu khai hoả, 19 khẩu súng phóng đạn vào bầy zombie tàn phế.

Mười Kẻ Thu lượm và hai con Người Nhặt rác được thả ra công tác dưới sự yểm hộ của mọi người.

Khi cuộc chiến tàn thì đã quá 10 giờ đêm, Sử thu đội nhặt rác, chuẩn bị trở về thì Trí năng chợt báo:

"Sếp, có tín hiệu lạ liên lạc. Chúng ta có trả lời không?"

Sử giật mình hỏi:

" Ngươi có thể xác định vị trí của nó không?"

"Có thể, tín hiệu từ thánh phố phía dưới, cách chúng ta khoảng 7 km về phía phải."

Sử vào phòng chỉ huy xem màn hình ra đa thể hiện một điểm đỏ nhấp nháy. Hắn mới nói:

"Ngươi liên lạc đi. Hỏi bọn họ là ai? Muốn gì? Hỏi càng nhiều càng tốt."

Trí năng bắt đầu liên lạc, bên kia Sử nghe một giọng nữ nói bằng ngôn ngữ xa lạ đối đáp với Trí Năng. Bon họ xí xô xí xào một hồi, Trí năng cắt liên lạc, quay ra nói:

"Bên kia nói: bọn họ dân thành phố dưới kia, họ có 105 người trốn trong một căn hầm ở nông trại ngoại ô gần một năm nay. Họ không tiết lộ có vũ trang hay không. Họ hỏi chúng ta là ai, từ đâu tới, có lương thực và thuốc men không, có thể cứu họ không?"

Sử nhíu mày hỏi nó:

"Rồi ngươi nói sao? Mà bọn họ từ nơi đó có thấy được chúng ta không?"

Nó trả lời:

"Họ nói thấy chiếc xe của chúng ta. Ta không có trả lời họ, chỉ nói đợi hỏi ý kiến chỉ huy."

Hắn gật gật, bảo:

"Ừ, ngươi nói chúng ta là các Chiến Sĩ Tinh Hà đến từ vũ trụ. Cái này không phải xe, là phi thuyền vũ trụ. Bảo họ: nếu muốn được giúp đỡ thì trưa mai cử đại diện đến đây nói chuyện."

"Yes, sir." – Nó trả lời hắn xong lại liên lạc và xí xô xáo xào một hồi nữa.

Chờ nó im Sử mới hỏi:

"Sao?"

Trí năng đáp:

"Bọn họ nói ngày mai sẽ tới. Bây giờ Sếp nên mua con Rệp do thám, chúng ta điều tra sẽ biết tình hình của họ thôi."

Hắn gật đầu:

" Tốt, bây giờ chúng ta trở về, khuya nay lại trở qua điều tra."

Mọi người trong Tiểu Đội đều bất ngờ và lo ngại, họ không nghĩ sẽ gặp người trong thế giới này, mà hiện thực họ lại gắp quá nhanh nên chưa chuẩn bị tâm lý, nhưng hiện tại mọi người rất mệt nên cũng mặc kệ, có gì thì mai tính.

Bây giờ Trụ sở đã có bánh xe, mọi người không còn phải lội bộ nữa. Họ cứ ở trong phòng tắm rửa, chuẩn bị cơm nước. Mà Trụ sở thì chầm chậm vượt qua cổng không gian về Trái Đất. Sử bán đi tinh hạch thu nhặt được ngày nay, cộng với tiền còn dư trước đó tiểu đội có 5 triệu đồng. Hắn chia tiền để mọi người có mà tiêu xài. Rồi hắn mua 10 con Rệp do thám, mua thêm một cái giường kê trong phòng ngủ lớn của bọn con gái, thêm một số đồ linh tinh cá nhân, cũng không quên đổi quân hàm vì hắn bây giờ đã là Thượng Sĩ.

Tiền bây giờ có, Sử chưa có nghĩ dùng gì, cứ để dành vài hôm chuyển hết kho linh thạch rồi tính. Mà linh thạch cũng không phải vô hạn à, hắn chuyển mới hơn một ngàn thùng mà cũng hết 1/10 kho rồi. Muốn làm cho cái Mai Rùa này bay lên, hắn cần đạt cấp Thiếu uý, cộng với 5 triệu cho nó nâng lên cấp 3, rồi thêm 30 triệu cho nó bay!

"Sau này phải khôi phục khai thác mỏ mới được." – Ngồi trên giường Sử lẩm bẩm.

Hắn uống vào một ống ‘Hoá Tiên’, nhắm mắt lại bỏ tạp niệm, vận công tu luyện.

………………………

Bốn giờ sáng, Sử kêu Trí Năng kết hợp trả hết 20k để dùng hệ thống cửa hàng, hắn học cấp tốc ngôn ngữ của dân Tinh Cầu Lam (Ở đó người ta gọi vậy.)

Năm giờ sáng, trong khi sáu đứa đội viên trong Tiểu đội vẫn tu luyện, Mai Rùa lại từ từ lăn bánh về bên kia thế giới. Nó dừng trong vòng bảo vệ Cổng không gian. Sử thả ra mười con Rệp Do Thám nhỏ như con ruồi. Trí năng thì hướng dẫn chúng bay về nơi trú ẩn của đám người địa phương.

Trên màn hình quan sát, hình ảnh tối mờ, một căn nhà hai tầng nằm trơ vơ giữa cánh đồng hoang cỏ rậm. Trong nhà không có chút ánh sáng. Hình ảnh thay đổi vào trong nhà rồi xuống hầm dưới mặt đất. Hình ảnh trở nên sáng sủa và rõ ràng. Sử nhìn thấy một hành lang dài có ánh đèn chiếu sáng, hai bên là các dãy cửa phòng. Cuối hành lang là một căn phòng, rồi lại có lối đi xuống tầng khác. Tầng hầm sâu phía dưới chứa đủ thứ đồ linh tinh, không có người ở. Lúc này trong căn phòng vẫn có bốn người, hai người đàn ông và hai phụ nữ, họ đang trò chuyện về cái Cổng không gian và bọn Sử. Hắn nghe một hồi câu chuyện, cũng không nghe ra được thông tin đáng giá gì, chỉ là lộ ra rằng họ rất lo lắng không biết ‘bọn người lạ’ là kẻ tốt người xấu ra sao. Họ có vẻ ốm yếu, mệt mỏi. Trong phòng có chứa hai con cơ giáp nhỏ như con Sử lấy được và một con cơ giáp thật to. Vì con cơ giáp to đang ngồi, tưởng tượng nếu nó đứng thẳng phải cao hơn năm mét, một tay nó có súng nòng xoay, trên vai có ống pháo. Ngoài ra vũ khí của họ chỉ có mấy chục khẩu súng trường.

Sử cho bọn Rệp toả ra các phòng. Tổng cộng có hai mươi phòng ở và có tới 410 người, 160 nam cùng 250 nữ. Bọn họ đa số nhìn trẻ tuổi, chỉ có khoảng 10 người trung niên. Hắn cũng nhìn ra được họ đã ở nơi này một thời gian dài. Cũng không thấy cảnh nam bắt nữ làm nô lệ tình dục như trong truyện.

Xem một hồi cũng chán, Sử để Trí năng giám sát bọn người kia. Hắn thả bọn rô bô ra ngoài tiếp tục thu lượm và quét dọn chiến trường, bò về kho linh thạch càn quét núi linh thạch thô vào Trụ sở.

Thực sự thì hắn không muốn tiếp xúc với họ vì ngại phiền phức. Nhưng bây giờ hắn muốn tránh cũng không được. Nếu cho bọn họ về Trái Đất, họ sẽ phải huấn luyện Tân Binh, sau đó tốt nghiệp rồi sao? Lại cho họ về Lam Tinh, rồi khi nào họ cần lại cho họ qua Trái Đất à? Vậy hắn phải canh ở đây ‘làm mọi’ cho họ rồi. Bằng không thì đợi khi họ tốt nghiệp cho họ gia nhập tiểu đội à? Phiền.

Ở đây kiếm cái ăn cũng không khó, chỉ là phải quét dọn hết zombie, nên bọn họ cứ ở đây là được rồi. Nhưng còn mỏ linh thạch này, hắn quét xong zombie giúp họ, họ có ngoan ngoản để hắn khai thác hay giúp hắn khai thác không? Ài, nghĩ chi cho nhức đầu, không chịu ta cứ lấy.

Nếu sau một năm nữa, Cổng không gian đã ổn định thì hắn cũng không sợ ‘quân chính quy zombie’ quay về đây. Cổng không gian thời gian thu năng lượng càng dài sẽ càng vững chắc.

……………..

Gom hết cả kho linh thạch được 9200 thùng, hắn mang về bán, chia tiền ra. Tiền Quỹ giờ có tới 26 triệu, Sử thì hơn 41 triệu, mà mỗi đội viên cũng có hơn 10 triệu đồng. Thấy vậy nhiều vậy, thực cũng không là bao, Gía một chiếc xe tăng hay trực thăng xịn cũng tới tiền triệu chứ đâu ít.

……………..

Trời đã sáng, mọi người lục đục thức dậy, vệ sinh, rồi ăn sáng. Sử nói với tụi đội viên tình hình nhóm người bên kia. Xong hắn lại bảo:

"Bây giờ nguy cơ Cổng không gian đã được giải quyết xong. Trong túi cũng có tiền, mọi người cứ ở lại bên này nghỉ ngơi, học tập, tu luyện vài hôm. Trưa nay tui qua bên đó xem chừng mấy con Nhặt rác, với gặp bọn người kia. Sau đó chúng ta mới tính tiếp."

Bé Ba nói:

"Anh nhớ cẩn thận. Anh đứng trong Cổng nói chuyện, đừng đi ra ngoài nhe."

Sử vuốt đầu nó, cười cười:

"Biết rồi. Anh đâu có ngu."

Út Lé chen vô:

"Ai biết được!?"

Sử lườm nó, rồi nói:

"Mọi người cũng phải thay phiên qua đó gác. Lát mày trực ca sáng. Nhớ là ngồi trong cổng à, đừng thấy gái dụ rồi theo nó ra ngoài coi chừng nó bắt, nó thẻo cục thịt dư, tao cứu không kịp nhe."

Sau đó thì giải tán, Sử vào phòng, liên hệ cửa hàng. Hôm nay hắn muốn học ba kỹ năng dùng tới năng lượng Chân nguyên, đó là: Lôi thiểm, Lôi Kích và Lôi cầu.