CHƯƠNG 31: BULMA ĐÁNG THƯƠNG

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 31: BULMA ĐÁNG THƯƠNG

Sau đó dĩ nhiên là chương trình tự học. Sử học kỹ năng Lôi Cầu, trong bàn tay tụ tập lôi điện vo tròn thành quả cầu, giờ thì quả cầu Sử tạo chỉ to như quả trứng gà chứa năng lượng lớn. Nó được ném mạnh ra trúng kẻ địch sẽ phát nổ, làm kẻ địch bị sức ép, cháy điện và bị giật điện. Một đòn này Sử có thể ném xa 100m, đánh trúng con zombie cấp 5 thì nó còn nửa cái mạng.

Uy lực Lôi Cầu ngang với Lôi Kích, lại đánh xa hơn. Vậy còn dùng Lôi Kích làm gì? Thực ra nó cũng có nhược điểm: thời gian tụ chiêu thì dài hơn, mà ném xa cũng chưa chắc trúng. Bù lại nó có phát nổ làm điện lan tràn một khoảng không gian đường kính 3m bao trùm kẻ địch. Nếu Lôi Cầu không trúng trực tiếp thì cũng có thể giật cho kẻ địch cứng người vài giây.

Sau đó Sử lại học thêm kỹ năng dùng búa và khiên. Vì hắn thích dùng búa đánh ra sấm sét, còn thuẫn thì sau cấp 10 có kỹ năng Lôi Thuẫn: tạo thuẫn điện hình cầu quanh người, nhưng nếu nâng cao kỹ năng kết hợp một tấm thuẫn pháp khí hoặc tới ba tấm thuẫn, xoay tròn quanh người bảo vệ vô cùng chặt chẽ và phòng ngự cũng cao hơn hẳn.

……….

Học xong búa thuẫn sơ cấp, Sử cũng váng cả đầu. Nhìn sang mấy đứa con gái còn học, chỉ có Bé Xinh đang ngồi xem xét Cửa Hàng, Sử mới tới gần thì thấy nó mới mua bộ đồ ngủ. Thấy Sử, nó hơi mắc cở giấu sau lưng, Sử ra dấu im lặng, kéo tay nó ra Vườn.

Trong Vườn hương trái cây thơm ngào ngạt, Sử nắm tay Bé Xinh hỏi:

"Chiều giờ em không học gì sao?"

Nó nói:

"Em học rồi, tính ra Vườn."

Hắn lắc lắc tay Bé Xinh nói:

"Ừ, vậy hai đứa mình hóng gió chút rồi vô luyện công."

"Dạ." – Nó cười tươi, hai đứa đi dạo, rồi nó nói:

" Hồi tối em thấy anh hun Bé Ba nè, hi hí."

Sử cũng hơi mắc cở:

"Dzậy anh cũng hun em thấy sao?"

Nó cười cười không nói, hắn dẫn nó qua gốc mít, ôm nhẹ, nó nhắm mắt lại, hai đứa bắt đầu hun.(Ài, tới đây cắt bớt quá trình. Vì nó núp sau gốc mít tui cũng không thấy). Chỉ biết sau đó 15 phút, hai đứa lâng lâng hớn hở nắm tay đi ra, trở về vườn Ổi.

Thằng Sử hái được 10 trái Ổi thơm lừng, nó nhắn Trí Năng: khi nào mấy đứa kia rảnh thì gọi điện kêu qua, phát một đứa một trái, nhớ hướng dẫn sử dụng cho tụi nó. Xong, Sử với Bé Xinh vô chòi, ăn Ổi tu luyện trước.

Ăn Ổi, luyện công, kinh mạch thông suốt nhanh chóng, công pháp tầng 2 tiến bộ ào ào, mà đường kinh mạch với lôi hạch tầng 1 cũng lớn mạnh thêm ra. Linh khí xung quanh bị hắt hút vào cuồn cuộn. Hai giờ đồng hồ, Sử đã gần đến cấp 6 trung kỳ. Hắn ngồi suy nghĩ một chút, nhận thấy: Ổi giúp công pháp tiến triển rất nhanh, mà riêng Linh khí cung cấp của nó thì có hạn chế. Nó như dưỡng chất và chất xúc tác hun đúc cơ thể là chính. Nên khi ăn cần linh khí từ bên ngoài càng nhiều càng tốt. Vậy nếu ăn thêm cùng thuốc ‘Hoá Thần’ thì tốt hơn. Vì vậy hắn chạy vào phòng, vào Cửa hàng xem thì quả nhiên nhận được Bưu kiện của ông chủ tiệm thuốc.

Sử ôm đống thuốc ra chòi, dặn dò Trí năng lưu ý mấy đứa khác khi dùng Ổi. Sau đó hối Bé Xinh ăn thuốc, giờ Bé Xinh gần cấp 6 rồi, mà ngặt hắn mua thuốc cấp 4 - cấp 5 hơi nhiều, giờ ăn đúp 2 - 3 ống một lúc bổ sung đi.

Sử ăn vào ống thuốc ‘Hoá thần’ cấp 6 tiếp tục tu luyện. Hai giờ đồng hồ, ống thuốc tiêu hết, hắn tiếp tục ăn thuốc. Tới sáng hết ba ống thuốc thì hắn cũng đột phá luôn lên cấp 7.

"Đinh, ngươi đã tăng lên cấp 7." – Trí Năng báo.

"Đinh, ngươi đã thành thiên tài 5 năm có một."

Sử tăng lên cấp 7, các kỹ năng uy lực cũng tăng nhiều. Hiện tại hắn có thể vận dụng Lôi Thiểm chạy như gió, nhìn chỉ thấy bóng người xẹt qua,; vận dụng Lôi Kích một đòn xa 3,5m đánh chết ngay một con Zombie cấp 5.; Lôi cầu thì sáng hơn, nổ ra một vùng 4m toàn là điện, Zombie cấp 3-4 bị bao trùm là điện giật chết ngay.

……………..

7 giờ sáng, mọi người trong Tiểu Đội cùng nhau ăn sáng, bọn nó vui mừng tíu tít, nói chuyện um trời. Thằng Út Lé giờ đã không còn lé nữa, đẹp trai hẳn ra. Con Tám, mấy bữa nay Sử không để ý kỹ, giờ nhìn lại nó cao ráo, săn chắc hơn, đâu còn như danh Tám Mập. Bây giờ, Sử với bé Ba đạt cấp 7; còn lại năm đứa đều đạt cấp 6. Mọi người bắt đầu có thể học kỹ năng dùng năng lượng. Tiểu Đội sẽ rút ngắn khoảng cách nhanh chóng với người các thế giới khác. Sử rất chờ mong.

"Hôm qua bận tu luyện quá, không có thời gian đi thăm các em thiếu nhi, nhi đồng. Các em hãy đợi đấy, kha… kha… kha." – Sử nghĩ bụng, rồi bật cười lớn, làm mấy đứa cũng cười theo.

Tiểu đội đi qua Lam Tinh, bắt đầu ngày làm việc mới. Còn Sử nán lại liên hệ với Ông chủ hiệu thuốc. Hôm trước hai bên có trao đổi số liên lạc rồi, cũng không cần đăng nhập mạng, cứ gọi điện hay nhắn tin là được. Hắn tốn gần 4 triệu đồng đặt mua thêm thuốc ‘Hoá Thần’ Cấp 6 và cấp 7, rồi hỏi dò giá cả thiết bị dụng cụ chế thuốc.

"Thật là mắc quá đi." – Sử nghe trả lời xong muốn chửi thề - " Dàn máy móc cỡ trung 500 triệu, cỡ nhỏ 300 triệu, dàn mini hộ gia đình 100 triệu đồng."

Bây giờ Tiểu Đội gom góp thì cũng đủ tiền, nhưng mà Linh Thạch bên kia tạm thời đã hết rồi, dùng hết tiền vào đây thì không ổn. Suy nghĩ một lát hắn quyết định liên hệ Mỹ Nữ. Mấy hôm nay bận rộn, Sử cũng không quên cơm nước đều đặn hàng ngày cho cô nàng. Mỹ Nữ hiện lên, ngồi xuống Sofa, hất hàm:

"Sao? Mấy bữa nay không gặp, nhớ chị à?"

"Cô đừng xưng chị nữa, được không? Cô trẻ đẹp như vậy, tui kêu bằng chị làm xúc phạm nhan sắc cô, tui không dám." – Sử nhăn làm bộ khó khăn.

"Hí, hí. Dẻo miệng ghê, nhưng mà tui thích. Được rồi, anh Sử kêu tui tên tui đi. Tui là Bulma, ha ha." – Mỹ Nữ cũng dễ dãi cười ngặt ngoẽ.

" Ha ha, Bulma, tên cô đẹp quá. Tui biết cô đẹp như vậy tên thế nào cũng đẹp mà." – Nịnh xong, hắn nói tiếp – "Từ đây về sau, Bulma khỏi trả tiền cơm nữa. Không phải Sử chê tiền, mà mình với nhau không, Sử đưa cơm cho cô suốt đời cũng được, tiền bạc chi mất tình cảm."

"Hí hí, thiệt hông đó cha nội, định dê tui hả? Tui chưa có người yêu đâu nhe. Lo cơm cho tui 100 năm đi rồi tui cho cơ hội."

"Thiệt hả? Lo một ngàn năm cũng được. Bulma vui là tui vui rồi. Nhưng bây giờ có một vấn đề nhỏ."

"Biết ngay mà. Có gì nói đi."

"Đừng hiểu lầm. Số là tui cần thiết bị để chế sinh tố trái cây. Với lại, vườn cây bây giờ nhỏ quá, còn rất nhiều giống cây, giống thú không có chỗ nuôi trồng. Rồi tui còn muốn làm một biển nhân tạo nuôi hải sản nữa, hải sản ăn rất ngon. Vậy thì bữa ăn chúng ta mới càng thêm phong phú.

Ờ, giá như có một rừng cây nuôi thú luôn thì tuyệt."

"Ha ha, xem nhà ngươi nằm mơ kìa." – Mỹ nữ cười, xong mặt buồn buồn nói – "Nói thật, Tui trong một lần du hành thám hiểm xa rời Liên minh, bị lạc đường rồi bị tấn công, càng chạy càng xa, giờ chẳng biết ở nơi nào nữa. Phi thuyền hư hỏng, đồ đạc thất lạc. Chứ không tui cũng chẳng cần Sử đưa cơm. Khi Sử khởi động lại cái ba lô thì tui có hy vọng trở về rồi. Tui có thể nhận tín hiệu và xác định phương hướng trở về."

" Vậy để tui báo với liên minh cứu cô về." – Sử lo lắng thật lòng.

"Họ không vượt qua những dãy Tinh Hà Ma Thú được. Chỉ có tui có khả năng sửa phi thuyền rồi tự trở về."

"Vậy sao họ không lấy lại ba lô này cất giữ cho an toàn?"

"Giờ không cần thiết. Nó không thể bị phá huỷ, khi nó đã khởi động nó sẽ truyền tín hiệu liên tục cho tui."

"Vậy là tui ở trong nó, không sợ gì rồi phải không?"

"Ha ha. Nằm mơ. Gần hết năng lượng nó lại thành cái ba lô cho ngươi ở trong đi."

Sử lúc này nhìn nàng chân thành nói:

"Bulma, cô sẽ trở về được. Cô cần gì cứ nói tui sẽ thông qua nhà kho cung cấp cho cô."

Bulma nhìn hắn, vẻ mặt xúc động:

"Được rồi, Tui là thiên tài, tui tự sửa được Phi thuyền. Trong Liên Minh, tui mà còn cần ai giúp.

A, nhưng mà, tui cần đồ ăn ngon."

Sử vỗ ngực:

"Yên tâm người đẹp, để tui lo."

Bulma lại nói:

"Xưởng thuốc cỡ nhỏ cũng có đây. Cần mở rộng Vườn cũng được. Giờ tui chỉ có thể cho mở rộng thêm 30ha thôi. Nhưng mà nè, Ổi chín chưa vậy!?"

Sử ngại ngùng, thẹn với lương tâm, hắn cười ngượng gật đầu:

"Có, mà tui ăn rồi. Cho Bulma hai trái nhe."

Bulma nguýt hắn:

"Hứ, lần sau phải báo sớm. Đừng để hỏi nha."

Sử cười ha ha, mang hai trái Ổi bỏ vào kho riêng có kết nối với kho Bulma. Cô nàng lấy ra cầm hít hít, vẻ mặt rất hưởng thụ:

"Ái chà chà, Cái này là đồ quý. Ăn vào có thể giúp đột phá, có thể tăng tư chất một ít. Bây giờ giá một trái cũng phải vài chục triệu. Mới mấy ngày mà nó đã vầy rồi. Sau này còn hơn nữa."

Bulma mắt sáng lên, nói nhỏ với Sử:

"Nè, giấu cho kĩ nhe. Ở Trung Tâm Liên Minh nó cũng là hàng Báu vật. Có người biết được, họ sẽ đoạt bằng mọi giá, nhớ đó."