CHƯƠNG 33: RÈN LUYỆN

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 33: RÈN LUYỆN

Đã cách một ngày Sử không vào, tức trong mạng đã qua hai tháng. Thứ hạng Đấu Sĩ của hắn áp chót nên đâu cần Đấu Trường bảo lưu. Hắn chỉ vào Sảnh Đấu Trường Tự Do tìm con mồi. Mấy em nhi đồng hôm trước cũng có một số còn chờ, kêu phụ huynh ra khiêu chiến hắn, toàn là cấp mười mấy – hai mấy, hắn đâu có ngu mà ứng chiến. Ở trên này cũng không cho đánh nhau loạn xạ ngoài đường, nếu vi phạm thì bị cấm lên mạng một thời gian, nên cũng không ai tìm Sử làm gì.

Sử lần này có đạo đức hơn lần trước, chỉ khiêu chiến nhi đồng cấp 7. Vào sân cũng không lừa gạt làm trọng tài rồi đánh lén, mà không nói lời nào nhào vào đánh ngay. Tội nghiệp mấy đứa nhỏ thấy hắn già, hơi ngạc nhiên ngơ ngác liền dính Búa, nên Sử cũng toàn thắng. Thật ra cũng có một số đứa chịu qua một chiêu rồi cũng trả đòn, chiến đấu thật sự, nhưng vẫn bị thất thế mà chiến bại.

Sau khi chiến hơn 50 trận, kiếm được 500k, Sử cũng thấy hơi chán. Hôm nay làm ăn vậy đủ rồi, hắn bắt đầu nhận khiêu chiến của người khác có cấp 8. Bọn này thì đã cỡ tuổi thiếu niên, mười bốn mười lăm tuổi.

Trận đầu Sử cầm Búa Thuẫn, điện quang đầy mình, di động như chớp lao đến Thằng Bé tóc đỏ, nó né tránh, tay thủ bên hông vận lên một quả cầu lửa nóng rực to như quả cam rồi tung chưởng, quả cầu lửa bắn ra như chớp, Sử bổ một nhát Lôi Kích, Quả cầu nổ tung cách hắn 3m. Lửa bắn loan xạ, Sử giơ khiên lên chắn và lùi lại.

Thằng Nhỏ lại vận công muốn tung chưởng tiếp. Chân Sử bùng lên tia chớp đùng một phát, hắn xẹt qua khoảng cách 15m, bổ một búa lôi kích vào quả cầu lửa vừa rời tay thằng bé chưa được một tấc. Quả cầu lại nổ tung. Sử lấy khiên che người bật lùi ra xa. Thằng bé thì bị nổ tay nát bấy, hét lên. Sử không tha, lại nhào nhanh đến. liên tục dùng khiên và búa quật chém, điện chạm làm thằng nhỏ tê dại chống đỡ không quá chục đòn thì tan biến. (Ở đây nói thêm, trong Đấu Trường đối với trẻ vị thành niên là dưới 16 thì độ đau đớn nhận được chỉ có 20% thôi).

Qua trận này Sử thấy rồi, bọn nhỏ thực sự cấp thì cao, kỹ năng thì có nhưng vẫn là con nít. Chúng luyện tập và thi đấu như để giải trí vui chơi, chứ không hề có máu lửa, đâu bằng hắn già đời, mà còn giết zombie tính bằng triệu. Nên về tinh thần tranh đấu chúng hoàn toàn thua.

Sử nhận thấy hắn dường như có khiếu về chiến đấu thì phải. Sử dù dùng thuẫn và búa cũng không phải loại hình Đấu Sĩ chuyên sức mạnh và phòng thủ, hắn rất nhanh nhẹn thế mới ác. Cái chiêu Lôi cầu đáng lý dùng tay, Sử luyện thành dùng miệng mà phun ra ra cầu điện, vì hai tay hắn bận cầm khiên và búa rồi. Chiêu Khạc Lôi Cầu thường làm đối thủ bất ngờ trở tay không kịp. Sau này học Lôi thuẫn không cần dùng tay cầm khiên nữa, mà nó tự xoay tròn, thì lúc đó hai tay cầm hai cây búa.

Dần dần Sử mạnh dạn khiêu chiến và nhận chiến với các đấu thủ cấp 8, cá độ cũng tăng mỗi trận phải trên 10k mới chiến. Vì bây giờ các trận đấu của chẳng có khán giả, Đấu Trường cũng không mở Cá Cược, nên kiếm tiền từ đối thủ thôi.

……………..

"Sao Rồi?" – Út Lé tìm hắn sau cả chục tiếng đồng hồ, nó đi massage rồi không biết còn đi đâu.

"Ha ha, toàn thắng kiếm lời một triệu." – Sử trả lời.

"Ừ, kiếm hông được mới lạ." – Út Lé tưởng Sử vẫn giở chiêu cũ nên cũng không ngạc nhiên.

Sử quê, bực bội nói:

"Tao bây giờ ra lệnh cho mày: nếu khiêu chiến phải từ bằng cấp mày trở lên. Không gạt con nít nữa. Mày bây giờ cũng phải luyện tập đi, không thì tao nói con Tám mày đi massage cả một ngày."

Thằng Út sợ nói:

"Thì để tao đấu, mày đừng nói nó."

Sử gật đầu:

"Có một tin tức quan trong tao vừa nhận.

Báo tin mày luôn, Đấu Trường nó thông báo một tháng hiện thực nữa là có Giải Thi Đấu xếp hạng khu vực, 5 năm một lần.

Chín căn cứ trong khu vực, mỗi căn cứ cử 10 triệu Đấu Sĩ, sẽ vào một thế giới giả lập có quái vật đủ thứ, mọi người trong đó chém giết quái 24 ngày ảo(là một ngày hiện thực). Cuối cùng còn sống thì so điểm Sát Quái mà xếp hạng. Xếp hạng cá nhân, xếp hạng Căn Cứ, Phần thưởng rất lớn. Trong đó nó cũng không cấm giết đối thủ, nên tao nghĩ giữa các Căn Cứ chém giết nhau là không ít, thậm chí chiến tranh còn là chủ yếu nữa. Vui hông?"

Út Lé xoa tay:

"Vui hé, lần này thì tao sẽ toả sáng."

Sử gật gật:

"Nhưng mà mày quên, Căn cứ Trái Đất giờ chỉ có tao với mày là Đấu Sĩ. Thêm tụi con gái là bảy đứa. Nhắm giựt giải được không?"

Thằng Út ngớ người, rồi xụi lơ. Sử nói tiếp:

"Để tao suy nghĩ, phải luôn luôn hy vọng chứ. Nói trắng ra đó là Game Online, có đánh quái rớt đồ, nên có yếu tố may mắn, lỡ lượm được Thần khí là giết quái mệt nghỉ."

Sử và Út Lé tiếp tục sự nghiệp khiêu chiến. Qua các trận đấu họ tích lũy càng nhiều điểm, nhiều tiền và nhiều kinh nghiệm. Các đối thủ bọn hắn lựa chọn càng là những người có thành tích cao dần và đa dạng.

Mọi người qua cấp 5, khi đã dùng được năng lượng, phần lớn khi chiến đấu đều là so chiêu, kỹ năng đánh xa: uy lực mạnh hơn, ra đòn nhanh hơn, chính xác hơn, tổng năng lượng nhiều hơn. Tiếp theo là so sự linh hoạt né tránh, so phòng thủ chịu dựng khi trúng chiêu.

Ít ai còn cận chiến, dùng sức vật lộn, nhưng không phải không có, như Út Lé là là điển hình luyện cơ thể kim loại cứng rắn, sức chịu đựng cao, bây giờ nó chỉ có thể chịu đựng, né tránh, nhào vào cận chiến, gặp Sử thì chết, Sử khuyên nó nên dùng khiên gỗ, cách điện, ha ha. Nhưng về sau cấp cao hơn nếu cả người nó như một khối kim loại, thì trúng lôi điện một đòn cực mạnh mới phá hủy cơ thể nó được, chứ điện thường thường truyền qua kim loại rồi thôi, nó có làm sao đâu. Mà nó cũng không phải đơn giản vậy, sau này nghe đâu nó còn điều khiển được kim loại nữa kìa.

Hết một ngày chiến đấu toàn thắng, khi thoát mạng ra ngoài, Sử thấy mấy đứa con gái đứng nhìn bỉu môi, con Út nói:

"Há, anh với anh Út lên mạng chơi mà không cho tụi em đi há."

Sử ôm nó hun một cái lên má nói:

"Ừ, anh không cản nữa. Mấy em lên đó giải trí một chút đi. Mà nhớ vào Đấu Trường tìm hiểu nhe, mai chúng ta sẽ nói về chuyện đó."

Tụi nó hớn hở đi chơi. Sử về Vườn Ổi, nằm tu luyện chay một đêm.

……………

Sáng hôm sau mọi người cùng ăn sáng, Sử nhấm nháp ly cá phê bốc khói, nói:

"Việc Giải Đấu Khu Vực chúng ta sẽ tham gia, thua mình cũng đâu có mất gì. Còn một tháng nữa tui tin rằng chúng ta sẽ sớm đạt cấp 10 thôi, thậm chí vượt qua cấp 10, tham gia luôn Giải Hạng Gà. Vì chúng còn Ổi, đừng quên chúng ta giờ đã là những thiên tài mấy năm mới có một, ờ… là mấy năm có bảy người. Từ hôm nay, mỗi đêm mọi người lên Mạng hai giờ, huấn luyện và thi đấu. Thậm chí tui còn muốn trong đợt tiêu diệt zombie này chúng ta cọ sát thực tế chém giết bằng vũ khí lạnh. Tôi sẽ thực hành trước, mọi người tuỳ theo sức mà từ từ tham gia."

Bé Ba giơ tay:

"Em cũng tham gia. Em cấp 7 rồi."

Mấy đứa khác nhao nhao muốn thử, Sử giơ tay cắt ngang:

"Được, trước tiên dọn bớt phần lớn zombie, sau đó chúng ta sẽ đánh tay đôi với tụi nó.

Song song đó, chúng ta có các mục tiêu khác:

Đầu tiên: dĩ nhiên là Linh thạch và các kim loại quý, càng nhiều càng tốt. Tui mong một ngày nào đó chúng ta sẽ có phi thuyền và bay ra ngoài vũ trụ kia.

Thứ hai là kế hoạch ngắn hạn: thu thập cây trồng vật nuôi và Sản xuất dược phẩm."

Buổi họp sáng kết thúc, một ngày làm việc lại bắt đầu.

………………