CHƯƠNG 11: HỌC KỸ NĂNG

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 11: HỌC KỸ NĂNG

Thằng Út chui vào lều của nó. Sử với Bé Ba tiếp tục khuân vác đám xác đi bán.

Công việc kéo dài hết một giờ rồi cũng xong. Chừa lại con rắn với gà, vịt, chim mỗi thứ 5 con, còn thì toàn bộ bán hết. Sử giờ đã có 4300 đồng, mà Bé Ba cũng có 2540 đồng.

Vài ba con chuột ngửi mùi máu tìm tới bị Sử bắn chết. Ở đây giờ quá bừa bộn máu me, mùi tanh quá nồng, có thể kéo tới càng nhiều bọn ác. Trước khi trời tối, hắn muốn dời sang nơi khác.

Nhìn về phía sau vườn nhà, cỏ mọc ngang gối, vườn rau thơm giờ đã rộng gấp trăm lần. Rau gì mà thân cao quá đầu người rồi. Gần nhất là cây xoài gốc to hai người ôm, thân cao 30 mét, cánh lá xum xuê che tán rộng cũng hơn 30m. Lại xa xa một gốc mận to, lại xa xa một gốc bưởi to, cây cối kéo dài ngút tầm mắt. Còn may, ở đây là vườn nhà, cây cối không rậm rạp, chen chút. Nhưng một thời gian nữa, có lẽ con người một bước khó đi.

Hướng trước nhà, cách 150m, con kênh dọc theo đường nông thôn từ trước chỉ rộng chưa đến 20m trở thành con sông mênh mông rồi. Nước sông thì vẫn đục ngầu nhưng chảy xiết hơn xưa.

"Về sau cần cải tạo cái lều của mình thành xe hoặc máy bay mới được." - Sử nghĩ – "Nhưng bay lên trời cũng không phải an toàn, bọn chim cũng không ít."

"Ê Sử, mồi xong rồi, nhậu." – tiếng thằng Út gọi.

"Nhậu cái đầu mày, giờ nhậu cho chết sớm hả?" – Sử la nó – "Bây giờ tao kiếm chỗ khác chuyển đi gấp. Chỗ này không ở lâu được. Mày có đi theo không?"

"Ờ, có. Tao theo. Một mình, tao sợ." – Thằng Út vội vàng nói.

Sử cũng không bài xích việc có thêm thằng Út đi theo. Ngoài cái tính gặp đàn bà con gái là tươm tướp, thì nó cũng là thằng hiền lành. Nhưng lều ai nấy ở. Hắn cũng không dám cho nó vào lều của mình, không phải vì nó là đàn ông, mà vì căn lều này đã chứa nhiều bí mật không thể tiết lộ.

Cũng không thể phụ công lao nấu nướng nãy giờ của Út Lé, cả ba người ngồi ăn món Vịt luộc chấm mắm gừng. Trong lúc này, Sử tranh thủ giảng giải cho nó ít kiến thức cơ bản về Cửa hàng. Út Lé gật gù tiếp thu. Khi con vịt to 40 – 50 kg chỉ còn trơ xương, Sử đứng lên thì Út Lé nói:

" Ê Sử, tao nói mày nghe nè, sau nhà tao, tao thấy có cái gì lạ lắm."

" Cái gì giờ hổng lạ mậy?" – Sử liếc xéo.

"Hông phải, lạ hơn lạ thường, là lạ dữ lắm…!" – Nó hơi rối, hông biết diễn tả sao, cái mặt nhăn như mắc ngẹn.

"Lạ gì nói lẹ đi pa, còn cuốn gói lên đường nữa." – Sử hối.

" Giữa ruộng tự nhiên mọc lên cái cổng đá màu đen, bự còn hơn cái cổng chào ngoài đường cái. Ở trong không có cửa, nó xà quần, xà quần, ừ, giống như nước xoáy vậy đó." – Út Lé nói - " Trên cổng còn có ghi giờ đếm ngược nữa. Sáng tao coi giờ, khuya nay 12 giờ là lui tới 0. Lúc đó nó tao lấy cục đá chọi thử, nó dội ra xém trúng lỗ đầu tao luôn."

" Cha cha, cái này đúng là lạ. Được rồi, tao quyết định qua đó xem." – Sử nói – "Theo kinh nghiệm chơi Game cả chục năm nay của tao, chỗ đó có nguy hiểm nhưng cũng là cơ hội."

Con Bé ba tò mò hỏi vào:

" Nó là cái gì, anh Sử!?"

" Theo anh đoán, nó có thể là cửa ra của quái vật từ nơi khác tới. Chúng ta nếu chặn đánh thành công sẽ kiếm bộn."

"Vậy không thành công có sao hông!?" – Út Lé hỏi.

"Không thành công thì thành quỷ chứ có sao!?"

" Nguy hiểm mà đi làm chi. Mình từ từ tiêu diệt gà vịt cũng tăng cấp được mà Sử." - Út Lé hơi dội, bàn ra.

"Mày tưởng gà vịt, nó yếu hoài cho mày luộc ăn hả!? Rồi không chặn giết quái ở cửa ra, tối nay tụi nó ra rồi cũng đi kiếm mầy thôi. Giờ đi tới đâu cũng nguy hiểm hết, mày nghĩ từ giờ tới tối, mày chạy được bao xa."

Sử quyết tâm rồi, hắn nói với hai đứa kia:

"Chuẩn bị một chút. Út, mày bán xác vịt đi mua năng lượng nạp ba lô, mua thêm đạn với lựu đạn. Nửa tiếng nữa, xuất phát."

Sử quay người vào lều. Bé Ba và Út Lé, phân biệt vào lều riêng của mình.

Mục tiêu hiện tại, Sử quyết định học: Đao pháp sơ cấp, cùng Súng ống sơ cấp. Hắn cần đao pháp để cận chiến, có khi đi trên đường bất ngờ trong bụi cỏ nhảy ra con chuột thì cũng chơi với nó được. Mà Súng ống sơ cấp: dạy sử dụng các loại súng hạng nhẹ trên địa cầu, huấn luyện người ta bắn chuẩn và huấn luyện trong nhiều hoàn cảnh, trường hợp sử dụng vũ khí nóng cho có hiệu quả.

Sử ngồi trên sàn nhắm mắt. Sau khi xác định mua kỹ năng, một chùm sáng từ cửa hàng bao bọc lấy Sử. Ý thức của hắn được đưa vào một không gian ảo. Từ hệ thống dòng kiến thức về sử dụng đao tràn vào trong đầu Sử, phải mất nửa ngày mới kết thúc. Đầu Sử cũng ê ê, nằng nặng. Chưa hết, trong không gian ảo giờ đã hóa thành một sân rộng và trống trải như ‘nhà thể dục thể thao’ ngoài trung tâm chợ.

Tay Sử cầm đao bắt đầu diễn luyện: tới, lui, chém, chặt, bạt, đâm… cùng với hắn có một người ảo giống Sử như đúc, hướng dẫn các động tác thật nhanh nhạy, mà tiêu chuẩn. Sử dùng đao ngày càng thuần thục. không biết qua bao lâu, ‘Đinh’, nhân vật ảo dừng múa đao. Hắn tiến tới bắt đầu tấn công Sử. Sử bị chém chết nhiều lần, rồi lại xuất hiện, lại chiến đấu, cuối cùng chiến thắng.

Không gian biến đổi, hắn xuất hiện giữa đồng cỏ. Loạt soạt, phía sau đột nhiên lao ra một con chuột, giật mình Sử quay người bạt đao, hụt. Răng chuột sắc bén giật của hắn một khối thịt trên cánh tay. Sử hét lên, lại một vòng quay người chém, thẳng xuống đầu nó. Con chuột không tránh thoát, lưỡi đao bổ nó làm đôi.

Cứ thế Sử chiến đấu với đàn chuột liên tục xuất hiện. Sau cùng, khi chiến thắng một con chó cấp 2. Sử mới bị đá ra khỏi không gian ảo.

Hắn mở mắt, phải thích ứng một phút mới hoàn toàn tỉnh táo.

Đồng hồ trên tường chỉ 2 giờ chiều, như vậy bên ngoài đã trải qua 30 phút, mà hắn thì qua ba ngày trong hệ thống. Ba ngày huấn luyện không nghỉ, với độ chân thật của không gian ảo có thể lên tới 80%, với không biết bao nhiêu thương tích và số lần chết đi, tinh thần Sử thật mệt mỏi, nặng nề. Hắn muốn ngủ.

Nhưng lúc này ngoài lều đã xuất hiện một bầy chuột trên 10 con. Một bầy chuột cống, thân chúng dài nửa mét, đang găm thịt vụn từ cuốc chiến hồi trưa. Chúng vừa ăn vừa gườm gườm nhìn về phía những căn lều.

"Được rồi, lấy chúng mày thử đao." – Sử mệt mỏi đứng dậy. Hắn mở cửa lều, nhưng không ra ngoài, cầm đao đứng thủ sau cửa. Với thân hình như xô nước, thì bọn chuột mỗi lần chỉ lọt vào cửa hai con thôi.

Trận chiến nhanh chóng bắt đầu, Sử đâm, bổ… nhanh như chớp. Không có gì bất ngờ, chúng chết sạch. Cửa phòng, trong phòng be bét máu.

Bên ngoài Bé Ba cũng vai mang súng, tay cầm đao tiến vào phòng. Út Lé thì mở cửa ló đầu ra. Khi nãy hai đứa nó thấy động cũng tiếp tay hắn chiến đấu anh dũng.

"Út Lé, cho mày mấy con chuột. Mày gác cho tao với Bé Ba ngủ chút nhe." – Sử kêu thằng Út.

Nó liếc xéo:

"Mầy làm cha hả? Tao gác cửa cho mày ngủ với con Út hả!?"

Con Út đỏ mặt, trốn vô toilet.

" Nói bậy bạ gì đó, tao mới học kỹ năng, giờ nhứt đầu quá, muốn nghỉ khoảng một tiếng. Bé Ba cũng vậy, biết chưa?"

"Ừa." – Giờ thằng Út mới chịu – "Mà hỏi thiệt, mày với nó có gì hông!? Nó đẹp, nhưng mà nó mới lớp 10 nghe mậy"

" Đầu óc mày lúc nào cũng toàn ý xấu vậy hả?" - Sử chống nạnh -"Tao nói cho mày biết …"

Thằng Út vội cướp lời:

"Ừ, tao hỏi vậy, chứ tao biết mày học cao, đàng hoàng mà."

" Tao nói cho mày biết, tao xác định rồi, con Bé Ba là vợ tương lai của tao, hừ." – Nói rồi Sử bỏ vào đóng xầm cửa lại.

" Móa, cầm thú." – Thằng Út chưởi với theo.

Sử vào phòng, nhảy lên giường quay mặt vô tường, nhắm mắt. Hắn không dám nhìn con Bé Ba. Nó nghe thấy hắn nói rồi. Một lát kế bên nghe lục cục, con Bé Ba nó nằm lên giường quay mặt ra ngoài.

Hai đứa ngủ.

Một giấc ngủ ngắn làm Sử tỉnh táo không ít, đầu óc không còn nặng.

Nhanh chóng tiêu tốn 1000 đồng và 20 phút, Sử học kỹ năng: Súng ống sơ cấp, học sử dụng đủ loại súng trên địa cầu. Sau một cuộc chiến ảo, dùng súng chiến đấu với một đội quân Bọ trong thành phố, hắn đã tốt nghiệp. Giờ đây, hắn biết một vũ khí uy lực mạnh là cái hắn đang cần, nếu xuất hiện một kẻ địch da dày thịt béo, AK bắn mãi không thủng phòng ngự của nó thì biết làm thế nào!? Chỉ trốn trong lều chờ chết.

Dùng vốn liếng còn lại, Sử mua khẩu súng bắn tỉa Orsis T-5000, của Nga sản xuất, được tặng thêm 10 phát đạn thường. Khẩu súng này có tầm bắn lên tới 2000m, chính xác cao, uy lực mạnh. Trong thời gian ngắn sắp tới, nó có lẽ đã đủ để Sử đối phó kẻ địch mạnh. Nếu khi cần, cửa hàng còn bán đạn uy lực cao hơn và có hiệu quả đặc biệt, ví dụ: như đạn nổ mạnh, đạn đóng băng, đạn mù,… Chỉ là giá tiền thì làm người ta nổi giận. Sử chỉ mua được hai phát xuyên giáp, phòng lúc gặp Boss.

Bé Ba lúc này đã thức dậy, Sử nhường chỗ cho Bé Ba học kỹ năng. Mình thì nghỉ ngơi một lát.