CHƯƠNG 15: TỐT NGHIỆP

Chiến Sĩ Tinh Hà

CHƯƠNG 15: TỐT NGHIỆP

Thống kê công huân là một con số khủng, cho dù chỉ sau vài phút chiến đấu toàn bộ thành viên tiểu đội đã tăng thành hạ sĩ, Công huân nhận được giảm ½, toàn tiểu đội vẫn nhận tiếp gần 900k công huân.

Sử công đầu tổng số công huân của hắn tới nay là 450k, mang hàm trung sĩ chỉ còn thiếu chút sẽ thành thượng sĩ.

Các thành viên còn lại đều đạt trung bình 80k, mang hàm trung sĩ.

Trận chiến vừa rồi, nếu không phải Sử dùng máy dịch chuyển vật thể, ăn gian, cho dù có 300 - 400 người cũng không làm được khối lượng cộng việc chuẩn bị đó trong 2-3 giờ. Rồi 300 – 400 người chống lại hơn 35 ngàn zombie từ cấp 1 đến cấp 5, chắc phải chết hơn 90%, 10% còn lại trốn.

Nếu tìm được hơn ngàn người đồng lòng, có thời gian chuẩn bị dài hơn, sẽ chống được. Nhưng chia ra cũng chẳng được bao công. Trên thế giới này chắc cũng sẽ có người khác có cách khác của họ. Nhưng đảm bảo không ai ăn ngon ngọt được như tiểu đội này. Cái này là sự thật, vì Sử đã nghe thông báo của hệ thống, và đó chính là lý do hẳn đang vui mừng.

" Tiểu đội (quân số quy định dưới 12 người) phòng thủ xuất sắc một Cổng không gian, tặng huân chương Dũng cảm (tăng 5% công huân khi chiến đấu, giảm 10% giá mua trong cửa hàng).

Tiểu đội ‘Người nông dân cầm súng’ là tiểu đội đầu tiên phòng thủ hoàn mỹ một Cổng không gian. Quân đoàn xxx, cho phép Tiểu đội (Người Nông Dân Cầm Súng) độc quyền xâm nhập thế giới chết số C1234. Tiểu đội có nghĩa vụ tiêu diệt các lực lượng đang gây hại, lập lại không gian sống cho con người, giãi cứu thế giới C1234 và có quyền khai thác thế giới này trong vòng 20 năm. Sau thời gian 20 năm sẽ xem xét lại.

Tặng 500 ngàn đồng kinh phí khởi động để thực hiện nhiệm vụ.

Nhắc nhở: tại thế giới này, nhân loại đã gần như tuyệt chủng.

Các thành viên Tiểu đội (Người Nông Dân Cầm Súng) được cấp chứng nhận tốt nghiệp khoá huấn luyện Tân Binh kỳ xxxx. Quân hàm huấn luyện tước bỏ, được cấp quân hàm quân nhân chính tức (binh nhì).

Chú ý: Quân công thực tế bằng 1/10 khi huấn luyện."

Đó là thông báo của hệ thống cho tiểu đội, Tiếp theo nó còn thông báo chung:

" Thông báo toàn Căn Cứ huấn luyện:

Các cổng khác đang tiếp nối với thế giới chết C1234 đóng lại, thay thế tiếp nối thế giới chết số Cxxxx và thế giới người máy Mxxxx.

Chúng ta chúc mừng tiểu đội (Người Nông Dân Cầm Súng) sớm tốt nghiệp khoá huấn luyện trước thời hạn, là tiểu đội đầu tiên tốt nghiệp được thưởng 200 nghìn đồng."

……………..

Thực ra bị đánh xuống binh nhì Sử cũng không buồn, vì thực tế quyền lợi của quân nhân chính thức còn cao hơn khi làm trung sĩ học viên, tương đương với cấp chuẩn uý trong khoá huấn luyện.

Nhìn mấy đứa đội viên ngủ mê, không thèm quan tâm trời đất gì, Sử vui mà cũng lo lo. Hắn lại nhìn con Bé Ba nằm trong lòng, tựa lưng vào ngực hắn ngủ, trong bụng nao nao, cúi xuống hôn nhẹ vào má nó một cái. Thấy nó không phản ứng, Sử lại hôn một cái dài hơn, sau cùng cứ kê mỏ vào má nó nhắm mắt thưởng thức. Mà được một lúc hắn gục đầu vào vai nó ngủ quên luôn.

……………………

Tiếng ồn ào làm Sử tỉnh giấc, con Tám đang nấu nướng, thằng Út phụ nó. Hai đứa nó rù rì nói chuyện. Út Điệu với con Đẹp cũng đang tán dóc. Còn có tiếng nước ào ào trong phòng tắm, chắc là con Đẹp đang tắm. Bé Ba vẫn nắm nhắm mắt trong lòng Sử, nó cứ rụt rịt nhẹ mà không dám dậy. Sử vội vàng buông tay đang ôm con Bé vì hắn nhận ra hai tay hắn vừa rồi đặt thật đúng chỗ. Hai tay chụp hai chỗ mềm mềm trên người con Bé Ba.

Con Út Điệu quay qua kéo giọng:

" Sướng hé… tình hé …! Dậy mở cửa ra thở anh ơi, trong phòng chật quá."

Sử xem đồng hồ, đã 6 giờ sáng. Hắn đứng lên mở cửa bước ra ngoài.

Bên ngoài không khí nóng hừng hực. Lửa đã tắt, nhưng xác chết trong các hố vẫn âm ỉ cháy. Xác ngoài hố nằm la liệt khắp ruộng lúa xung quanh. Mùi hôi thịt cháy và mùi thối rửa làm người ta muốn ngộp thở, nôn mửa. Thú to, thú nhỏ, chim chóc đã mò tới, bu vào ăn xác thối. Hiện tại không có cách xuống đồi, hố lửa bao quanh đồi nhiệt độ còn cao lắm. Ở phía xa Cổng không gian vẫn hùng vĩ đứng đó. Trên mặt cổng đã không còn đồng hồ đếm ngược, thay vào đó là dòng chữ: Thế giới chết C1234 – Tiểu đội " Người Nông Dân Cầm Súng ".

Con Út Điệu đứng kế bên ôm tay Sử, nhìn quanh, ra chiều muốn ói, lại nhìn dòng chữ lấp lánh trên cổng ngơ ngác. Nó mở miệng định hỏi, Sử cướp lời:

" Vào phòng đi, tất cả vào trong rồi nói."

Vào trong phòng Sử nói:

" Mọi người tranh thủ vệ sinh, sáu giờ rưởi tập trung ăn cơm, có nhiều chuyện nói luôn một thể.

Tám ơi, em làm thêm cho anh một phần để dành giữa buổi anh ăn. Lúc này bụng sao đói miết."

Vệ sinh xong, Sử mang phần cơm bỏ vào trong kho cho Mỹ Nữ. Hôm nay là canh rắn hầm sả. (Các nguyên liệu dự trữ nấu ăn con Đẹp giữ). Mọi người ngồi vào bàn, bắt đầu ăn khí thế.

Ăn no, Sử ngồi xỉa răng, bắt đầu mở lời:

" Không có gì quan trọng hơn chuyện ăn uống. Cho nên hàng ngày, Tám, em dành thời gian nấu một lần, chỉ một lần thôi, rồi bỏ vào kho của Bé Đẹp để dành tiểu đội ăn cả ngày. Còn riêng anh, em nấu xong, mang một phần gấp đôi cho anh để sẵn ở bếp, lúc đói anh ăn. Xin lỗi mọi người, tui bị đau bao tử, ăn lắt nhắt suốt ngày mới không đau."

Con xinh an ủi:

" Anh ráng kiếm thuốc uống, đau lâu ngày nguy hiểm đó."

Út Lé cũng an ủi:

" Đồ ăn có cả đống, mày ngại gì? Không ăn hết, đổ cho chó cũng vậy hà."

Con Tám la nó:

" Ông hông nói chuyện, hông ai nói ông câm đâu."

Sử xua tay:

" Bây giờ nói chuyện cái Đèn dịch chuyển của tui dùng hôm qua. Tui nói tui lượm mấy người tin hông!?"

Nhìn mặt mấy đứa kia đầy vẻ không tin, nhưng tụi nó cũng không nói gì, Sử tiếp:

"Nó từ trên trời rớt xuống thiệt, tui lượm. Tin hay không tuỳ các bạn. Nhưng quan trọng là không được nhắt tới, không được nói với ai. Đây là đồ cao cấp, đồ cứu mạng. Hôm qua chúng ta sống được là nhờ nó. Nếu hé lộ, Ở trên nó biết. Nó tịch thu thì chỉ có nước ăn cám, hiểu chưa!?"

Lúc này cả bọn đồng loạt gật mạnh đầu.

" Tiếp theo, tui nói rõ tình hình bây giờ." – Sử bắt đầu giảng giải thông báo của cấp trên cho tiểu đội. Tụi nó rất ngạc nhiên, không biết phải làm sao. Sử phân tích:

" Thực ra tình hình của chúng ta rất tốt. Chúng ta có thể qua lại hai thế giới, chứ không phải là đi luôn qua một thế giới xa lạ. Bên kia nguy hiểm hơn ở đây nhiều, nhưng chúng ta có thể chạy trốn trở về. Bên kia là một thế giới chết chóc, nhưng đầy của cải. Chúng ta được độc quyền, lấy thoải mái không ai giành. Rồi mang về bán cho Cửa Hàng Căn Cứ, đổi đồ xịn, hiểu không?"

" Ờ, mà bên đó không bán được hả?" – Con Đẹp hỏi.

"Không. Bên đó không có Cửa Hàng hoạt động, không có Hệ Thống phủ sóng." – Sử trả lời – " Mỗi lần muốn qua đó, chúng ta phải chuẩn bị đầy đủ."

Bé Ba lúc này chen vào hỏi:

" Lỡ mình qua rồi bị mấy con quái vật cấp cao, mấy chục cấp chặn cửa thì sao về anh?"

Sử há mồm một lúc không biết trả lời, ấp úng nói:

" Không lẽ (Ở trên) cho mình đi chịu chết sao? Để anh hỏi Hệ Thống coi."